K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Câu 1: Xác định thể thơ, nội dung chính của bài thơ.

  • Thể thơ: Bài thơ được viết theo thể thơ tự do.
  • Nội dung chính: Bài thơ "Tự sự" tập trung vào những triết lý nhân sinh sâu sắc về cuộc đời và cách sống. Tác giả khẳng định những quy luật tự nhiên vốn có, nhắc nhở con người chấp nhận những điều không hoàn hảo của cuộc sống. Đồng thời, bài thơ đề cao tinh thần tự lực, ý chí vươn lên, và quan niệm về hạnh phúc bình dị, dành cho tất cả mọi người.

Câu 2: Phân tích hiệu quả nghệ thuật của việc sử dụng chủ thể “ta” trong bài thơ.

Việc sử dụng chủ thể "ta" mang lại nhiều hiệu quả nghệ thuật đặc sắc:

  • Tạo tính tự vấn, suy tư: "Ta" ở đây không chỉ là cái tôi cá nhân của tác giả mà còn mang tính đại diện cho mỗi người. Việc sử dụng "ta" giúp tác giả tự vấn, suy ngẫm về những điều trong cuộc sống, đồng thời khơi gợi sự suy tư, đồng cảm từ phía người đọc. Chúng ta như thấy chính mình trong những trăn trở, nhận xét của "ta".
  • Tăng tính chân thực, gần gũi: Cách xưng "ta" tạo cảm giác như một lời tâm sự, giãi bày chân thành từ đáy lòng. Nó xóa đi khoảng cách giữa tác giả và độc giả, khiến những triết lý trở nên gần gũi, dễ tiếp nhận hơn.
  • Khẳng định trách nhiệm cá nhân: Khi "ta" chê cuộc đời méo mó, câu hỏi "Sao ta không tròn ngay tự trong tâm" hướng sự phê phán vào chính bản thân mỗi người. Điều này nhấn mạnh vai trò chủ động của mỗi cá nhân trong việc thay đổi cách nhìn nhận và thái độ đối với cuộc sống.

Câu 3: Chỉ ra và nêu tác dụng của phép lặp cấu trúc trong khổ thơ thứ nhất.

Trong khổ thơ thứ nhất, phép lặp cấu trúc "Dù ... vẫn ..." được sử dụng một cách hiệu quả:

Dù đục dù trong, con sông vẫn chảy

Dù cao dù thấp, cây lá vẫn xanh

Dù người phàm tục hay kẻ tu hành

Vẫn phải sống từ những điều rất nhỏ.

  • Tác dụng:
    • Nhấn mạnh quy luật tất yếu của tự nhiên và cuộc sống: Phép lặp này cho thấy những sự đối lập (đục - trong, cao - thấp, phàm tục - tu hành) không làm thay đổi những quy luật cơ bản. Con sông cứ chảy, cây lá cứ xanh, và mọi người đều phải bắt đầu từ những điều nhỏ bé.
    • Tạo nhịp điệu, sự liền mạch cho khổ thơ: Cấu trúc lặp đi lặp lại tạo ra một âm hưởng nhịp nhàng, giúp khổ thơ trở nên cân đối, hài hòa và dễ đi vào lòng người.
    • Gợi mở sự tương đồng giữa những điều tưởng chừng khác biệt: Dù có sự khác biệt về trạng thái, vị trí hay tầng lớp xã hội, tất cả đều tuân theo những quy luật chung của tự nhiên và cuộc sống.

Câu 4: Anh/ chị hiểu thế nào về chi tiết “cuộc đời méo mó” được nhắc đến trong bài thơ?

Chi tiết "cuộc đời méo mó" theo tôi hiểu không phải là sự phủ nhận hoàn toàn vẻ đẹp hay những điều tốt đẹp của cuộc sống. Thay vào đó, nó thể hiện một cái nhìn thực tế, chấp nhận những khía cạnh không hoàn hảo, những khó khăn, thử thách, những bất công, những điều ngang trái mà con người phải đối mặt trong cuộc sống.

"Méo mó" gợi lên sự không tròn trịa, không như ý muốn, không phải lúc nào cũng suôn sẻ. Tác giả không né tránh những điều này mà trực tiếp đề cập đến nó. Tuy nhiên, điều quan trọng là tác giả đặt ra câu hỏi "Sao ta không tròn ngay tự trong tâm?", hướng người đọc đến việc thay đổi góc nhìn, điều chỉnh thái độ bên trong để đối diện với những "méo mó" bên ngoài.

Câu 5: Chỉ ra và nêu tác dụng của phép nhân hoá, ẩn dụ trong câu thơ:

Đất ấp ôm cho hạt nảy mầm

Những chồi non tự vươn lên tìm ánh sáng.

  • Phép nhân hoá:
    • "Đất ấp ôm": Gán cho đất hành động "ấp ôm" vốn là hành động của con người, thể hiện sự bao bọc, chở che, nuôi dưỡng của đất đối với hạt mầm.
    • "Những chồi non tự vươn lên tìm ánh sáng": "Tự vươn lên" và "tìm ánh sáng" là những hành động mang tính ý chí, khát vọng của sinh vật, được gán cho "những chồi non", gợi sự mạnh mẽ, sức sống tiềm tàng.
  • Phép ẩn dụ:
    • "Đất ấp ôm cho hạt nảy mầm": Hình ảnh đất ôm ấp hạt mầm có thể ẩn dụ cho sự nuôi dưỡng, tạo điều kiện của môi trường sống, gia đình, xã hội đối với sự phát triển của mỗi cá nhân. "Hạt nảy mầm" có thể tượng trưng cho những tiềm năng, khát vọng, sự khởi đầu của cuộc đời.
    • "Những chồi non tự vươn lên tìm ánh sáng": Hình ảnh chồi non vươn lên tìm ánh sáng ẩn dụ cho sự nỗ lực, ý chí vươn lên, vượt qua khó khăn để đạt được những mục tiêu, những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống. "Ánh sáng" có thể tượng trưng cho tri thức, thành công, hạnh phúc.
  • Tác dụng: Việc kết hợp nhân hóa và ẩn dụ làm cho câu thơ trở nên sinh động, gợi cảm, giàu hình ảnh và ý nghĩa. Nó không chỉ miêu tả quá trình phát triển tự nhiên mà còn truyền tải những triết lý sâu sắc về sự nuôi dưỡng, tiềm năng và ý chí vươn lên của con người.

Câu 6: Phân tích nghệ thuật lập luận của tác giả qua việc sử dụng các quan hệ từ.

Tác giả sử dụng các quan hệ từ một cách khéo léo để xây dựng hệ thống lập luận chặt chẽ:

  • "Dù ... vẫn ..." (khổ 1): Thể hiện sự nhượng bộ, khẳng định một quy luật không thay đổi bất chấp những yếu tố đối lập.
  • "Sao ... không ..." (khổ 2): Đặt ra một câu hỏi mang tính phản biện, khơi gợi sự tự vấn và trách nhiệm cá nhân. Quan hệ từ này tạo ra một bước ngoặt trong mạch cảm xúc của bài thơ, chuyển từ việc quan sát thế giới bên ngoài sang suy ngẫm về nội tâm.
  • "Nếu ... chắc gì ..." (khổ 4): Sử dụng giả thiết để khẳng định vai trò của khó khăn, thử thách trong việc giúp con người nhận ra giá trị bản thân và trưởng thành.
  • "Cũng như ..." (khổ 5): Sử dụng phép so sánh để làm rõ quan niệm về hạnh phúc, khẳng định tính phổ quát, không giới hạn của nó.

Việc sử dụng linh hoạt các quan hệ từ giúp các ý thơ liên kết chặt chẽ, tạo thành một dòng chảy mạch lạc của tư tưởng. Tác giả không chỉ đưa ra những nhận xét mà còn sử dụng các mối quan hệ logic để dẫn dắt người đọc đến những suy ngẫm sâu sắc hơn về cuộc đời.

