K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Mẹ tôi là giáo viên mầm non, một người phụ nữ với tấm lòng yêu trẻ rộng lớn và sự kiên nhẫn vô bờ bến. Hàng ngày, mẹ đến trường với nụ cười rạng rỡ, sẵn sàng đón chào những thiên thần nhỏ. Lớp học của mẹ luôn tràn ngập tiếng cười đùa, những bài hát vui nhộn và những câu chuyện cổ tích đầy màu sắc. Mẹ không chỉ dạy các bé học chữ, học số mà còn uốn nắn từng nết ăn, nết ngủ, dạy các con biết yêu thương, chia sẻ và khám phá thế giới xung quanh.


Tôi thường thấy mẹ tỉ mẩn chuẩn bị từng giáo án, cắt dán những hình ảnh ngộ nghĩnh hay sáng tạo những trò chơi mới lạ để các bé không bao giờ cảm thấy nhàm chán. Ánh mắt mẹ lấp lánh niềm vui khi nhìn thấy học trò của mình tiến bộ từng ngày, từ những nét vẽ nguệch ngoạc đầu tiên đến những câu nói líu lo đáng yêu. Dù công việc có vất vả, đòi hỏi sự tập trung và năng lượng không ngừng, mẹ chưa bao giờ than phiền. Mẹ tôi tin rằng, được ươm mầm những hạt giống tốt đẹp ngay từ thuở ấu thơ chính là niềm hạnh phúc lớn nhất của một giáo viên mầm non. Mẹ là người hùng thầm lặng, ngày đêm cống hiến cho sự phát triển của thế hệ tương lai.

hay ko các bạn

8
9 tháng 7

hay nha bn!

"Thơm ngát", "hồn nhiên" và "tinh nghịch" nha!

6 tháng 1 2024

thơm ngát, kẽo kẹt (cái này thì nó vừa có thể là động từ và tính từ), hồn nhiên, tinh nghịch

23 tháng 6 2023

Những hình ảnh:

+ "mấy cậu học trò mới bỡ ngỡ đứng nép bên người thân, chỉ dám nhìn một nửa hay dám đi từng bước nhẹ."

+ "như con chim con đứng trên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ. thèm vụng và thầm ước ao được như những người học trò cũ, biết lớp, biết thầy để khỏi phải rụt rè trong cảnh lạ."

29 tháng 10 2021

Ông bà, cha mẹ, anh chị em là những người thân yêu nhất của em, luôn yêu thương, quan tâm, chăm sóc và dành cho em những gì tốt đẹp nhất. Ngược lại, em cũng có bổn phận quan tâm, chăm sóc ông bà, cha mẹ, anh chị em để cuộc sống gia đình thêm hoà thuận, đầm ấm, hạnh phúc.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
28 tháng 11 2023

Hình ảnh nói lên sự vất vả của bố mẹ:

"Nơi bố mẹ ngày đêm

Lúc nào qua cũng vội

….

Soi vào trong giấc ngủ

Ngọn đèn khuya bóng mẹ"

Câu chuyện: Con đã lớn thật rồiCó một cô bé sang nhà dì chơi. Vì đang dỗi mẹ nên em ngồi buồn thiu. Thấy vậy, dì hỏi:- Cháu có chuyện gì buồn à? Đến bữa rồi, ăn cơm với dì nhé?- Nhưng... cháu chưa... xin phép mẹ.- Dì sẽ gọi điện cho mẹ cháu. Trưa rồi mà, cháu ăn với dì một chút cho vui!Quả thật, cô bé cũng đã thấy đói. Nhưng vừa bưng bát cơm nóng hổi, em lại nghĩ đến mẹ đang...
Đọc tiếp

Câu chuyện: Con đã lớn thật rồi

Có một cô bé sang nhà dì chơi. Vì đang dỗi mẹ nên em ngồi buồn thiu. Thấy vậy, dì hỏi:

- Cháu có chuyện gì buồn à? Đến bữa rồi, ăn cơm với dì nhé?

- Nhưng... cháu chưa... xin phép mẹ.

- Dì sẽ gọi điện cho mẹ cháu. Trưa rồi mà, cháu ăn với dì một chút cho vui!

Quả thật, cô bé cũng đã thấy đói. Nhưng vừa bưng bát cơm nóng hổi, em lại nghĩ đến mẹ đang phải ngồi ăn một mình. Ăn xong, hai dì cháu vừa dọn dẹp vừa nói chuyện. Cô bé không quên cảm ơn dì.

