K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

21 tháng 7

văiiiiiiiiiiiiiiiiiiii


Đáp án và Giải thích


  1. D. 有些
    • Giải thích: Cần một từ để chỉ một bộ phận trong số đông. "有些" (một số) phù hợp với bối cảnh, ý nói một số người trong cuộc sống của chúng ta có thói quen như vậy. Các từ khác như "尽管" (mặc dù), "然而" (tuy nhiên), "仍然" (vẫn) không phù hợp về mặt ngữ pháp và ý nghĩa.
  2. A. 避免
    • Giải thích: Cụm từ "不可... 的" thường đi kèm với một động từ. "不可避免" (không thể tránh) là một cụm từ cố định, mang nghĩa là điều điều chắc chắn sẽ xảy ra, không thể tránh được. Các từ khác như "阻止" (ngăn cản), "逃跑" (chạy trốn), "保持" (giữ) không tạo thành cụm từ có nghĩa trong ngữ cảnh này.
  3. A. 学习
    • Giải thích: Cần một động từ đi kèm với "教训" (bài học, kinh nghiệm). "从...中学习教训" là cách diễn đạt tự nhiên và chính xác trong tiếng Trung, có nghĩa là "rút ra bài học từ...". Các từ khác như "发现" (phát hiện), "知道" (biết), "寻找" (tìm kiếm) đều không phù hợp.
  4. A. 而是
    • Giải thích: Đoạn văn sử dụng cấu trúc "不是... 而是...". Cấu trúc này dùng để phủ định vế trước và khẳng định vế sau, mang ý nghĩa "không phải... mà là...". Trong câu này, ý là người thành công không phải là người không bao giờ thất bại, mà là người biết rút ra kinh nghiệm từ thất bại.
  5. A. 意识到
    • Giải thích: Câu này nói về lợi ích của thất bại. Thất bại, giúp chúng tôi nhận được những điểm còn thiếu của bản thân. "意识到" (nhận ra, ý thức được) là từ chính xác nhất. Các từ khác như "忽视" (phớt bỏ), "遗忘" (quên), "否定" (phủ định) đều mang nghĩa tiêu cực, trái ngược với ý của đoạn văn.


Đoạn văn hoàn chỉnh


在我们的生活中, (1) Bạn có thể làm điều đó không?够优秀,甚至会因此而失去信心。其实,失败是人生中不可**(2)避免** 的一部分,每个人都无法避免。重要的是我们如何看待失败,以及如何从失败中**(3) 学习**教训。

成功的人往往不是从来不失败的人, (4)而是那些能从失败中吸取经验教训的人。失败可以帮助我们**(5) 意识到** 自己的不足,找到改进的方法,从而在下一次的努力中做得更好客观分析原因,并继续前行。

Tham khảo.

28 tháng 8

good

Bác Hồ là một người cha đang kính nhưng ko phải mỗi công ơn chỉ dành cho bác Hồ mà phải nhớ rằng đã có rất nhiều người phải hy sinh đâu công của 1 người mà là công của cả một dân tộc

VĂN TẾ NGHĨA SĨ CẦN GIUỘCHỡi ơi !Súng giặc đất rền;Lòng dân trời tỏ.Mười năm công vỡ ruộng, chưa ắt còn danh nổi như phao;Một trận nghĩa đánh Tây, tuy là mất tiếng vang như mõ.Nhớ linh xưaCui cút làm ăn;Toan lo nghèo khó,Chưa quen cung ngựa, đâu tới trường nhung;Chỉ biết ruộng trâu, ở trong làng bộ.Việc cuốc, việc cày, việc bừa, việc cấy, tay vốn quen làm;Tập khiên, tập...
Đọc tiếp

VĂN TẾ NGHĨA SĨ CẦN GIUỘC

Hỡi ơi !
Súng giặc đất rền;
Lòng dân trời tỏ.
Mười năm công vỡ ruộng, chưa ắt còn danh nổi như phao;
Một trận nghĩa đánh Tây, tuy là mất tiếng vang như mõ.

