K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Giới thiệu Bài Văn Tưởng Tượng: "Cuộc Phiêu Lưu của Chú Mèo Kỳ Diệu"   Mở bài: Trong một ngôi làng nhỏ ven sông, nơi mà những câu chuyện cổ tích và những điều kỳ diệu thường xuyên xảy ra, có một chú mèo tên là Miu Miu. Miu Miu không giống bất kỳ chú mèo nào khác, vì nó có thể nói chuyện và sở hữu một khả năng đặc biệt: mỗi lần Miu Miu vẫy đuôi ba lần, nó có thể biến mất và xuất hiện ở bất kỳ...
Đọc tiếp
Giới thiệu Bài Văn Tưởng Tượng: "Cuộc Phiêu Lưu của Chú Mèo Kỳ Diệu"  

Mở bài:

Trong một ngôi làng nhỏ ven sông, nơi mà những câu chuyện cổ tích và những điều kỳ diệu thường xuyên xảy ra, có một chú mèo tên là Miu Miu. Miu Miu không giống bất kỳ chú mèo nào khác, vì nó có thể nói chuyện và sở hữu một khả năng đặc biệt: mỗi lần Miu Miu vẫy đuôi ba lần, nó có thể biến mất và xuất hiện ở bất kỳ đâu trong nháy mắt.

Thân bài:

Một ngày nọ, khi Miu Miu đang dạo chơi bên bờ sông, nó nghe thấy tiếng khóc yếu ớt từ một lùm cây rậm rạp. Khi tiến lại gần, Miu Miu phát hiện ra một chú chim nhỏ bị thương. Chú chim kể với Miu Miu rằng mình đã bị rơi khỏi tổ khi cố gắng học bay và không thể trở về được.

Miu Miu quyết định giúp đỡ chú chim. Nó vẫy đuôi ba lần và cả hai biến mất, xuất hiện ngay dưới gốc cây cao nơi tổ của chú chim nằm. Tuy nhiên, để đến được tổ, họ phải vượt qua một loạt thử thách do những kẻ bảo vệ khu rừng đặt ra. Miu Miu và chú chim phải đối mặt với những con sói dữ tợn, vượt qua những cây cầu treo trên cao, và giải mã những câu đố bí ẩn.

Sau nhiều khó khăn và nguy hiểm, Miu Miu và chú chim cuối cùng cũng đến được tổ. Chú chim được đoàn tụ với gia đình và rất biết ơn Miu Miu.

Kết bài:

Khi trở về làng, Miu Miu được chào đón như một người hùng. Từ đó, mọi người trong làng luôn nhớ về câu chuyện phiêu lưu kỳ diệu của chú mèo Miu Miu dũng cảm và tốt bụng.

 

0
13 tháng 11

154 từ 

13 tháng 11

AĂn chu in

13 tháng 11

Khi những hạt mưa rơi xuống, những tàu lá cau như thức dậy, vươn mình đón lấy từng giọt nước trong sự vui mừng. Lá cau khẽ run rẩy, thì thầm với gió, như đang kể cho nhau nghe những câu chuyện xưa cũ, lưu giữ những kỷ niệm mưa về trong lòng đất.

 

12 tháng 11

 nhân hóa và so sánh, ta có thể tạo ra những ví dụ đơn giản. Nhân hóa là biện pháp tu từ giúp biến 

 

Ví dụ về nhân hóa: "Những bông hoa trong vườn đang nhảy múa trong làn gió nhẹ." Trong câu này, bông hoa được nhân hóa với hành động "nhảy múa", cho thấy sự sống động của chúng.

 

Ví dụ về so sánh: "Công viên xanh tươi như một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp." Câu này sử dụng công thức so sánh "như" để làm nổi bật vẻ đẹp của công viên.

 

Bạn cũng có thể kết hợp cả hai biện pháp: "Buổi sáng, ánh nắng mặt trời như những bàn tay vàng gõ nhẹ vào cửa sổ, đánh thức mọi vật dậy sống." Câu này không chỉ sử dụng nhân hóa với ánh nắng như bàn tay, mà còn tạo hình ảnh so sánh để làm phong phú cho câu văn. 

11 tháng 11

Em và người bạn thân của mình có thể chia sẻ những buồn vui với nhau như những người ruột thịt.

Bạn muốn hỏi gì cụ thể?

