Từ bài học đường đời đầu tiên em hãy viết bài học cho câu chuyện
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.



Trong một là đi học về khi gia đình chưa đến đón. Em đã có cảm giác rất sở hãi. Vì có nhiều hiểm nguy như bị dụ để bắt cóc. Mẹ em cũng dặn là không được đi theo hay nghe lời bất kỳ người lạ nào. Bởi vì sẽ không biết họ sẽ làm gì mình tiếp theo nữa dễ có những gì xảy ra ngoài ý muốn như bị bắt cóc tống tiền, đi vào hàng ổ của bọn buôn người. Khi chờ được một hồi lâu trong đầu em đã loé lên suy nghĩ là mượn điện thoại cô bán tạp hoá đối diện để gọi điện cho người thân đến rước về. Tâm trạng trở nên phấn chấn hơn khi cô đã cho mượn để em điện cho người thân đến rước về. Khi điện cho người thân một lúc sau mẹ em đến đón. Trải nghiệm đó tuy hơi ngắn ngủi nhưng nó để lại trong âm em rất nhiều cảm đi qua nhiều cũng bậc cảm xúc từ buồn sáng vui .Nó đã cho em biết rằng cách xử lí tình huống khi gia đình giờ đón về.
Một buổi chiều mùa hè, khi tôi đang đợi xe buýt ở trạm dừng, một người phụ nữ lớn tuổi bước đến gần và bắt chuyện với tôi. Bà ấy có khuôn mặt hiền hậu, nụ cười ấm áp và đôi mắt rạng rỡ, toát lên vẻ thông thái của tuổi già.
Chúng tôi bắt đầu nói chuyện về thời tiết, rồi dần dần chuyển sang những câu chuyện đời thường. Bà kể cho tôi nghe về những khó khăn trong cuộc sống của bà khi còn trẻ, về những người bạn thân thiết đã mất và về cách bà tìm thấy niềm vui trong những điều giản dị.
Khi bà kể về những tháng ngày vất vả, tôi cảm nhận được sự kiên cường và lòng nhân hậu của bà. Bà chia sẻ rằng, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, bà luôn giữ vững niềm tin vào tình người và lòng tốt. Bà nói rằng mỗi khi gặp ai đó cần giúp đỡ, bà luôn sẵn lòng đưa tay ra giúp đỡ mà không cần đền đáp.
Cuộc trò chuyện kéo dài đến khi xe buýt của tôi đến. Trước khi lên xe, bà nắm lấy tay tôi và nói: "Cháu ơi, cuộc đời này ngắn ngủi lắm, hãy sống thật tốt và giúp đỡ mọi người khi có thể. Cháu sẽ nhận lại được nhiều hơn những gì cháu cho đi."
Lời nói của bà ấy đã chạm đến trái tim tôi. Đó là lần đầu tiên tôi cảm nhận được sự sâu sắc của lòng nhân hậu và tình người. Kể từ ngày đó, tôi luôn nhắc nhở bản thân phải sống tử tế và giúp đỡ người khác, như cách bà đã dạy tôi.