Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Trong đoạn trích "Bức tranh của em gái tôi", nhân vật người anh được khắc họa với một quá trình biến đổi tâm lý sâu sắc. Ban đầu, anh hiện lên là một cậu bé ích kỷ, đố kị khi chứng kiến tài năng hội họa của em gái được mọi người công nhận. Sự ganh ghét khiến anh luôn tìm cách tránh mặt, thậm chí có thái độ khó chịu với em gái mình. Anh tự ti, cảm thấy mình bị lu mờ trước ánh hào quang của em. Tuy nhiên, mọi chuyện thay đổi khi anh đối diện với bức tranh "Anh trai tôi". Nhìn hình ảnh mình qua con mắt trong sáng, đầy yêu thương của em gái, người anh đã trải qua sự ngỡ ngàng, rồi hãnh diện, và cuối cùng là xấu hổ. Chính sự xấu hổ đã thức tỉnh lương tri anh, giúp anh nhận ra sự nhỏ nhen của bản thân. Anh vỡ òa trong cảm xúc hối hận và muốn khóc, bởi anh hiểu rằng bức tranh không chỉ là chân dung mà còn là biểu hiện cho tấm lòng nhân hậu, vị tha của em gái. Khoảnh khắc ấy, người anh đã vượt qua cái tôi cá nhân, trưởng thành hơn và biết trân trọng tình yêu thương mà em gái dành cho mình
tham khảo

Rèn luyện kĩ năng sống và tích lũy kiến thức có mối quan hệ mật thiết, tác động qua lại: tích lũy kiến thức làm nền tảng cho việc hình thành, rèn luyện kĩ năng sống; rèn luyện kĩ năng sống là điều kiện để vận dụng hiệu quả kiến thức vào thực tế. Kĩ năng sống như một phản xạ, xuất phát từ chính vốn sống, tính cách của mỗi người.

Khổ thơ trên bộc lộ tình cảm thân thương, mến yêu, tự hào của tác giả đối với rừng cọ của quê hương qua phép điệp "rừng cọ", "lá" Người đã thể hiện vẻ đẹp của cây cọ cho đọc giả thấy. Đồng thời nhà thơ còn tinh tế sử dụng phép hoán dụ "mặt trời xanh" để chỉ đến rừng cọ là điều đặc biệt trong tim Người càng cho thấy em thấy một tình thương da diết chân thật!.

Tình cảm đó được thể hiện qua sự cảm thông với những việc làm vất vả của mẹ như phơi lưng đi cấy dưới cái nóng như nung và sự ước mong được góp phần làm cho mẹ đỡ vất vả trong công việc: Hóa thành đám mây để che cho mẹ suốt ngày bóng râm, giúp mẹ làm việc trên đồng mát mẻ, khỏi bị nắng nóng. Đó là một tình thương vừa sâu sắc, vừa cụ thể và thiết thực của người con đối với mẹ.
Đọc đoạn thơ trên, ta thấy bạn nhỏ trong bài đã thể hiện cảm xúc chân thành, yêu thương mẹ khi thấy mẹ phải vất vả làm lụng để nuôi nấng mik nên người. Thật vậy, người mẹ luôn là ng vất vả, bỏ mồ hôi công sức chăm lo cho gia đình thân thương yêu quý, qua những dòng thơ trên mà em đã thấu hiểu đc nỗi lòng xót xa của 1 đứa trẻ về ng mẹ thân mến. Trong đoạn có câu:"Hôm nay trời nắng như nung", nhờ có biện pháp so sánh mà tác giả đã khéo léo sử dụng trong câu thơ, giúp ng đọc cảm nhận đc cái nóng oi bức như được nung lên, sức nóng mà ng mẹ đã phải chịu đựng trong từng ngày làm việc. Ng mẹ đã phải phô ra bờ lưng dưới ánh nắng mà ta tưởng chừg còn trên cả chục độ, ấy vậy mà tất cả là vì gia đình và vì đứa con, mong sao cho con đc học hành chăm chỉ, cần cù rồi giúp ích cho đất nc. ......

Khổ thơ bộc lộ tình cảm thiết tha yêu quý của tác giả đối với rừng cọ của quê hương. Tác giả trò chuyện với rừng cọ như trò chuyện với người thân (“Rừng cọ ơi! Rừng cọ!”), tả những chiếc lá cọ vừa đẹp vừa ngời ngời sức sống. Hình ảnh “Mặt trời xanh của tôi” ở câu thơ cuối không chỉ nói lên sự liên tưởng, so sánh chính xác của tác giả (lá cọ xoè những cánh nhỏ dàI trông xa như “mặt trời” dâng toả chiếu những “tia nắng xanh”) mà còn bộc lộ rõ tình cảm yêu mến và tự hào của tác giả về rừng cọ của quê hương.

