1. Tìm hiểu, giới thiệu một nét sinh hoạt văn hóa tiêu biểu của địa phương em (Quê hương Anh Sơn).
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Olm chào em, cảm ơn em đã đồng hành cùng olm trên hành trình tri thức của ban thân, cảm ơn em lời chúc tốt đẹp của me gửi tới olm cũng như các thầy cô của olm.
Oln chúc em một mùa xuân tràn đầy niềm vui, may mắn, mạnh khỏe an nhiên, bình yên và hạnh phúc. Chúc em thành công trên con đường mà em đã lựa chọn, thân mến!
Bằng thể thơ lục bát uyển chuyển, nhịp nhàng, đoạn thơ đã thành công khắc họa người mẹ lam lũ, vất vả vì mưu sinh nuôi con khôn lớn. Song hình ảnh ấy lại trở nên thật vĩ đại luôn khắc ghi sâu đậm trong lòng người con. Ngay từ câu thơ đầu tiên tác giả sử dụng động từ quen kết hợp với "chân lấm tay bùn" để ám chỉ công việc đồng áng cực nhọc. Ấy vậy mà người mẹ làm công việc ấy đều đặn mỗi ngày để nuôi nấng đứa con nhỏ. Biện pháp nhân hóa "hoa quế", "hoa hồng" mà "ru", "cái liềm" kéo áo, "cái bừa" níu chân càng khắc họa đậm nét sự cực nhọc, vất vả của mẹ. Nhưng dù thế mẹ vẫn luôn dành cho con tình yêu thương và sự chăm sóc đặc biệt nhất. Những ca từ đậm chất giản dị, rất đỗi thân quen. Giai điệu mang theo là bao tâm tư, bao tình cảm dành cho con mà mẹ chưa thể thổ lộ hết. Qua đoạn thơ, tác giả muốn nhắn gửi chúng ta trân trọng người mẹ kính yêu của mình... ( bạn có thể viết thêm ý của bản thân vào để bài viết tốt hơn)
Bằng thể thơ lục bát uyển chuyển, nhịp nhàng, đoạn thơ đã thành công khắc họa người mẹ lam lũ, vất vả vì mưu sinh nuôi con khôn lớn. Song hình ảnh ấy lại trở nên thật vĩ đại luôn khắc ghi sâu đậm trong lòng người con. Ngay từ câu thơ đầu tiên tác giả sử dụng động từ quen kết hợp với "chân lấm tay bùn" để ám chỉ công việc đồng áng cực nhọc. Ấy vậy mà người mẹ làm công việc ấy đều đặn mỗi ngày để nuôi nấng đứa con nhỏ. Biện pháp nhân hóa "hoa quế", "hoa hồng" mà "ru", "cái liềm" kéo áo, "cái bừa" níu chân càng khắc họa đậm nét sự cực nhọc, vất vả của mẹ. Nhưng dù thế mẹ vẫn luôn dành cho con tình yêu thương và sự chăm sóc đặc biệt nhất. Những ca từ đậm chất giản dị, rất đỗi thân quen. Giai điệu mang theo là bao tâm tư, bao tình cảm dành cho con mà mẹ chưa thể thổ lộ hết. Qua đoạn thơ, tác giả muốn nhắn gửi chúng ta trân trọng người mẹ kính yêu của mình... ( bạn có thể viết thêm ý của bản thân vào để bài viết tốt hơn)
câu 1 nội dung nói về sự đẹp đẽ của khung cảnh trong đoạn thơ dều cần ánh trăng
danh từ : mặt sông
tính từ : lấp loáng
đặt câu : mặt sông đc ánh trăng chiếu vào lấp loáng
Đoạn trích trên sử dụng bptt nhân hóa
được sử dụng với tác dụng giúp cho các sự vật đều trở nên sống động và gần gũi hơn với con người
“Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều”
(Bài học đầu cho con, Đỗ Trung Quân)
Quê hương là một phần quan trọng của mỗi người. Dù có đi xa đến đâu, mỗi lần về thăm quê sẽ luôn để lại những kỉ niệm đẹp đẽ.
