K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

LG
7 tháng 6

Đây là nơi mà mỗi ý tưởng, mỗi trải nghiệm và mỗi bài học đều có giá trị. Chúng ta cùng nhau tạo nên một môi trường hỗ trợ lẫn nhau, phát triển tư duy, nâng cao kỹ năng và hoàn thiện bản thân. Hãy cùng nhau lan toả những nội dung tích cực, truyền cảm hứng và tránh những chia sẻ không mang lại giá trị thiết thực. Bằng sự tôn trọng, chân thành và tinh thần cầu tiến, chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng một cộng đồng học tập lành mạnh, công bằng và truyền cảm hứng.

7 tháng 6

có nè kết bạn nha tên đăng nhập là hackacc900

chắc ko có đâu,bc

11 tháng 5 2022

mik thấy có một vài người đó bạn 

12 tháng 8


Thường xuyên chơi game còn gây buồn chán, bi quan, cảm giác cô đơn, bất an, mất các hứng thú với các thú vui, sở thích cũ, mọi thứ chỉ dồn vào game, dễ cảm thấy bực dọc, cáu gắt, dễ gây gổ dù chỉ những chuyện rất nhỏ. Nhiều người chơi còn rối loạn giấc ngủ hay chán ăn, ăn ít, thậm chí có xu hướng muốn bạo lực hoặc tự sát bạn ạ!

12 tháng 8

Hỏng mắt,nghiện game,dần dần trở nên lười biếng,ko muốn học,đúp lại lớp,..

tick mik nha.

Những đêm trăng sáng đối với chúng em rất quý. Nhưng vui nhất, đẹp nhất là đêm trăng rằm Trung thu, ngày hội của tuổi thơ chúng em.   Chao ôi! Chưa đến tối mà ở đâu cũng rộn lên tiếng trẻ em cười nói, gọi nhau í ới cùng với tiếng múa lân dồn dập. Ngay giữa sân, một đám thiếu nhi quây quần thành một vòng tròn rộng. Các em hát múa, vỗ tay trông vui nhộn làm sao! Nhảy múa xong, bọn trẻ tản đi một lúc rồi quay trở lại với nhiều chiếc lồng đèn sặc sỡ trên tay. Chúng xếp thành hàng một rồi bước đi, miệng hát vang: “Tình bằng có cái trống cơm…”. Những chiếc lồng đèn nhảy nhót trong đêm như muốn bứt ra khỏi tay cầm để bay lên trời cùng trăng. Rước đèn xong, chúng em tổ chức liên hoan. Mọi người bày cỗ rồi thắp đèn sáng trưng nhìn nhau cười vui vẻ. Những chiếc kẹo như nhảy múa trong mâm, chắc chúng cũng muốn chơi Trung thu lắm! Mọi người ngồi vào bàn, lòng phấn khởi hân hoan. Chưa bao giờ vui như đêm nay. Mọi người đang chuyện trò rôm rả thì bỗng đâu tiếng trống dồn dập: “Tùng! Tùng! Cắc! Cắc! Tùng! Tùng!” Cứ thế, tiếng trống vang lên gióng giả từ nhà này sang nhà khác, đánh thức những đứa trẻ đang bị kẹo “cám dỗ” chạy ra. Một lát sau mọi người đã nối thành một cái đuôi dài, náo nhiệt. Ngay giữa sân đội múa lân đang biểu diễn. Cái đầu “sư tử” lắc qua lắc lại theo nhịp trống. Đôi chân nhanh nhẹn nhảy múa một cách tài tình. Cả thân mình con “sư tử” uốn lượn vô cùng khéo léo. Khéo đến nỗi không ai ngờ rằng, dưới cái thân hình “oai hùng” kia là một đứa trẻ nhỏ bé. Nhưng nhân vật khiến mọi người thích thú nhất là ông Địa. Tấm thân phục phịch cử động một cách khó nhọc trong chiếc áo dài thùng thình với cái bụng to kềnh. Tay ông luôn quạt quạt vào đám người xung quanh. Ông chạy lăng xăng khắp sân, thỉnh thoảng lại lăn đùng ra, làm mọi người cười rũ rượi. Chao ôi vui quá! Nhìn cảnh thiếu nhi múa hát dưới ánh trăng rằm, em lại nhớ đến công lao Bác Hồ, nhớ đến tình cảm của Người dành cho chúng em: Trung thu trăng sáng như gương Bác Hồ ngắm cảnh nhớ thương nhi đồng.  