 

11 tháng 11

nghĩa chuyển là từ có nghĩa gần giống với nghĩa gốc nhé

VD chân người ,chân con mèo 

còn nghĩa chuyển là các từ nhứ chân bàn,chân ghế đều là từ có nghĩa là bộ phân dưới cùng 

10 tháng 11

Cây phượng vĩ nở hoa đỏ rực như một ngọn đuốc khổng lồ giữa sân trường.

10 tháng 11

Cây bàng giống như mái tre

10 tháng 11

Cuốn truyện "Lão Hạc" của nhà văn Nam Cao là một tác phẩm văn học nổi tiếng của nền văn học Việt Nam hiện thực. Được viết vào những năm 1939, câu chuyện kể về cuộc đời của một lão nông nghèo khổ, qua đó phản ánh sâu sắc những đau đớn, nghịch cảnh và nhân phẩm của con người trong xã hội phong kiến nghèo khó. Đọc "Lão Hạc", tôi cảm thấy mình như được lắng nghe tiếng thở dài của con người trong cảnh sống thiếu thốn, nhưng cũng là một bài học quý giá về lòng kiên cường và nhân ái.

Lão Hạc là một người nông dân nghèo sống trong một làng quê hẻo lánh. Người ta biết đến lão Hạc không chỉ bởi tuổi già, mà còn vì những khó khăn và bi kịch mà lão phải trải qua trong cuộc sống. Vợ lão qua đời từ lâu, con trai lão đi làm xa, không có ai chăm sóc. Cuộc sống của lão vô cùng vất vả, từ ngày này qua ngày khác, lão phải sống trong cảnh thiếu thốn đủ bề. Tuy vậy, lão luôn giữ cho mình một tấm lòng trong sạch, một phẩm giá cao đẹp mà ít ai có thể hiểu được.

Điều đặc biệt trong truyện chính là mối quan hệ của lão với chú chó của mình, tên là "Vàng". Chú chó là người bạn tri kỷ của lão, là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống cô đơn. Tuy nhiên, khi lão không còn đủ khả năng nuôi sống chú chó nữa, lão đã quyết định tiễn Vàng về một cách đau đớn, mặc dù trong lòng lão luôn muốn giữ nó bên mình. Cảnh tượng lão Hạc tự tay làm bữa ăn cho Vàng rồi giết nó đi khiến tôi không thể kìm nén được cảm xúc. Lão không hề muốn làm điều đó, nhưng vì sự nghèo đói, vì tình thương yêu đối với con trai mà lão đành phải hy sinh tình cảm cá nhân, đặt lợi ích của con mình lên trên hết.

Tình huống này trong truyện không chỉ là một sự hy sinh đau đớn mà còn là sự bộc lộ những nỗi bất lực của con người trước xã hội đầy khắc nghiệt. Lão Hạc không có tiền, không có phương tiện để sống một cuộc sống đầy đủ như bao người khác. Trong xã hội đó, lão là một con người bé nhỏ, yếu ớt, không có quyền lực hay sự giúp đỡ từ ai. Tuy vậy, lão vẫn kiên trì giữ lấy nhân phẩm và lòng tự trọng.

Câu chuyện không chỉ là một bi kịch cá nhân, mà còn phản ánh số phận của những người nông dân nghèo trong xã hội phong kiến. Họ phải sống trong những hoàn cảnh ngặt nghèo, nhưng vẫn không ngừng đấu tranh với nghịch cảnh, bảo vệ danh dự và lương tâm của mình. "Lão Hạc" không chỉ nói về tình người, mà còn là lời tố cáo mạnh mẽ đối với sự bất công và khổ cực trong xã hội.

Đọc "Lão Hạc", tôi không chỉ cảm thấy xót xa cho số phận của nhân vật, mà còn học được những bài học về lòng nhân ái, về sự hy sinh và tình yêu thương vô bờ bến. Dù trong hoàn cảnh nào, con người luôn có khả năng bảo vệ phẩm giá của mình và hướng về những điều tốt đẹp, ngay cả khi cuộc sống đẩy họ vào những tình huống tưởng chừng như không còn lối thoát.

Tác phẩm "Lão Hạc" đã để lại cho tôi những suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống, về con người và về giá trị của lòng nhân đạo. Nó không chỉ là một câu chuyện về sự nghèo khổ, mà còn là một bức tranh chân thực về tình yêu, tình bạn và tình người trong xã hội.

10 tháng 11

Những từ thường dùng để tả cây cối, khi tả về cây cối người ta cần tả theo từng bộ phận của cây. Khi đó tùy theo từng mục đích mà sử dụng các từ sao cho thích hợp.