Mỗi năm, gia đình của em đều về quê vào dịp lễ. Vào nghỉ hè năm lớp một, em đã được về thăm quê ngoại. Buổi sáng hôm ấy, em dậy thật sớm. Sau đó, gia đình của em ra bến xe. Chuyến xe khởi hành lúc tám giờ sáng. Thời gian đi khoảng hơn hai tiếng là về đến nơi. Xe chỉ đỗ ở ngoài đường quốc lộ, nên mọi người phải đi bộ vào trong làng. Bố mẹ chỉ ở lại hôm chủ nhật, rồi sau đó phải về thành phố để đi làm. Còn em được ở lại cùng ông bà. Kết thúc kì nghỉ hè, em mới phải trở lại thành phố.
Những ngày sau đó thật tuyệt vời. Mỗi buổi sáng, em thức dậy từ sớm rồi đi tập thể dục cùng ông ngoại. Không khí ở làng quê thật trong lành, khác hẳn với thành phố. Tập thể dục xong, hai ông cháu trở về nhà ăn sáng. Sau đó, em sẽ cùng với các bạn trong xóm ra cánh đồng chơi. Chúng em cùng nhau chơi ô ăn quan, cướp cờ, thả diều… Toàn những trò chơi dân gian mà ở thành phố em chưa từng được chơi.
Khi ông mặt trời đã lên cao, cả nhóm trở về nhà. Em được thưởng thức những món ăn thôn quê của bà ngoại. Đến khi chiều xuống, những tia nắng chói chang dần yếu ớt rồi biến mất. Cơn gió thổi mát rượi như xua tan đi cái oi nóng của ngày hè. Em lại theo ông ngoại ra vườn. Vườn cây của ông thật rộng biết bao. Trong vườn trồng rất nhiều cây ăn quả. Em đã giúp ông tưới nước cho cây cối. Sau đó, ông còn hái rất nhiều loại quả cho em. Đến tối, em và bà ra ngoài sân ngồi hóng mát. Em vừa thưởng thức hoa quả, vừa được nghe bà kể chuyện. Sự yên tĩnh của làng quê khiến em cảm thấy thích thú.
Hôm sau, em còn được ra đồng thu hoạch thóc với bác Năm và chị Thương. Bác là anh trai của mẹ em. Nhà bác nằm bên cạnh nhà ông bà ngoại. Còn chị Thương là con gái út của bác. Chị đang là học sinh lớp 10. Những lúc không phải đi học, chị sẽ ra đồng làm việc giúp đỡ bố mẹ. Chỉ là công việc thu hoạch lúa nhưng cũng thật khó khăn, mệt nhọc. Nhờ vậy, em đã thấu hiểu được nỗi vất vả của các bác nông dân.
Ba tháng hè trôi qua thật nhanh. Em đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp đẽ, quen thêm được nhiều người bạn ở dưới quê. Khoảng thời gian ở cùng với ông bà ngoại thật vui vẻ. Khi trở về thành phố, em còn kể cho các bạn trong lớp mình nghe.
Chuyến về thăm quê của em thật ý nghĩa. Em mong rằng sẽ có thêm nhiều chuyến về thăm quê hơn nữa.
Bài tham khảo mạng, bạn tự chắt lọc ý nhé.
mình xin có ý kiến bạn Hữu Nghĩa
1, Đề bảo với bạn bè hoặc gia đình nên bạn phải kể 1 trong2 chứ
2, Đề bảo kể một trải nghệm thôi nên bạn đừng làm nhiều ý
Trường học là một thế giới diệu kỳ, là nơi thắp sáng những ước mơ, cũng là nơi nuôi dưỡng nó. Bước qua cánh cổng trường là chúng ta bước vào thế giới tri thức với vô vàn những điều mới lạ và kì thú.
