
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


thể loại giống nhau là khoa học viễn tưởng
chủ đề khác là đường vào tâm vũ trụ thì ở ngoài trái đất còn cuộc chạm chán là trong trái đất
nhân vật cùng là nhân vật tôi

Bạn tham khảo nhé:
Ấn tượng của em về một nhân vật dị thường trong số đó: Thần Thoại là một con ngựa có cánh. Tôi thấy ấn tượng với nó vì nó sẽ giống với Pegasus – một con ngựa có cánh trong thần thoại Hy Lạp. Đó có thể là dụng ý để tác giả đặt tên cho nhân vật này là Thần Thoại, đồng thời đặt tên tiểu thuyết là Thiên Mã.

Trong văn bản "Đường vào trung tâm vũ trụ", tác giả đã kể lại cuộc hành trình đầy mạo hiểm của nhà vật lý John Wheeler khi ông cùng đồng nghiệp Richard Feynman tìm cách giải thích hiện tượng quang học. Trên đường đi, họ đã gặp phải nhiều khó khăn và thử thách nhưng cuối cùng đã tìm ra được lời giải thích cho hiện tượng này.

Cổng trường mở ra ghi lại tâm trạng suy nghĩ miên man của người mẹ trong đêm chuẩn bị cho con ngày khai trường vào lớp Một. Đứa con nhỏ thì vô tư, chỉ háo hức một chút sau đó ngủ ngon lành. Còn người mẹ vừa nghĩ đến tâm trạng của con, vừa sống lại với tuổi thơ đến trường của bản thân, vừa nghĩ tới ngày khai trường long trọng ở Nhật Bản và tưởng tượng đến giây phút dắt tay con đến trường để con bước vào thế giới kì diệu.

Mẹ ơi, giờ con đã là học sinh lớp 1 rồi. Con cảm ơn mẹ trong suốt thời gian qua đã nuôi nấng con cho đến tận bây giờ. Con vui lắm mẹ ạ, con vui vì con đã là học sinh lớp 1 đã không còn bé bỏng nữa. Con được mẹ chuẩn bị sách vở cho đến trường, được khoác chiếc cặp sách mới trên vai. Tất cả là nhờ công lao của mẹ. Mẹ chăm sóc con từ khi còn mới sinh ra biết chập chững bước đi, từng bữa ăn giấc ngủ con đều được đôi bàn tay mềm mại của mẹ ấu yếm , nuôi nấng. Con cảm ơn mẹ đã luôn bên cạnh con, đã luôn nhắc nhở dạy con từng li từng tí. Cả đời này con sẽ không bao giờ quên ơn đức của mẹ dành cho con.
Chúc bạn học tốt!

Trả lời
Lão Hạc là 1 người nông dân nghèo . Vợ lão mất sớm để lại 1 đứa con trai và mảnh vườn nhỏ cùng ***** Vàng. Con trai lão lớn lên không có tiền cưới vợ bèn đi đồn điền cao su. Chỉ còn cậu Vàng với lão nên lão dành hết tình thương nhớ con vào cậu. Nhưng thật đáng thương vì lão phải bán cậu vàng đi rồi đem số tiền dành dụm cho con mình sang gửi Ông Giáo - 1 người bạn hàng xóm thân của lão. Rồi sau đó lão sang nhà Binh Tư xin 1 ít bả chó. Khi nghe Binh Tư kể lại chuyện đó thì ông Giáo rất buồn và nghĩ ngợi tại sao 1 người như lão Hạc lại như vậy. Nhưng sau đó lão Hạc lại chết , chết một cách rất đau đớn. Chỉ có Binh Tư và ông Giáo mới hiểu rõ cái chết của lão
Chúc bn hok tốt!
Mình làm lại nhé
Lão Hạc là 1 người nông dân nghèo, sống cô độc, chỉ có 1 con cún mà lão gọi là cậu Vàng để làm bạn, Con trai lão do k có tiền lấy vợ nên bỏ đi làm ở đồn điền cao su. Lão phải đi làm thuê làm mướn để kiếm sống. Sau 1 trận ốm dai dẳng lão k còn đủ sức để di làm thuê. cùng đường lão phải bán con cún mà lão rất mực yêu thương. Rồi lão mang số tiền dành dụm được và mảnh vườn sang gửi ông giáo. Sau đó mấy hôm liên lão chị ăn khoai, sung luộc, rau má...Một hôm lão sao nhà Binh tư xin ít bả chó nói là đánh bả con cún nhà nào đó để giết thịt nhưng thực ra lão dùng bả chó để kiết liễu đời mình. Cái chết của lão rất dữ dội,chẳng ai hiểu vì sao lão chết trừ O Giáo và Binh Tư

