Cổng trường mở ra là một văn bản nhật dụng vì văn bản này:
1.Diễn tả được tâm trạng háo hức của người con trước ngày khai trường đầu tiên. 2.Diễn tả được thế giới tâm trạng của người mẹ rất chân thực và xúc động trong đêm trước khi con khai trường.3.Đề cập đến giáo dục, một lĩnh vực có ý nghĩa lớn lao được cả xã hội quan tâm.4.Dùng thể loại tùy bút viết dưới dạng những dòng nhật kí tâm tình nên trường liên tưởng của nhân vật trữ tình hết sức rộng lớn.Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
k cho mình nha
Đã hơn ba năm rồi nhưng kỷ niệm của ngày đầu đi học vẫn không phai mờ trong em. Sáng đó em dậy rất sớm. Em mặc bộ đồng phục mà mẹ đã chuẩn bị cẩn thận ngày hôm qua. Xong, bố đưa em tới trường. Bố dẫn em đến trước cửa lớp 1E em cứ níu chặt lấy bố. Cô giáo bước xuống mỉm cười: “Em đừng sợ, có cô ở đây! Em tên là gì?” - “Dạ, em tên là Nguyễn Duy Anh”. Rồi cô chỉ cho em chỗ ngồi. Em nhìn xung quanh tất cả đều mới lạ. Em không quên được những kí ức đó.
Thành, Thủy thân mến!
Có lẽ hai cậu sẽ ngạc nhiên lắm khi nhận thư này. Biết đến hoàn cảnh của hai cậu, tớ thấy buồn và thương hai cậu nhiều lắm. Câu hỏi liệu hai cậu có ổn không sau khi chia cách cứ văng vẳng trong đầu tớ mà tớ không biết phải làm sao. Nên tớ đã viết thư này.
Hai cậu ơi! Việc chia ly không có lỗi nào của hai cậu cả. Các cậu chỉ là nạn nhân của một cuộc hôn nhân đổ vỡ. Vì thế nên đừng tự trách do mình chưa ngoan rồi lủi thủi, buồn bã. Mỗi chúng mình rồi đều sẽ có hạnh phúc dù trước đó có thể đau khổ, bất hạnh đến mức nào.
Tớ tin rằng sức mạnh bên trong sẽ giúp hai cậu có đủ bản lĩnh đứng lên. Thành hãy cứ mạnh mẽ vì cậu là người anh, là bờ vai chèo lái cho Thủy. Thủy cũng hãy cứ hi vọng, vì sau cơn mưa, trời lại sáng và cầu vồng lại xuất hiện mà đúng không?
Hà Nội ngày 21 tháng 9 năm 2021
Người bạn lạ của hai cậu
FLC
Câu 1 (trang 49 sgk Ngữ Văn 7 Tập 1):
Sưu tầm một số bài ca dao mượn hình ảnh con cò diễn tả cuộc đời, thân phận :
- Cái cò lặn lội bờ sông
Gánh gạo đưa chồng tiếng khóc nỉ non
Nàng về nuôi cái cùng con
Để anh đi trẩy nước non Cao Bằng
- Con cò mà đi ăn đêm
Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao…
Câu 2 (trang 49 sgk Ngữ Văn 7 Tập 1):
- Cách diễn tả cuộc đời lận đận, vất vả của con cò :
+ Từ láy “lận đận” và thành ngữ “lên thác xuống ghềnh” tăng sức biểu cảm.
+ Đối lập : nước non >< một mình, thân cò >< thác ghềnh, lên >< xuống, bể kia đầy >< ao kia cạn. Chúng tô đậm nỗi vất vả, đơn độc thân cò.
+ Câu hỏi tu từ: Cho ao kia cạn, cho gầy cò con? - lời than, câu hỏi không lời đáp.
- Ngoài nội dung than thân, bài ca này còn là lời tố cáo xã hội phong kiến bất công, là nỗi bất bình phản kháng của kẻ bị áp bức.
Advertisement: 2:06
Close Player
Câu 3 (trang 49 sgk Ngữ Văn 7 Tập 1):
- “Thương thay” : tiếng than biểu hiện sự đồng cảm, thương xót.
- Ý nghĩa của sự lặp lại : cuộc đời con vật nhỏ bé nào cũng đáng thương, tô đậm nỗi thương cảm, xót xa, đặc biệt kết nối và mở ra những nỗi thương khác.
