sư tich cây thi la noi vê gi
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
tớ muốn làm nghề động vật học
- nhưng các bạn phải thích nghề đó cơ đấy !
Mây đen và mây trắng
Đám mây trắng yểu điệu lượn gần đến dám mây đen xấu xí. Nó đỏng đảnh lướt mắt sang đám mây đen mím môi:
- Nhỏ nhẻm, nhỏ nhem thế kia mà cũng gọi là mây à! Thật là đáng xấu hổ.
Rồi cùng với làn gió nhẹ, dải mây trắng thướt tha trong tà váy bồng xốp trắng tinh lướt qua mặt mây đen một cách đầy kiêu ngạo.
Mây trắng nhởn nhơ, dạo chơi trên những mái nhà, những cánh đồng khô khát. Mây đen vẫn chỉ lặng im. Nó cúi xuống nhìn cánh đồng hạn hán và nghĩ ngợi: "Mình sẽ làm gì để giúp các cô bác nông dân được nhỉ". Rồi nó cố chịu đựng một cái nắng nóng bức dữ dội của mùa hè. Mỗi lúc, đám mây đen càng sạm lại, nặng nề và có vẻ như càng xấu xí hơn.
Rồi không biết vì thương các bác nông dân hay thương cánh đồng đang khát nước dưới kia, đám mây đen bỗng òa khóc. Những giọt nước mắt của nó trong trắng, tinh khiết và mát rượi thấm vào lòng đất mẹ thân yêu. Những cánh đồng reo vui, những cỏ cây hoa lá bừng tỉnh, ríu rang nói nói cười cười như trong ngày hội. Tất cả đều cảm ơn đám mây đen, cảm ơn cơn mưa tốt bụng.
Lúc bấy giờ, dải mây trắng mải chơi và kiêu kì chợt thấy thật xấu hổ. Mây trắng thấy mình thật xấu tính và thật vô tích sự. Nó ân hận lắm, nó muốn nói lời xin lỗi với đám mây đen nhưng đã quá muộn mất rồi.
Ngày xưa, xưa lắm rồi, cây cỏ chưa có tên chi cả. Một hôm, ông Trời tập hợp tất cả các loài lại, ban cho mỗi loài một cái tên.
Thôi thì, các loại cây giành nhau đến trước được đặt tên theo đúng ý của mình muốn. Có cây thì dịu dàng tỏa hương, đòi được gọi là Lan, có cây lại õng ẹo múa nhịp nhàng, xin được đặt là Tóc Tiên, có cây lại hiên ngang đi đến, được gọi là Thông. Các loại rau cỏ cũng vậy, cũng chen chúc nhau, nài nỉ những cái tên thật đẹp như Quế, Dấp Cá, Tía Tô, Húng, v.v…
Cho đến cuối ngày, khi ông Trời đã mệt, có một nhành cây nho nhỏ hớt hơ hớt hải chạy đến, chỉ xin tên gì cũng được. Nhành cây đó xin lỗi ông Trời đã đến trễ, vì nó phải chăm sóc bà của nó đang bị bệnh. Ông Trời thấy lòng hiếu thảo của nó thì cảm động lắm nên không phạt nó, nhưng ông không thể nghĩ ra được tên gì khác, cho nên ông ngập ngừng:
– Tên của con là… thì là…thì là…
Nhành cây nghe vậy, mừng quá hét toáng lên:
– Ôi tôi có tên rồi ! Tôi là Thì Là!
Nó vui quá nên vội vàng cám ơn ông Trời rồi chạy nhanh về nhà khoe bà của nó, và để xem sức khỏe của bà. Nó nào biết đâu rằng chữ “thì là” không phải là tên ông Trời dự định đặt cho, mà là sự ngập ngừng chưa nghĩ ra được cái tên cho nó.
Từ đó, muôn loài gọi nó là cây Thì Là, hay là Thìa Là. Tuy rằng cái tên đó rất bình dân, nhưng không một loài nào dám chế diễu, bởi vì lòng hiếu thảo của nó đã hơn tất cả các loại cây khác rồi.
Mùa hè vừa rồi, trong chuyến đi du lịch Trung Quốc, em được một bạn tặng cho em một con rô-bốt rất đẹp.
Con rô-bốt có hình một chú rắn. Tuy nhiên trông nó chẳng hề dữ dằn chút nào, ngắm nhìn còn thấy dễ thương nữa chứ, bởi vì nhà sản xuất đã làm theo mô hình một chú rô-bốt nên em rất thích. Chú rô-bốt của em có màu xanh lá cây đậm, đầu chú khom khom về trước hình con rắn hổ mang. Một bên tay chú xoắn lại hình mũi khoan, cái sừng của chú màu vàng và nhẵn bóng, có thể xoay đi, xoay lại, cái đuôi dài của chú càng làm chú trở nên dũng mãnh hơn.
Khi nào rảnh rỗi, em lại cùng bạn hàng xóm chơi chung với chú rô-bốt của em. Rô-bốt của em không dùng pin, muốn chú cử động em phải dùng tay xoay các khớp để chú tạo ra các hình khác nhau. Sau khi chơi, em để ngay ngắn chú rô-bốt này trên chiếc tủ đựng đồ lưu niệm của gia đình, trên chiếc tủ đó có những sản phẩm do chính tay em tạo ra. Khi chơi với chú rô-bốt em lại nhớ đến người bạn Trung Quốc của em. Dù không hiểu được tiếng nói của nhau nhưng chúng em vẫn chơi những trò chơi rất vui. Đúng là tình bạn đã vượt qua cả rào cản ngôn ngữ, chúng em đã là những người bạn của nhau.
