K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

15 tháng 12 2020

vì ngọn lửa biểu tượng cho niềm tin ,khát vọng

==>ở đây'nhà văn muốn nói lên những khát khao của cô bé

15 tháng 12 2020

- Từ tượng hình:Ung dung,rực rỡ,chập choạng,mênh mông
\(\rightarrow\)Các từ tượng hình trên được đặt trong ngữ cảnh gắn liền với sự vật,hành động làm cho sự vật hành động trở nên cụ thể hơn,tác động vào nhận thức của con người mạnh mẽ hơn.

Những Từ tượng hình:

-Ung dung: Thanh thản, giản dị.

- Mênh mông: Miêu tả trán Bác rộng tỏ vẻ thông minh.

- Rực rỡ: Lộng lẫy, tạo sự chú ý.

-Chập choạng: Vừa tối vừa sáng, miêu tả màn đêm.

15 tháng 12 2020

- Từ tượng hình: Ung dung,mênh mông,chập choạng,rực rỡ.

Các từ tượng hình trên được đặt trong ngữ cảnh gắn liền với sự vật, hành động làm cho sự vật hành động trở nên cụ thể hơn, tác động vào nhận thức của con người mạnhmẽ hơn.

a, 

Phép nói quá : reo vù vù như 1 ngọn lửa bốc cháy rừng rực

=> Tác dụng : Nhấn mạnh sự  kiên cường, dẻo dai , quyết tâm rực cháy của hai cây phong 

b,

- Phép nói quá : tôi quyết vồ lấy mà cắn ,mà nhai ,mà nghiến cho kì nát vụn mới thôi.

=> Tác dụng :Tô đạm sự căm hận sâu đậm của bé Hồng với những cổ tục phong kiến lạc hậu , thối nát đã đày đọa mẹ của Hồng tới chốn cực khổ , ngăn cách tình mẫu tử giữa hai mẹ con .Ước mong thứ cổ tục lạc hậu ấy biến thành những thứ hữu hình để Hồng phá hủy nó , xoá ranh giới ngăn cách tình yêu giữa hai mẹ con 

14 tháng 12 2020

Có ai hỏi tôi rằng kỉ niệm cảm động nhất trong cuộc đời của tôi là gì?tôi sẽ ko ngần ngại đáp :có lẽ cuộc chia tay năm lớp 5 khiến tôi cảm động nhất.Vì hôm ấy chính là cái ngày tôi ko còn được học ở đây nữa.Đấy là ngày buồn tủi nhất của tôi.Nhớ năm lớp 5,tôi cùng các bạn trong lớp ríu rít trò chuyện thì bỗng dưng nhận được cuộc điện thoại từ bố:"Con à hôm nay gia đình mình sẽ chuyện nhà đi nhé con,con nhớ nói lời chia tay các bạn con nhé!",vừa nghe xong những lời bố nói. Hai dòng nước mắt tôi tuôn trào.Ngày này sao lại đến nhanh thế,bao nhiêu dự định của tôi vs các bạn vs thầy cô vs mái trường thân yêu này có lẽ sẽ bị dở dang.Ngồi suy nghĩ gần 2 tiếng đồng hồ tôi mới quyết đinh đi gặp các bạn trong lớp và nói lời chia tay.khi bước vào lớp ai cũng hân hoan mừng rỡ,tôi chợt suy nghĩ trong đầu lỡ mình nói ra sẽ khiến các bạn mất vui nhưng suy nghĩ thế nào chắc nhất định cũng phải nói ra. Lúc ấy tôi bỗng dơ tay lên ý kiến,các bạn trong lớp đều vui vẻ lắng nghe.Tôi nói:''hôm nay là ngày cuối cùng chúng ta gặp nhau ....".Lan vội vàng hỏi "sao thế" tôi đáp gia đình mình có việc bận."khi ấy các bạn áy náy đều khóc sưng cả mắt,cô giáo chủ nhiệm chạy lại ôm tôi cô khóc khẽ ".Về trường mới em cố gắng học cho giỏi nhé!.Thế rồi cô tặng tôi một quyển sách để làm quà.Tôi cảm ơn cô đó là một buổi chia tay đầy cảm động có lẽ đó là kỉ niệm mà tôi ko bao giờ quên được