Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Xuân là tên người, ngoài ra gợi đến mùa xuân, thu chỉ cá thu và gợi đến mùa thu, đông chỉ tính chất của chợ (nhiều người đồng thời gợi đến mùa đông.

Là có một cô tên là Xuân đi chợ,mùa hè thì mua cá còn vào mùa thu thì chợ đông.

Câu 1:
Từ để nguyên là: → sắt
Câu 2:
Từ để nguyên là: → vàng
Câu 3:
Điền từ: → rộng
(Hẹp nhà rộng bụng)
Câu 4:
Từ để nguyên là: → tấn
Câu 5:
Điền từ: → nắng
(Chuồn chuồn bay cao, mưa nắng lại tạnh)
Câu 6:
Từ không dấu là: → bong
Câu 7:
Từ để nguyên là: → sao
Câu 8:
Điền từ: → một
(Có một câu chuyện…)
Câu 9:
Điền từ: → yêu
(Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy)
Câu 10:
Từ có dấu huyền là: → mày

Đoạn văn: Mặc dù đôi tay không lành lặn từ khi sinh ra, Nhà giáo Nguyễn Ngọc Ký vẫn thể hiện một nghị lực phi thường. Không chấp nhận đầu hàng số phận, ông đã kiên trì tập luyện sử dụng chân để viết, mỗi nét chữ là một minh chứng cho ý chí mạnh mẽ. Vượt qua bao thử thách tưởng chừng không thể, ông đã gặt hái được thành công vang dội, trở thành một Nhà giáo ưu tú. Câu chuyện của ông là bài học quý báu về sức mạnh của ý chí, nghị lực, giúp chúng ta vững tin trên con đường theo đuổi mục tiêu của mình.
Tick cho mik đi nhé

Câu văn: "Tàu anh tàu em qua núi" sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ và điệp ngữ.
1. Điệp ngữ:
- Cụm từ "Tàu anh tàu em" được lặp lại từ "tàu" → đây là biện pháp điệp ngữ để nhấn mạnh sự gắn bó, đồng hành giữa “anh” và “em”.
2. Ẩn dụ:
- "Tàu anh tàu em" không chỉ nói đến hai con tàu cụ thể, mà còn là hình ảnh ẩn dụ cho những con người, những tấm lòng cùng chung lý tưởng, cùng vượt qua gian khó.
- Hình ảnh "qua núi" cũng có thể được hiểu ẩn dụ cho việc vượt qua thử thách, gian khổ trong cuộc sống hoặc trong cuộc kháng chiến.
👉 Tóm lại:
Câu trên sử dụng điệp ngữ và ẩn dụ làm biện pháp tu từ chính.