Dì dịu dàng bảo:

- Cháu ngoan lắm, biết cảm ơn dì! Những ngày nào cháu cũng ăn cơm nóng, canh ngọt của mẹ, cháu có cảm ơn mẹ không?

Cô bé lặng im.

- Dì đoán là cháu đang giận dỗi. Bây giờ, cháu mau về nhà đi đi! Mẹ cháu đang lo lắm đấy.

Cô bé chạy vội về. Mẹ đã đứng ngoài cửa chờ em. Cô bé chạy đến, ôm chầm lấy mẹ, vừa khóc vừa nói:

- Mẹ ơi, con xin lỗi mẹ!

Người mẹ ngạc nhiên, hôn lên má con, bảo:

- Ôi, con gái của mẹ! Con đã lớn thật rồi!

Theo sách 168 câu chuyện hay nhất

1
HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
28 tháng 11 2023

Người dẫn chuyện: Có một cô bé sang nhà dì chơi. Vì đang dỗi mẹ nên em ngồi buồn thiu. Thấy vậy, dì hỏi:

Dì: - Cháu có chuyện gì buồn à? Đến bữa rồi, ăn cơm với dì nhé?

Bạn nhỏ: - Nhưng…cháu chưa…xin phép mẹ.

Dì: - Dì sẽ gọi điện cho mẹ cháu. Trưa rồi mà, cháu ăn với dì một chút cho vui!

          Người dẫn chuyện: Quả thật, cô bé cũng đã thấy đói. Nhưng vừa bưng bát cơm nóng hổi, em lại nghĩ đến mẹ đang phải ngồi ăn một mình. Ăn xong, hai dì cháu vừa dọn dẹp vừa nói chuyện. Cô bé không quên cảm ơn dì.

          Người dẫn chuyện:  Dì dịu dàng bảo:

Dì: - Cháu ngoan lắm, biết cảm ơn dì! Nhưng này nào cháu cũng ăn cơm nóng, canh ngọt của mẹ, cháu có cảm ơn mẹ không?

          Người dẫn chuyện:  Cô bé lặng im.

Dì: - Dì đoán là cháu đang giận dỗi. Bây giờ, cháu mau về nhà đi! Mẹ cháu đang lo lắm đấy.

Người dẫn chuyện:   Cô bé vội chạy về. Mẹ đã đứng ngoài cửa chờ em. Người dẫn chuyện: Cô bé chạy đến, ôm chầm lấy mẹ, vừa khóc vừa nói:

Bạn nhỏ: - Mẹ ơi, con xin lỗi mẹ!

Người dẫn chuyện:  Người mẹ ngạc nhiên, hôn lên má con, bảo:

Mẹ: - Ôi, con gái của mẹ! Con đã lớn thật rồi!

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
28 tháng 11 2023

   Người mẹ mệt mỏi trở về từ cửa hàng sau một ngày làm việc dài đằng đẵng, kéo lê túi hàng trên sàn bếp. Đang chờ bà là đứa con trai tên David lên 8 tuổi, đang lo lắng kể lại những gì mà em nó đã làm ở nhà: “… lúc con đang chơi ngoài sân còn bố đang gọi điện thoại thì Tom lấy bút chì màu viết lên tường, lên chính tờ giấy dán tường mới mà mẹ dán trong phòng làm việc ấy! Con đã nói với nó là mẹ sẽ bực mình mà!”.

   Người mẹ than thở rồi nhướng lông mày: “Bây giờ nó đâu?”. Thế rồi bà bỏ hết hàng ở đó, sải bước vào phòng của đứa con trai nhỏ, nơi nó đang trốn. Bà gọi cả tên họ của đứa bé, mà ở các nước phương Tây, khi gọi cả tên lẫn họ như thế này là thường thể hiện sự tức giận. Khi bà bước vào phòng, đứa bé run lên vì sợ, nó biết sắp có chuyện gì ghê gớm lắm. Trong 10 phút, người mẹ nguyền rủa con, là bà đã phải tiết kiệm thế nào và tờ giấy dán tường đắt ra sao! Sau khi rên rỉ về những việc phải làm để sửa lại tờ giấy, người mẹ kết tội đứa con là thiếu quan tâm đến người khác. Càng mắng mỏ con, bà càng thấy bực mình, cuối cùng bà ra khỏi phòng con, cảm thấy cáu đến phát điên!

