Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Nhà em nuôi một con mèo rất dễ thương, em đặt tên cho nó là Miu. Nó không chỉ là thú cưng mà còn như một người bạn thân thiết trong gia đình em.
Miu có bộ lông màu vàng nhạt pha chút trắng, mượt mà và óng ánh như tơ. Cái đầu của Miu tròn trĩnh, hai tai vểnh lên như đang lắng nghe mọi âm thanh xung quanh. Đôi mắt tròn xoe, long lanh như hai hòn bi ve, ban đêm lại sáng rực lên trong bóng tối. Miu có bộ ria mép dài và cong cong, trông rất oai vệ. Bốn chân nhỏ nhắn nhưng rất nhanh nhẹn, đặc biệt là cái đuôi dài ngoằn ngoèo luôn phe phẩy trông thật đáng yêu.
Miu rất hiền lành và quấn người. Nó thích được vuốt ve và nằm cuộn tròn ngủ bên cạnh em mỗi khi em học bài xong. Khi em buồn, nó như cảm nhận được và lại gần dụi đầu vào tay em, như muốn an ủi. Vào buổi sáng, Miu thường chạy ra sân đùa giỡn với những chiếc lá rơi hoặc rượt đuổi những chú bướm bay qua. Nhưng khi phát hiện có chuột trong nhà, Miu lại trở nên nhanh nhẹn và dũng cảm, chỉ một loáng là đã bắt được con chuột.
Em rất yêu quý Miu vì không chỉ dễ thương mà còn rất tình cảm và thông minh. Mỗi ngày được chơi đùa và chăm sóc cho Miu là niềm vui của em. Em sẽ luôn yêu thương và chăm sóc Miu thật tốt.

TK
Mỗi lần về quê, từ xa em đã được nhìn thấy hình dáng hàng dừa xanh ngát, đung đưa trong gió. Nhìn hình ảnh ấy, em luôn thấy xúc động vô ngần.
Hàng dừa được người dân nơi đây trồng dọc theo bờ sông, dẫn lối đi vào trong làng. Cây dừa rất cao, vượt qua mọi tầng lá xanh của cây cối trong làng. Tàu dừa to, gồm nhiều nhánh lá nhỏ dài, như mái tóc đương xanh của người thiếu nữ xuân thì. Từng trái dừa lủng lẳng dưới tán lá, chứa bao dòng nước ngọt thanh - thứ nước mà những đứa trẻ luôn khao khát hơn bất kì loại nước ngọt nào.
Cây dừa gắn bó, cống hiến vô tư cho cuộc sống của người dân quê em. Người dân cũng vì thế mà tỉ mẩn, không để phí hoài dù chỉ một nhánh lá. Nước dừa, cùi dừa để ăn, uống trực tiếp, rồi con làm thành đủ thứ món ngon như mứt dừa, kẹo dừa hay đem kho với thịt. Lá dừa để tạo màu cho bánh kẹo, để gói bánh, hay phơi khô cả tàu lá lợp mái nhà. Rồi thân, vỏ, lá dừa khô có thể dùng để đun bếp. Những đứa trẻ ngày ngày chơi đùa dưới bóng mát của cây dừa, thi nhau leo lên đến ngọn cây, sung sướng ngắm nhìn thế giới bên ngoài làng quê.
Em rất yêu quý cây dừa. Đối với em cây dừa cũng như một người bạn thân thiết. Dù đi xa nơi đâu, em vẫn luôn nhớ về hình dáng cao lớn, trầm lặng ấy.
Nhắc đến loài cây gợi nhớ tuổi học trò, bên cạnh cây phượng với sắc hoa đỏ thắm, không thể không nhắc đến bằng lăng với màu tím biếc thủy chung.
Bằng lăng là một loài cây thuộc họ cây gỗ. Thân cây không to lắm, một vòng tay em ôm cũng xuể. Thân cây màu nâu thẫm, nổi lên những vết sần nhuốm màu năm tháng. Cách mặt đất chừng một mét thân cây chia ra làm nhiều nhánh. Trong từng nhánh ấy lại tiếp tục chia ra thành những nhánh nhỏ vươn mình lên cao cùng với những chiếc lá xanh đón ánh nắng mặt trời. Nhìn từ xa, bằng lăng như một người lực sĩ khổng lồ đang vươn mình trong nắng và gió, mang sức mạnh phi thường.
