khi đọc 1 tác phẩm truyện/tiểu thuyết thì cần chú ý những gì về cách đọc, ghi chép trong quá trình đọc
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong cuộc sống của chúng ta, có biết bao khó khăn mà ta cần phải vượt qua. Những khó khăn đó như một định luật tự nhiên để ta có thể phát triển và thăng tiến. Nhưng để có thể vượt qua được những khó khăn đó đòi hỏi chúng ta phải có sự kiên trì, bền bỉ. Và Nguyễn Bá Học đã có câu châm ngôn: "Đường đi khó không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông." Vậy bây giờ chúng ta hãy cùng nhau tìm hiểu câu nói này của ông!Đường đi ở đây có nghĩa là con đường mà chúng ta phải đi, phải vượt qua để tiến về phía trước. Trên đường đi của chúng ta chắc chắn sẽ phải có nhiều những con sông, những ngọn núi làm cho chúng ta khó có thể vượt qua. Nhưng con đường đó dù có bao nhiêu sông, bao nhiêu núi, nếu chúng ta không; ngại ngùng, lo âu, sợ hãi hay chán nản, chùn bước, buông xuôi thì ta vẫn có thể vượt qua được nó một cách dễ dàng. Nhìn chung, qua câu nói này, Nguyễn Bá Học muốn ngụ ý cho chúng ta rằng con đường đi cho dù khó mấy thì ta cũng vẫn có thể vượt qua, điều quan trọng là tâm ý của ta có kiên định để vượt qua những khó khăn mà con đường đó mang tới cho ta hay không? Nói sâu hơn thì con đường mà Nguyễn Bá Học muốn nói tới đó là đường đời, chúng ta phải dùng chính sức của mình để vượt qua nó, nếu chỉ biết dựa dẫm, nhờ vả mà không nỗ lực thì sẽ không tài nào vượt qua được.Khó khăn như là một câu thách đố đòi hỏi chúng ta phải biết vượt qua chính mình bằng cách chỉnh đốn lại nội tâm và làm chủ bản thân. Chỉ có lòng kiên định và ý chí kiên trì bền bỉ mới có thể giúp ta vượt qua được những trở ngại của cuộc sống. Đó là một nền tảng mà bất cứ người nào cũng cần nên có. Chẳng hạn như chủ tịch Hồ Chí Minh, vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc ta, suốt một đời lo cho nước, cho dân, đi nhiều nơi và làm đủ mọi việc. Con đường Người phải đi thật gian lao, vất vả nhưng với ý chí, quyết tâm, nghị lực phi thường. Người đã mang đến cho dân tộc ta ánh sáng của độc lập tự do, một cuộc đời ấm no, hạnh phúc.
Hàng tuần vào chiều thứ sáu, lớp tôi sẽ tổ chức một buổi sinh hoạt tổng kết thi đua. Buổi sinh hoạt này diễn ra trong tiết học cuối cùng và được cô giáo chủ nhiệm giám sát.
Cô giáo yêu cầu lớp trưởng tổng kết lại kết quả thi đua của các tổ, và bạn Hòa lớp trưởng đã đại diện cho cả lớp đề ra mục tiêu thi đua của tháng tới. Sau khi phát biểu xong, cô giáo yêu cầu Hòa lấy ý kiến của các bạn trong lớp. Một câu hỏi của Hòa đưa ra đã khiến cả lớp im lặng. Một vài phút sau, Lan Anh - tổ trưởng của tổ ba - đã đưa ra ý kiến của mình về bạn Tùng, một học sinh mới trong lớp. Lan Anh cho rằng Tùng là một cậu bạn nghịch ngợm, thường xuyên bị thầy cô nhắc nhở và ảnh hưởng đến thành tích của lớp. Lan Anh đề nghị cần có những biện pháp kiểm điểm đối với Tùng.
