Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

- Yêu trẻ , trẻ đến nhà ; kính già , già để tuổi cho
- Việc nhà thì nhác việc chú bác thì siêng
- Tốt gỗ hơn tốt nước sơn ; xấu người đẹp nết con hơn đẹp người
- Lùi một bước tiến ngàn dặm

Có những màu sắc lộng lẫy và sang trọng nhưng cũng có màu sắc bình dị và thanh tao.Em rất yêu màu trắng.Gây ấn tượng nhất là màu trắng tinh của những trang giấy mới.Màu trắng khiết của những giọt nước lọc - nước sạch.Và màu trắng của một món ăn lạnh là màu trắng kem.Ôi!Lắm màu trắng đến nỗi đếm không xuể.Em yêu màu trắng biết bao nhiêu.

Nghĩa gốc:mùa xuân, gió xuân, trời xanh,quả xanh,lá xanh.
Nghĩa chuyển:những từ còn lại
mùa xuân , tuổi xuân , sức xuân , gió xuân , lá xanh , quả xanh , cây xanh , tuổi xanh mái tóc xanh , trời xanh.
*in đậm là nghĩa gốc, nghiêng là chuyển.

a/ Trăng lưỡi liềm, lưỡi dao, (lưỡi lợn), lưỡi câu, mũ lưỡi trai. b/ Mũi đất, _mũi tên_, mũi lõ, mũi tiêm,mũi giày, mũi kim.
c/ Đầu bàn, đầu hàng, (đầu tóc), đầu súng, đầu sông, đầu suối. d/ (Tai thính), tai ấm, tai hồng, tai bèo, tai hại, tai cối, (tai mắt.)

Tả cảnh dòng sông quê em
Quê hương em có dòng sông Hiền Lương ( ở Quảng Trị )hiền hòa chảy qua. Con sông ấy như một dải lụa mềm mại ôm ấp lấy xóm làng, không chỉ mang lại phù sa màu mỡ cho những cánh đồng mà còn là người bạn thân thiết, in đậm bao kỷ niệm tuổi thơ của em.
Vào mỗi buổi sáng, dòng sông thức dậy trong một làn sương mỏng trắng xóa, khiến nó trở nên mờ ảo như một bức tranh thủy mặc. Mặt sông im lìm, tĩnh lặng, chỉ nghe thấy tiếng nước chảy róc rách rất khẽ. Khi ông mặt trời từ từ nhô lên khỏi rặng tre, những tia nắng đầu tiên như những mũi tên vàng xuyên thủng màn sương, chiếu rọi xuống mặt nước. Lúc này, dòng sông bừng tỉnh. Ánh nắng ban mai khiến mặt sông lấp lánh như được rắc hàng ngàn viên kim cương nhỏ. Nước sông buổi sáng trong vắt, có thể nhìn thấy những đàn cá nhỏ lượn lờ dưới những tầng rong rêu xanh ngắt. Hai bên bờ sông, hàng tre xanh rì rào trong làn gió nhẹ, những bãi ngô non mơn mởn đang vươn mình đón nắng mới. Xa xa, vài chiếc thuyền nan của những ngư dân dậy sớm đã bắt đầu ra khơi đánh cá, tiếng mái chèo khua nước nghe thật vui tai.
Khi trưa về, dòng sông khoác lên mình một chiếc áo mới. Ánh nắng chói chang chiếu xuống khiến mặt nước trở nên lấp lánh, rực rỡ hơn. Cả dòng sông nhuốm một màu vàng óng. Lúc này, dòng sông trở nên yên tĩnh lạ thường. Chỉ còn nghe thấy tiếng ve kêu râm ran trên những tán cây và tiếng nước chảy êm đềm. Những cơn gió nồm nam thổi qua mang theo hơi nước mát lạnh, xua tan cái nóng oi ả của ngày hè.
Tả cảnh dòng sông quê em
Quê hương em có dòng sông Hiền Lương hiền hòa chảy qua. Con sông ấy như một dải lụa mềm mại ôm ấp lấy xóm làng, không chỉ mang lại phù sa màu mỡ cho những cánh đồng mà còn là người bạn thân thiết, in đậm bao kỷ niệm tuổi thơ của em.
Vào mỗi buổi sáng, dòng sông thức dậy trong một làn sương mỏng trắng xóa, khiến nó trở nên mờ ảo như một bức tranh thủy mặc. Mặt sông im lìm, tĩnh lặng, chỉ nghe thấy tiếng nước chảy róc rách rất khẽ. Khi ông mặt trời từ từ nhô lên khỏi rặng tre, những tia nắng đầu tiên như những mũi tên vàng xuyên thủng màn sương, chiếu rọi xuống mặt nước. Lúc này, dòng sông bừng tỉnh. Ánh nắng ban mai khiến mặt sông lấp lánh như được rắc hàng ngàn viên kim cương nhỏ. Nước sông buổi sáng trong vắt, có thể nhìn thấy những đàn cá nhỏ lượn lờ dưới những tầng rong rêu xanh ngắt. Hai bên bờ sông, hàng tre xanh rì rào trong làn gió nhẹ, những bãi ngô non mơn mởn đang vươn mình đón nắng mới. Xa xa, vài chiếc thuyền nan của những ngư dân dậy sớm đã bắt đầu ra khơi đánh cá, tiếng mái chèo khua nước nghe thật vui tai.
Khi trưa về, dòng sông khoác lên mình một chiếc áo mới. Ánh nắng chói chang chiếu xuống khiến mặt nước trở nên lấp lánh, rực rỡ hơn. Cả dòng sông nhuốm một màu vàng óng. Lúc này, dòng sông trở nên yên tĩnh lạ thường. Chỉ còn nghe thấy tiếng ve kêu râm ran trên những tán cây và tiếng nước chảy êm đềm. Những cơn gió nồm nam thổi qua mang theo hơi nước mát lạnh, xua tan cái nóng oi ả của ngày hè.
Nhưng nhộn nhịp và sống động nhất có lẽ là buổi chiều tà. Khi cái nóng dịu đi, cũng là lúc lũ trẻ chúng em ùa xuống sông tắm mát. Tiếng cười đùa, tiếng nước splashing vang lên rộn rã. Dòng sông như trẻ lại, ôm ấp những đứa trẻ vào lòng. Những người lớn thì ra sông giặt giũ, gánh nước tưới rau. Xa xa, những chiếc thuyền chài lưới cá bắt đầu trở về sau một ngày lao động vất vả. Khoảnh khắc đẹp nhất là khi hoàng hôn buông xuống. Ông mặt trời đỏ rực như một hòn lửa khổng lồ từ từ lặn xuống phía tây. Ánh sáng cuối ngày nhuộm cho dòng sông một màu hồng cam tuyệt đẹp. Mặt nước lúc này không còn lấp lánh nữa mà trở thành một dải lụa mềm mại, phẳng lặng, phản chiếu cả bầu trời rực rỡ.
Đêm đến, dòng sông chìm vào giấc ngủ dưới ánh trăng. Ánh trăng vàng vỡ vụn trên mặt nước, sóng vỗ nhè nhẹ vào bờ nghe thật êm đềm. Tiếng ếch nhái kêu ộp oạp trong các lùm cỏ nước tạo nên một bản nhạc du dương của đêm hè. Dòng sông lúc này thật huyền bí và thơ mộng.
Dòng sông quê em đẹp một vẻ đẹp bình dị, thân thương. Nó không chỉ là nguồn sống cho mảnh đất này mà còn là một phần không thể thiếu trong trái tim của mỗi người con xa quê. Dù có đi đâu, em cũng sẽ mãi nhớ về hình ảnh dòng sông Hiền Lương thân yêu.
Chúc bạn học tốt !🍀🍀🍀