   Người mẹ chạy vào phòng làm việc để xác minh nỗi lo lắng của mình. Nhưng khi nhìn bức tường, đôi mắt bà tràn ngập nước mắt. Những gì bà đọc được như một mũi tên xuyên qua tâm hồn người mẹ. Dòng chữ viết: “Con yêu mẹ” được viền bằng một trái tim!

   Và giờ đây bao thời gian trôi qua, tờ giấy dán tường vẫn ở đó, y như lúc người mẹ nhìn thấy, với một cái khung ảnh rỗng treo để bao bọc lấy nó. Đó là một sự nhắc nhở đối với người mẹ, và với tất cả mọi người: Hãy bỏ một chút thời gian để đọc những dòng chữ viết trên tường!

17 tháng 4 2022

bằng những câu chuyện cổ tích

bằng cách cố gắng học tập và ngoan ngoãn

17 tháng 4 2022

            

1 tháng 12 2021

chi: gì

rứa: thế

nờ: à

hắn: nó

tui: tôi

1 tháng 12 2021

Chi: gì

Rứa: thế

Nờ: à

Hắn: nó

Tui: tôi

31 tháng 3 2022

:v

31 tháng 3 2022

/???????????????????

QUÊ HƯƠNG Quê Thảo là một vùng nông thôn trù phú. Thảo rất yêu quê hương mình. Thảo yêu mái nhà tranh của bà, yêu giàn hoa thiên lí tỏa mùi hương thơm ngát, yêu tiếng võng kẽo kẹt mẹ đưa, yêu cả những đứa trẻ hồn nhiên mà tinh nghịch. Thảo sinh ra và lớn lên ở nơi đây. Nơi thơm hương cánh đồng lúa chín ngày mùa, thơm hương hạt gạo mẹ vẫn đem ra sàng sảy,...
Đọc tiếp

QUÊ HƯƠNG Quê Thảo là một vùng nông thôn trù phú. Thảo rất yêu quê hương mình. Thảo yêu mái nhà tranh của bà, yêu giàn hoa thiên lí tỏa mùi hương thơm ngát, yêu tiếng võng kẽo kẹt mẹ đưa, yêu cả những đứa trẻ hồn nhiên mà tinh nghịch. Thảo sinh ra và lớn lên ở nơi đây. Nơi thơm hương cánh đồng lúa chín ngày mùa, thơm hương hạt gạo mẹ vẫn đem ra sàng sảy, nơi nâng cánh diều tuổi thơ của Thảo bay lên cao, cao mãi. Thảo nhớ lại những ngày ở quê vui biết bao. Mỗi sáng, Thảo đi chăn trâu cùng cái Tí, nghe nó kể chuyện rồi hai đứa cười rũ rượi. Chiều về thì đi theo các anh chị lớn bắt châu chấu, cào cào. Tối đến rủ nhau ra ngoài sân đình chơi và xem đom đóm bay. Đom đóm ở quê thật nhiều, trông cứ như là ngọn đèn nhỏ bay trong đêm. Màn đêm giống như nàng tiên khoác chiếc áo nhung đen thêu nhiều kim tuyến lấp lánh. Thời gian dần trôi, Thảo chuyển về thành phố. Đêm tối ở thành phố ồn ã, sôi động chứ không yên tĩnh như ở quê. Những lúc đó, Thảo thường ngẩng lên bầu trời đếm sao và mong đến kì nghỉ hè để lại được về quê. 3. Viết tiếp vào chỗ trống để được câu văn có hình ảnh so sánh. a. Những cánh diều của Thảo và các bạn bay trên bầu trời quê hương như ...... b. Thảo bỗng ngửi thấy một mùi hương thơm như…. c. Thảo ngửa cổ lên trời, những vì sao đêm chi chít như…

1
18 tháng 11 2021

3. Viết tiếp vào chỗ trống để được câu văn có hình ảnh so sánh.

a. Những cánh diều của Thảo và các bạn bay trên bầu trời quê hương như những chú chim đang bay lượn trên trời.
b. Thảo bỗng ngửi thấy một mùi hương thơm như mùi giàn hoa thiên lí.
c. Thảo ngửa cổ lên trời, những vì sao đêm chi chít như hàng nghìn ngọn đèn sáng lấp lánh.
Đúng thì cho mình 1 tick nha.