Câu 7: Thông điệp mà anh/ chị tâm đắc nhất trong bài thơ là gì? Tại sao?

Thông điệp mà tôi tâm đắc nhất trong bài thơ là "Sao ta không tròn ngay tự trong tâm".

  • Lý do: Thông điệp này mang tính chủ động và tích cực cao. Thay vì than vãn về những điều không hoàn hảo, "méo mó" của cuộc đời, nó hướng chúng ta vào bên trong, khuyến khích mỗi người tự điều chỉnh tâm thế, cách nhìn nhận và thái độ sống của chính mình.
    Khi tâm hồn ta "tròn đầy", tức là khi chúng ta có một cái nhìn bao dung, lạc quan, biết chấp nhận và vượt qua những khó khăn, thì cuộc đời dù có "méo mó" đến đâu cũng không thể làm ta gục ngã. Thông điệp này trao cho chúng ta sức mạnh nội tại để đối diện với mọi thử thách và tìm thấy sự bình an, hạnh phúc ngay trong chính mình. Nó nhắc nhở rằng, sự thay đổi thực sự bắt nguồn từ bên trong mỗi chúng ta chứ không phải từ những yếu tố bên ngoài.
  • Câu 8:
  • Mỗi cá nhân khi bước chân vào cuộc sống này, đều mang theo một ý nghĩa đặc biệt, một câu chuyện riêng của họ. Trên hành trình đó, có những người bị cuốn theo vẻ ngoại lấp lánh của thế giới bên ngoài, đánh mất đi sự quý báu của hạnh phúc. Nhưng đến cuối cùng, họ nhận ra rằng giá trị thực sự trong cuộc sống là hạnh phúc - một hạnh phúc nhỏ bé, nhưng mang sức mạnh khích lệ để chúng ta cố gắng mỗi ngày. Có lẽ vì vậy mà có người đã nói: "Hạnh phúc như bầu trời, không chỉ dành riêng cho một ai."

"Hạnh phúc" không chỉ đơn giản là cảm giác vui sướng và hài lòng trước cuộc sống và những gì mình đang có. Nó giống như bầu trời, mở rộng ra khi mọi người trải đắp hạnh phúc. Câu nói này không chỉ thể hiện tầm quan trọng của hạnh phúc, mà còn khuyên rằng mỗi người đều có thể tìm thấy hạnh phúc theo cách riêng của họ. Với mỗi người, hạnh phúc có thể xuất hiện dưới nhiều hình thức khác nhau.

Đó có thể là cảm giác khi đoàn tụ với gia đình sau bao năm xa cách, khi nhận được tấm bằng đại học, hoặc đơn giản chỉ là những cái nhìn đầy tình thương và nụ cười từ những người yêu thương. Khi nói về hạnh phúc, chúng ta thấy những hình ảnh cao đẹp về lòng nhân ái và sự đoàn kết trong xã hội. Chẳng hạn như hình ảnh của vợ chồng Thủy Tiên và Công Vinh giúp đỡ những người dân miền Trung trong mùa bão.

Những người hạnh phúc thường sống vui vẻ và lạc quan, mang lại năng lượng tích cực cho mọi người xung quanh. Tại sao vậy? Bởi vì hạnh phúc thực sự không nằm trong tài sản vật chất kéo dài mãi mãi. Nó tồn tại bền vững trong lòng những người biết sẻ chia, thông cảm và yêu thương người khác, đặc biệt là những người bất hạnh và nghèo khó. Khi chúng ta cho đi mà không mong nhận lại, hạnh phúc tự nảy sinh. Hạnh phúc là nguồn động viên giúp con người tìm thấy niềm vui trong cuộc sống, cảm thấy động viên để nỗ lực trong học tập và công việc, và nó còn là một liều thuốc giúp con người quên đi những nỗi buồn trong quá khứ, tận hưởng hiện tại. Hơn hết, hạnh phúc giúp chúng ta trân trọng cuộc sống hơn, quý trọng mỗi khoảnh khắc và sống một cuộc đời đáng giá.

Tuy nhiên, trong thời đại hiện nay, có một số người không quan tâm, thậm chí lạm dụng quyền lợi của họ để bóc lột người khác, ví dụ như nhận hối lộ. Trước những hành động vô nhân đạo như vậy, chúng ta cần lên án và đánh giá nghiêm khắc lối sống ích kỷ và tội ác đó. Chỉ khi đó, xã hội mới có cơ hội trở nên đẹp hơn.

Mọi người đều có quyền tìm kiếm hạnh phúc, không phụ thuộc vào tài chính. Hạnh phúc không phải là thứ xa xỉ và khó tìm, mà thường tồn tại trong những điều giản dị nhất của cuộc sống. Vậy nên, thay vì đua đòi với thời gian, hãy chậm lại và cảm nhận hạnh phúc trong cuộc sống, để trân trọng yêu thương cuộc sống và góp phần làm cho xã hội tốt đẹp hơn. Đó mới chính là hạnh phúc mà bạn đang tìm kiếm.

1

Câu 1: Xác định thể thơ, nội dung chính của bài thơ.

  • Thể thơ: Bài thơ được viết theo thể thơ tự do, không tuân theo quy tắc về số chữ hay vần điệu cố định.​
  • Nội dung chính: Bài thơ phản ánh triết lý sống sâu sắc của tác giả, khuyên con người hãy sống chân thành, biết nhìn nhận và cải thiện bản thân từ bên trong, thay vì chỉ trích ngoại cảnh. Thông qua những hình ảnh gần gũi như con sông, cây cối, hạt giống, tác giả nhấn mạnh tầm quan trọng của sự nỗ lực cá nhân và thái độ sống tích cực.​

Câu 2: Phân tích hiệu quả nghệ thuật của việc sử dụng chủ thể “ta” trong bài thơ.

  • Chủ thể “ta”: Việc sử dụng đại từ “ta” tạo nên sự gần gũi, thân mật, như một lời tự nhủ, khuyên răn từ chính tác giả đến người đọc.​
  • Hiệu quả nghệ thuật: “Ta” không chỉ đại diện cho tác giả mà còn cho mỗi cá nhân, tạo sự đồng cảm và khích lệ người đọc tự nhìn nhận, cải thiện bản thân.​

Câu 3: Chỉ ra và nêu tác dụng của phép lặp cấu trúc trong khổ thơ thứ nhất.

  • Phép lặp cấu trúc: Cấu trúc “Dù… dù…” được lặp lại trong ba câu thơ đầu.​
  • Tác dụng: Nhấn mạnh sự bất biến của tự nhiên và cuộc sống, dù có bao nhiêu thử thách, con sông vẫn chảy, cây lá vẫn xanh, khẳng định sự kiên trì và bền bỉ của cuộc sống.​

Câu 4: Anh/chị hiểu thế nào về chi tiết “cuộc đời méo mó” được nhắc đến trong bài thơ?

  • Ý nghĩa: “Cuộc đời méo mó” phản ánh cái nhìn bi quan, tiêu cực của con người về cuộc sống.​
  • Thông điệp: Tác giả khuyên chúng ta không nên chỉ trích ngoại cảnh mà hãy tự nhìn nhận lại bản thân, hoàn thiện nội tâm để có cái nhìn tích cực hơn về cuộc sống.​

Câu 5: Chỉ ra và nêu tác dụng của phép nhân hoá, ẩn dụ trong câu thơ:

Đất ấp ôm cho hạt nảy mầm
Những chồi non tự vươn lên tìm ánh sáng.​

  • Phép nhân hoá: “Đất ấp ôm” – nhân hoá hành động của đất như một người mẹ chăm sóc con.​
  • Phép ẩn dụ: “Những chồi non tự vươn lên tìm ánh sáng” – ẩn dụ cho sự nỗ lực vươn lên, tìm kiếm cơ hội và sự phát triển cá nhân.​
  • Tác dụng: Tạo hình ảnh sinh động, dễ hiểu, nhấn mạnh vai trò của môi trường và sự nỗ lực cá nhân trong quá trình phát triển và trưởng thành.​

Câu 6: Phân tích nghệ thuật lập luận của tác giả qua việc sử dụng các quan hệ từ.