1.C
2.C
THAM KHẢO:
Trước hết, tác giả nói về nấm dại trong rừng xanh. Nấm dại “lúp xúp”, có cây nấm to bằng cái ấm tích “màu sặc sỡ rực lên”. Bước vào khu rừng nấm, tác giả cảm thấy bước vào “một thành phố nấm” mà mỗi chiếc nấm là “một lâu đài kiến trúc tân kì”. Đi giữa khu rừng mọc đầy nấm, các bạn trẻ có cảm giác “mình là một người khổng lồ đi lạc vào kinh đô của một vương quốc tí hon ”, mà “đền đài, miếu mạo, cung điện của họ lúp xúp dưới chân”.
“Thành phố nấm ”, “lâu đài kiến trúc tân kì", “kinh đô cua một vương quốc tí hon”, “đền đài miếu mạo” là những so sánh khá ngộ nghĩnh gợi lên một nét đẹp Kì diệu rừng xanh.
Nét kì diệu thứ hai của rừng xanh là những con thú rừng “rào rào chuyển động” trong “ánh nắng lọt qua lá trong xanh”. Đó là những con vượn bạc má “ôm con gọn ghẽ chuyền nhanh như tia chớp”. Đó là những con chồn sóc “với chùm lông đuôi to đẹp vút qua... ”. Đó là mấy con mang vàng đang ăn cỏ non, với những chân vàng giẫm trên thảm “lá vàng”, lưng cũng “rực vàng” trong sắc nắng. Nguyễn Phan Hách đã mở ra một trường liên tưởng về hình ảnh con nai vàng trong bài thơ “Tiếng thu” của Lưu Trọng Lư bảy mươi năm về trước:
“Em không nghe rừng thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô”.
Rừng xanh có muôn ngàn thứ cây. Ở đây, các bạn trẻ chỉ chú ý đến bãi cây khộp “lá úa vàng như cảnh mùa thu”. Rừng khộp đã góp phần tô điểm thêm “cái giang sơn vàng rợi”.
Đến với rừng xanh, cảm nhận bao vẻ đẹp kì diệu, tác giả “có cảm giác mình lạc vào một thế giới thần bí”.
Cái dư vị của thiên nhiên, tình yêu thiên nhiên đã tạo nên cảm giác đó. Bài văn “Kì diệu rừng xanh” đầy chất thơ, biểu lộ một cách viết tài hoa. Quả là trong văn có vẽ.
giúp mik nha,mik sẽ tick đúng
A