Nhớ linh xưa
Cui cút làm ăn;
Toan lo nghèo khó,
Chưa quen cung ngựa, đâu tới trường nhung;
Chỉ biết ruộng trâu, ở trong làng bộ.

Việc cuốc, việc cày, việc bừa, việc cấy, tay vốn quen làm;
Tập khiên, tập mác, tập giáo, tập cờ, mắt chưa từng ngó.

Tiếng phong hạc phập phồng hơn mười tháng, trông tin quan như trời hạn trông mưa;
Mùi tinh chiên vấy vá đã ba năm, ghét thói mọi như nhà nông ghét cỏ.

Bữa thấy bòng bong che trắng lốp, muốn tới ăn gan;
Ngày xem ống khói chạy đen sì, muốn ra cắn cổ.

Một mối xa thư đồ sộ, há để ai chém rắn đuổi hươu;
Hai vầng nhật nguyệt chói lòa, đâu dung lũ treo dê bán chó.

Nào đợi ai đòi ai bắt, phen này xin ra sức đoạn kình;
Chẳng thèm trốn ngược trốn xuôi, chuyến này nguyện ra tay bộ hổ.

Khá thương thay!

Vốn chẳng phải quân cơ quân vệ, theo dòng ở lính diễn binh;
Chẳng qua là dân ấp dân lân, mến nghĩa làm quân chiêu mộ

Mười tám ban võ nghệ, nào đợi tập rèn;
Chín chục trận binh thư, không chờ bày bố.

Ngoài cật có một manh áo vải, nào đợi mang bao tấu, bầu ngòi,
Trong tay cầm một ngọn tầm vông, chỉ nài sắm dao tu, nón gõ.

Hỏa mai đánh bằng rơm con cúi, cũng đốt xong nhà dạy đạo kia;
Gươm đeo dùng một ngọn dao phay, cũng chém rớt đầu quan hai nọ.

Chi nhọc quan quản gióng trống kỳ trống giục, đạp rào lướt tới, coi giặc cũng như không;
Nào sợ thằng Tây bắn đạn nhỏ, đạn to, xô cửa xông vào, liều mình như chẳng có.

Kẻ đâm ngang, người chém ngược, làm cho mã tà, ma ní hồn kinh;
Bọn hè trước, lũ ó sau, trối kệ tàu thiếc, tàu đồng súng nổ.

Ôi!

Những lăm lòng nghĩa lâu dùng, đâu biết xác phàm vội bỏ.

Một giấc sa trường rằng chữ hạnh, nào hay da ngựa bọc thây;
Trăm năm âm phủ ấy chữ quy, xá đợi gươm hùm treo mộ.

Đoái sông Cần Giuộc, cỏ cây mấy dặm sầu giăng;
Nhìn chợ Trường Bình, già trẻ hai hàng lụy nhỏ.

Chẳng phải án cướp, án gian đày tới, mà vì binh đánh giặc cho cam tâm;
Vốn không giữ thành, giữ lũy bỏ đi, mà hiệu lực theo quân cho đáng số.

Nhưng nghĩ rằng:

Tấc đất ngọn rau ơn chúa, tài bồi cho nước nhà ta;
Bát cơm manh áo ở đời, mắc mớ chi ông cha nó.

Vì ai khiến quan quân khó nhọc, ăn tuyết nằm sương;
Vì ai xui hào lũy tan tành, xiêu mưa ngã gió.

Sống làm chi theo quân tả đạo, quẳng vùa hương, xô bàn độc, thấy lại thêm buồn;
Sống làm chi ở lính mã tà, chia rượu ngọt, gặm bánh mì, nghe càng thêm hổ.

Thà thác mà đặng câu địch khái, về theo tổ phụ cũng vinh;
Còn hơn mà chịu chữ đầu Tây, ở với man di rất khổ.

