hãy tả về một mùa trong năm ( mở bài gián tiếp, kết bài mở rộng )
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu b đúng ko:b) Vua Bảo Đại đọc Chiếu thoái vị rồi dâng chiếc kiếm dài nạm ngọc và chiếc ấn hình vuông cho đại diện Chính phủ lâm thời.
Tình bạn là mối quan hệ không thể thiếu trong đời sống của tất cả chúng ta. Vậy tình bạn là gì? Thiếu nó, cuộc sống của ta sẽ ra sao? Trong cuộc đời mỗi chúng ta ai cũng có những tình bạn, đó là sự gắn bó giữa hai hoặc nhiều người trên cơ sở tương đồng về sở thích, tính cách hay lí tưởng. Một tình bạn trở nên đẹp đẽ và cao quý khi ta dành cho đối phương sự tôn trọng, đồng cảm và sẻ chia; không quản ngại hi sinh, vất vả để giúp đỡ lẫn nhau. Giữa dòng đời với biết bao bon chen, xô đẩy, có được một tình bạn chân thành là điều vô cùng may mắn. Bởi đó là niềm vui, là chỗ dựa lớn lao đem đến cho ta sức mạnh vượt qua mọi khó khăn, gian khổ. Đồng thời, “học thầy không tày học bạn”, từ họ ta có thể nhìn ra thiếu sót của bản thân, từ đó mà phấn đấu, nỗ lực để hoàn thiện hơn. Tuy nhiên, không phải ai cũng tìm được cho riêng mình những người tri âm tri kỉ như Lưu Bình – Dương Lễ, Bá Nha – Tử Kì hay Nguyễn Khuyến – Dương Khuê… Một chút tham lam ích kỉ hay ghen ghét đố kị cũng có thể khiến người gọi là “bạn” kia lợi dụng hay phản bội hòng trục lợi từ ta. Thêm nữa, là bạn tốt không đồng nghĩa với việc bao che, đồng tình với những hành động sai trái của đối phương mà phải mạnh dạn thẳng thắn giúp bạn nhận ra sai lầm và quay lại với con đường đúng đắn. Vì vậy, tất cả chúng ta cần đối xử với những người bạn của mình bằng tất cả sự chân thành và không ngừng giúp đỡ nhau vươn lên trong cuộc sống. Bởi đúng như Ralph Waldo Emerson từng nói: “Cách duy nhất để có một người bạn là hãy làm một người bạn.
Mỗi chúng ta, ai cũng có những câu chuyện về riêng mình. Và cũng như thế, ai cũng có những người bạn của riêng mình để viết nên những tình bạn cao đẹp và chân chính cho đến suốt cuộc đời.Bạn là người đồng trang phải lứa với ta, gắn bó thân thiết với ta. Bạn là người cùng ta học tập, cùng ta tiến bộ, cùng ta vượt qua những chặng đường nhất định trong cuộc sống. Bạn có thể là người đi cùng ta đến hết cuộc đời nhưng cũng có thể chỉ là người đồng hành cùng ta trên một quãng đường. Dù chặng đường chung ấy dài hay ngắn thì bạn vẫn phải là người hiểu ta và ngược lại, là người ta hiểu và có thể cùng nhau sẻ chia những niềm vui cũng như nỗi buồn trong cuộc sống. Có bạn cũng đồng nghĩa với việc ta đang xây đắp một tình bạn. Một tình bạn đẹp là một tình bạn trong sáng , chân chính và cao hơn là thấu hiểu và tri kỉ. Bạn hay tình bạn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của mỗi con người nhưng không phải tình bạn nào cũng là tình bạn tốt đẹp và đáng quý. Một tình bạn đáng trân trọng phải là một tình bạn xuất phát từ tình cảm chân thành, từ sự đồng cảm và thấu hiểu lẫn nhau. Một tình bạn đẹp sẽ là chỗ dựa tinh thần vững chãi và là điểm tựa của mỗi con người trong những lúc gặp khó khăn hoạn nạn. Một tình bạn cao đẹp và chân chính còn cần sự lắng nghe và thấu hiểu lẫn