Người thầy đầu tiên ca ngợi người thầy Đuy-sen với những tâm huyết, sự tận tụy và tình cảm mà thầy dành cho học sinh của mình, đặc biệt là An-tư-nai. Đuy-sen là một người thầy tuyệt vời, không chỉ vận động các học sinh tới trường, thầy còn tự tay cõng các em nhỏ qua suối, không quản thời tiết lạnh buốt hay bị những kẻ cưỡi ngựa châm chọc. Nhờ sự kiên trì và hết lòng bảo vệ, thầy Đuy-sen đã giúp An-tu-nai có cơ hội lên thành phố tiếp tục việc học hành. An-tư-nai rất yêu quý thầy Đuy-sen nhưng do hoàn cảnh, thầy trò phải xa cách rồi bật tin nhau. Mấy chục năm sau, An-tư-nai đã là một viện sĩ, trở về thăm làng và gặp lại người thầy đầu tiên của minh trong một tình huống rất éo le. Bà đã viết thư nhờ người hoạ sĩ đồng hương kể lại câu chuyện về thầy Đuy-sen như một hành động chuộc lỗi.
Nhóm bạn trẻ quyết định đi tới Hy Lạp để giải câu đố viết bằng tiếng Hê-bơ-rơ trên phiến đá, nhằm tìm được lối vào trung tâm vũ trụ. Tuy nhiên, hòn đá trong đền thờ là hòn đá giả, đến tối, cả nhóm quyết định quay trở lại để truy tìm. Đi cùng đoàn là Thần Thoại – một chú ngựa có cánh, cùng với hòn đá Ôm – phê – lốt cả nhóm đã được đưa tới một không gian kì lạ lọt thỏm dưới những núi đá cao vời vợi, không có mây, không có mặt trời, cũng chẳng có sao,… hòn đá đưa nhóm bạn trẻ khám phá những điều kì bí tại khu rừng cổ sinh.
Trong bài văn "Đường vào tâm Vũ trụ," tác giả Lê Minh Khuê miêu tả những suy nghĩ, cảm xúc và nhận thức của một người phụ nữ khi đối diện với sự rộng lớn của vũ trụ và khát vọng khám phá những điều huyền bí, sâu thẳm trong đời sống con người. Câu chuyện được kể qua lối viết tự sự kết hợp với miêu tả tâm lý nhân vật, diễn tả một cuộc hành trình không chỉ trong không gian mà còn trong chính tâm hồn của con người.
Tác giả không chỉ miêu tả sự kỳ vĩ, bao la của vũ trụ mà còn khắc họa sự liên kết giữa vũ trụ và con người, giữa cái hữu hạn và vô hạn. Vũ trụ trong mắt người phụ nữ là một không gian mênh mông, đầy bí ẩn và ẩn chứa những điều chưa thể giải đáp. Cô cảm nhận sự bé nhỏ của mình trước vũ trụ rộng lớn, nhưng cũng đồng thời nhận ra sự kỳ diệu của chính bản thân mình trong quá trình khám phá thế giới xung quanh.
Như vậy, văn bản "Đường vào tâm Vũ trụ" không chỉ là cuộc hành trình khám phá không gian mà còn là cuộc tìm kiếm bản thể, khám phá chính mình trong mối quan hệ với vũ trụ và vạn vật.