Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu truyện "Ngôi nhà trên cây" cho em bài học sâu sắc về sự cảm thông và chia sẻ. Trong cuộc sống ta sẽ gặp những hoàn cảnh kém may mắn hơn ta rất nhiều. Nhưng thay vì xa lánh họ để họ phải sống trong sự ghẻ lạnh và cô đơn, ta hãy thử một lần mở lòng và trao đi yêu thương. Bên cạnh đó câu chuyện trên còn là lời khuyên cho những số phận bất hạnh không nên từ bỏ khao khát và ước mơ, nỗ lực cố gắng từng ngày. Phía trước còn nhiều khó khăn nhưng nếu bỏ cuộc ta sẽ không bao giờ chạm tay vào những ước mơ bản thân đã luôn vun vén. Hãy thử một lần nỗ lực hết sức và không bao giờ bỏ cuộc, thành công sẽ không bao giờ bỏ rơi chúng ta.
Đọc đoạn trích, em có ấn tượng về con người và rừng phương Nam: Vẻ đẹp trù phú của thiên nhiên với rừng rậm bạt ngàn, trù phú, thú rừng hoang dã muôn loài. Con người chất phác, thuần hậu, trọng nghĩa, can đảm.
Các dòng thơ ngắt nhịp 2/2 hoặc 1/3
Ví dụ về dòng thơ ngắt nhịp 2/2: "Lưng mẹ còng rồi"
Ví dụ về dòng thơ ngắt nhịp 1/3: “Cau gần với trời – Mẹ thì gần đất”.
Bài làm:
Đất rừng phương Nam là một vùng đất tuyệt vời với vẻ đẹp thiên nhiên tuyệt đẹp. Khi bước vào đất rừng này, ta sẽ được chìm đắm trong không gian xanh mát, trong lành và yên bình.
Cảm nhận về vẻ đẹp của đất rừng phương Nam không thể tả hết bằng lời. Cây xanh um tùm, rừng rậm ngập tràn sức sống, tạo nên một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp và hùng vĩ. Những cánh đồng bạt ngàn, những dòng sông uốn lượn, và những con suối nhỏ chảy róc rách, tất cả tạo nên một hài hoà tuyệt vời.
Ngoài ra, đất rừng phương Nam còn có nhiều loài động vật quý hiếm và đa dạng. Những con chim hót líu lo, những con thú hoang dũng mãnh, và những loài côn trùng đa màu sắc, tất cả đều là những chứng nhân cho sự phong phú và độc đáo của thiên nhiên ở đây.
Đất rừng phương Nam cũng có những ngôi làng cổ xưa, nằm giữa rừng xanh. Những ngôi nhà gỗ truyền thống, những con đường nhỏ nhắn, và những con hẻm labyrinthe, tất cả tạo nên một không gian độc đáo và lãng mạn.
Với tất cả những điều tuyệt vời này, đất rừng phương Nam thực sự là một viên ngọc quý của tổ quốc. Chúng ta cần bảo vệ và yêu quý vẻ đẹp thiên nhiên này, để con cháu chúng ta còn được thưởng thức và trân trọng nó trong tương lai.
Hình tượng người lính Việt Nam ta đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho các sáng tác thi ca nhạc họa. Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm cũng không ngoại lệ khi đưa hình tượng ấy vào trong thơ của mình một cách tự nhiên và đầy cảm xúc với bài thơ “Đồng dao mùa xuân”. Bài thơ chủ yếu viết về người lính dưới góc nhìn đầy chiêm nghiệm của một con người thời bình. Đó chính là những người lính hồn nhiên, tinh nghịch, họ chưa một lần yêu, còn mê thả diều, nhưng họ đã phải hi sinh tuổi xuân và máu xương của mình cho Đất nước. Họ đã nằm lại nơi chiến trường để đất nước được vẹn tròn, để nhân dân được độc lập. Trong cảm nhận của nhà thơ nói riêng, người đọc nói chung, dù họ đã mãi gửi thân xác nơi núi rừng Trường Sơn xa xôi, nhưng anh linh của họ thì vẫn còn mãi. Bởi chính họ - những người lính quật cường đã làm nên mùa xuân vĩnh hằng của đất nước ngày hôm nay.