nhau. Mỗi chúng ta là một vũ trụ không lặp lại, mỗi con người là một bản thể không giống ai. Việc gặp được một người hiểu ta và coi đó là bạn là một điều may mắn. Nhưng dù hiểu nhau đến thế nào đi chăng nữa, trong một số trường hợp nhất định vẫn có thể dẫn đến những hiểu lầm. Trong trường hợp ấy, điều cần thiết là mỗi người phải biết lắng nghe, phải biết đặt mình vào vị trí của bạn để thấu hiểu và cảm thông. Một tình bạn đẹp là khi thấy bạn lầm đường lạc lối , không bỏ mặc bạn và quay lưng đàm tiếu nói lời thị phi về bạn mà giúp bạn thức tỉnh, nhận ra lỗi lầm của của mình. Một người bạn đáng quý vừa là chỗ dựa tinh thần, vừa là sự giúp đỡ về vật chất mỗi khi ta gặp khó khăn và ngược lại. Trong bất cứ mối quan hệ nào cũng thế, sự trao đổi qua lại là một điều cần thiết. Vì bản chất của sự sống là cho và nhận. Ta không chỉ yêu cầu và đòi hỏi ở bạn mà còn cần phải là người bên cạnh bạn lúc khó khăn, lắng nghe và cảm thông cho bạn. Để xây dựng một tình bạn cao đẹp và chân chính dài lâu, cần sự cố gắng và nỗ lực từ cả hai người chứ không phải là trách nhiệm của một mình ai cả. Tôi đã từng đọc ở đâu đó một câu nói: “ Trong tình bạn, nếu tớ và cậu giống như hai chiếc cốc thuỷ tinh, cậu cứng cỏi, tớ cứng cỏi, va vào nhau chắc chắn sẽ đứa này nứt đứa kia mẻ, ai cũng thương tích đầy mình, ai cũng sẽ chịu tổn thương.” Hãy biết trân trọng những người bạn tốt mà mình đang có. Đừng để vì một sự hiểu lầm nhỏ nhoi hay phút trẻ con bốc đồng mà đánh mất đi những tình cảm quý báu mà có thể suốt cuộc đời còn về sau ta không thể nào tìm lại được nữa.
Những người giáo viên được ví như những người lái đò cần cù và giàu tình yêu thương. Là một người học sinh, em đã được gặp gỡ không ít người lái đò vĩ đại. Nhưng người để lại ấn tượng sâu đậm nhất trong em chính là cô Hòa Bình.
Cô ấy là giáo viên dạy tiếng anh của em năm từ năm lớp 3 cho đến nay. Cô Bình có chiều cao chỉ khoảng 150cm, nặng chừng 45kg. Ai cũng nói là có vóc dáng nhỏ bé, nhí nhảnh. Điều đặc biệt là cô có nước da trắng rất đẹp, dù đi nắng suốt mấy buổi huấn luyện ngoài trời cũng chẳng bị đen đi. Khuôn mặt cô bầu bĩnh, kết hợp với đôi mắt đen to tròn khiến ai cũng nghĩ cô vẫn là sinh viên. Cô Bình suốt ba năm nay vẫn luôn để một kiểu tóc là mái tóc nâu uốn xoăn một chút ở đuôi. Kết hợp với các bộ áo dài màu tươi sáng khiến cô thật là dịu dàng và nữ tính.
Tuy nhiên, đó không phải là điều khiến em yêu quý cô hơn hẳn các thầy cô khác. Điều khiến cô chinh phục được bao thế hệ học sinh là trái tim ấm áp, đầy tình yêu thương của cô. Cô luôn đối xử bình đẳng với mọi học trò của mình. Dù gia đình điều kiện thế nào, bạn ấy học có giỏi không. Từng tiết học, em luôn cảm nhận được sự tâm huyết của cô. Từng trò chơi, video, hình ảnh, bộ câu hỏi… của cô đưa ra luôn mới mẻ và thu hút chúng em học tập. Ai cũng được trao cơ hội được nói, được phát biểu để rèn luyện bản thân hơn. Đặc biệt, cô không bao giờ ngần ngại khi dành thêm thời gian cuối buổi để giảng thêm bài cho chúng em. Chính nhân cách tuyệt vời ấy của cô đã khiến em và rất nhiều bạn học sinh khác kính trọng.