Câu 4 (trang 49 sgk Ngữ Văn 7 Tập 1):
- Thương con tằm : thân phận bị bòn rút sức lực.
- Thương lũ kiến li ti : những người lao động làm việc suốt đời mà vẫn túng thiếu.
- Thương hạc : cuộc đời phiêu bạt, khốn khó, không có tương lai.
- Thương con cuốc : thấp cổ bé họng, không được thương xót.
⇒ những nỗi thương thân phận bé nhỏ, bị ức hiếp trong xã hội.
Câu 5* (trang 49 sgk Ngữ Văn 7 Tập 1): Sưu tầm :
- Thân em như hạt mưa sa
Hạt vào đài các, hạt ra ruộng cày
- Thân em như hạt mưa rào
Hạt rơi xuống giếng, hạt vào vườn hoa
- Thân em như miếng cau khô
Kẻ thanh tham mỏng, người thô tham dày
- Thân em như giếng giữa đàng
Người khôn rửa mặt, người phàn rửa chân.
- Các bài ca dao trên nói về thân phận bấp bênh, vấp vả của người phụ nữ xưa.
- Nghệ thuật : Cấu trúc “Thân em…” so sánh với những hình ảnh trôi nổi, vô định gợi lên hình ảnh, thân phận người phụ nữ.
Câu 6 (trang 49 sgk Ngữ Văn 7 Tập 1):
Hình ảnh so sánh “trái bần trôi” – loại quả vừa chua vừa chát đã bị rụng lại bị “gió dập sóng dồi”. Qua đây có thể thấy cuộc đời người phụ nữ thời phong kiến nghèo hèn lắm khổ đau, lại bị vùi dập trôi nổi.
Nhan đề truyện ngắn “Cuộc chia tay của những con búp bê” (Khánh Hoài) là một nhan đề rất gợi. Tác giả đã dùng phép nhân hóa để đặt ra tình huống “cuộc chia tay của những con búp bê”. Đọc tác phẩm, ta thấy đó là hai con búp bê Vệ Sĩ và Em Nhỏ. Nhưng bên cạnh đó, “những con búp bê” cũng chính là Thành và Thủy, và như thế, “Cuộc chia tay của những con búp bê” cũng là cuộc chia tay của hai anh em chú bé. Không chỉ vậy, tiêu đề truyện còn một hàm ý khác. Những con búp bê thường gợi liên tưởng đến sự hồn nhiên, trong sáng, vô tư. Cuộc chia tay của những con búp bê tạo ra một tình huống tâm lí – đó là cuộc chia tay không đáng có, cũng như không đáng có cuộc chia tay giữa Thành và Thuỷ – hai anh em vốn rất mực gần gũi, thương yêu và luôn luôn quan tâm, chia sẻ cùng nhau. Tên truyện, vì thế đã gợi ra được một tình huống đáng chú ý khiến người đọc phải quan tâm theo dõi.
Tác giả dùng phép nhân hóa để đặt ra tình huống “Cuộc chia tay của những con búp bê”.Khi đọc,ta thấy đó là hai con búp bê Vệ Sĩ và Em Nhỏ. Nhưng bên cạnh đó, “Những con búp bê” cũng chính là hai anh em Thành và Thủy, và cũng như thế, “Cuộc chia tay của những con búp bê” là cuộc chia tay đầy cảm động của hai anh em cậu bé. Không chỉ vậy, tiêu đề truyện còn một hàm ý khác. Những con búp bê thường gợi liên tưởng đến sự hồn nhiên,tươi vui,trong sáng,vô tư. Cuộc chia tay của những con búp bê tạo ra một tình huống–đó là cuộc chia tay không đáng có, cũng như không đáng có cuộc chia tay giữa Thành và Thuỷ – hai anh em vốn hết mực gần gũi, thương yêu và luôn quan tâm nhau, chia sẻ cùng nhau. Tên truyện, vì thế đã gợi ra được một tình huống đáng chú ý khiến người đọc phải quan tâm theo dõi!!