Nghệ thuật lập luận: Việc sử dụng các quan hệ từ giúp tác giả xây dựng luận điểm chặt chẽ, dẫn dắt người đọc từ nhận thức này sang nhận thức khác một cách logic và thuyết phục.​

  • Quan hệ từ: Tác giả sử dụng các quan hệ từ như “dù… dù…”, “nếu… thì…”, “ai… cũng…” để liên kết các ý tưởng, tạo mạch lạc cho bài thơ.​

Câu 7: Thông điệp mà anh/chị tâm đắc nhất trong bài thơ là gì? Tại sao?

  • Thông điệp tâm đắc: “Ai trong đời cũng có thể tiến xa / Nếu có khả năng tự mình đứng dậy.”​
  • Lý do: Thông điệp này khẳng định sức mạnh nội tại của con người, nhấn mạnh vai trò của sự tự lập, nỗ lực cá nhân trong việc vượt qua khó khăn và đạt được thành công.


VẺ ĐẸP TRIẾT LÍ SỐNG TRONG BÀI THƠ “TỰ SỰ” CỦA NGUYỄN QUANG VŨ

Cuộc sống không bao giờ bằng phẳng. Mỗi con người đều phải đối mặt với những gian nan, thử thách, những khoảnh khắc mà ta cảm thấy mất niềm tin, chông chênh giữa lằn ranh của thất bại và hy vọng. Trong bối cảnh ấy, thơ ca – bằng tiếng nói chân thành và sâu lắng – luôn là người bạn đồng hành giúp ta soi rọi lại chính mình. Bài thơ “Tự sự” của Nguyễn Quang Vũ là một tiếng nói như thế – nhẹ nhàng, sâu sắc, thấm đẫm triết lí sống nhân văn: muốn thay đổi cuộc đời, trước tiên con người cần thay đổi chính bản thân mình.

Bài thơ mở ra bằng hình ảnh quen thuộc và gần gũi:

Dù ai nói ngả nói nghiêng
Dù ai nghiêng ngả bên đường
Dù đời méo mó trăm phương
Dòng sông vẫn chảy một đường mà thôi.

Khổ thơ sử dụng phép lặp cấu trúc “dù…” tạo nên nhịp điệu đều đặn, như nhấn mạnh sự kiên định, bất biến giữa muôn vàn đổi thay. Dòng sông - hình ảnh ẩn dụ cho con người - vẫn “chảy một đường mà thôi”, bất chấp “đời méo mó trăm phương”. Hình ảnh ấy mang đậm tinh thần sống chủ động, mạnh mẽ, kiên cường. Đây cũng là tinh thần xuyên suốt bài thơ – một triết lí sống tích cực: hãy như dòng sông, kiên định đi về phía trước, dù thế giới có đảo điên.

Không dừng lại ở hình ảnh ẩn dụ dòng sông, Nguyễn Quang Vũ còn sử dụng những hình ảnh thiên nhiên giàu tính biểu tượng như:

Đất ấp ôm cho hạt nảy mầm
Những chồi non tự vươn lên tìm ánh sáng.

Trong hai câu thơ này, nghệ thuật nhân hoá và ẩn dụ được vận dụng tinh tế. Đất “ấp ôm” như người mẹ hiền nuôi dưỡng sự sống, hạt giống là ẩn dụ cho con người, cho tâm hồn đang trong hành trình vươn lên. “Chồi non” tượng trưng cho những khởi đầu, cho ước mơ và sự sống mãnh liệt. Chính sự “tự vươn lên” ấy mới giúp con người thoát khỏi bóng tối, chạm đến ánh sáng – tượng trưng cho thành công, cho sự hoàn thiện.

Một điểm nổi bật khác trong bài thơ là cách tác giả sử dụng đại từ “ta” để thể hiện chủ thể trữ tình. “Ta” ở đây không chỉ là tiếng nói cá nhân của người viết, mà còn là lời tự sự, là sự nhắn nhủ, chia sẻ với người đọc. Việc sử dụng đại từ này làm tăng tính tự soi, tự tỉnh, biến bài thơ trở thành một lời tự nhủ đầy sức mạnh:

Ta chẳng thể thay cuộc đời méo mó
Hãy tự mình sống thẳng cho vuông.

Câu thơ mang tính châm ngôn, khắc sâu trong tâm trí người đọc. Thay vì trách cứ hoàn cảnh, ta hãy tự soi mình, thay đổi bản thân, sống chân thành và ngay thẳng – đó mới là con đường dẫn đến an yên.

Bài thơ khép lại với một thông điệp giàu tính nhân văn:

Ai trong đời cũng có thể tiến xa
Nếu có khả năng tự mình đứng dậy.

Một lần nữa, Nguyễn Quang Vũ khẳng định sức mạnh nội tại của con người. Không ai sinh ra là hoàn hảo, nhưng nếu biết tự mình vươn lên, dám đối diện và vượt qua khó khăn, thì nhất định sẽ đến được nơi mình mong muốn. Đây chính là vẻ đẹp lớn nhất của triết lí sống mà bài thơ gửi gắm.

Có thể nói, “Tự sự” không chỉ là một bài thơ – nó là một bài học sống. Với ngôn ngữ giản dị, hình ảnh gần gũi, và cách lập luận tự nhiên thông qua hệ thống quan hệ từ chặt chẽ, tác phẩm không mang tính giáo huấn khô khan mà như một người bạn tâm tình, chia sẻ những trải nghiệm sống rất thật.

Trong nhịp sống hiện đại, nơi con người đôi khi bị cuốn vào những giá trị vật chất, dễ lạc lối trong chính mình, thì triết lí sống của Nguyễn Quang Vũ lại càng trở nên quý giá. Nó nhắc nhở chúng ta rằng: Hạnh phúc không đến từ việc thay đổi thế giới bên ngoài, mà bắt đầu từ sự thay đổi bên trong mỗi người.

PHẦN ĐỌC HIỂU: (3.0 điểm)Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu nêu ở dưới:NHỮNG ĐIỀU BÉ NHỎ Những giọt nước bé nhỏNhững hạt bụi đang bayĐã làm nên biển lớnVà cả trái đất nàyCũng thế, giây và phútTa tưởng ngắn, không dàiĐã làm nên thế kỷQuá khứ và tương laiNhững sai lầm bé nhỏTa tưởng chẳng là gìTích lại thành tai hoạLàm chệch hướng ta điNhững điều tốt nhỏ...
Đọc tiếp

PHẦN ĐỌC HIỂU: (3.0 điểm)
Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu nêu ở dưới:
NHỮNG ĐIỀU BÉ NHỎ

Ảnh đại diện

 

Những giọt nước bé nhỏ
Những hạt bụi đang bay
Đã làm nên biển lớn
Và cả trái đất này

Cũng thế, giây và phút
Ta tưởng ngắn, không dài
Đã làm nên thế kỷ
Quá khứ và tương lai

Những sai lầm bé nhỏ
Ta tưởng chẳng là gì
Tích lại thành tai hoạ
Làm chệch hướng ta đi

Những điều tốt nhỏ nhặt
Những lời nói yêu thương
Làm trái đất thành đẹp
Đẹp như chốn Thiên Đường

Câu 1: Chỉ ra những điều bé nhỏ được tác giả nhắc đến trong bài thơ

Câu 2: Theo tác giả ,mối quan hệ giữa những điều nhỏ bé và những điều lớn lao là gì? Anh chị tâm đắc nhất với phát hiện nào của người viết trong bài thơ?