Bàn Tay Vàng
Ngày xưa, trong một ngôi làng nhỏ nằm giữa những cánh đồng xanh tươi, có một cậu bé tên là Minh. Minh là một cậu bé hiền lành, chăm chỉ và luôn giúp đỡ mọi người xung quanh. Nhưng điều đặc biệt nhất ở Minh là đôi bàn tay của cậu. Mọi người trong làng thường gọi cậu là "cậu bé bàn tay vàng" vì bất cứ thứ gì Minh chạm vào đều trở nên tốt đẹp hơn.
Một hôm, khi đang đi dạo trong rừng, Minh phát hiện ra một cây cổ thụ lớn. Cây đã già cỗi, lá rụng đầy đất, và có vẻ như nó sắp chết. Minh cảm thấy xót xa và quyết định chạm vào thân cây. Ngay lập tức, một điều kỳ diệu xảy ra! Bàn tay vàng của Minh phát ra ánh sáng rực rỡ, và cây cổ thụ bỗng hồi sinh, đâm chồi nảy lộc, lá xanh tươi trở lại.
Tin tức về bàn tay vàng của Minh nhanh chóng lan rộng khắp làng. Người dân đổ xô đến tìm cậu, cầu xin cậu giúp đỡ họ với những vấn đề của mình. Có người cần chữa lành bệnh tật, có người muốn khôi phục mùa màng, và có người chỉ muốn có được một chút hạnh phúc trong cuộc sống. Minh không từ chối ai cả. Cậu dùng bàn tay vàng của mình để giúp đỡ mọi người, và mỗi lần như vậy, cậu lại cảm thấy niềm vui trong lòng.
Nhưng rồi, một ngày nọ, một người lạ mặt xuất hiện trong làng. Ông ta tự xưng là một thương nhân giàu có và hứa hẹn sẽ mang đến cho Minh những món quà quý giá nếu cậu đồng ý sử dụng bàn tay vàng của mình để làm giàu cho ông. Minh đã bị cám dỗ bởi những lời hứa hẹn về sự giàu có và danh vọng. Cậu quyết định giúp người thương nhân, nhưng điều đó đã khiến cậu dần xa rời những giá trị tốt đẹp mà cậu đã từng sống.
Khi Minh bắt đầu chạm vào những thứ chỉ vì lợi ích cá nhân, bàn tay vàng của cậu bỗng nhiên trở nên vô dụng. Không còn ánh sáng rực rỡ, không còn phép màu. Người dân trong làng dần dần quay lưng lại với cậu. Minh nhận ra rằng mình đã đánh mất bản thân, đánh mất những gì làm nên giá trị của cậu.
Sau một thời gian dài cô đơn, Minh quyết định quay trở lại với cuộc sống bình dị. Cậu bắt đầu giúp đỡ mọi người một cách chân thành, không mong đợi điều gì đáp lại. Dần dần, bàn tay vàng của cậu lại trở nên kỳ diệu. Cậu không chỉ giúp đỡ người khác mà còn tìm thấy niềm vui trong việc cho đi.
Cuối cùng, Minh hiểu rằng sức mạnh thực sự không nằm ở bàn tay vàng, mà nằm ở trái tim nhân ái và lòng tốt. Từ đó, cậu sống một cuộc đời hạnh phúc, luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người mà không cần đến những món quà vật chất hay sự công nhận.
Kết luận
Câu chuyện về Minh và bàn tay vàng nhắc nhở chúng ta rằng giá trị thực sự của con người không nằm ở sự giàu có hay danh vọng, mà ở lòng tốt và sự sẻ chia. Hãy sống với trái tim rộng mở, và bạn sẽ luôn tìm thấy hạnh phúc.
Tham khảo

Bài làm: ( Bạn xem bài của mình tham khảo để bạn viết được hay hơn nha )
Trong cuốn sách “Dế Mèn phiêu lưu ký” của nhà văn Tô Hoài, em rất ấn tượng với nhân vật Dế Mèn. Dế Mèn là một chú dế khỏe mạnh, cường tráng với đôi càng mẫm bóng và đôi cánh dài. Ban đầu, Dế Mèn có chút kiêu căng, nghịch ngợm, hay trêu chọc kẻ yếu. Nhưng sau những bài học đáng nhớ, cậu trở nên chín chắn, dũng cảm và biết sống có trách nhiệm. Nhân vật Dế Mèn để lại trong em nhiều suy nghĩ về sự trưởng thành và lòng dũng cảm.

Dưới đây là hai câu văn có sử dụng các biện pháp tu từ so sánh, nhân hóa và điệp ngữ:
- So sánh: "Cô ấy đẹp như hoa nở giữa mùa xuân."
- Nhân hóa: "Cơn gió nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc tôi."
- Điệp ngữ: "Mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút trôi qua, tôi đều nhớ về quê hương."

refer
Gồm : Ông , Bà và người cháu
tính cách của ông và cháu được miêu tả:
ông cháu tôi cùng đáp : “Bà nằm nghỉ đi ! Thử để cho ông cháu tôi trổ tài nấu bếp một hôm xem nào !”. Bà đồng ý, nhưng rồi đến bữa, bà phải cười chảy nước mắt vì những món đặc sắc có một không hai của mấy ông cháu tôi : món thịt chiên cháy đen, món cá rán nát nhừ, món canh thừa muối, mựn đến rụt lưỡi..
Tham khảo
Gồm : Ông , Bà và người cháu
tính cách của ông và cháu được miêu tả:
ông cháu tôi cùng đáp : “Bà nằm nghỉ đi ! Thử để cho ông cháu tôi trổ tài nấu bếp một hôm xem nào !”. Bà đồng ý, nhưng rồi đến bữa, bà phải cười chảy nước mắt vì những món đặc sắc có một không hai của mấy ông cháu tôi : món thịt chiên cháy đen, món cá rán nát nhừ, món canh thừa muối, mựn đến rụt lưỡi..
Tính cách của bà được miêu tả:
Bà bào : “ Lỗi tại bà rồi. Để bà phái dạy lũ cháu gái môn nữ công gia chánh mới được.”. Ông gật gù : “Bà nói có lí”
b
b