Sau ý kiến phát biểu thẳng thắn của Lan Anh, cả lớp bắt đầu tranh luận. Có bạn đưa ra ý kiến tán thành, có bạn lại phản đối. Trong ấn tương của riêng tôi, dù Tùng có tính cách khá nghịch ngợm, nhưng cậu bạn lại rất tốt bụng và hay giúp đỡ mọi người. Đúng lúc này, lớp trưởng đề xuất việc giải quyết vấn đề này:
- "Thưa các bạn cùng cô giáo, trước khi bàn luận tiếp về vấn đề này, tôi xin ghi nhận ý kiến của bạn Lan Anh, và đồng ý với một số quan điểm của bạn. Tùng là một học sinh mới chuyển đến lớp chúng ta không lâu. Quả thật bạn Tùng có tính cách nghịch ngợm, nhưng cậu ấy lại là một người bạn rất tốt. Trong học tập, Tùng có thành tích khá nổi trội và thường xung phong trả lời những câu hỏi, bài tập khó của giáo viên. Đối với bạn bè, Tùng cũng luôn nhiệt tình giúp đỡ như giảng bài cho các bạn học kém, giúp một số bạn đến muộn trực nhật... Nên tôi nghĩ bên cạnh những khuyết điểm, Tùng cũng có rất nhiều ưu điểm cần được ghi nhận và chúng ta nên cho bạn một cơ hội để sửa chữa lỗi lầm."
Nhờ những dẫn chứng vô cùng thuyết phục của lớp trưởng Hòa, cả lớp bắt đầu tranh luận sôi nổi và những ý kiến tán thành dường như ngày càng nhiều hơn. Tuy nhiên, Tùng đã tự mình đứng lên kiểm điểm và hứa sẽ cải thiện tình hình.
Cuối cùng, giáo viên chủ nhiệm yêu cầu cả lớp bỏ phiếu để đưa ra quyết định. Tất cả thành viên trong lớp đều đồng ý cho Tùng một cơ hội sửa chữa. Lan Anh cũng đã thay đổi quan điểm của mình.
Để kết thúc buổi sinh hoạt, Hòa đã trình bày các mục tiêu của tuần mới và buổi sinh hoạt đã kết thúc một cách tốt đẹp.
Bạn ghi TK vào nhé vì đây là bài làm trên mạng, nếu ko ghi sẽ bị xóa ctrl đó bn!
Quê hương! Hai tiếng ấy thôi mà sao thân thương quá! Bất cứ ai trong chúng ta đều dành cho quê hương mình một tình cảm đặc biệt. Em cũng như thế. Sinh ra và lớn lên ở thủ đô Hà Nội, em dành cho nơi đây một tình yêu sâu sắc. Em yêu con người thủ đô và yêu lắm ngày mới bắt đầu ở Hà Nội.
Không giống như những vùng quê thanh bình, Hà Nội là thủ đô của cuộc sống có phần ồn ào, vội vã. Thành phố vẫn sáng rực, huyên náo khi trời đã quá khuya. Có lẽ vì thế mà nó thức dậy sớm hơn. Tờ mờ sáng, cả phố phường đã nhẹ nhàng tỉnh giấc, đèn sáng lên ở khắp mọi nẻo đường. Ngày mới ở thủ đô bắt đầu sớm tinh mơ và vội vã như thế.
Khi màn đêm còn bao trùm, em đã nghe tiếng xe đạp của bác xích lô, của người hàng rong, tiếng động cơ xe gào rú. Đâu đó trong chốn phồn hoa này vẫn có những mảnh đời mải miết mưu sinh, đánh thức tâm hồn Hà Nội. Những chuyến xe buýt khởi hành từ gần 5 giờ sáng, bon bon khắp mọi con đường. Những quán bún, xôi, phở... lần lượt sáng điện từ sớm. Tiếng xoong nồi, bát đĩa và mùi thơm của nước dùng quyện vào nhau đặc trưng cho hương vị ngày mới của thủ đô.