Ôi thôi thôi!

Chùa Tông Thạnh năm canh ưng đóng lạnh, tấm lòng son gửi lại bóng trăng rằm;
Đồn Lang Sa một khắc đặng trả hờn, tủi phận bạc trôi theo dòng nước đổ.

Đau đớn bấy! Mẹ già ngồi khóc trẻ, ngọn đèn khuya leo lét trong lều;
Não nùng thay! Vợ yếu chạy tìm chồng, cơn bóng xế dật dờ trước ngõ.

Ôi!

Một trận khói tan,
Nghìn năm tiết rỡ.

Binh tướng nó hãy đóng sông Bến Nghé, ai làm nên bốn phía mây đen;
Ông cha ta còn ở đất Đồng Nai, ai cứu đặng một phường con đỏ.

Thác mà trả nước non rồi nợ, danh thơm đồn sáu tỉnh chúng đều khen;
Thác mà ưng đình miếu để thờ, tiếng ngay trải muôn đời ai cũng mộ.

Sống đánh giặc, thác cũng đánh giặc, linh hồn theo giúp cơ binh, muôn kiếp nguyện được trả thù kia;
Sống thờ vua, thác cũng thờ vua, lời dụ dạy đã rành rành, một chữ ấm đủ đền công đức đó.
Nước mắt anh hùng lau chẳng ráo,thương vì hai chữ thiên dân;
Cây hương nghĩa sĩ thắp thêm thơm, cám bởi một câu vương thổ.

Hỡi ôi, thương thay!
Có linh xin hưởng.

8

Tui yêu Việt Nam!!!💗💗💗💗

đúng là có việt nam thật nhưng đề bài câu hỏi là j ak :))

5 tháng 10 2016

bán:nủa
bạch:trắng
cô(cô độc):một mình
cửu(cưu chương):chín
dạ(dạ hương,dạ hội):đêm
đại:lớn
hà:sông
hậu:sau
hồi:trở về
:D:D:D:D:D:Dhữu:có
lực:sức
mộc:cây,cỏ
nhật:ngày,mặt trời
nguyệt:trăng
quốc:
tam:ba
tâm:lòng
thảo:cỏ
thiên:nghìn
thiết:sắt
thiếu:trẻ
thôn:làng
thư:sách
tiền:trước
tiểu:nhỏ
tiếu:cười
vấn:hỏi

12 tháng 12 2016

Bạch : trắng

Bán : một nửa

Cô : một mình

Cư : nơi sống

Cửu: chín

Dạ: đêm

Đại : to , lớn

Hà : sông

Hậu : sau

Hồi : trở lại, quay lại

Hữu : có

Lực : sức

Mộc : cây

nguyệt : trăng

Nhật : mặt trời

Tâm : lòng

Thảo : cỏ

Thiết: sắt

9 tháng 12 2016

Thành ngữ “dầm mưa dãi nắng” được tác giả vận dụng sáng tạo thành “năm nắng mười mưa”. Phải nói những con số trong thơ Tú Xương rất có thần. Ta đã thấm thía với hai số năm – một trong câu thừa đề (Nuôi đủ năm con với một chồng). Giờ đây là sự linh diệu của những con số một – hai và năm – mười trong câu luận. “Một duyên hai nợ” đối với “Năm nắng mười mưa”, cho thấy gian khổ cứ tăng lên, bà Tú chịu đựng hết.Bao nhiêu công trạng trong gia đình, ông Tú giành cho bà Tú, ông chỉ nhận về cho mình một chữ “không”. Nhưng bình tâm mà xét thì ông Tú cũng xứng với bà Tú vì trên đất nước gian lao và vất vả này có hàng triệu người như bà Tú, nhưng chỉ có một bà Tú là được vào cõi thơ, cõi bất tử!

