
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

Bà tôi năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi. Tóc bà trắng như những bà tiên trong các câu chuyên cổ tích. Lưng bà còng lắm rồi. Làn da nhăn nheo với nhiều chỗ có chấm đồi mồi. Bà đã hi sinh cả tuổi xuân, tần tảo, bươn chải, thức khuya dậy sớm nuôi nấng mẹ và các dì tôi. Đôi mắt bà không còn tinh tường như trước nhưng cái nhìn thì vẫn như ngày nào: trìu mến và nhân hậu. Đôi bàn tay thô ráp, chai sần bởi suốt đời lặn lội, vất vả kiếm cơm áo cho các con.
Có lần bị ngã, tôi đã nằm ăn vạ rất lâu. Bà ẩy con lật đật và bảo: "Con lật đật luôn biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Cháu của bà cũng vậy, đúng không nào? Cháu được như con lật đật là bà rất vui". Nghe lời bà, tôi nín khóc và tự đứng dậy. Bà cười móm mém "Cháu ngoan lắm, lại đây bà phủi đất cho nào". Những hôm học khuya, buồn ngủ quá, tôi gục luôn xuống bàn thiếp đi. Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, tôi thấy mình đang đắp chăn, nằm trên giường. Trên bàn học, đèn đã tắt từ lúc nào, sách vở được sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp. Bà đã bế tôi lên giường, xếp lại sách vở cho tôi.
Bà luôn chăm lo việc nhà. Mẹ tôi không muốn bà làm, sợ bà mệt nhưng bà không nghe. Tôi mong mình lớn thật nhanh để đỡ đần cho bà nhưng nhiều khi, tôi lại ước ao thời gian trôi thật chậm để tôi mãi mãi nằm trong vòng tay yêu thương của bà
Bà rất vui tính, thường kể cho cả nhà nghe những chuyện hài hước. Bà cũng luôn sẵn sàng giúp đỡ hàng xóm, vì vậy, ai cũng yêu quý bà. Bà yêu thương tôi nhưng không nuông chiều. Có lần, tôi không nghe lời bà. Cả tuần, bà không nói với tôi một câu nào. Sang tuần sau, bà gọi tôi vào phòng, giảng giải cho tôi biết đâu là điều hay lẽ phải. Tôi cảm thấy ăn năn, xấu hổ vì để bà buồn. Sau chuyện đó, tôi tự hứa với mình, không bao giờ được phụ công lao tình cảm của bà.
Bà thích chăm sóc cây cảnh, Sáng sáng, bà dậy sớm tưới cây trên sân thượng. Những chồi non, nụ hoa không phụ công chăm sóc của bà, luôn tưng bừng khoe sắc thắm. Những lúc rảnh rỗi, bà ngồi ngắm không biết chán những cái cây đang dần dần lớn lên.
Tối tối, khi đi ngủ, bà thường kể chuyện cho tôi. Nghe các câu chuyện của bà, tôi như được hoá thân vào các nhân vật, khi thì là cô Tấm dịu hiền, khi lại là cô tiên tốt bụng. Bà mua cho tôi rất nhiều sách, nhờ đó kiến thức của tôi được rộng mở hơn.

Muốn sang thì bắc cầu Kiều
Muốn con hay chữ thì yêu kính thầy.
***
Cơm cha, áo mẹ, chữ thầy
Nghĩ sao cho bố những ngày ước mong.
***
Ơn thầy soi lối mở đường
Cho con vững bước dặm trường tương lai
***
Gươm vàng rớt xuống Hồ Tây
Ơn cha nghĩa trọng công thầy cũng sâu.
***
Mấy ai là kẻ không thầy
Thế gian thường nói đố mày làm nên.
***
Vua, thầy, cha, ấy ba ngôi
Kính thờ như một, trẻ ơi ghi lòng.
***
Mười năm rèn luyện sách đèn
Công danh gặp bước, chớ quên ơn thầy.
***
Mẹ cha công đức sinh thành
Ra trường thầy dạy học hành cho hay.
***
Ơn Thầy không bằng gốc bễ,
Nghĩa Thầy Gánh vác cuộc đời học sinh.
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa.
***
Công cha, áo mẹ, chữ thầy
Gắng công mà học có ngày thành danh.
***
Bẻ lau làm viết chép văn
Âu Dương có mẹ dạy răn như thầy.
***
Dốt kia thì phải cậy thầy
Vụng kia cậy thợ thì mày làm nên.
***
Đến đây viếng cảnh viếng thầy
Không say mùi đạo cũng khuây mùi trần.
***
Ở đây gần bạn gần thầy
Có công mài sắt có ngày nên kim.
***
Tạ ơn thầy đã dẫn con vào rừng trí thức
Cảm nghĩa cô đã dắt trò đến biển yêu thương
***
Con ơi ham học chớ đùa
Bữa mô ngày Tết thỉnh bùa thầy đeo.
***
Con hơn cha là nhà có phúc
Trò hơn thầy là đất nước yên vui.
***
Con ơi ghi nhớ lời này
Công cha, nghĩa mẹ, công thầy chớ quên.
***
Chữ thầy trong cõi người ta
Dặm dài hoa nắng trời xa biển đầy
***
Thời gian dẫu bạc mái đầu
Tim trò vẫn tạc đậm câu ơn thầy
***
Dạy con từ thuở tiểu sinh
Gần thầy gần bạn tập tành lễ nghi
Học cho "cách vật trí tri"
Văn chương chữ nghĩa nghề gì cũng thông.
***
Ai người đánh thức đêm trường mộng
Ai soi đường lồng lộng ánh từ quang
Ai thắp lửa bồ đề toả sáng
Đạo vô vi sưởi ấm cả trần gian



Trong tất cả các kì nghỉ hè chắc hẳn ai cũng có những trải nghiệm thú vị và hấp dẫn. Dù nó có là kì nghỉ ngắn hay dài. Nhưng trong tâm trí em vẫn còn nhớ như in kỉ niệm về một chuyến tham quan ở Vịnh Hạ Long. Đó là một trải nghiệm giúp em học hỏi thêm về thế giới bên ngoài và mở mang tầm hiểu biết của mình.
=> Sau một năm học chắc hẳn bất kỳ một bạn học sinh nào cũng sẽ có kỳ nghỉ hè với những trải nghiệm thú vị và hấp dẫn . Có thể đó là một chuyến đi ngắn hạn hay dài hạn nhưng chắc chắn đó là một trải nghiệm rất thú vị đối với bất kỳ ai . Em cũng thế , em cũng có một kỷ niệm đáng nhớ , thú vị nhất của bản thân . Đó là chuyến tham quan ở Vịnh Hạ Long , nó đã giúp em học hỏi thêm về kiến thức rộng lớn , bao la ở thế giới bên ngoài, đã giúp em mở mang tầm hiểu biết của mình.
Thân bài chị thấy em làm chuẩn roài .
còn đoạn cuối thì để chị sửa chút hén
=> Vậy là cuối cùng , chuyến du lịch của em cũng đã kết thúc . Nó đã đem lại cho em những niệm kỷ vô giá , khó nhớ với em . Em mong rằng gia đình mình sẽ có thêm nhiều những chuyến đi tuyệt vời , bổ ích như vậy nữa.
tôi
mik có
tên của mik là Mouri Ran
avartar là satoshi