Trời tờ mờ sáng, tất cả con đường trong thành phố đã bắt đầu nườm nượp người xe. Có những bác tài còn không ngăn được vẻ mệt mỏi trên khuôn mặt vì phải chạy xe thâu đêm suốt sáng. Ánh sáng nhanh chân chiếm chỗ của bóng tối, cả thành phố như được chiếu sáng, rõ nét hơn. Trong các công viên, người già, người lớn, trẻ em cùng đi dạo, chạy bộ, tập thể dục. Họ cười với nhau và trò chuyện đôi ba câu, khuôn mặt rạng rỡ, tươi sáng khi được hít thở không khí trong lành của buổi sáng.
Hòa trong âm thanh ồn ào của thành phố sau khi thức giấc, trong những hẻm ngõ nhỏ, em vẫn nghe thấy tiếng đạp xe và tiếng rao “Ai xôi lạc, bánh khúc đây” “Ai bánh giò nóng nào...” Đó là những âm thanh quen thuộc giữa lòng thủ đô – những tiếng rao gợi nhắc về một Hà Nội xưa rất xưa. Ngày mới ở thủ đô rục rịch bắt đầu như thế. Và trên những con đường lớn, mỗi mùa hoa, em lại thấy những chiếc xe chở đầy những bông hoa thuộc về thời gian đó, xinh đẹp và rực rỡ. Rồi những sắc màu ấy mờ nhòe dần, khuất dần trong dòng người qua lại ngược xuôi.
Điều đặc biệt nhất khi ngày mới bắt đầu ở thủ đô Hà Nội đối với em có lẽ là những vỉa hè bán đủ những món ăn buổi sáng phong phú. Nơi này là xôi xéo, xôi lạc, xôi giò thơm phức mùi gạo nếp. Nơi khác là bánh giò nóng hổi, bánh khúc mặn mà lấp ló sau những lớp xôi trắng. Hay ở một góc nào đó của thủ đô, người ta lại sì sụp những bát phở, bát bún mùi thơm bốc nghi ngút, khuếch tán vào không khí. Hiếm có khi nào thành phố lại trong lành, thoáng đãng mà không giăng đầy khói bụi như khi bắt đầu ngày mới. Ánh nắng ban mai ôm ấp cảnh vật, những dải nắng hồng mềm mại như tấm lụa của thiên nhiên. Tiếng chim hót líu lo nhẹ nhàng vang lên giữa những âm thanh ngày càng ồn ào của thành phố. Trong từng ngôi nhà, khu xóm trọ, căn gác xếp, mọi người thức dậy chuẩn bị một ngày mới.
Những con đường dần nhộn nhịp đông đúc hơn, dòng người đổ về nhiều ngả để đi đến nơi mình muốn. Tiếng còi xe thúc giục hòa cùng tiếng động cơ của tất cả các loại xe cộ làm ngày mới ở thủ đô chợt trở nên ồn ào, náo nhiệt. Nhưng con người lại không mảy may khó chịu, có lẽ bởi vì khung cảnh ấy đã trở nên quen thuộc trong cuộc sống của họ.
Những điều bình dị, nhỏ nhoi mà đặc biệt chỉ thuộc về ngày mới bắt đầu nơi thủ đô. Tất cả những điều đó đã bùng cháy lên tình yêu Hà Nội trong trái tim em. Tình yêu dành cho Hà Nội ba mươi sáu phố phường, dành cho ngày mới đặc biệt của Hà Nội và tình yêu cho Hà Nội ồn ào, náo nhiệt rồi lại lặng im theo cách của riêng nó.
Thược dược là một từ Hán Việt. Nó có nhiều nghĩa khác nhau:
1. Thuốc: Được sử dụng để chỉ các loại thuốc. Ví dụ: “tây dược” (thuốc tây), “thảo dược” (thuốc dùng cây cỏ chế thành).
2. Thuốc nổ: Được sử dụng để chỉ các loại thuốc nổ. Ví dụ: “tạc dược” (thuốc nổ), “hỏa dược” (thuốc nổ).
3. Bờ giậu, hàng rào: Ví dụ: “dược lan” (lan can bờ giậu).
4. Tên gọi tắt của “thược dược”: Hoa thược dược.