17 tháng 12 2018

Câu 1, 2 giới thiệu bà Tú là người giỏi buôn bán, tần tảo "quanh năm" buôn bán kiếm sống ở "mom sông" cảnh đầu chợ bến đò, buôn thúng bán mẹt. Chẳng có cửa hàng cửa hiệu. Vốn liếng chẳng có là bao. Thế mà vẫn "Nuôi đủ năm con với một chồng". Chồng đậu tú tài, chẳng là quan chẳng là cùng đinh "Ăn lương vợ". Một gia cảnh "Vợ quen dạ đẻ cách năm đôi". Các số từ "năm” (con), "một" (chồng) quả là đông đủ. Bà Tú vẫn cứ ''nuôi đủ", nghĩa là ông Tú vẫn có "Giày giôn anh dận, ô Tây anh cầm". Câu thứ hai rất hóm hỉnh.

Câu 3, 4 mượn hình ảnh con cò trong ca dao, tạo thành "thân cò" - thân phận lam lũ, vất vả "lặn lội". Cò thì kiếm ăn nơi đầu ghềnh, cuối bãi, bà tú thì lặn lội... khi quãng vắng, nơi mom sông. Cảnh lên đò xuống bến, cảnh cãi vã giành giật bán mua "eo sèo mặt nước buổi đò đông" để kiếm bát cơm manh áo cho chồng, con. Hình ảnh "thân cò" rất sáng tạo, vần thơ trở nên dân dã, bình dị. Hai cặp từ láy "lặn lội'' và "eo sèo" hô ứng, gợi tả một cuộc đời nhiều mồ hôi và nước mắt.

Câu 5, 6 tác giả vận dụng rất hay thành ngữ: ''một duyên hai nợ" và "năm nắng mười mưa". Ba tiếng đối ứng thượng, hạ: "âu đành phận", "dám quản công” như một tiếng thở dài. Có đức hi sinh. Có sự cam chịu số phận, có cả tấm lòng chịu đựng, lo toan vì nghĩa vụ người vợ, người mẹ trong gia đình. Tú Xương có tài dùng số từ tăng cấp (1-2-5-10) để nói lên đức hi sinh thầm lặng cao quý của bà Tú:

"Một duyên hai nợ âu đành phận,

Năm nắng mười mưa dám quản công ".

Tóm lại, bà Tú hiện thân của cuộc đời vất vả lận đận, là hội tụ của bao đức tính tốt đẹp: tần tảo, gánh vác, đảm đang, nhẫn nại,... tất cả lo toan cho hạnh phúc chồng còn. Nhà thơ bộc lộ lòng cảm ơn, nể trọng.

Câu 7 là một tiếng chửi, đúng là cách nói của Tú Xương vừa cay đắng vừa phẫn nộ "Cha mẹ thói đời ăn ở bạc". "Cái thói đời" đó là xã hội dở tây dở ta, nửa phong kiến, nửa thực dân: khi mà đạo lí suy đồi, lòng người đảo điên. Tú Xương tự trách mình là kẻ "ăn ở bạc" vì thi mãi chẳng đỗ, chẳng giúp ích gì cho vợ con. Suốt đời vợ con phải khổ, như có bài thơ ông tự mỉa: "Vợ lăm le ở vú - Con tấp tểnh đi bồi - Khách hỏi nhà ông đến - Nhà ông đã bán rồi".

Câu 8 thầm thía một nỗi đau chua xót. Chỉ có Tú Xương mới nói được rung động và xót xa thế: "Có chồng hờ hững cũng như không?". "Như không" gì? Một cách nói buông thõng, ngao ngán. Nỗi buồn tâm sự gắn liền với nỗi đau thế sự. Một nhà nho bất đắc chí!



