từ câu chuyện chiếc lông ngỗng trời em rút ra được bài học j cho cá nhân viết 1 đoạn văn từ 5-7 câu trình bày bài học em rút ra
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Con sông quê tôi từ bao đời nay đã gắn liền với cuộc sống của mỗi người dân. Ngày ngày, tiếng sóng vỗ vào hai bên bờ như tiếng trò chuyện yêu thương. Con sông hiền hòa, uốn lượn như một dải lụa đào. Nước sông lúc nào cũng màu hồng, người mẹ thiên nhiên ấy luôn chở nặng phù sa, bồi đắp những bãi ngô quanh năm xanh tốt. Nước sông lững lờ trôi. Chiều tà, mặt sông vàng lóa, lấp lánh như dát bạc. Đứng ở bờ bên này có thể nhìn thấy khói bếp bay lên sau rặng tre của làng bên. Con sông dài, uốn khúc như mái tóc dài óng mượt của thiếu nữ. Đâu đó vọng lại tiếng lanh canh của bác thuyền chài gõ cá. Tuổi thơ ai cũng có một lần tắm mát trên dòng sông quê mình. Con sông quê hương là kỉ niệm êm đềm của tôi.
Ẩn dụ: người mẹ thiên nhiên ấy
1.
- Bài thơ được viết theo thể lục bát.
- Dấu hiệu nhận biết:
+ Số tiếng, số dòng: gồm nhiều cặp lục bát nối tiếp nhau; dòng trên 6 tiếng, dòng dưới 8 tiếng.
+ Về vần: tiếng cuối của dòng sáu tiếng ở trên vần với tiếng thứ sáu của dòng tám tiếng ở dưới, tiếng cuối của dòng tám tiếng lại vần với tiếng cuối của dòng sáu tiếng tiếp theo.
+ Về nhịp: ngắt theo nhịp chẵn: 2/2/2, 2/4, 4/4.
2.
Các câu chuyện cổ được nhắc đến trong bài thơ:
+ Tấm Cám (Thị thơm thì giấu người thơm / Chăm làm thì được áo cơm cửa nhà)
+ Đẽo cày giữa đường (Đẽo cày theo ý người ta / Sẽ thành khúc gỗ chẳng ra việc gì)
+ Sự tích trầu cau (Đậm đà cái tích trầu cau / Miếng trầu đỏ thắm nặng sâu tình người)
3.
- Chuyện cổ đã kể với nhà thơ những điều về vẻ đẹp tình người là: nhân hậu, sâu xa, thương người, yêu nhau, độ lượng, đa tình, đa mang, nặng sâu,….
→ Bài thơ thể hiện giá trị nhân văn của những câu chuyện cổ. Dòng thơ nào cũng hướng đến việc ca ngợi ý nghĩa của những câu chuyện cổ trong việc phản ánh những nét đẹp tình người như lòng nhân hậu, sự vị tha, độ lượng, bao dung,… Điều đó cắt nghĩa tình yêu mà nhà thơ dành cho những câu chuyện cổ được bộc lộ trực tiếp ngay trong dòng thơ đầu tiên: “Tôi yêu chuyện cổ nước tôi” .
4.
- Nghĩa của hai dòng thơ:
+ “Chỉ còn chuyện cổ thiết tha”: Đó là những tình cảm sâu nặng, thiết tha mà cha ông ta gửi gắm qua những câu chuyện cổ đồng thời cũng chính là những tình cảm thiết tha của nhà thơ với chuyện cổ nước mình.
+ “Cho tôi nhận mặt ông cha của mình” : Nhận ra được, thấu hiểu được thế giới tinh thần của cha ông vẫn còn ghi dấu trong những câu chuyện từ ngàn xưa.
→ Cảm nhận được tình cảm sâu nặng, thiết tha của nhà thơ với thế giới chuyện cổ, cũng là những giá trị tinh thần, giá trị văn hóa được ghi dấu trong những câu chuyện đó. Chính những câu chuyện từ xa xưa, được lưu truyền qua nhiều thế hệ đã giúp người đọc thời nay nhận biết được “gương mặt” của cha ông thời xưa, hiểu được đời sống vật chất và tinh thần, tâm hồn và tính cách, phong tục tập quán và các quan niệm đạo đức, triết lí nhân sinh, … của cha ông.
- Một số câu chuyện cổ trong đó dấu ấn đời sống, phong tục và những quan niệm sống của người xưa được thể hiện rõ, chẳng hạn: Cây tre trăm đốt, Sọ Dừa, Thạch Sanh, …
5.
- Hai dòng thơ:
“Tôi nghe chuyện cổ thầm thì
Lời cha ông dạy cũng vì đời sau”
Giúp người đọc cảm nhận được những bài học cuộc sống được gợi ra từ những câu chuyện cổ. Đó là bài học về đạo lí làm người: sống phải chân thành, nhân ái; phải cần cù, siêng năng; phải có trí tuệ, có chính kiến riêng của bản thân, không nghe theo lời người khác một cách thụ động, ...
6.
- Với nhà thơ, những câu chuyện cổ “Vẫn luôn mới mẻ rạng ngời lương tâm”:
+ “mới mẻ”, “rạng ngời lương tâm”: Những câu chuyện cổ không cũ. Đó là những viên ngọc vẫn tiếp tục tỏa sáng trong cuộc sống hiện tại. Vẻ đẹp tình người và những bài học về đạo lí làm người ẩn chứa trong đó đến nay vẫn còn nguyên giá trị, vẫn có khả năng giáo dục thế hệ trẻ.