Hiện tại, em đang học những tháng cuối cùng với cô Bình. Vì sang năm tới, em sẽ chuyển sang một ngôi trường mới. Tuy nhiên, những tình cảm và kiến thức mà cô đã gửi gắm, em sẽ mang theo mãi và không bao giờ quên.
Bài văn tả cô
Cô giáo chủ nhiệm của lớp em là cô Lê Trà - một giáo viên giỏi và tốt bụng. Ngay từ lần đầu gặp cô là em đã rất yêu quý cô rồi.
Cô Lê Trà năm nay khoảng gần năm mươi tuổi, cũng đã gắn bó với nghề dạy học suốt hơn hai mươi năm nay rồi. Cô cao chừng mét sáu, thân hình thon gọn, mảnh mai. Với nước da trắng hồng, mái tóc đen truyền thống dài đến giữa lưng, trông cô thật là dịu dàng và đằm thắm. Cô Trà có đôi mắt đẹp lắm, đen láy và trong veo như nước hồ mùa thu. Đôi môi cô đỏ hồng, tươi tắn. Hai bên tai luôn đeo chiếc khuyên tai ngọc trai suốt bao năm không thay đổi. Trang phục đi dạy của cô là những chiếc áo dài xinh xắn, thướt tha với nhiều màu sắc và họa tiết khác nhau. Trong đó, cô đặc biệt yêu thích hơn cả là màu thiên thanh.
Nhớ ngày nào, em còn bỡ ngỡ bước vào trường; nhút nhát chẳng dám làm quen với các bạn. Thế mà thời gian trôi qua thật nhanh,ngỡ như mọi thứ đã xoay chuyển một cách vội vã. Vậy là em đã trải qua bốn năm học rất vui ở trường tiểu học La Thành; và em chỉ còn một năm học nữa trước khi nói lời tạm biệt với ngôi trường thân yêu.
Nằm trong ngõ Thổ Quan, ngôi trường nhỏ của em luôn nổi bật với một màu xanh mát. Mỗi buổi sáng khi dạo bước đến trường;nơi dạy em những điều hay lẽ phải. Cái đầu tiên em thấy là cái cổng trường. Ngày ngày,đứng ở đây, cổng trường như một chú lính gác dũng cảm;được mặc trên mình chiếc áo màu xanh lá cây rất đẹp. Vào trong là sân trường,ở đây rất rộng và trồng nhiều cây xanh nên không khí nơi này thật mát và trong lành. Gìơ ra chơi,học sinh chúng em ùa ra sân như một đàn ong vỡ tổ. Em thích nhất là ngồi ghế đá ở sân trường để đọc những cuốn truyện hay và thưởng thức các bản nhạc do những chú chim tấu lên. Trường em xây thành ba tầng và có hai dãy nhà khác nhau. Hầu hết các phòng đều xây san sát nhau và được lát đá hoa rất đẹp. ở trường, em thích vào phòng thư viện nhất. Khi đến đây, em thấy mình thật nhỏ bé, đang đắm chìm vào một thế giới kiến thức kì diệu và vô tận. Đối với em ngôi trường cũng có tính cách như một con người vậy. Mùa thu, ngôi trường vui vẻ khi được đón thêm nhiều bạn nhỏ dễ thương khác. Mùa đông, ngôi trường trầm tư vì cái mùa mà nó đang trải qua. Nhưng sang xuân, ngôi trường trở nên tươi tắn với một chiếc áo mới lộc non xanh mơn mởn. Mùa hè, ngôi trường rạng rỡ hơn với màu hoa học trò rực lên như mặt trời.
Yêu lắm mái trường tiểu học. Nơi chắp cánh ước mơ của em bay cao, bay xa hơn. Nơi đã cho em những người bạn mến yêu và niềm vui tuổi học trò. Em sẽ mãi không quên ngôi nhà thứ hai này.