24 tháng 2 2020

Giấy rách phải giữ lấy lề

Chết vinh còn hơn sống nhục

Chết đứng còn hơn sống quỳ

Áo rách cốt cách người thương

24 tháng 2 2020

Rứt tốt

Đề bài: Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu ở dưới:“Cha gửi cho con chiếc ảnh cái cầuCha vừa bắc xong qua dòng sông sâuXe lửa sắp qua, thư cha nói thế,Con cho mẹ xem – cho xem hơi lâuNhững cái cầu ơi, yêu sao yêu ghê,Nhện qua chum nước bắc cầu tơ nhỏ,Con sáo sang sông bắc cầu ngọn gió.Con kiến qua ngòi bắc cầu lá tre.Yêu cái cầu vồng khi trời nổi gióBắc giữa trời cao, vệt xanh...
Đọc tiếp

Đề bài: Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu ở dưới:

“Cha gửi cho con chiếc ảnh cái cầu
Cha vừa bắc xong qua dòng sông sâu
Xe lửa sắp qua, thư cha nói thế,
Con cho mẹ xem – cho xem hơi lâu

Những cái cầu ơi, yêu sao yêu ghê,
Nhện qua chum nước bắc cầu tơ nhỏ,
Con sáo sang sông bắc cầu ngọn gió.
Con kiến qua ngòi bắc cầu lá tre.

Yêu cái cầu vồng khi trời nổi gió
Bắc giữa trời cao, vệt xanh vệt đỏ,
Dưới gầm cầu vồng nhà máy mới xây
Trời sắp mưa khói trắng hơn mây.

Yêu cái cầu tre bắc qua sông máng
Mùa gặt con đi đón mẹ bên cầu:
Lúa hợp tác từng đoàn nặng gánh
Qua cầu tre, vàng cả dòng sâu

Yêu cái cầu treo lối sang bà ngoại
Như võng trên sông ru người qua lại,
Dưới cầu nhiều thuyền chở đá chở vôi;
Thuyền buồm đi ngược, thuyền thoi đi xuôi.

Yêu hơn, cả cái cầu ao mẹ thường đãi đỗ
Là cái cầu này ảnh chụp xa xa;
Mẹ bảo: cầu Hàm Rồng sông Mã
Con cứ gọi: cái cầu của cha.”

(Phạm Tiến Duật, Cái cầu – Thứ NX8 Văn học Hà Nội, 1970, tr 5-6)

Câu 1: Xác định phương thức biểu đạt và thể thơ.

Câu 2: Bài thơ kể về một câu chuyện. Đó là câu chuyện gì và người kể là ai?

Câu 3: Từ “Cái cầu của cha”, bạn nhỏ liên tưởng đến nhiều cây cầu khác. Hãy liệt kê và nêu hình dung của em về những cây cầu đó.

Câu 4: Biện pháp tu từ nào được sử dụng để biểu đạt tình cảm của bạn nhỏ dành cho những cây cầu. Em hãy chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ đó (2 hình ảnh sử dụng biện pháp tu từ)

Câu 5: Theo em, bạn nhỏ yêu cầy cầu nào nhất? Vì sao?

Câu 6: Tình cảm của bạn nhỏ đối với những cây cầu thể hiện điều gì?

Câu 7: Hình ảnh người cha và người mẹ xuất hiện trong bài thơ gợi cho em suy nghĩ gì?

Giúp mk vs, mai mk nộp r!!!

11

vì bài dài nên mik làm riêng lẻ nha !

Câu 1 : Phương thức biểu đạt chính : Biểu cảm

Thể thơ : 8 chữ

25 tháng 8

dài thì dài thật nhưng bạn giúp mk hết nha! Xin bn đó T-T

3 tháng 9 2018

Mình hỏi ngu tí phần h(x) sao lại 4( x3) + 5(x) hở bạn

6 tháng 9 2018

h(x)= \(4x^3\)\(+5\left(x\right)\) mà bạn

22 tháng 12 2016

bạn tự làm à

hay thế

23 tháng 12 2016

ko hay chả có hiệp vần của thơ gì cả với lại nó cũng ko phải là thơ