Cây bằng lăng có nhiều tán lá xum xuê. Hè về cây tỏa bóng mát khắp các con đường. Lá cây hình bầu dục tròn ở gốc và nhọn ngắn ở chóp. Lá to thì bằng bàn tay người lớn, lá nhỏ nhìn giống như lá vối trồng trong vườn. Lá bằng lăng thường dài, rất nhẵn. Mùa xuân, lá có màu xanh biếc ở hai mặt. Khi những dàn đồng ca ve sầu cất lên khúc hát mùa hạ, lá cây thay đổi mình, chuyển sang màu xanh thẫm, dày dặn. Mặt dưới của chiếc lá có những đường gân xanh chia nhánh kéo dài kín chiếc lá nhìn như bộ xương cá.
Hè về, bằng lăng nở hoa tím biếc. Không cháy đỏ rực lửa như hoa phượng hay đài các kiêu sa như các loài hoa khác, hoa bằng lăng ngây thơ ngơ ngác giữa trời chiều. Hoa bằng lăng không nở rộ cùng lúc như nhiều loài hoa khác. Ban đầu chỉ là những nụ hoa bé xíu, lấp ló sau những tán lá xanh như chơi trò trốn tìm. Bất ngờ xuất hiện rồi khoe sắc lung linh như một cô gái dịu hiền, cuối mùa lại chóng bạc màu nhường không gian cho hoa phượng. Vì thế người ta vẫn bảo hoa bằng lăng có vẻ gì yếu đuối, có tính nhường nhịn chứ không mạnh mẽ loài cây “học trò”.
Hoa bằng lăng có sáu cánh, xoăn xoăn ở rìa, cánh mỏng như hoa lục bình vươn mình khoe sắc trong nắng, lớp nọ kế lớp kia, bông nọ tiếp bông kia duyên dáng đến diệu kỳ. Mỗi cành có đến hàng chục bông hoa cho nên người ta thường gọi là cành hoa bằng lăng chứ ít ai gọi bông hoa hay nhành hoa bằng lăng.
Lấp ló sau những cánh hoa là nhụy hoa màu vàng óng, có mùi thơm thoang thoảng, thu hút ong bướm đến vui đùa. Khi hoa bằng lăng rụng thì bằng lăng bắt đầu ra quả. Lúc đầu quả nhỏ xíu, hình tròn, màu xanh thẫm, khi gần về già tự tách ra từng múi. Trong mỗi múi là những cái hạt nhỏ li ti. Những cơn gió mùa hạ xào xạc đến cuốn bay đi hạt bằng lăng rải rác khác mọi miền.
Học trò ai cũng tha thiết với sắc tím biếc thủy chung của hoa bằng lăng. Bằng lăng như gợi về những kỉ niệm mơn man của một thời áo trắng ngây ngô, hồn nhiên, trong sáng.

Em rất thích con mèo mướp nhà em. Nó to bằng cái phích nhỡ. Lông ………màu tro…….có những vằn đen, trông chẳng khác gì một chú ngựa vằn thu nhỏ cả. Cái mũi ngắn nhưng lúc nào cũng ……ươn ướt………. Em rất thích ôm nó vào lòng để cái mũi nhỏ đó lại ……dụi dụi……… vào lòng bàn tay em. Trông mướp lúc đó chẳng khác gì một đứa em đang làm nũng cả. Mướp có cái đầu tròn, nhỏ và đôi tai như hai ………chiếc lá quất non………………….. luôn vểnh lên nghe ngóng. Mắt nó xanh và ……tròn xoe………như hai hòn bi ve. Dáng đi uyển chuyển, ……nhẹ nhàng……………vì dưới chân có một lớp đệm thịt dày. Sáng sáng, chú mèo mướp nhà em lại chạy ……tung tăng………….trên sân gạch. Có lúc nó quay tròn, đùa với cái bóng của mình. Đùa chán, nó nhảy tót lên bức tường đầu nhà nằm duỗi dài để …sưởi nắng………….. Mướp rất giỏi bắt chuột. Có nhiều hôm nó bắt được tới hai, ba con chuột, ăn no kềnh, bỏ cả cơm. Mướp đã trở thành người bạn thân thiết nhất của em. Em sẽ cố gắng chăm sóc mướp thật tốt để nó luôn khỏe mạnh.