Câu 3: Chỉ ra và phân tích tác dụng của một biện pháp tu từ được sử dụng trong bài thơ .

Câu 4: Anh chị có đồng tình với quan điểm của tác giả ở khổ 3:"Những sai lầm nhỏ bé...Làm ta chệch hướng đi." không? Vì sao?

PHẦN LÀM VĂN:

Từ nội dung bài thơ ở phần đọc hiểu, anh chị hãy viết một đoạn văn(khoảng 200 chữ )trình bày quan niệm của mình về ý nghĩa của "những điều tốt nhỏ nhặt" trong cuộc sống.

0
Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi;VỚI CONrối từng mớ bòng bong dấu hỏilần mãi mà không tới cùngcó dấu hỏi giống que củi congduỗi ra thì gãy mấtcó dấu hỏi lưỡi câu ngạnh sắtta lrng đi không dám chạm vàotrẻ đang khôn muốn biết hết  mọi điềucó lắm điều ta cũng chưa rõcứ như thế quả là điều đáng sợgiá mà con không hề hỏi gì cảta rùng mình- điều đó đáng sợ hơn(...
Đọc tiếp

Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi;

VỚI CON

rối từng mớ bòng bong dấu hỏi

lần mãi mà không tới cùng

có dấu hỏi giống que củi cong

duỗi ra thì gãy mất

có dấu hỏi lưỡi câu ngạnh sắt

ta lrng đi không dám chạm vào

trẻ đang khôn muốn biết hết  mọi điều

có lắm điều ta cũng chưa rõ

cứ như thế quả là điều đáng sợ

giá mà con không hề hỏi gì cả

ta rùng mình- điều đó đáng sợ hơn

( Nguyễn Duy, trích tập thơ Nguyễn Duy,NXB HNV & CTY NHÃ NAM trang 19)

câu 1: xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản

câu 2: những điều khiến '' ta " trong văn bản thấy đáng sợ là gì

câu 3: trong bài thơ, tác giả đã giành cho con những tình cảm nào

câu 4; vì sao con người sống mà không biết hỏi gì cả là điều đáng sợ

1
19 tháng 4 2020

Bài làm

VỚI CON

rối từng mớ bòng bong dấu hỏi

lần mãi mà không tới cùng

có dấu hỏi giống que củi cong

duỗi ra thì gãy mất

có dấu hỏi lưỡi câu ngạnh sắt

ta lặng đi không dám chạm vào

trẻ đang khôn muốn biết hết  mọi điều

có lắm điều ta cũng chưa rõ

cứ như thế quả là điều đáng sợ

giá mà con không hề hỏi gì cả

ta rùng mình- điều đó đáng sợ hơn

câu 1: xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản.

---> BTBĐC: Tự sự.

câu 2: những điều khiến '' ta " trong văn bản thấy đáng sợ là gì?

---> Những điều khiến " ta " trong văn bản thấy đáng sợ là những người không biết gì về thắc mắc. 

câu 3: trong bài thơ, tác giả đã giành cho con những tình cảm nào? 

-----> Tình yêu thương tha thiết của cha mẹ đối với con, không muốn cho con mình biết về những thứ đáng sợ ngoài thế gian. 

câu 4; vì sao con người sống mà không biết hỏi gì cả là điều đáng sợ? 

---> Vì con người sống thì phải hỏi, không hỏi thì không thể nàog biết rõ mọi việc. 

# Học tốt #

I. Đọc hiểu (5 điểm) Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu nêu bên dưới: Quê hương tôi có cây bầu, cây nhị Tiếng đàn kêu tích tịch tình tang... Có cô Tấm náu mình trong quả thị Có người em may túi đúng ba gang.   Quê hương tôi có ca dao, tục ngữ, Ông trăng tròn thường xuống mọi nhà chơi. Một đĩa muối cũng mặn tình chồng vợ, Một dây trầu...
Đọc tiếp

I. Đọc hiểu (5 điểm)

Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu nêu bên dưới:

Quê hương tôi có cây bầu, cây nhị

Tiếng đàn kêu tích tịch tình tang...

Có cô Tấm náu mình trong quả thị

Có người em may túi đúng ba gang.

 

Quê hương tôi có ca dao, tục ngữ,

Ông trăng tròn thường xuống mọi nhà chơi.

Một đĩa muối cũng mặn tình chồng vợ,

Một dây trầu cũng nhắc chuyện lứa đôi.

         (Trích Bài thơ quê hương - Nguyễn Bính)

Câu 1. Chỉ ra phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ? (0,5 điểm)

Câu 2. Hãy chỉ ra những câu ca dao, tục ngữ hoặc truyện cổ được gợi nhớ trong đoạn trích trên. (1.5 điểm)

Câu 3. Xác định và nêu hiệu quả của một biện pháp nghệ thuật trong đoạn thơ.  (1 điểm)

Câu 4. Viết một đoạn văn ngắn (khoảng 10 – 15 dòng) nêu nhận xét của anh (chị) về tình cảm của tác giả đối với những di sản tinh thần của dân tộc. (2 điểm) 

33
16 tháng 5 2021

1.Phương thức biểu đạt chính của đoạn văn là: biểu cảm.

2.- "Quê hương tôi có cây bầu, cây nhị

       Tiếng đàn kêu tính tịch tình tang..." (Truyện cổ tích "Thạch Sanh")

   -"Có cô Tấm náu mình trong quả thị" (Truyện cổ tích "Tấm Cám")

   -"Có người em may túi đúng ba gang."(Truyện cổ tích "Cây khế") 

   -"...Một dây trầu cũng nhắc chuyện lứa đôi." (Truyện cổ tích "Sự tích trầu      cau")

3.Biện pháp nghệ thuật trong đoạn thơ là: điệp cấu trúc "Quê hương tôi         có..."

   Tác dụng:

   -Nghệ thuật: Làm cho lời thơ hài hòa cân đối,giàu giá trị gợi hình gợi            cảm cho đoạn thơ, gây hứng thú cho bạn đọc.

   -Nội dung:

    +Tác giả làm nổi bật lên giá trị của những câu chuyện cổ, những câu ca        dao tục ngữ,đồng thời khẳng định vai trò và ý nghĩa của văn học dân          gian nước nhà, ca ngợi truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta: yêu công          lí,chuộng hòa bình chính nghĩa;tình nghĩa thủy chung; nghĩa tình.

    +Bên cạnh đó chúng ta cần tự hào và giữ gìn những truyền thống quý          báu đó,học tập để trau dồi kiến thức và nhân cách.

4.     Văn học dân gian đối vs mỗi nhà văn, nhà thơ... là nguồn mạch cảm xúc, là sản phẩm tinh hoa của dân tộc Việt được xây dựng bằng chất liệu ngôn từ nghệ thuật, đc chọn lọc từ những từ ngữ trau chuốt, đc gọt dũa cẩn thận từ bao đời nay.Song ai cũng có thể tham gia được,ai cũng được sửa chữa để tác phẩm được hay hơn,đầy đủ, phong phú hơn.Văn học dân gian là kho tí thức vô cùng phong phú về đời sống các dân tộc, có giá trị giáo dục sâu sắc đạo lí làm người,có giá trị thẩm mĩ to lớn, góp phần quan trọng tạo bản sắc riêng cho nền văn hóa dân tộc.Đoạn thơ trên là vậy, nó mang đến cho tác giả tình cảm tự hào, yêu mến, trân trọng; đồng thời cũng là niềm tự hào trước những giá trị văn hóa tinh thần, trước những truyền thống tốt đẹp của cội nguồn.Bản thân mỗi chúng ta ai cũng tự hào, yêu mến những giá trị văn hóa đó, và cần giữ gìn nó vì đó là biểu hiện của lòng yêu nước ở mỗi người.

