K
Khách
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Các câu hỏi dưới đây có thể giống với câu hỏi trên
Bảng xếp hạng
Tất cả
Toán
Vật lý
Hóa học
Sinh học
Ngữ văn
Tiếng anh
Lịch sử
Địa lý
Tin học
Công nghệ
Giáo dục công dân
Âm nhạc
Mỹ thuật
Tiếng anh thí điểm
Lịch sử và Địa lý
Thể dục
Khoa học
Tự nhiên và xã hội
Đạo đức
Thủ công
Quốc phòng an ninh
Tiếng việt
Khoa học tự nhiên
- Tuần
- Tháng
- Năm
-
DHĐỗ Hoàn VIP60 GP
-
50 GP
-
41 GP
-
26 GP
-
119 GP
-
VN18 GP
-
14 GP
-
N12 GP
-
LD10 GP
-
10 GP
Thí nghiệm phổ biến chứng tỏ rằng âm thanh không thể chuyển động qua môi trường chân không được gọi là "Bell Jar Experiment" (thí nghiệm chuông thuỷ tinh). Thí nghiệm này thường được thực hiện như sau:
Chuẩn bị: Đặt một chiếc chuông thuỷ tinh có chứa một chiếc chuông nhỏ hoặc một nguồn âm thanh bên trong.
Hoạt động âm thanh: Kích hoạt nguồn âm thanh, chẳng hạn như rung chuông. Khi chuông rung, ta sẽ nghe thấy âm thanh rõ ràng từ bên ngoài chuông thuỷ tinh.
Hút chân không: Bắt đầu sử dụng bơm hút không khí để hút hết không khí ra khỏi chuông thuỷ tinh, tạo ra môi trường chân không trong chuông.
Quan sát: Tiếp tục quan sát và nghe âm thanh của chiếc chuông. Khi không khí bên trong chuông thuỷ tinh bị hút hết, ta sẽ thấy âm thanh dần dần giảm đi và cuối cùng không nghe thấy gì nữa, mặc dù ta vẫn thấy chiếc chuông đang rung.
Kết quả:
Trước khi hút chân không, âm thanh chuông có thể được nghe rõ vì âm thanh truyền qua không khí bên trong chuông thuỷ tinh.
Khi môi trường trở thành chân không (không có không khí), âm thanh không còn được truyền tới tai người nghe, chứng minh rằng âm thanh không thể di chuyển qua chân không.
Thí nghiệm này rất trực quan và thường được sử dụng để giảng dạy về các tính chất của sóng âm và sự cần thiết của môi trường vật chất để sóng âm truyền đi. Đặc biệt, nó giải thích rõ ràng lý do tại sao trong không gian ngoài trời, nơi không có không khí, âm thanh không thể truyền đi được
Thí nghiệm phổ biến chứng tỏ rằng âm thanh không thể chuyển động qua môi trường chân không được gọi là "Bell Jar Experiment" (thí nghiệm chuông thuỷ tinh). Thí nghiệm này thường được thực hiện như sau:
Chuẩn bị: Đặt một chiếc chuông thuỷ tinh có chứa một chiếc chuông nhỏ hoặc một nguồn âm thanh bên trong.
Hoạt động âm thanh: Kích hoạt nguồn âm thanh, chẳng hạn như rung chuông. Khi chuông rung, ta sẽ nghe thấy âm thanh rõ ràng từ bên ngoài chuông thuỷ tinh.
Hút chân không: Bắt đầu sử dụng bơm hút không khí để hút hết không khí ra khỏi chuông thuỷ tinh, tạo ra môi trường chân không trong chuông.
Quan sát: Tiếp tục quan sát và nghe âm thanh của chiếc chuông. Khi không khí bên trong chuông thuỷ tinh bị hút hết, ta sẽ thấy âm thanh dần dần giảm đi và cuối cùng không nghe thấy gì nữa, mặc dù ta vẫn thấy chiếc chuông đang rung.
Kết quả:
Trước khi hút chân không, âm thanh chuông có thể được nghe rõ vì âm thanh truyền qua không khí bên trong chuông thuỷ tinh.
Khi môi trường trở thành chân không (không có không khí), âm thanh không còn được truyền tới tai người nghe, chứng minh rằng âm thanh không thể di chuyển qua chân không.
Thí nghiệm này rất trực quan và thường được sử dụng để giảng dạy về các tính chất của sóng âm và sự cần thiết của môi trường vật chất để sóng âm truyền đi. Đặc biệt, nó giải thích rõ ràng lý do tại sao trong không gian ngoài trời, nơi không có không khí, âm thanh không thể truyền đi được