Em tham khảo nhé !
- Em rất yêu quý con chó nhà em, gia đình em sẽ chăm sóc nó thật cẩn thận để nó mau lớn và cho gia đình em một đàn chó con như lời mẹ nói!
- Cả nhà em ai cũng yêu quý Lu Lu. Lu Lu cũng rất gắn bó với mọi người. Đã từ lâu Lu Lu như là một thành viên không thể thiếu của gia đình.
- Em rất quý Tôm vì chú đã giúp gia đình em diệt sạch lũ chuột hư đốn. Với công lao to lớn này của chú em sẽ cho chú mèo Tôm “một người thợ săn chuột” bữa tiệc với vài con cá bống và một cốc sữa con bò. Tôm quả là một con mèo khôn ngoan và biết nghe lời.
- Em rất yêu quý Mi. Míu không chỉ là vật kỉ niệm của bà ngoại tặng cho em mà nó còn là “dũng sĩ diệt chuột” của nhà em. Mi giúp nhà em rất nhiều trong chiến dịch diệt chuột. Từ ngày có Mi, nhà em không còn lo lũ chuột quấy phá. Em sẽ chăm sóc Mi cho khỏe, chơi với Mi vui vẻ để làm theo đúng lời dặn của bà em khi bà tặng Mi cho em.
linh tham khảo nè
https://dehoctot.vn/sach-van-hay-lop-4-150-bai/viet-mot-doan-ket-bai-cho-bai-van-ta-con-vat-theo-kieu-ket-bai-mo-rong-2806

Tk
Trước sân nhà em có một chiếc giỏ tre có lót đệm mỏng. Đó là chỗ mà chú mèo của em thường nằm phơi nắng mỗi ngày.
Chú mèo ấy có tên là Khoai Tây bởi chú có dáng vẻ tròn xoe và bộ lông màu vàng nhạt như củ khoai tây. Khoai Tây là một chú mèo tai cụp hai tuổi, khá mũm mĩm. Một phần là vì cả nhà em rất yêu thương, chiều chuộng chú, phần còn lại là vì Khoai Tây rất tham ăn. Hễ thấy ai có đồ ăn là chú lại nhìn chăm chú bằng đôi mắt to tròn long lanh của mình để xin xỏ. Khi cuộn tròn lại, chú ta còn to hơn cái mũ bảo hiểm của bố, toàn thân núng nính từng ngấn mỡ. Lông của chú ta là sự đan xen giữa đen và xám trắng rất đẹp, như họa tiết loang trên mặt đá. Đầu chú ta tròn xoe, hai cái tai cụp xuống, khiến khuôn mặt đã tròn lại còn tròn hơn. Kết hợp với đó là đôi mắt tròn và cái mũi hồng ươn ướt khiến chú ta trở nên vô cùng đáng yêu. Miệng Khoai Tây khá nhỏ, nên đồ ăn phải cắt bé ra thì mới ăn được. Thế mà chú ta lại kêu rất to, dù ở xa nhưng cũng có thể nghe rõ tiếng meo meo của chú. Vì mập quá, nên hầu như cổ của Khoai Tây không thể thấy rõ, cứ như đầu chú nối liền với phần thân. Bụng của chú ta tròn xoe, khiến nhiều lần bố cứ trêu rằng chú ta nuốt trộm quả dưa hấu rồi. Bốn cái chân của chú không quá dài, chỉ là do bụng to nên nom có vẻ hơi ngắn. Dưới bàn chân chú là lớp đệm thịt, giúp đi lại hay chạy nhảy không có tiếng ồn. Cái đuôi là bộ phận linh hoạt nhất của Khoai Tây. Chú có thể thoải mái uốn lượn nó thành nhiều dáng vẻ khác nhau, tùy vào tâm trạng. Tuy mập mạp là vậy, nhưng Khoai Tây vẫn khiến bọn chuột sợ hãi, bởi bộ móng vuốt sắc nhọn và khả năng phản ứng rất nhanh chóng của mình.
