Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Buổi đêm ở làng quê yên bình một cách đáng sợ. cả một bầu trời đen phủ xuống những mái nhà. Gió thổi vi vu như tiếng người gọi bên tai. Ánh trăng soi xuống mặt hồ hiện lên màu trắng rợn người. Vài con chim lợn bay qua kêu:'' Éc, éc,...''. Tất cả những thứ này điểm lại biến bức tranh làng quê thanh bình thành thước phim kinh dị.
END ( NHỚ THEO DÕI ĐÓ )




Tham khảo
Em sinh ra ở một vùng quê thanh bình. Nơi đây có không khí trong lành. Những cánh đồng thẳng cánh có bay. Con đê đầu làng luôn xanh mướt cỏ non. Cứ chiều về, chúng em lại rủ nhau ra đê chơi thả diều, bắn bi. Ngày hôm nay, quê hương ngày càng phát triển hơn. Những con đường đất đã được đổ bê tông phẳng lì. Nhiều ngôi nhà cao tầng mọc lên san sát. Nhưng những cánh đồng vẫn còn đó. Em yêu quê hương của mình biết bao nhiêu.

Dưới đây là một mẫu mô tả mà bạn có thể tham khảo. Sau đó, tớ sẽ tạo ảnh dựa trên mô tả đó — hoặc bạn có thể chỉnh lại theo mong muốn riêng của bạn:
🌟 Mẫu mô tả cuộc sống tương lai:
- Nơi sống: Một căn nhà nhỏ hiện đại nằm ven biển, nhiều cây xanh và ánh nắng.
- Công việc: Làm designer tự do, làm việc từ xa qua laptop.
- Cuộc sống: Sống cùng một chú chó, thi thoảng đi du lịch đó đây để tìm cảm hứng sáng tạo.
- Phong cách sống: Yên bình, nhẹ nhàng, gần gũi với thiên nhiên.
- Sở thích: Đọc sách, vẽ tranh, nghe nhạc và uống cà phê mỗi sáng.

Mẫu 2:
Quê em là một ngôi làng bao đời nay sống bằng nghề trồng lúa. Vì vậy, ai cũng yêu quý và biết ơn dòng sông lớn chảy ngang qua giữa cánh đồng.
Dòng sông này là một dòng sông lớn nhưng lại chẳng có tên, mà cũng chẳng cần tên. Bởi nó là con sống duy nhất của cả một vùng mà.Con sông này bốn mùa đầy ăm ắp, không chỉ cung cấp phù sa mà còn cung cấp nước cho bà con tưới tiêu đồng ruộng. Biết bao mùa vàng, mùa rau củ bội thu đều là nhờ con sông ấy.
Nhìn từ xa, mặt sông lúc nào cũng phẳng lặng như tấm gương phản chiếu bầu trời mây lững thững. Nhưng khi lại gần, thì sẽ thấy được những gợn sóng dập dềnh trên mặt sông. Nước sông có màu trong, nhưng thường bị nhầm là màu xanh sẫm, bởi cả một họ hàng đông đúc của rêu ở đáy sông. Nhờ chúng mà bao loài cá, tôm, cua ốc kéo nhau về sinh sống. Bởi vậy, ngoài công việc đồng áng, người dân quê em cũng thường ra sông đánh bắt cá, mò ốc rồi bơi lội.
Lúc nào, dòng sông cũng đông đúc, náo nhiệt. Có lẽ, dòng sông cũng thích bầu không khí ấy, nên lại càng thêm đầy ắp, càng thêm trong xanh suốt bốn mùa.
tui yêu cầu bạn là tả dòng sông nhé. Ko phải là tả quê em
đồng hương này
Thành phố Vinh, nơi tôi sinh ra và lớn lên, mỗi buổi bình minh hiện lên như một bức tranh sống động đầy cảm xúc. Khi ánh sáng đầu tiên của ngày mới len lỏi qua màn sương mỏng, không gian toàn thành phố như được khoác lên mình một chiếc áo mới, trong trẻo và tràn đầy sức sống. Đây là khoảnh khắc giao thoa giữa thiên nhiên và nhịp sống con người, nơi những điều bình dị trở nên vô cùng đẹp đẽ.
Bình minh bắt đầu với bầu trời chuyển mình từ màu xanh xám dịu nhẹ sang những gam màu ấm áp như vàng, cam, hồng và tím. Từng tia nắng đầu tiên như ngón tay dịu dàng của mặt trời chạm vào những con phố, tòa nhà, làm sáng bừng lên khung cảnh vốn đã tĩnh lặng từ đêm qua. Bên bờ sông Lam, mặt nước phản chiếu ánh sáng lung linh, hòa với làn gió nhẹ tạo nên âm thanh êm đềm. Người dân Vinh lúc này bắt đầu hoạt động ngày mới: những buổi tập thể dục, những phiên chợ sáng rôm rả và những hàng quán nhỏ với mùi thơm ngào ngạt của bát phở nóng hổi. Tiếng rao buổi sáng len lỏi khắp các con ngõ nhỏ, như một phần không thể thiếu của nhịp sống nơi đây.
Đi qua những con đường rợp bóng cây xanh, ánh nắng lấp lánh xuyên qua từng kẽ lá tạo nên những hoa văn ánh sáng đẹp mắt trên mặt đất. Thành phố Vinh, dù không lớn nhưng luôn toát lên vẻ đẹp mộc mạc và thân thương. Bầu không khí trong lành của buổi sáng cùng sự hòa quyện của cảnh vật và con người khiến nơi đây trở thành một điểm sáng khó quên trong lòng mỗi người.
Bình minh trên thành phố Vinh là biểu tượng của sự khởi đầu và hy vọng. Những hình ảnh và âm thanh của buổi sớm không chỉ làm đẹp thêm cho thành phố, mà còn làm lay động trái tim những ai từng ghé qua. Với tôi, đó là khoảnh khắc quý giá, nơi tôi cảm nhận được sự kết nối sâu sắc giữa con người và thiên nhiên, và cũng là nơi tôi tìm thấy niềm tin rằng mỗi ngày mới đều mang đến những điều tốt đẹp. Thành phố Vinh – một bình minh, một câu chuyện, một kỷ niệm khó quên.