Marie Curie là nhà vật lý học, nhà hóa học Pháp gốc Ba Lan, nổi tiếng toàn thế giới về việc nghiên cứu chất phóng xạ. Ngay từ nhỏ đã bộc lộ tư chất thông minh hơn người trong lĩnh vực khoa học. Để trở thành sinh viên xuất sắc nhất của Trường đại học Sorbonne, bà đã phải trải qua một quãng thời gian khó khăn khi phải gánh vác tài chính và vượt qua định kiến xã hội. Vào đầu năm 1894. Marie nhận lời mời của Hội doanh nghiệp Pháp nghiên cứu từ tính của các loại thép. Ngót chục năm sau, hai vợ chồng Curie phát hiện ra một nguyên tố phóng xạ mới có cường độ phóng xạ mạnh gấp 400 lần so với Urani nguyên chất. Sau bốn năm, hai vợ chồng Curie sáng chế thành công Radi. Trường đại học Paris phong tặng bà Marie Curie danh hiệu Tiến sĩ khoa học Vật lý xuất sắc. Người phụ nữ ấy cống hiến cả sinh mạng cho khoa học hi sinh cả sức khỏe của bản thân. Marie Curie là người phụ nữ đầu tiên và cũng là duy nhất trên thế giới hai lần được nhận giải thưởng Nobel trong hai lĩnh vực khác nhau. Và bà được suy tôn là nữ bác học xuất sắc nhất trên toàn thế giới.
Bài làm:
Nhà bác học Marie Curie, người vĩ đại trong lĩnh vực khoa học và nữ đầu tiên nhận được hai giải Nobel, là một người phụ nữ xuất sắc với một cuộc đời đầy ắp nỗ lực và đóng góp to lớn cho khoa học. Nhà của bà là một nơi tràn đầy sự hiện diện của tri thức và đam mê nghiên cứu.
Ngôi nhà của Marie Curie nằm ở Paris, nơi bà sống và làm việc cùng với chồng mình, Pierre Curie. Nhà bà không lớn lắm, nhưng nó trở thành một trung tâm của nghiên cứu khoa học và học hỏi. Bàn làm việc của bà luôn đầy ắp sách vở, ghi chú và thiết bị thí nghiệm. Từng chất xám trên bức tường đã trở thành những khoảng trống dành cho các biểu đồ, công thức và bảng tuần hoàn các nguyên tố hóa học.
Marie Curie không chỉ là một nhà khoa học xuất sắc, mà còn là một người mẹ và người vợ đầy tình yêu. Những ký ức ấm áp về gia đình và những bữa tối tại nhà Curie luôn là những giây phút quý báu trong cuộc đời của bà. Bà đã truyền đạt đam mê và kiến thức cho hai con gái của mình, Irène và Ève, người sau này cũng trở thành những nhà khoa học vĩ đại.
Nhà bác học Marie Curie không chỉ là nơi ẩn náu của kiến thức, mà còn là biểu tượng cho tinh thần phi thường và khát vọng vượt qua mọi khó khăn trong cuộc đời của bà. Ngôi nhà đóng vai trò quan trọng trong việc ghi dấu những thành tựu to lớn của bà và tạo động lực cho những thế hệ sau trong lĩnh vực khoa học. Marie Curie đã để lại một di sản vĩ đại, không chỉ trong khoa học mà còn trong tâm hồn của con người.
Câu 1: Hai câu thơ "Cau gần với giời, Mẹ thì gần đất" gợi lên trong em cảm giác sự chênh lệch giữa cau và mẹ. Cau được mô tả gần với trời cao, thể hiện ước mơ, khát vọng và sự cao quý, trong khi mẹ lại được mô tả gần với đất đỏ, tượng trưng cho sự giản dị, gắn bó với cuộc sống hàng ngày.
Câu 2: Nét tương đồng duy nhất giữa mẹ và cau được thể hiện qua câu thơ "Mẹ ngày một thấp, Cau gần với giời". Câu thơ này chỉ ra sự chênh lệch về vị thế và địa vị giữa mẹ và cau. Điều này thể hiện qua việc so sánh sự cao quý của cau và sự giản dị, khiêm nhường của mẹ.
Câu 3: Câu thơ "Ngày con còn bé, Cau mẹ bổ tư, Giờ cau bổ tám, Mẹ còn ngại to!" thể hiện tình cảm của con dành cho mẹ. Ở đây, con nhớ những khoảnh khắc hạnh phúc khi còn bé, khi mẹ dành thời gian chăm sóc, dạy dỗ con. Nhưng khi con lớn lên, mẹ ngày càng già yếu, còn cau thì cao lớn, mạnh mẽ. Sự chênh lệch này khiến con cảm thấy xúc động và đầy trách nhiệm.
Câu 4: Hai dòng thơ cuối "Không một lời đáp, Mây bay về xa" thể hiện sự cô đơn và trống trải của con khi thấy mẹ già yếu và không còn có thể trao đổi được nhiều với con. Mây bay về xa tượng trưng cho thời gian trôi qua, và cũng có thể hiểu như việc mối quan hệ giữa con và mẹ cũng đang dần trở nên xa cách, khó nối kết. Em có thể cảm nhận được sự hụt hẫng và buồn bã từ những dòng thơ này, khi con không nhận được sự chia sẻ hoặc động viên từ phía mẹ, mặc dù con vẫn trung thành và quan tâm đến mẹ.