Mỗi ngày, em dành nhiều thời gian để ôm và chơi với Khoai Tây. Nhìn chú khỏe mạnh, ăn ngoan, ngủ ngon là em đã thấy vui sướng như một người chị gái đang ngắm em của mình vậy.

tham khảo
kết bài:
Từ ngày có Mimi trong nhà, lũ chuột dường như biến mất. Con mèo như một vị chúa tể bước đi đầy quyền uy trong lãnh địa của mình. Cả nhà em ai cũng yêu chú. Mẹ em còn gọi đùa chú là “Con hổ nhỏ”. Dường như chú cũng biết mọi người yêu quý mình nên chú dụi đầu hết vào chân người này lại sang chân người khác. Trông chú đáng yêu và đáng quý.
mở bài:
Ở trường em có rất nhiều khu vực cho học sinh vui chơi, giải trí sau các giờ học căng thẳng. Nào là thư viện, sân bóng, vườn hoa… Nhưng được các bạn yêu thích nhất vẫn là góc sân nhỏ phía sau phòng bảo vệ. Bởi đó là nơi mà chú mèo mướp của chú bảo vệ nằm chơi hẳng ngày. Chú mèo ấy chính là điều hấp dẫn tất cả mọi người đó.
MB:
Vào ngày sinh nhật lần thứ 8 của em, bà ngoại có tặng em một chú mèo rất dễ thương và đáng yêu. Vừa nhìn thấy chú là em đã vui mừng và thích thú lắm!Em thường gọi chú với cái tên dễ thương là Mít.
KB:
Em rất yêu quý Mít. Mít không chỉ là vật kỉ niệm của bà ngoại tặng cho em mà nó còn là “dũng sĩ diệt chuột” của nhà em. Mít giúp nhà em rất nhiều trong chiến dịch diệt chuột. Từ ngày có Mít, nhà em không còn lo lũ chuột quấy phá. Em sẽ chăm sóc Mít khỏe mạnh.

Tham khảo:
Con mèo nhà em không hề có tên riêng. Nó đã quen với tên gọi “Mèo” mà cả nhà ai cũng gọi nó như thế. Mèo ta được cả nhà đặt tên cho là Phù Thuỷ Mèo bởi chính nó rất khôn ngoan. Hình dáng bên ngoài của nó rất xứng đáng với biệt danh đó: nó đen tuyền, một bộ lông đen óng mượt như nhung. Đầu nó tròn, hai con mắt màu xanh biếc, bộ ria đen thính nhạy. Thân hình nó uyển chuyển, mềm mại với cái đuôi dài duyên dáng. Bốn chân nó đẹp như đi hài nhung đen. Chú mèo mun được cả nhà cưng chiều. Em rất yêu quý chú mèo phù thuỷ của em.
Tham khảo:
Con mèo nhà em không hề có tên riêng. Nó đã quen với tên gọi “Mèo” mà cả nhà ai cũng gọi nó như thế. Mèo ta được cả nhà đặt tên cho là Phù Thuỷ Mèo bởi chính nó rất khôn ngoan. Hình dáng bên ngoài của nó rất xứng đáng với biệt danh đó: nó đen tuyền, một bộ lông đen óng mượt như nhung. Đầu nó tròn, hai con mắt màu xanh biếc, bộ ria đen thính nhạy. Thân hình nó uyển chuyển, mềm mại với cái đuôi dài duyên dáng. Bốn chân nó đẹp như đi hài nhung đen. Chú mèo mun được cả nhà cưng chiều. Em rất yêu quý chú mèo phù thuỷ của em.