Có lẽ ai cũng có một kỉ niệm hay một sở thích thời thơ ấu và tôi cũng vậy. Hồi còn thơ ấu kỉ niệm tôi ấn tượng đến bây giờ là lần đi chơi vườn bách thú với mẹ sở dĩ tôi được đi vườn bách thú vì tôi nghe các bạn nói vườn bách thú có vịt mà đây là loài vật tôi khác thích. Đi đến đấy chơi tôi được thấy nhiều động vật lạ và có cả vịt thật, những chú vịt đang bơi trong hồ. Trên đường đi tôi thấy người ta bán những con vịt cao su để thả vào bồn tắm, tôi đã đòi mẹ mua và mẹ đã mua cho tôi. Mua về đến nhà tôi vội chạy vào phòng tắm xả đầy chậu nước rồi thả những con vịt đồ chơi vào, nhìn nó nổi lềnh bềnh trên mặt nước rất vui mắt.Bây giờ tôi cũng đã lớn rồi,nhưng cái sở thích cho vịt đồ chơi vào cùng để tắm thì vẫn còn, nên nhiều lần bị mẹ mắng. Tuy bị mắng là vậy tôi vẫn chơi và cảm thấy rất vui.
Mỗi cá nhân đều có những sở thích riêng. Cô nghĩ không khó để các bạn chia sẻ sở thích của bản thân.
Ví dụ: sở thích thời thơ ấu của em là được vẽ tranh, sở thích đó được thể hiện qua những hành động như:
- Ngày nào cũng vẽ tranh, nếu không vẽ sẽ cảm thấy bứt rứt trong người.
- Tận dụng giấy vụn, bìa cũ để vẽ tranh.
- Tự mày mò pha chế màu vẽ.
- Thích xem các chương trình dạy vẽ trên tivi.
- ...
1. PTBĐ: tự sự, miêu tả.
Thể loại: kí.
2. Nhà văn đã quan sát cảnh thiên nhiên và hoạt động của con người trên đảo từ lúc canh tư, từ vị trí đầu mũi đảo.
3. Câu văn sử dụng biện pháp tu từ so sánh.
Tác dụng: Biện pháp tu từ so sánh giúp sự diễn đạt trở nên sinh động hơn; qua đó nhấn mạnh vẻ đẹp của "chân trời", "ngấn bể" sau trận mưa bão.
4. Em tự ý thức được mình cần phải tích cực, chủ động bảo vệ thiên nhiên. Trước tiên, rm cần có kiến thức về thiên nhiên và bảo vệ thiên nhiên. Sau đó, em sẽ cụ thể hóa điều đó bằng những hành động như trồng cây xanh, vứt rác đúng nơi quy định, hạn chế sử dụng ni-lông,... Không chỉ vậy, em sẽ tuyên truyền để mọi người cùng chung tay bảo vệ thiên nhiên.
Qua bài ca dao:
Đường lên xứ Lạng bao xa
Cách một trái núi với ba quãng đồng
Ai ơi đứng lại mà trông
Kia núi thành Lạng, kia sông Tam Cờ.
Mở đầu bài ca dao là một câu hỏi tu từ “Đường lên xứ Lạng bao xa?” tưởng chừng như con đường lên xứ Lạng chẳng cách bao xa. Nhưng thực tế ở câu trả lời sau đó mới thấy hết được vẻ hùng vĩ của thiên nhiên nơi đây.Cách nói “cách một trái núi với ba quãng đồng” lại cho thấy quãng đường dài thăm thẳm với trùng điệp núi non rừng thẳm.Và trên cái nền thiên nhiên hùng vĩ ấy, con người có thể bao quát được những núi thành Lạng, những sông Tam Cờ. Sơn thủy hữu tình của miền sơn cước đã vẽ nên những sắc màu tươi tắn cho thiên nhiên Việt Nam và đi vào thơ ca một cách tự nhiên và mềm mại đến như vậy. Qua những vần ca dao sâu lắng, chúng ta thêm tự hào, thêm yêu mến thiên nhiên hùng vĩ của Việt Nam ta.
#Ngữ văn lớp 6
Trong bài ca dao '' Đường lên ... Tam Cờ '', nhân dân cho ta thấy bài ca dao đã cho thấy vẻ đẹp của mảnh đất xứ Lạng. Trước hết, tưởng chừng như con đường lên xứ Lạng chẳng cách bao xa. Bên cạnh đó, cách nói “cách một trái núi với ba quãng đồng” lại cho thấy sự xa xôi, cách trở của mảnh đất này. Đặc biệt là trên cái nền thiên nhiên hùng vĩ đó, con người có thể bao quát được những núi thành Lạng, những sông Tam Cờ. Đây đều là những địa danh nổi tiếng của vùng đất quê hương này. Từ đây, chúng ta càng thêm yêu vẻ đẹp đẽ của đất nước Việt Nam.
Các biện pháp tu từ :
- So sánh , nói quá : “ mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày ” => Nhấn mạnh rằng công việc cày đồng buổi ban trưa là vô cùng vất vả. khó nhọc.
- Nghệ thuật đối lập: “ dẻo thơm” và “ đắng cay” ; “ “một hạt” >< “ muôn phần” => Nhấn mạnh sự vất vả khó nhọc của người nông dân khi làm ra được hạt gạo
Bạn gửi bài chiếc lông ngỗng trời cho mình thì mình mới giúp được nhé