 

17 tháng 5 2021

Câu 1: Phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ là: biểu cảm.

Câu 2: Những câu ca dao, tục ngữ hoặc truyện cổ được gợi nhớ trong đoạn trích là: Thạch Sanh, Tấm Cám, Cây khế, Sự tích Trầu Cau, Tay bưng chén muối đĩa gừng – Gừng cay muối mặn xin đừng quên nhau…

Câu 3: Biện pháp điệp cấu trúc “Một … cũng…” Tác dụng: - Khẳng định giá trị nội dung của những câu truyện cổ, những câu ca dao tục ngữ. - Làm nổi bật vẻ đẹp truyền thống của dân tộc: thủy chung, nghĩa tình.

Câu 4: Đoạn thơ là tình cảm tự hào, yêu mến, trân trọng của nhà thơ về những tác phẩm văn học dân gian. Đó cũng là niềm tự hào trước những giá trị trị văn hóa tinh thần, trước những truyền thống tốt đẹp của dân tộc. Văn học dân gian là nguồn mạch, tinh hoa của văn hóa dân tộc, là tâm hồn Việt Nam được hun đúc bao đời. Tự hào, yêu mến những giá trị văn hóa, những truyền thống tốt đẹp đó cũng là tự hào về nguồn cội, là biểu hiện của lòng yêu nước trong mỗi con người.

Phần 1: Đọc - hiểu (3.0 điểm)            Đọc bài thơ sau của Nguyễn Khoa Điềm và trả lời các câu hỏi:          MẸ VÀ QUẢ Những mùa quả mẹ tôi hái được Mẹ vẫn trông vào tay mẹ vun trồng Những mùa quả lặn rồi lại mọc Như mặt trời, khi như mặt trăng​ Lũ chúng tôi từ tay mẹ lớn lên Còn những bí và bầu thì lớn xuống Chúng mang dáng giọt...
Đọc tiếp

Phần 1: Đọc - hiểu (3.0 điểm)

           Đọc bài thơ sau của Nguyễn Khoa Điềm và trả lời các câu hỏi:

         MẸ VÀ QUẢ

Những mùa quả mẹ tôi hái được
Mẹ vẫn trông vào tay mẹ vun trồng
Những mùa quả lặn rồi lại mọc
Như mặt trời, khi như mặt trăng​

Lũ chúng tôi từ tay mẹ lớn lên
Còn những bí và bầu thì lớn xuống
Chúng mang dáng giọt mồ hôi mặn
Rỏ xuống lòng thầm lặng mẹ tôi.

Và chúng tôi, một thứ quả trên đời
Bảy mươi tuổi mẹ đợi chờ được hái
Tôi hoảng sợ, ngày bàn tay mẹ mỏi
Mình vẫn còn một thứ quả non xanh.

(Thơ Việt Nam 1945 - 1985, NXB Văn học, Hà Nội, 1985)

Câu 1: Nêu chủ đề của bài thơ? (0.5 điểm)    

Câu 2: Tìm phép điệp trong khổ thơ đầu và phép đối trong khổ thơ thứ hai. (0.5 điểm)

Câu 3: Trong nhan đề và bài thơ, chữ “quả” xuất hiện nhiều lần. Chữ “quả” ở dòng nào mang ý nghĩa tả thực? Chữ “quả” ở dòng nào mang ý nghĩa biểu tượng? (1.0 điểm)

Câu 4: Nghĩa của cụm từ in đậm trong hai dòng cuối của bài thơ “Tôi hoảng sợ ngày bàn tay mẹ mỏi -  Mình vẫn còn một thứ quả non xanh”. (1.0 điểm)

32
17 tháng 5 2021

câu 1:chủ đề cuả bài thơ là:sự nhận thưć cuả người con về công ơn cuả mẹ

câu 2 :phép điệp trong khổ thơ 1 là:những muà quả

phép đối:lũ chúng tôi lớn lên-bí và bầu lớn xuống

câu 3:

chữ "quả"mang ý nghiã tả thực:dòng 1 và dòng 3 cuả khổ đâù.

chữ "quả"mang ý nghĩa biểu tượng:dòng 1 và dòng 4 cuả khổ cuối.

câu 4:nghĩa cuả cuṃtừ quả non xanh :chưa đến độ chín ,chưa trưởng thành;chưa làm được nhưng điều xưng đáng với sự mong đợi cuả mẹ,chưa thanh̀ người tốt. 

I. Đọc hiểu (3.0 điểm) Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu nêu bên dưới:             (1) Enrico, hãy nhớ điều này: mỗi khi con gặp một cụ già, một kẻ khó, một người đàn bà đang bế con, một người què chống nạng, một người đang còng lưng gánh nặng, một gia đình đang tang tóc, con đều phải nhường bước cung kính. Chúng ta phải kính trọng: tuổi già, nỗi khổ, tình...
Đọc tiếp

I. Đọc hiểu (3.0 điểm)

Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu nêu bên dưới:

            (1) Enrico, hãy nhớ điều này: mỗi khi con gặp một cụ già, một kẻ khó, một người đàn bà đang bế con, một người què chống nạng, một người đang còng lưng gánh nặng, một gia đình đang tang tóc, con đều phải nhường bước cung kính. Chúng ta phải kính trọng: tuổi già, nỗi khổ, tình mẹ con, kẻ tật nguyền, sự vất vả và cái chết.

            (2) Mỗi khi con thấy một kẻ sắp bị xe húc phải, nếu là một người lớn thì con phải thét lên báo cho người ta tránh, nếu là một em bé thì con hãy chạy đến cứu ngay. Thấy một đứa bé đứng khóc một mình, hãy hỏi tại sao nó khóc và an ủi nó, nếu con có thể làm được. Người già rơi cái gậy, con hãy nhặt lên cho người ta. Nếu hai đứa trẻ đánh nhau, con hãy can ngay chúng ta. Nhưng nếu là hai người lớn thì con hãy tránh xa ra, để khỏi phải chứng kiến cảnh hung dữ thô bao, làm cho tấm lòng thành ra sắt đá. (…) Con không được nhạo báng ai hết, đừng chen lấn ai hết, đừng la hét, phải tôn trọng trật tự của đường phố. Ở đâu mà con thấy cảnh thô lỗ diễn ra ngoài đường phố thì con chắc chắn sẽ thấy cảnh thô lỗ diễn ra trong các gia đình vậy.

         (Trích Edmondo De Amicis, Những tấm lòng cao cả,

NXB Văn học, Hà Nội, 2002)

Câu 1. Chỉ ra phương thức biểu đạt chính của văn bản trên.

Câu 2. Theo tác giả, chúng ta cần phải kính trọng những điều gì?

Câu 3. Chỉ ra và phân tích hiệu quả của phép điệp cấu trúc được sử dụng trong đoạn (2)?

Câu 4. Thông điệp nào có ý nghĩa nhất với anh/chị? Vì sao?

26
15 tháng 5 2021

Gợi ý trả lời

Câu 1: Phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ là: biểu cảm.

Câu 2: Theo tác giả, chúng ta cần phải kính trọng những điều sau: : tuổi già, nỗi khổ, tình mẹ con, kẻ tật nguyền, sự vất vả và cái chết.

Câu 3:

Điệp cấu trúc “nếu là … con hãy (con phải) được lặp lại 4 lần có tác dụng:

- Nhấn mạnh lời cha dạy con có cách ứng xử phù hợp với những tình huống có thể gặp trong cuộc đời để con trở thành một người tử tế, biết quan tâm, không bị ảnh hưởng bởi cái xấu.

- Tạo sự liên kết, logic cho văn bản.

Câu 4:

Thông điệp:

 Phải biết giúp đỡ những người gặp hoạn nạn.