Tham khảo:
Trước hiên nhà em có trồng một chậu hồng nho nhỏ. Hoa hồng quả không hổ danh là nữ hoàng các hoa. Đó là cây hồng nhung. Hoa khoác lên mình bộ váy áo màu đỏ thắm, một màu đỏ thật sang. Nhưng bộ dạ hội đó còn lộng lẫy hơn vào buổi sáng, những hạt sương đọng trên cánh hoa như những viên kim cương lấp lánh trong nắng, điểm xuyến cho tà áo thắm đỏ rực rỡ. Cây hoa chỉ ra ba bông nhưng bông nào bông nấy đều đẹp mê hồn. Ba hông hoa như ba nàng công chúa xinh đẹp, kiều diễm. Những cánh hoa chắc là đẹp nhất. Lớp lớp cánh hoa như những bậc thang. Cánh hoa thật mịn màng, mượt mà như tơ lụa đỏ thắm, chúng kết vào nhau tạo nên bông hồng duyên dáng. Đường nét từng cánh hoa thật uyển chuyển, đó là tuyệt tác của bông hồng, là một sự kì ảo vô hình thu hút người ngắm. Nhị hoa màu vàng thật hợp với dáng vẻ sang trọng của hồng nhung. Đầu nhị có đôi chút phấn trắng như hạt cát vàng nhấp nhánh. Thân cây chắc chỉ to và dài bằng cái đũa. Thân hoa có gai, những cái gai bé nhưng nhọn bảo vệ cho ba nàng công chúa Hồng trẻ đẹp. Mỗi chiếc lá nhỏ nhỏ, xanh đậm, sờ cưng cứng, ram ráp.

Trong kì thi vừa rồi em được điểm cao nên bố mẹ đã thưởng cho em một chuyến đi chơi thăm vườn bách thú. Sau khi được ngắm nghía rất nhiều loài vật lạ, em được đến trước chuồng của một chú hươu cao cổ. Lần đầu tiên nhìn thấy loài vật này trong lòng em đã cảm thấy vô cùng thích thú.
Thân hươu cao to, bốn chân dài nhưng không dài bằng cái cổ của chú. Cái cổ dài, đặc biệt giúp chú ăn được thức ăn trên những cành cây cao hay vươn hẳn ra ngoài để làm quen với các bạn nhỏ. Cả thân hình khoác lên một bộ lông màu vàng xen lẫn những đốm nâu, nhưng chân thì không có những đốm ấy. Đầu chú nhỏ, bên trên có hai cái tai bé bé xinh xinh. Miệng thì nhỏ so với thân hình nhưng lưỡi chú lại rất dài. Cặp mắt đen đen to như hai quả chanh, luôn nhìn mọi người thật hiền lành. Cái đuôi hươu đen, dài đến khuỷu chân.
Chú hươu lúc đứng vươn cao với cái cổ dài kiêu hãnh, lúc thì cúi xuống dụi dụi đầu vào vai người tham quan, hay há miệng nhận đồ ăn của các em nhỏ. Tuy có dáng hình to lớn nhưng chú lại rất hiền lành, thân thiện với mọi người. Bên cạnh chuồng người quản lý đã cố tình trồng một cây xanh rất cao to để làm thức ăn cho hươu, bởi tuy thân hình to lớn nhưng hươu lại rất hiền và chỉ là động vật ăn cỏ. Nhìn chú hươu ăn trông đến là hay. Chú đưa miệng vào gần những khóm lá xanh gần nhất rồi há miệng ra ngoạm lấy, ngẩng cổ lên để cố giựt những chiếc lá đưa vào miệng rồi điềm tĩnh nhai như vừa ăn vừa thưởng thức những món ăn yêu thích của mình. Trong chuồng có hai chú hươu mẹ, một hươu con. Chú hươu con xinh xinh chắc chỉ bé bằng một nửa hươu mẹ. Vì còn bé nên chú hươu con chưa thể với lên cao để ăn lá, bởi vậy mà hươu mẹ ăn xong thì mớm lá cho con. Chú hươu mẹ giựt những chiếc lá rồi thả xuống, hươu con nhìn thấy đồ ăn thì chạy lại ăn một cách ngon lành. Cảnh tượng ấy đã chạm vào những suy nghĩ của em làm em nhớ đến tận bây giờ. Có lẽ loài vật cũng biết yêu thương, chăm lo và có tình cảm giống như con người. Vậy những hành động săn bắn thú hoang liệu có phải đã đến lúc nên dừng lại việc săn bắn thú hoang trái phép hay không?