+ Tả lá cây: xanh mướt, xanh mơn mởn, xanh biếc, những chiếc lá hình bầu dục, hình tim, hình oval. mép lá hình răng cưa, xẻ thùy...

+ Tả cành cây: khẳng khiu, cong queo, mập mạp, ...

+ Tả tán cây: xòe như chiếc ô, chiếc lọng, to lớn, 

+ Tả thân cây: Cao lớn, thân to như cột điện, cột đình, to như người khổng lồ, vỏ cây màu nâu, sần sùi...

+ Tả rễ cây: có nhiều kiểu rễ, rễ cọc, rễ chùm, rễ củ, rễ là bộ phận giúp cây hút chất dinh dưỡng duy trì và phát triển sự sống cho cây.

 

Ước mơ của Bốp-sy Bốp-sy nằm thiêm thiếp trên giường bệnh, cậu bị bệnh bạch cầu hiếm gặp. Mẹ cậu ngồi bên cạnh, nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu và hỏi: - Bốp-sy, con có bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ làm gì khi lớn lên không? - Mẹ à, con muốn trở thành lính cứu hoả. – Cậu bé trả lời. Ngay chiều hôm đó, mẹ cậu đi đến đội cứu hoả khu vực của Phô-ních. Ở đó, cô gặp người đội trưởng. Cô...
Đọc tiếp

Ước mơ của Bốp-sy

Bốp-sy nằm thiêm thiếp trên giường bệnh, cậu bị bệnh bạch cầu hiếm gặp. Mẹ cậu ngồi bên cạnh, nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu và hỏi:

- Bốp-sy, con có bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ làm gì khi lớn lên không?

- Mẹ à, con muốn trở thành lính cứu hoả. – Cậu bé trả lời.

Ngay chiều hôm đó, mẹ cậu đi đến đội cứu hoả khu vực của Phô-ních. Ở đó, cô gặp người đội trưởng. Cô giải thích với ông về ước mơ của con mình và xin cho Bốp-sy được đi một vòng trên xe cứu hoả. Người đội trưởng xúc động và hứa sẽ giúp cô.

Hôm sau, đội cứu hoả đến đón Bốp-sy, mặc cho cậu bộ đồng phục của lính cứu hoả và đưa cậu từ giường bệnh lên chiếc xe cứu hoả đang chờ. Cậu bé cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Hôm đó, có ba cú điện thoại gọi cứu hoả và Bốp-sy đã tham dự cả ba. Cậu còn được đài truyền hình địa phương quay phim.

Đêm nọ, khi tất cả các dấu hiệu sự sống của cậu bé tụt xuống một cách đột ngột. Bác sĩ nhớ đến ngày mà Bốp-sy sống như một lính cứu hoả, cô gọi cho đội trưởng và hỏi họ có thể gửi một người lính cứu hoả trong đồng phục đến với cậu trong lúc này hay không.

Người đội trưởng trả lời: “Chúng tôi sẽ có mặt ở đó trong vòng năm phút nữa. Khi cô nghe tiếng còi xe và ánh chớp phát ra từ xe cứu hoả, cô hãy thông báo cho toàn bệnh viện, đó không phải là báo động cháy. Đó chỉ là đội cứu hoả đến để chia tay với một trong những thành viên tuyệt vời nhất của mình. Cô hãy mở cửa sổ phòng cậu bé. Xin cảm ơn.”

Khoảng năm phút sau, chiếc xe cứu hoả chạy đến bệnh viện. Thang được dựng lên đến cửa sổ phòng Bốp-sy, mười bốn lính cứu hoả nam và hai lính cứu hoả nữ trèo qua thang vào phòng. Được mẹ cậu bé cho phép, họ ôm cậu và nói với cậu bé rằng họ rất yêu cậu.

Bốp-sy nhìn lên người đội trưởng và nói:

-  Thưa chỉ huy, vậy cháu là lính cứu hoả thật sự phải không?

- Phải, cháu là lính cứu hoả thật sự. – Người đội trưởng nói.

- Bốp-sy mỉm cười và nhắm mắt lại mãi mãi.

 

 

. Câu chuyện muốn gửi đến chúng ta bài học gì? .....................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................

1
10 tháng 11

Caau chuyện muốn gửi đến chúng ta bài học là hãy tôn trọng trẻ con và để chugs thực hiện ước mơ của mình.