16 tháng 5 2021

Câu 1:

Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên là: biểu cảm

Câu 2:

Theo tác giả, chúng ta cần phải kính trọng những điều: tuổi già, nỗi khổ, tình mẹ con, kẻ tật nguyền, sự vất vả và cái chết

Câu 3:

Phép điệp cấu trúc: nếu là….con hãy.

Được lặp di lặp lại 4 lần có tác dụng:

- Nhấn mạnh lời cha dạy con có cách ứng xử phù hợp với những tình huống có thể gặp trong cuộc đời để con trở thành 1 người tử tế, biết quan tâm, không bị ảnh hưởng bởi cái xấu

- Tạo sự liên kết, logic cho văn bản

Câu 4:

Theo em, thông điệp có ý nghĩa nhất là: phải biết giúp đỡ những người gặp hoạn nạn. Vì khi chúng ta mở rộng tấm lòng, chia sẻ với người khác những niềm vui,nỗi buồn của mình, học cách lắng nghe, đồng cảm, sẻ chia với những buồn vui, khó khăn của người khác. Khi đó, ta sẽ thấy yêu đời và yêu người hơn, cuộc sống này ấm áp yêu thương và đáng sống biết bao.

Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi:“Dạo hiên vắng thầm gieo từng bước,Ngồi rèm thưa rủ thác đòi phen.Ngoài rèm thước chẳng mách tinTrong rèm, dường đã có đèn biết chăng?Đèn có biết dường bằng chẳng biết,Lòng thiếp riêng bi thiết mà thôi.    Buồn rầu nói chẳng nên lời,Hoa đèn kia với bóng người khá thương”.(Trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ, tr 87, Ngữ Văn 10,Tập...
Đọc tiếp

Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi:

“Dạo hiên vắng thầm gieo từng bước,
Ngồi rèm thưa rủ thác đòi phen.

Ngoài rèm thước chẳng mách tin

Trong rèm, dường đã có đèn biết chăng?

Đèn có biết dường bằng chẳng biết,

Lòng thiếp riêng bi thiết mà thôi.

    Buồn rầu nói chẳng nên lời,

Hoa đèn kia với bóng người khá thương”.

(Trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ, tr 87, Ngữ Văn 10,Tập II, NXBGD năm 2006)

 Câu 1 : Xác định thể thơ của văn bản?Xác định phương thức biểu đạt trong văn bản? 

 Câu 2 : Hãy nêu những hành động và việc làm của người chinh phụ trong văn bản. Hành động và việc làm đó nói lên điểu gì ?

 

 Câu 3 : Tác giả đã dùng yếu tố ngoại cảnh nào để diễn tả tâm trạng người chinh phụ ? Ý nghĩa của yếu tố đó ? 

 

 Câu 4 : Viết đoạn văn ngắn ( 5 đến 7 dòng) bình giảng nét độc đáo hình ảnh Đèn trong văn bản trên với đèn trong ca dao: Đèn thương nhớ ai/mà đèn không tắt. 

 

 Câu 5 : Thông qua nỗi cô dơn sầu muộn của người chinh phụ trong đoạn trích trên,em có thể cảm nhận gì về thông điệp mà tác giả muốn gửi gắm ?  

0
1. BẠN THÂN LÀ ĐỨA ....đánh chết cũng không bao giờ chịu khen bạn 1 tiếng.Nhưng trong lòng nó thì...bạn rất tuyệt vờiBẠN THÂN LÀ MỘT ĐỨA....luôn dìm hàng sỉ nhục bạn bằng mọi cáchNhưng lại sẵn sàng bảo vệ bạn... khi bạn bị đứa khác sỉ nhục2. BẠN BÈ THÂN: +Là những đứa hay chửibậy cùng nhau.+Là những đứa hay đùavui cho đến khi ta tức xìkhói.+Là những đứa dù có bị tachửi...
Đọc tiếp

1. BẠN THÂN LÀ ĐỨA ..
..đánh chết cũng không bao giờ chịu khen bạn 1 tiếng.
Nhưng trong lòng nó thì...bạn rất tuyệt vời

BẠN THÂN LÀ MỘT ĐỨA..
..luôn dìm hàng sỉ nhục bạn bằng mọi cách
Nhưng lại sẵn sàng bảo vệ bạn... khi bạn bị đứa khác sỉ nhục

2. BẠN BÈ THÂN: 

+Là những đứa hay chửi
bậy cùng nhau.

+Là những đứa hay đùa
vui cho đến khi ta tức xì
khói.

+Là những đứa dù có bị ta
chửi nhưng vẫn... Chửi lại
mà không thương tiếc.

+Là cái bọn gặp nhìu dễ
gét mà vắng lại buồn

Và là nhữg đứa hiểu ta
nhất..

 

3. Nếu được chọn lại em sẽ chẳng yêu anh

Cứ để con tim yên vui với những tháng ngày tự do không phải đắn đo, suy nghĩ

Dẫu có cô đơn nhưng mỗi lần buồn em không phải một mình đem giấu kỹ

Cứ tìm đến lũ bạn thân là lại hạnh phúc trong những tiếng cười đùa.

 

4. Bạn thân là đứa cười toe toét mỗi khi tôi bị ngã và nói :.. ” chết đi” … nhưng quay lại kéo tôi đứng dậy .

5. Bạn thân là cái đứa mà ngay cả lúc mình xấu xa nhất,ăn hại nhất thì nó vẫn bên cạnh cặn nhằn chứ không bao giờ bỏ rơi bạn như cả thế giới đang làm với nó ở cái thời điểm đó 

 

6. Độc thân cũng ổn mà. Chẳng cần phải make up cầu kì. Không cần phải khóc lóc vật vã vì cãi nhau. Không cần tìm lũ bạn than phiền nức nở. Không cần phải để ý cảm nhận của đối phương. Không cần lo lắng bà dì đến sớm hay muộn. Không cần phiền não vì mình lại tăng cân. Không cần buồn bã vì gần đây nhan sắc mình đi xuống. Muốn đi đâu chơi thì cứ đi đến khi nào chán thì về, không lo bị gọi điện tra khảo. Không cần tốn tiền đăng kí 3G, đăng kí tin nhắn. Không cần hao tâm tổn sức suy nghĩ xem đối phương có làm gì có lỗi với mình không….

Tóm lại là độc thân thật tốt biết bao.!

 

7. Bạn tôi á? Toàn một lũ khùng khùng thôi, vậy nên chúng nó mới ở cạnh một đứa điên điên như tôi ấy. Chúng nó có thể cùng tôi nấu ra những món khó hiểu từ những nguyên liệu khó hiểu và ăn xong vẫn thấy khó hiểu. Chúng tôi gọi nhau bằng những cái tên kì quặc, đôi khi khiến chính chúng nó quên mất tên thật của nó là gì

 

8. Năm lớp 9 đó là một năm in dấu sâu trong tim tôi bới vì nó là năm tôi sẽ phải xa mái trường thân thương,xa cái lũ bạn bẩn bựa vui tính và quạn trọng hơn cả là tôi với nó đã kg còn học chung trường nữa rồi, không còn cùng nhau cắp sách đến trường như năm nào 

 

9. Nghe nói, lũ bạn thân là những đứa kiếp này bạn phải gặp để trả nợ cho những lỗi lầm từ kiếp trước của mình.

10. "Bạn bè bây giờ chơi rất thân với nhau vậy chứ, có thể rồi sau này đứa này sẽ có thêm những mối quan hệ mới, đứa kia sẽ có thêm những mối bận tâm riêng, dần dần sẽ chẳng còn biết, chẳng còn hiểu rõ gì về nhau nữa.

Nhưng miễn sao một buổi tối bất chợt, một đứa vẫn có thể tụ họp cả đám ra, ngồi quây quần bên một quán cũ, thản nhiên cười nói, vui vẻ chọc ghẹo, tựa như chưa từng cách xa bao giờ.