Em cảm giác chú rô-bốt này đã là người bạn tri kỷ luôn ở bên em. Em rất yêu chú rô-bốt của em.
Thật thú vị biết bao nhiêu khi em đạt được thành tích cao trong học tập và bố em cũng đã mua cho em một chiếc máy bay đồ chơi.
Có lẽ ngay từ nhỏ em cũng đã ao ước được một lần được đi trên chiếc máy bay, từ trên cao nhìn xuống những ngôi nhà bé xíu thì sẽ thật thích thú biết bao nhiêu. Cho nên bố em đã mua cho em một chiếc máy bay đồ chơi điều khiển từ xa có màu vàng đỏ để em chơi đùa. Chiếc máy bay của em là mô hình của của chiếc trực thăng cũng thật đẹp. Toàn chiếc trực thăng cũng đã được sơn màu vàng, thế rồi những ô cửa của chiếc máy bay lại được tô thêm những gam màu đỏ thật bắt mắt biết bao. Em rất yêu thích chiếc máy bay này.
Chiếc máy bay đồ chơi của em có độ dài khoảng 20cm nó được làm bằng nhựa cứng và cũng thật chắc chắn nữa. Hình dạng của chiếc máy bay bố em mua cho nó cũng giống một chú chuồn chuồn khổng lồ vậy. Thế rồi ngay bên trên của chiếc máy bay đó lại có những cái cánh nho nhỏ nhưng cũng thật dài. Khi em cho pin vào chiếc điều khiển từ xa cùng bộ với chiếc máy bay thì em cũng cảm thấy được những chiếc cánh trên chiếc máy bay này lại đang quay tít tròn thật đẹp. Khi em ấn nút xanh của điều khiển thì chiếc máy bay cất cánh bay là là trên mặt đất, và khi em ấn nút đỏ thì chiếc máy bay của em cũng nhanh chóng hạ cánh an toàn. Em rất thích chiếc máy bay này, mỗi lần em chơi thì toàn rủ thêm các bạn trong xóm chơi cùng. Chúng em chơi thật vui vẻ, chiếc máy bay như đã gắn kết tất cả các bạn trong xóm em chơi thân với nhau hơn.
Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để bố lại thưởng cho em một chiếc máy bay nữa để em và các bạn trong xóm có thêm đồ chơi. Em rất yêu thích món quà đồ chơi này mà bố tặng cho em.
khi có người lạ chúng ta phải cần bảo vệ chính mình ko được đưa thông tin gì về mình nếu ko họ sẽ nói chung à vậy đó
ÁNH SÁNG CỦA YÊU THƯƠNG
HÔM ẤY , BỐ VẮNG NHÀ , MẸ BỊ ĐAU BỤNG DỮ DỘI . Ê - ĐI - XƠN LIỀN CHẠY ĐI MỜI BÁC SĨ
BÁC SĨ ĐẾN KHÁM BỆNH VÀ CHO BIẾT MẸ CỦA Ê -ĐI - XƠN ĐAU RUỘT THỪA , PHẢI MỔ GẤP . NHƯNG TRỜI CỨ TỐI DẦN , VỚI ÁNH ĐÈN DẦU TÙ MÙ , CHẲNG THỂ LÀM GÌ ĐC . Ê- ĐI - XƠN LO LẮNG . THẤY MẸ ĐAU ĐỚN , CẬU MẾU MÁO : "XIN BÁC SĨ CƯÚ MẸ CHÁU ! " . BÁC SĨ ÁI NGẠI NÓI ; ĐỦ ÁNH SÁNG BÁC MỚI MỔ ĐC CHÁU Ạ ! '' .
THƯƠNG MẸ Ê - ĐI - XƠN ÔM ĐẦU SUY NGHĨ . LÀM THẾ NÀO ĐỂ CỨU MẸ BÂY GIỜ ? ĐỘT NHIÊN , CẬU TRÔNG THẤY ÁNH SÁNG CỦA NGỌN ĐÈN HẮT LẠI TỪ MẢNH SẮT TÂY TRÊN TỦ . NẾT MẶT CẬU RẠNG RỠ HẲN LÊN . Ê -ĐI -XƠN VỘI CHẠY SANG NHÀ HÀNG XÓM , MƯỢN VỀ MỘT TẤM GƯƠNG. LÁT SAU, ĐÈN NẾN TRONG NHÀ ĐƯỢC CẬU THẮP LÊN VÀ ĐẶT TRƯỚC GƯƠNG . CĂN PHÒNG NGẬP TRÀN ÁNH SÁNG
NHÌN CĂN PHÒNG SÁNG TRƯNG , BÁC SĨ RẤT NGẠC NHIÊN , BẮT TAY NGAY VÀO VIỆC . CA MỔ THÀNH CÔNG , MẸ CỦA Ê- ĐI - XƠN ĐẪ ĐC CỨU SỐNG
LƯU Ý : ĐC LÀ ĐƯỢC
HT
thì nói về việc ông trời đặt tên cho các loại cây và ông trời đặt cho tên loại cây đó là cây thì là
HT
sai dốt mới thế