Tìm các số nguyên tố a,b,c và các số tự nhiên m>0 thỏa mãn a^2+b^2+c^2=9m^2+1
Tình mẫu tử giưa mẹ và con là thứ tình cảm vô cùng thiếng lieng và quý giá biết bao.Tình cảm ấy chúng ta phải biết trân trọng nếu chưa muộn.Và hãy nhớ kĩ điều này:''Khi đã khôn lớn, trưởng thành, khi các cuộc đấu tranh đã tôi luyện con thành người dũng cảm, có thể có lúc con sẽ mong ước thiết tha được nghe lại tiếng nói của mẹ, được mẹ dang tay ra đón vào lòng. Dù có lớn khôn, khỏe mạnh thế nào đi chăng nữa, con sẽ vẫn tự thấy mình chỉ là một đứa trẻ tội nghiệp, yếu đuối và không được chở che. Con sẽ cay đắng khi nhớ lại những lúc đã làm mẹ đau lòng… Con sẽ không thể sống thanh thản, nếu đã làm cho mẹ buồn phiền. Dù có hối hận, có cầu xin linh hồn mẹ tha thứ… tất cả cũng chỉ vô ích mà thôi. Lương tâm con sẽ không một phút nào yên tĩnh. Hình ảnh dịu dàng và hiền hậu của mẹ sẽ làm tâm hồn con như bị khổ hình.''Vì thế đừng để lương tâm mình phạm sai trái nếu đã sai thì hãy sửa ngay.Trong kí ức của mỗi chúng ta, mẹ luôn chiếm một vị trí quan trọng. Mẹ gắn liền với những hình ảnh thân thuộc của quê hương như mái đình, gốc đa, bến nước, con đò, cầu tre lắt lẻo, hoa cau rụng trắng đêm trăng, bữa cơm đầm ấm, sum vầy… Kỉ niệm về mẹ mãi mãi theo ta suốt cả cuộc đời. Nếu trong hành trình tiến lên phía trước, có lúc nào mỏi gối chùn chân, ta hãy quay về miền thơ ấu ở đó, hình ảnh mẹ kính yêu sẽ tiếp thêm sức mạnh cho ta vững bước
ok xong òi đó chép đi cho ló lóng
Con không biết hết được những câu thơ, bài hát nói về mẹ, nhưng con vẫn hiểu rằng, mẹ là tất cả. Tình mẹ được so sánh với Biển Thái Bình, nhưng trong tâm trí mỗi người, mẹ còn hom cả biển Thái Bình rộng lớn, bao la, ngút ngàn ấy. Con yêu mẹ nhiêu lắm, nhiều hơn cả chân trời vô tận không biết đâu là bến bờ. Và tình cảm của con sẽ không bao giờ thay đổi, mãi mãi và mãi mãi.
Mẹ tần tảo nuôi con từng ngày từng giờ. Nhớ dáng hôm nào mẹ lặng lẽ đưa theo con ra chợ bán rau, rồi đến tối mịt mới đưa con về nhà. Hay cả những lần mẹ chơi với con vui vẻ, sung sướng biết nhường nào, giờ đây chỉ còn là ký ức. Khi con đã lớn khôn, con đã hiểu được trong niềm vui sướng ấy, mẹ có biết bao nhiêu nhọc nhằn, vất vả hằn trên vầng trán cao cao. Và mẹ đã kìm nén nước mất để cho con được nở nụ cười ngây thơ, tinh nghịch như bao đứa trẻ khác. Mẹ đã che chở cho con đến khi trưởng thành, nuôi con lớn khôn để mong một ngày, con sẽ có ích cho xã hội. Mẹ ơi! Ngày đó không còn xa nữa đâu! Con hứa sẽ không phụ công sinh dưỡng của mẹ.
Con biết mẹ tưởng rằng con đã quên ký ức xa xưa vì con còn bé, nhưng con không hề quên. Người dạy con nói: tiếng đầu tiên là mẹ, người dắt con chập chững bước những bước đi đầu tiên cũng là mẹ. Mẹ sưởi ấm cho con khi gió mùa đông bắc tràn về, quạt mát cho con khi mùa hè nóng nực tràn đến, con đều khắc ghi từng kỷ niệm trong lòng. Lời ru của mẹ êm đềm như dòng suối chảy, thướt tha như gió mùa thu, đưa con đi đến những miền cổ tích xa xưa. Ngay cả đến khi con lớn, mẹ vẫn luôn sát cánh bên con; cùng con đi trên những chặng đường học gian nan. Mẹ là ánh nắng mặt trời lấp lánh rọi sáng cho con trên con đường đầy khoảng trống phía trước, sưởi ấm cho con qua con đường khó khăn ấy.
chắc câu 3 nha
chỉ cần chọn ko cần giải thích