16 tháng 2 2022

####

loading...

13 tháng 8

vậy thì chịu thui:)

13 tháng 8

Dĩ nhiên rồi bro! Đây là bài văn kể chuyện – nhập vai nhân vật trong truyện Tấm Cám, và tớ sẽ nhập vai Cám – người thường bị xem là phản diện, nhưng lần này sẽ kể từ góc nhìn của Cám, để câu chuyện có chiều sâu hơn nhé.


💬 Tôi là Cám – người mang tiếng ác

Tôi là Cám. Từ nhỏ, tôi đã sống trong cảnh thiếu thốn tình cảm, dù có mẹ bên cạnh, nhưng mẹ tôi luôn lo tính toán, đấu đá với đời. Tôi không hiểu sao mẹ lúc nào cũng ghen tức với Tấm – đứa con riêng của cha dượng, và bắt tôi phải hơn nó mọi mặt.

Tôi biết mình không hiền như Tấm. Tấm ngoan, dịu dàng, cái gì cũng giỏi, ai cũng thương. Còn tôi – vụng về, ham chơi, lại bị mẹ bao bọc thái quá nên chẳng ai yêu quý. Nhưng... tôi có lỗi không, hay chỉ vì tôi là con của người mẹ ấy?

Hôm đó, mẹ sai tôi cùng Tấm đi bắt tép. Tôi biết mình không thể bắt giỏi như Tấm, nên khi mẹ xúi lấy giỏ tép của chị, tôi đã làm theo. Lúc ấy tôi không nghĩ nhiều, chỉ mong được mẹ khen. Chỉ sau này tôi mới hiểu, mình đã cướp đi công sức của người khác. Đó là lần đầu tôi thấy ánh mắt buồn của Tấm – mà sau này, tôi không bao giờ quên được.

Rồi bao chuyện xảy ra: chị Tấm được vua chọn làm hoàng hậu, tôi thấy lòng mình dậy sóng. Không phải vì ghen, mà là vì tôi thấy chị đã đi xa quá rồi – cao sang quá, khiến tôi như cái bóng mờ nhạt. Mẹ tôi thì không chịu thua, bà lập kế giết Tấm, bắt tôi thế chỗ vào cung.

Tôi đã sống trong cung một thời gian, khoác áo gấm lụa, ăn sơn hào hải vị… nhưng đêm đêm, tôi không ngủ được. Những chim vàng anh, cây xoan đào, khung cửi… như có hồn, như lời thì thầm trách móc. Tôi thấy sợ… không phải sợ Tấm, mà sợ chính mình – con người đã im lặng để mặc sai trái.

Và rồi, Tấm trở về – rực rỡ, đàng hoàng. Chị không còn là cô gái yếu đuối ngày xưa nữa. Tôi đứng đó, trong lòng đầy hối hận và lo sợ. Tôi biết, cái giá của việc cướp đi hạnh phúc của người khác, sớm muộn gì cũng phải trả.


📌 Kết bài:

Giờ đây, nếu được làm lại, tôi muốn sống khác. Không ganh đua, không mưu mô, không nghe lời mẹ mà hại người. Nhưng quá khứ là thứ không thể xoá, tôi chỉ mong – ai đó hiểu rằng, đôi khi người ta trở nên xấu không phải vì họ muốn vậy, mà vì họ chưa từng được dạy điều tốt.


Nếu bro cần nhập vai Tấm, dì ghẻ, hay nhà vua, mình cũng có thể viết luôn nhé.

16 tháng 3 2022

chỉ chơi LQ

30 tháng 1 2023

there is a vegetable garden in.front/the back. of her house

30 tháng 1 2023

03 là dư 3 đó lúc đó bấm nhầm 0 nên để v luôn:))

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
17 tháng 8

thanh hóa

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
17 tháng 8

vậy quê bạn là Thanh Hóa

8 tháng 12 2021

C