Chỉ có câu hỏi: “Dạo này sao rồi?”, là nhẹ nhàng đánh dấu thời gian. Thêm một chút bùi ngùi, xao xuyến khi nhắc về chuyện ngày đó.

 

11. Bạn bè bây giờ chơi rất thân với nhau vậy chứ, chưa chắc sau này sẽ mãi như vậy, sẽ được nhìn thấy nhau lớn lên, trưởng thành. Nhưng miễn sao có thể để lại trong nhau những năm tháng đầy lộng lẫy, đáng tự hào. Khi nghĩ về có thể vô thức mỉm cười, không ngờ mình cũng từng dữ dội như thế.

 

12. Trong nhóm bạn thân kiểu gì cũng có 1 con bị bệnh điên. Để rồi lây cho bạn thân để điên tập thể.

 

13. Bạn thân là đứa sẽ cười khi bạn ngã rồi nhẹ nhàng nâng đỡ bạn lên và rồi đẩy bạn ngã để cười tiếp

 

14. Bạn thân là đứa sẵn sàng cho bạn cả gói xôi khi bạn than đói, nhưng nó sẽ kiên quyết giữ lại miếng chả!

 

15. Khoa học đã chứng minh, bệnh thần kinh lây rất nhanh qua tình bạn.

 

16. Bạn thân, không cần bạn phải nhắc nhở, không cần cố gắng giữ liên lạc, dù không gặp nhau một thời gian dài, chỉ cần ngồi xuống là có thể cùng ăn với nhau, ngay cả một câu “Chào” cũng không cần, vén tay áo lên vừa ăn vừa nói: “Tao kể cho mày nghe…”. Như thể bao nhiêu năm về trước cũng chẳng qua chỉ là ngày hôm qua mà thôi…

17.  “Tao bị ngã xe…”, “Hô hô. Xe có sao không mày? Mặt đường có sao không mày?”

“Tao hết tiền rồi…”, “Thuê bao mày vừa nhắn tin hiện không liên lạc được nhé”

“Tao đói quá…”, “Tao cũng đói! Hô hô”

“Yêu mày nhất. Muahhhhh”, “Buồn nôn! Biến xa tao ra! Mày bớt thần kinh đê!”

“Tao buồn quá”. “Đang đâu? Ở yên đấy. Tao qua ngay!”

 

18. Đi với nó, bạn có thể không cần mang giấy tờ, không cần mang tiền, không cần mang túi, thậm chí không cần mang đầu óc.

 

19. Có thể tới nhà nó bất cứ lúc nào, không cần phải câu nệ, không cần chào hỏi, cứ trực tiếp ngã lên giường nó, nói thỏa thích, thoải mái như thể đang ở nhà mình.

lp 10 nha giúp với 

câu này có nghĩa là j

 

0
4 tháng 5 2021

1, 

- Bài thơ "Viếng lăng Bác" đã để lại trong lòng bạn đọc những cảm xúc sâu lắng và tha thiết. Với những hình ảnh ẩn dụ độc đáo và những biện pháp tu từ đặc sắc, Viễn Phương đã thể hiện một hồn thơ rất riêng. Qua bài thơ, Viễn Phương đã thay nhân dân miền Nam nói riêng và nhân dân cả nước nói chung dâng lên Bác niềm cảm xúc chân thành, lòng tôn kính thiêng liêng.

- Bài thơ sẽ tiếp tục sống trong lòng người đọc, gợi nhắc cho những thế hệ kế tục thành quả rực rỡ của cách mạng cách sống sao cho xứng đáng với sự hi sinh của một con người vĩ đại mà giản dị- Chủ tịch Hồ Chí Minh, người đã sống trọn một đời:

"Chỉ biết quên mình cho hết thảy

Như dòng sông chảy nặng phù sa"

2, 

Chủ tịch Hồ Chí Minh là một vị lãnh tụ tài ba, người cha già của cả dân tộc Việt Nam. Bác là người đã tìm và dẫn đường cho cách mạng của dân tộc ta đi tới thành công, mang lại cuộc sống hòa bình ấm no và hạnh phúc như ngày hôm nay. Nói đến công lao của Người với dân tộc Việt Nam là không thể kể hết. Đã có rất nhiều tác phẩm văn chương viết về Bác, tiêu biểu là bài thơ “Viếng lăng Bác” của tác giả Viễn Phương.

Đây là một bài thơ thể hiện nỗi xúc động của người con nơi miền Nam sau bao ngày mong nhớ đã được ra thăm lăng Bác. Đó không còn là tình cảm riêng của nhà thơ đối với Bác mà là của tất cả người con dân miền Nam. Trong sự xúc động ấy, từ trong cảm nhận và tâm hồn của nhà thơ đã khắc họa hình tượng Bác Hồ thật cao đẹp:

“Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ”

Hình ảnh mặt trời được nhắc đến hai lần, đây là một dụng ý nghệ thuật của nhà thơ. Ở câu thơ thứ nhất, mặt trời chính là mặt trời của tự nhiên, mang đến ánh sáng và năng lượng duy trì sự sống cho muôn loài vật trên trái đất, kể cả con người. Từ ý nghĩa của mặt trời tự nhiên, nhà thơ đã nhắc đến một mặt trời thứ hai.đố chính là một ẩn dụ về Bác. Bác cũng giống như mặt trời tự nhiên, là nguồn ánh sáng soi lối dẫn dắt cho con đường cách mạng của Việt Nam, bác chính là nguồn sống và hi vọng, niềm tin bào vệ hòa bình độc lập dân tộc.

“Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân”

Bác Hồ là người mà cả dân tộc Việt Nam yêu kính, bác đã gắn mình với dân tộc, suốt một đời lo cho vận mệnh và an nguy của đất nước. Sự ra đi của bác là một mất mát, đau thương to lớn không thể nào bù đắp được của cả dân tộc Việt Nam. Tuy hiện thực là bác đã không còn nữa, bác đã ra đi mãi mãi nhưng đối với nhân dân Việt Nam, bác vẫn mãi sống bất diệt trong tâm thức mỗi người. Những con người vẫn luôn hướng về Bác, dâng lên bác những tràng hoa của lòng kính yêu và biết ơn sâu sắc.

“Bác nằm trong lăng giấc ngủ bình yên
Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền”

Trong tâm thức của con người Việt Nam, Bác không hề ra đi, bác vẫn còn sống mãi với dân tộc Việt Nam, Bác chỉ là đang ngủ một giấc ngủ sâu, một giấc ngủ bình yên. Đất nước đã hòa bình, thống nhất và phát triển, nhân dân được ấm no, hạnh phúc nên giấc ngủ của Bác càng được bình yên hơn. Dù Bác đang ngủ nhưng Bác vẫn đang dõi theo cả dân tộc, tình yêu của con người Việt Nam cũng vẫn mãi vằng vằng không bao giờ tắt như ánh trăng.

Bài thơ “Viếng lăng Bác” của Viễn Phương là những tâm sự chân thành và sâu sắc nhất của nhà thơ, là sự nghẹn ngào, xúc động khi được ra thăm người cha già kính yêu. Đồng thời, nhà thơ đã mang đến cho người đọc bức chân dung thật đẹp về Bác, hình ảnh đẹp ấy mãi sáng rực trong lòng mỗi con người Việt Nam.

mọi người hãy xem bài em có đúng k ạNghị luận xã hội - Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình Trong bài thơ “Một khúc ca xuân”, Tố Hữu có viết: Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình?”“Cái quý giá nhất của con người là đời sống. Vì đời người chỉ sống có một lần”. Vậy phải sống sao cho “khỏi xót xa ân hận vì những năm tháng đã sống hoài sống phí, cho khỏi hổ thẹn vì dĩ...
Đọc tiếp

mọi người hãy xem bài em có đúng k ạ

Nghị luận xã hội - Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình Trong bài thơ “Một khúc ca xuân”, Tố Hữu có viết: Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình?”

