có ý kiến cho rằng"thơ ca bắt rễ từ lòng người, nở hoa nơi từ ngữ".Em hiểu ý kiến trên như thế nào?Hãy làm sáng tỏ nhận định trên qua bài thơ "Mẹ" của tác giả Đỗ Trung Lai(giúp với ạ,đang cần gấp)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- So sánh: So sánh ngôi nhà với các hình ảnh khác để làm nổi bật đặc điểm, cảm xúc. Ví dụ: ngôi nhà như một tổ ấm, ngôi nhà như một bức tranh,...
- Nhân hóa: Gán cho ngôi nhà những đặc điểm, hành động của con người để tăng tính sinh động, gần gũi. Ví dụ: ngôi nhà "ngủ yên", ngôi nhà "ôm ấp" gia đình,...
- Ẩn dụ: Dùng hình ảnh cụ thể để gợi tả một khái niệm trừu tượng. Ví dụ: mái nhà là biểu tượng của gia đình, tổ ấm,...
- Hoán dụ: Dùng một sự vật, hiện tượng để thay thế cho một sự vật, hiện tượng khác có quan hệ gần gũi. Ví dụ: dùng "mái nhà" để chỉ gia đình, dùng "cánh cửa" để chỉ cơ hội,...
- Điệp từ, điệp ngữ: Lặp lại từ ngữ để nhấn mạnh, tạo nhịp điệu, gây ấn tượng mạnh.
Bạn tk ạ
bạn Nguyễn Yến Nhi oii, nhưng bn nêu cụ thể từng cụm từ để gắn với các BPTT ra đc hk ?
chỉ làm 1 ý thôi nhé !
câu 4
- Quê hương tật đẹp đẽ , bình dị và chan chứa biết bao kỉ niệm đẹp tuổi thơ. Như vay ạ chúng ta phải trân quý và tôn trọng quê hương của mình.
Loại văn viết bằng những câu có vần với nhau, như thơ, ca, phú; phân biệt với văn xuôi.Văn xuôi là một hình thức hoặc kỹ thuật của ngôn ngữ thể hiện một dòng chảy tự nhiên của lời nói và cấu trúc ngữ pháp. Tiểu thuyết, sách giáo khoa và bài báo là tất cả các ví dụ về văn xuôi. Từ văn xuôi thường được sử dụng để đối lập với thơtruyền thống, đó là ngôn ngữ có cấu trúc thông thường và một đơn vị phổ biến của câu thơ dựa trên mét hoặc vần điệu. Tuy nhiên, như TS Eliot đã lưu ý, trong khi "sự phân biệt giữa câu thơ và văn xuôi là rõ ràng, sự phân biệt giữa thơ và văn xuôi là tối nghĩa";[1] sự phát triển trong văn học hiện đại, bao gồm thơ tự do và thơ văn xuôi, đã dẫn đến hai kỹ thuật chỉ ra hai kết thúc trên một phổ các cách để sáng tác ngôn ngữ, trái ngược với hai lựa chọn riêng biệt.
Bài thơ "Đưa con đi học" của Tế Hanh là một bức tranh sinh động về ngày đầu tiên đi học của một đứa trẻ. Bài thơ đã thể hiện thành công tình cảm yêu thương, dạt dào của người cha dành cho đứa con của mình. Mở đầu bài thơ là hình ảnh người cha đưa con đi học trong buổi sáng mùa thu:
"Sáng nay mùa thu sang
Cha đưa con đi học
Sương đọng cỏ bên đường
Nắng lên ngời hạt ngọc"
Bức tranh thiên nhiên mùa thu được miêu tả qua những hình ảnh quen thuộc như sương đọng, nắng lên, hạt ngọc... tạo nên một khung cảnh đẹp đẽ, thơ mộng. Tuy nhiên, trong khung cảnh ấy lại ẩn chứa một nỗi buồn man mác. Đó là nỗi buồn của người cha khi con mình đã lớn, đã đến lúc phải đi học, xa vòng tay yêu thương của cha mẹ. Tiếp theo, bài thơ miêu tả tâm trạng của đứa trẻ khi lần đầu tiên đến trường:
"Lúa đang thì ngậm sữa
Xanh mướt cao ngập đầu
Con nhìn quanh bỡ ngỡ
Sao chẳng thấy trường đâu?"
Đứa trẻ nhìn cảnh vật xung quanh và cảm thấy bỡ ngỡ, không biết trường học ở đâu. Nỗi bỡ ngỡ ấy thể hiện sự non nớt, thơ ngây của đứa trẻ. Cuối cùng, bài thơ thể hiện niềm vui sướng của người cha khi con mình đã tìm được trường:
"Hương lúa toả bao la
Như hương thơm đất nước
Con ơi đi với cha
Trường của con phía trước"
Hương lúa thơm ngào ngạt như hương thơm của đất nước. Người cha muốn con mình cảm nhận được hương thơm ấy và biết yêu quê hương, đất nước. Trường học hiện ra trước mắt đứa trẻ như một thế giới mới đầy ắp điều kỳ diệu. Bài thơ "Đưa con đi học" là một bài thơ hay, giàu cảm xúc. Bài thơ đã thể hiện thành công tình cảm yêu thương của người cha dành cho đứa con của mình. Bài thơ cũng gợi cho chúng ta những suy nghĩ về tuổi thơ và về mái trường. Bài thơ "Đưa con đi học" đã gợi cho em nhiều cảm xúc. Em cảm động trước tình yêu thương của người cha dành cho đứa con của mình. Em cũng cảm thấy bồi hồi khi nhớ về ngày đầu tiên đi học của mình. Bài thơ đã giúp em hiểu được tầm quan trọng của việc học tập. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng mong mỏi của cha mẹ.
~Tôi ko chép mạng. Tôi chép sách của tôi.~