Ngày Huế đổ máu,
Chú Hà Nội về,
Tình cờ chú cháu,
Gặp nhau Hàng Bè.
Chú bé loắt choắt,
Cái xắc xinh xinh,
Cái chân thoăn thoắt,
Cái đầu nghênh nghênh,
Ca-lô đội lệch,
Mồm huýt sáo vang,
Như con chim chích,
Nhảy trên đường vàng...
- "Cháu đi liên lạc,
Vui lắm chú à.
Ở đồn Mang Cá,
Lượm tinh nghịch vui tươi.
Hính dáng : Ca lô đội lệch, mồm huýt sao
Tính cách : loắt choặt, nghênh nghênh,...vừa đi vừa chạy....
Lời nói vui tui cười híp mí (Cháu đi liên lạc)
Nhắc đến Lượm, người đọc nhớ đến hai khổ thơ này, bởi đây là hai khổ thơ đầy ấn tượng về một chú bé liên lạc nhỏ nhắn, xinh xinh, nhanh nhẹn hồn nhiên, nhí nhảnh vui tươi. Những từ láy loát choắt, xinh xinh, thoăn thoát, nghênh nghềnh được dùng rất gợi hình gợi cảm, cùng với thể thơ bốn chữ và nhịp thơ nhanh, tạo âm hưởng vui tươi, nhí nhảnh rất phù hợp với một chú bé như Lượm. Một hình ảnh so sánh đẹp như con chim chích - nhảy trên đường vàng... gợi lên trước mắt chúng ta một chú bé hồn nhiên yêu đời. Thật thú vị! Nhà thơ Lê Đức Thọ cũng có bài thơ Em bé liên lạc, ông cũng hình dung em như một con chim non vui tươi ở những câu kết:

ụa đào thướt tha
Trưa về trời rộng bao la
Áo xanh sông mặc như là mới may
Chiều trôi thơ thẩn áng mây
Cài lên màu áo hây hây ráng vàng
Đêm thêu trước ngực vần trăng
Trên nền nhung tím trăm ngàn sao lên
Bài thơ chia làm 2 đoạn:
Đoạn 1: 8 dòng thơ đầu.
Đoạn 2: 6 dòng thơ còn lại.
Thứ sáu ngày 01 tháng 04 năm 2016
Tập đọc
DÒNG SÔNG MẶC ÁO
Dòng sông mới điệu làm sao
Nắng lên mặc áo lụa đào thướt tha
Trưa về trời rộng bao la
Áo xanh sông mặc như là mới may
Chiều trôi thơ thẩn áng mây
Cài lên màu áo hây hây ráng vàng
Đêm thêu trước ngực vần trăng
Trên nền nhung tím trăm ngàn sao lên
Thứ sáu ngày 01 tháng 04 năm 2016
Tập đọc
DÒNG SÔNG MẶC ÁO
Khuya rồi, sông mặc áo đen
Nép trong rừng bưởi lặng yên đôi bờ...
Sáng ra thơm đến ngẩn ngơ
Dòng sông đã mặc bao giờ áo hoa
Ngước lên bổng gặp la đà
Ngàn hoa bưởi trắng nở nhòa áo ai...
NGUYỄN TRỌNG TẠO
Thứ sáu ngày 01 tháng 04 năm 2016
Tập đọc
DÒNG SÔNG MẶC ÁO
Dòng sông mới điệu làm sao
Nắng lên mặc áo lụa đào thướt tha
Trưa về trời rộng bao la
Áo xanh sông mặc như là mới may
Chiều trôi thơ thẩn áng mây
Cài lên màu áo hây hây ráng vàng
Đêm thêu trước ngực vần trăng
Trên nền nhung tím trăm ngàn sao lên
Thứ sáu ngày 01 tháng 04 năm 2016
Tập đọc
DÒNG SÔNG MẶC ÁO
Khuya rồi, sông mặc áo đen
Nép trong rừng bưởi lặng yên đôi bờ...
Sáng ra thơm đến ngẩn ngơ
Dòng sông đã mặc bao giờ áo hoa
Ngước lên bổng gặp la đà
Ngàn hoa bưởi trắng nở nhòa áo ai...
NGUYỄN TRỌNG TẠO
Thứ sáu ngày 01 tháng 04 năm 2016
Tập đọc
DÒNG SÔNG MẶC ÁO
Giải nghĩa từ khó:
tỏ ra duyên dáng, kiểu cách.
đỏ phơn phớt.
ngây người ra, không còn chú ý gì đến xung quanh, tâm trí để ở đâu đâu.
là áo bằng vải lụa mà mỏng lại mịn có màu như màu hoa đào.
hiện tượng ánh sáng mặt trời lúc mọc hay lặn phản chiếu lên các đám mây, làm cho cả một khoảng trời sáng rực rỡ, nhuộm màu đỏ hay hồng sẫm.
- Điệu:
- Hây hây:
- Ráng:
- Ngẩn ngơ:
- Áo lụa đào:
Hai khổ thơ trong bài "Mặt trời xanh của tôi" của nhà thơ Nguyễn Viết Bình đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp và đầy sức sống. Tiếng mưa trong rừng cọ được so sánh với "tiếng thác dội về", "ào ào trận gió", gợi lên một khung cảnh hùng vĩ, dữ dội. Trong khi đó, khung cảnh buổi trưa hè trong rừng cọ lại mang một vẻ đẹp yên bình, tĩnh lặng. Hình ảnh "gối đầu lên thảm cỏ/Nhìn trời xanh, lá che" tạo cảm giác thư thái, dễ chịu. Hai khổ thơ đã cho thấy sự đa dạng của vẻ đẹp thiên nhiên, từ sự ồn ào, náo nhiệt đến sự tĩnh lặng, yên bình. Qua đó, tác giả thể hiện tình yêu và sự gắn bó sâu sắc với quê hương, với những cảnh vật thân thuộc của mình.