“Cái quý giá nhất của con người là đời sống. Vì đời người chỉ sống có một lần”. Vậy phải sống sao cho “khỏi xót xa ân hận vì những năm tháng đã sống hoài sống phí, cho khỏi hổ thẹn vì dĩ vãng ti tiện và đớn hèn?”. Để trả lời với tất cả chúng ta câu hỏi đó, trong bài “Một khúc ca xuân”, Tố Hữu đã tâm sự bằng những câu thơ giản dị mà rất sâu sắc: Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình?”

Tố Hữu muốn khẳng định trước hết sống phải có ích cho đời. Là con chim không chỉ biết kêu mà cao hơn nữa phải biết cất tiếng hót ca lanh lảnh hót cho đời, tạo nên những bản nhạc rộn rã tươi vui cho đất trời. Cũng như vậy, đã là chiếc lá thì chiếc lá phải xanh tươi đưa lại sức sống cho cây cối, làm mát mắt cho đời và hút nhiều thán khí, nhả ra nhiều ô-xy đem lại sự sống cho con người và muôn loài vật trên trái đất này. Ngay cả những sinh vật hết sức nhỏ bé như thế, mà chúng còn biết hiến dâng những gì tốt đẹp nhất, có ý nghĩa nhất giúp ích cho đời. Vậy, chúng ta là những con người “Chúa tể của trần gian, kiểu mẫu của muôn loài” (Sêch-xpia), là “Hoa của đất” (tục ngữ), là động vật duy nhất có trí tuệ và tâm hồn, chúng ta phải làm gì và sống ra sao đây để cùng muôn loài tô điểm cho quê hương, đất nước, cho “Trái đất này là ngôi nhà của chúng mình” ngày một tươi đẹp hơn.

Muốn sống cho xứng đáng tên gọi thiêng liêng cao quý của mình “Con người! Ôi hai tiếng ấy vang lên mới tự hào và kiêu hãnh làm sao!” (Gor –ki), mỗi chúng ta phải có lẽ sống đẹp. Nghĩa là phải biết ứng xử một cách đẹp đẽ giữa người với người, giữa cá nhân với cộng đồng, với quê hương đất nước. Nói như Tố Hữu, lẽ sống đẹp là lẽ sống có “vay” thì có “trả”, có “nhận”, thì phải có “cho”, phải cống hiến hy sinh sức lực, tâm trí, thậm chí là cả sự sống của mình cho đời, để đời ngày một “đàng hoàng”, “tươi đẹp hơn”.
Mỗi chúng ta giờ đây được sống trên đời, hít thở khí trời, đứng thẳng hai chân kiêu hãnh làm người, chúng ta đã được nhận quá nhiều từ công sinh thành, nuôi dưỡng của cha mẹ, ông bà tổ tiên, từ tình yêu thương đùm bọc của bà con, đồng bào, từ sự hy sinh của biết bao anh hùng liệt sĩ đã đổ máu xương để xây dựng quê hương và giữ gìn đất nước thanh bình tươi đẹp như hôm nay… Điều đó cũng có nghĩa là chúng ta đã được thừa hưởng biết bao thành quả của người đi trước để lại và người khác đem cho. Như thế là chúng ta đã “vay”, đã “mắc nợ” người thân, nhân dân, đất nước nhiều rồi! Là con người vốn giàu nhân cách và lòng tự trọng, lẽ nào chúng ta nhắm mắt ăn quỵt được sao? Không! Chúng ta phải “trả”, hơn nữa phải “cho” nhiều hơn những gì mà chúng ta đã “vay”, đã “nhận”. Đó là hành động vừa đúng với nhân tâm, vừa hợp với Đạo lý “ăn quả nhớ kẻ trồng cây”, “uống nước nhớ nguồn”. Cách đây hơn nửa thiên niên kỷ, thi hào dân tộc Nguyễn Trãi, một người Việt Nam nhất trong những người Việt Nam nhất trong lịch sử quá khứ cũng từng đã viết “Ăn lộc phải đền ơn kẻ cấy cày”, đó sao?

Trong sự nghiệp xây dựng chính quyền và bảo vệ nền độc lập của Tổ quốc, ở Việt Nam ta đã có biết bao con người sống rất đẹp cho đạo lý, lẽ sống “trả”, “vay” đó, như Hoàng Văn Thụ, Nguyễn Thị Minh Khai, Võ Thị Sáu, Nguyễn Viết Xuân, Bế Văn Đàn, Phan Đình Giót, Nguyễn Văn Trỗi, Lý Tử Trọng, Đặng Thùy Trâm, Nguyễn Văn Thạc,…Họ sẵn sàng “cho” cả cuộc đời, sẵn sàng đổ máu mình cho Tổ quốc đơm hoa Độc lập, kết trái tự do. “Và em nữa. Lưng đèo Mụ Gia, ai biết tên em? Chỉ biết cô gái nhỏ anh hùng. Sống chết từng đêm; Mà lòng thanh thản lạ: Đâu phải hy sinh, em vinh dự vô cùng”. (Tố Hữu – gửi TNXP).

Noi theo những tấm gương cao đẹp đó, giờ đây, những người đang sống lại tiếp tục hy sinh, cống hiến tâm trí và sức lực của mình để làm giàu cho Tổ quốc:

“Ta lại hành quân như năm nào đánh Mĩ

Những sư đoàn không súng, lại xung phong

Ta lại thắng như những chàng dũng sĩ

Biến và hoang vu, thành cơm áo hoa hồng.”

(Tố Hữu).

Hàng ngày, hàng giờ trên đất nước ta có biết bao con người đã “cho” đi những giọt mồ hôi thấm đẫm tâm não để “nhận” lại những công trình khoa học, những sản phẩm lao động; hoặc “cho” đi những giọt máu đào nhân đạo để cho người bệnh có nụ cười ngọt ngào, vì sự sống được hồi sinh; hoặc “cho” đi những đồng tiền mà mình tiết kiệm được để cho những người nghèo, cơ nhỡ có những điều kiện vật chất tối thiểu để hướng cuộc đời về phía tương lai.

Bên cạnh biết bao con người ngày đêm miệt mài học tập, lao động, cống hiến tài năng sức lực cho xã hội, đất nước, thì có một bộ phận không nhỏ của thanh niên lại chỉ biết “vay” và “nhận”, thậm chí còn “nhận” quá nhiều mà không chịu “trả”. Họ đua đòi theo con đường ăn chơi hưởng lạc: đến với vũ trường, tìm đến “nàng tiên nâu”. “cái chết trắng”, để tiêu vèo hết cuộc đời trong chốc lát, vi những thú vui vô nghĩa, mà không hề biết hổ thẹn. Những người có lối sống ích kỷ và bất nhân, vô ơn bạc nghĩa ấy thật đáng phê phán, lên án, phỉ nhổ.

Như vậy, mấy câu thơ giản dị của Tố Hữu đã thể hiện một lẽ sống biết “vay”-“trả”; “cho”-“nhận” đúng lương tâm và đạo lí rất đẹp của người Việt Nam xưa nay. Hiểu được lẽ sống đó, mỗi chúng ta, ở từng cương vị cuộc sống khác nhau, hãy cống hiến hết sức mình, hãy “cho” thật nhiều và gắng làm “Một mùa xuân nho nhỏ, lặng lẽ dâng cho đời” như nhà thơ Thanh Hải đã viết:

“Ta làm con chim hót

Ta làm một cành hoa

Ta nhập vào hòa ca

Một nốt trầm xao xuyến”

5
29 tháng 10 2016

Bài làm hay

1 tháng 11 2016

cam on