Người mẹ trong “Cổng trường mở ra” của nhà văn Lý Lan đã nói với con một câu triết lí đầy cảm xúc: “Đi đi con, hãy can đảm lên, thế giới này là của con. Bước qua cánh cổng trường là một thế giới kì diệu sẽ mở ra”.Sự kì diệu ở đây không phải là một phép nhiệm màu nào đó của bà Tiên hay ông Bụt. Không phải là thứ đặc biệt mà trần gian không có. Không phải là thứ biến hóa từ vật này sang vật khác. Mà đó là tất cả những thứ mà mỗi con người cần khám phá, vượt qua.Ở nơi gọi là diệu kì ấy có cả niềm vui thất bại, có cả những điều bất ngờ xảy ra. Và đặc biệt hơn, ở đây rèn luyện cách cảm nhận niềm vui, cảm nhận sự thăng hoa của cuộc đời. Cũng là nơi cho ta biết cách chấp nhận sự thất bại cho dù thất bại làm cho tình thần hoảng loạn, thiếu tự tin. Giúp chúng ta đứng dậy sau khi ngã.Trong thế giới kì diệu ấy, chúng ta có cả một kho tàng kiến thức nhân loại. Ta có thế biết về nguồn gốc của loài người, biết về những đức hi sinh cao cả đã đổi lại cuộc sống thanh bình cho ta ngày hôm nay. Nó cũng giúp ta hiểu được những điều bí ẩn của thế giới tự nhiên, cho ta những đáp án cho các câu hỏi “vì sao”.Nơi kì diệu đó có thể bồi dưỡng tâm tư tình cảm của chúng ta. Nơi đó cho ta một màu xanh hi vọng mỗi khi ta buồn hay chán nản. Cho ta một niềm tin tuyệt đối vào bản thân để ta không cảm thấy xấu hổ hay tự ti về mình. Nó cũng khuyên ta nên đón nhận những điều tốt đẹp mà cuộc sống ban tặng, rũ bỏ những u buồn những xấu xa ra khỏi tâm hồn. Rồi ta biết cứng rắn hơn, mạnh mẽ hơn, kiên cường hơn.
Ta cũng hiểu được câu nói “Cuộc sống là luôn luôn lắng nghe, luôn luôn thấu hiểu” và với tôi trường học luôn luôn là thế giới kì diệu.
Trường học là một thế giới diệu kỳ, là nơi thắp sáng những ước mơ, cũng là nơi nuôi dưỡng nó. Bước qua cánh cổng trường là chúng ta bước vào thế giới tri thức với vô vàn những điều mới lạ và kì thú.
Người mẹ trong “Cổng trường mở ra” của nhà văn Lý Lan đã nói với con một câu triết lí đầy cảm xúc: “Đi đi con, hãy can đảm lên, thế giới này là của con. Bước qua cánh cổng trường là một thế giới kì diệu sẽ mở ra”.Sự kì diệu ở đây không phải là một phép nhiệm màu nào đó của bà Tiên hay ông Bụt. Không phải là thứ đặc biệt mà trần gian không có. Không phải là thứ biến hóa từ vật này sang vật khác. Mà đó là tất cả những thứ mà mỗi con người cần khám phá, vượt qua.Ở nơi gọi là diệu kì ấy có cả niềm vui thất bại, có cả những điều bất ngờ xảy ra. Và đặc biệt hơn, ở đây rèn luyện cách cảm nhận niềm vui, cảm nhận sự thăng hoa của cuộc đời. Cũng là nơi cho ta biết cách chấp nhận sự thất bại cho dù thất bại làm cho tình thần hoảng loạn, thiếu tự tin. Giúp chúng ta đứng dậy sau khi ngã.Trong thế giới kì diệu ấy, chúng ta có cả một kho tàng kiến thức nhân loại. Ta có thế biết về nguồn gốc của loài người, biết về những đức hi sinh cao cả đã đổi lại cuộc sống thanh bình cho ta ngày hôm nay. Nó cũng giúp ta hiểu được những điều bí ẩn của thế giới tự nhiên, cho ta những đáp án cho các câu hỏi “vì sao”.Nơi kì diệu đó có thể bồi dưỡng tâm tư tình cảm của chúng ta. Nơi đó cho ta một màu xanh hi vọng mỗi khi ta buồn hay chán nản. Cho ta một niềm tin tuyệt đối vào bản thân để ta không cảm thấy xấu hổ hay tự ti về mình. Nó cũng khuyên ta nên đón nhận những điều tốt đẹp mà cuộc sống ban tặng, rũ bỏ những u buồn những xấu xa ra khỏi tâm hồn. Rồi ta biết cứng rắn hơn, mạnh mẽ hơn, kiên cường hơn.
Ta cũng hiểu được câu nói “Cuộc sống là luôn luôn lắng nghe, luôn luôn thấu hiểu” và với tôi trường học luôn luôn là thế giới kì diệu.
Bài tham khảo, bạn tự chắt lọc ý nhé.