Em sẽ nhớ mãi hình ảnh chú hươu trong buổi đi tham quan hôm nay, bởi em yêu vẻ đẹp hiền lành của nó.
Chúc bạn học tốt
Hôm nay ngày chủ nhật, mẹ đưa em và bé Bi vào Sở thú chơi. Từ xa em đã nhìn thấy một tấm biển treo trên đó có hàng chữ: “NƠI Ở CỦA CÁC CHÚ THỎ CON”, em và bé Bi dắt tay chạy vội đến xem.
Đây là vương quốc của các loài thỏ, có rất nhiều loài thỏ khác nhau, con thì tai rất dài, có con tai lại ngắn, đốm đen… Nhưng em thích nhất là chú thỏ có bộ lông trắng nõn như bông. Cái mõm của chú nhòn nhọn luôn động đậy. Cái mũi đỏ lúc nào cũng ươn ướt, luôn luôn hít hít, thở thở. Bộ ria mọc ở hai bên mép cũng trắng như cước. Đôi mắt đỏ tròn xoe như hai hòn bi trông rất hiền, rất khôn. Hai tai nó to như hai cái lá doi lúc nào cũng vểnh lên. Thầy giáo em bảo: “Thỏ là giống vật nghe rất tinh, rất xa”. Có một điều đặc biệt là khi muốn bắt thỏ chỉ cần cầm hai tai xách bổng lên là nó co cả mình và bốn chân lại. Làm như rất dễ xem thỏ béo hay gầy. Chú thỏ trắng này có vẻ bạo dạn lắm. Người chăm sóc vườn thú vừa mới tung bó rau vào là chú đã sà vào ăn ngay. Vừa ăn vừa tròn xoe đôi mắt nhìn mọi người. Những sợi ria mép vểnh lên, cụp xuống theo nhịp thỏ ăn trông rất nghịch. Hai tai động đậy như lắng nghe những tiếng động ở mọi nơi. Một mẫu đuôi ngắn tí tẹo luôn ngo ngoe. Mải đứng ngắm bên chuồng thỏ, em không nghe thấy tiếng mẹ gọi. Đến khi một bàn tay đập nhẹ vào vai em, em giật mình, hóa ra mọi người đang chuẩn bị đi xem các con thú khác.
Ra về, hình ảnh của các chú thỏ con xinh đẹp, đáng yêu vẫn lởn vởn ở trong tâm trí em. Em sẽ nói với mẹ cho em nuôi một chú thỏ xinh đẹp như chú thỏ ở trong Sở thú.
oki
Chú mèo mướp nhà tôi có bộ lông màu vàng hoe, điểm xuyết những đốm đen nhỏ li ti như những vì sao trên bầu trời đêm. Lông nó mềm mại như nhung, khi vuốt ve cảm giác thật êm ái. Đôi mắt tròn xoe, màu xanh lá cây, long lanh như hai viên ngọc bích, luôn dõi theo mọi sự di chuyển xung quanh. Chiếc mũi nhỏ nhắn, hồng hào, luôn ươn ướt, phập phồng khẽ khẽ. Đôi tai vểnh lên, nhạy bén với mọi âm thanh, thỉnh thoảng lại xoay chuyển linh hoạt theo hướng phát ra tiếng động. Bốn chiếc chân thon thả, bước đi nhẹ nhàng, uyển chuyển như một bóng ma. Đuôi dài, thon, lúc thì cong lên hình chữ S, lúc lại thẳng đuột, thể hiện tâm trạng của nó một cách rõ rệt. Chú mèo nhỏ bé ấy, tuy không nói được, nhưng lại là người bạn thân thiết, đem đến cho gia đình tôi những phút giây thư giãn và niềm vui bất tận.