Viết bài văn biểu cảm về sự hi sinh thầm lặng của dì Bảy trong bài tản văn "Người...">
K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

1 tháng 5 2024

Bạn tk:

Những giọt mưa rơi nhẹ nhàng, kèm theo là những hơi gió nhè nhẹ vuốt ve qua những cành cây. Trước hiên nhà, một người phụ nữ già đang ngồi đợi, với đôi mắt sâu thẳm nhìn ra xa xăm. Đó là dì Bảy, người luôn ở bên nhà, chăm sóc mọi việc một cách thầm lặng và hiền lành.

Cuộc sống của dì Bảy không phải là một cuộc sống nhiều ồn ào hay những thành tựu rực rỡ, nhưng sự hi sinh và đóng góp của bà trong gia đình lại không thể phủ nhận. Trong bài tản văn "Người Ngồi Đợi Trước Hiên Nhà", tác giả Huỳnh Như Phương đã tường thuật về cuộc sống của dì Bảy một cách diệu kỳ và đầy cảm xúc.

Dì Bảy không chỉ là người phụ nữ của gia đình, mà còn là tâm hồn và trụ cột vững chắc của mọi người xung quanh. Mỗi ngày, bà tỏ ra quan tâm và chu đáo với mọi người, không màng đến việc mệt mỏi hay khó khăn của bản thân. Bà là người luôn sẵn sàng hy sinh cho hạnh phúc và an lành của những người thân yêu.

Dì Bảy không cần nhận được sự công nhận hay sự chú ý đặc biệt từ mọi người. Bà chỉ muốn đóng góp một phần nhỏ bé của mình vào cuộc sống, và biết rằng những điều nhỏ nhặt đó lại mang lại niềm vui và hạnh phúc lớn lao. Sự hi sinh thầm lặng của dì Bảy chính là nguồn động viên và cảm hứng cho mọi người xung quanh.

Trước hiên nhà, dì Bảy ngồi đợi, đợi chờ một điều gì đó mà chính bà cũng không thể đặt tên. Nhưng có lẽ, điều đó không quan trọng bằng sự hi sinh và tình yêu thương mà dì Bảy dành cho mọi người trong gia đình. Dì Bảy, một người phụ nữ bình dị nhưng ấm áp và đầy ý nghĩa, đã để lại trong lòng mỗi người một dấu ấn sâu sắc và không thể nào phai mờ.

#hoctot

1 tháng 5 2024

TK:

Mỗi trận chiến đi qua, bên cạnh sự xót thương dành cho những người lính ra trận, những chiến sĩ mãi mãi nằm lại nơi chiến trường, người ta còn nhớ và cảm thương về nơi hậu phương, trong những năm tháng chiến tranh, cũng có biết bao là sự hi sinh thầm lặng của người phụ nữ. Một trong số đó phải kể đến nhân vật dì Bảy trong bài tản văn “Người ngồi đợi trước hiên nhà” của Huỳnh Như Phương.

Dì Bảy là một nhân vật đã để lại trong tôi nhiều sự thương mến và cảm phục. Dì lấy chồng khi mới 20 tuổi. Dượng Bảy lại phải đi tập kết và chiến đấu. Vậy là từ ngày cưới, cả hai vợ chồng dì chưa được ở cạnh nhau bao lâu. Họ gặp nhau chỉ qua những cánh thư. 20 năm sau, Dượng Bảy mới có thể nhờ người gửi chiếc nón bài thơ cho dì làm quà và để chứng tỏ tình cảm của mình, để an ủi những người đang chờ mong. Thế nhưng, trước khi chiến tranh kết thúc khoảng mươi ngày, dì Bảy đã chở thành người phụ nữ góa chồng. Vậy là suốt hơn 20 năm chờ đợi, biết bao thương nhớ, biết bao buồn tủi, biết bao là những nỗi lo lắng, bồn chồn, cuối cùng dượng Bảy đã không thể cho dì được một hạnh phúc trọn vẹn.

Mất chồng, dì Bảy vẫn cứ lầm lũi ngồi bên bậc thềm, nhìn ra xa như trông đợi điều gì. Dì Bảy đã phải hi sinh hạnh phúc cá nhân mình vì nghĩa lớn. Tôi biết, không chỉ có dì Bảy, mà còn có rất nhiều người phụ nữ trên dải đất hình chữ S này cũng chung cảnh ngộ như dì. Họ đều đã hi sinh thầm lặng, cao cả cho cuộc kháng chiến, để đất nước được thống nhất và phát triển. Chúng ta, những thế hệ hôm nay phải biết ơn và làm được điều gì để đền đáp được công ơn đó.

Dì Bảy đã cho tôi hiểu về đức hi sinh của con người. Tôi tin rằng thế hệ tôi và những thế hệ mai sau sẽ đều ghi nhớ công ơn của các thế hệ trước. Nhưng tôi cũng mong sẽ không còn ai phải chịu cảnh ngộ, phải hi sinh như dì Bảy.

18 tháng 8

Trong cuộc sống muôn màu muôn vẻ, giữa những bộn bề lo toan và guồng quay hiện đại, tình cảm gia đình vẫn luôn là điểm tựa vững chắc, là nơi bình yên nhất để mỗi con người tìm về. Đó không chỉ là mối quan hệ máu mủ ruột rà, mà còn là sợi dây gắn kết thiêng liêng nuôi dưỡng tâm hồn, hình thành nhân cách và nâng đỡ con người trong mọi chặng đường đời.


Gia đình là nơi ta cất tiếng khóc chào đời, nơi ta học những bài học đầu tiên về yêu thương, chia sẻ và trách nhiệm. Tình cảm gia đình được thể hiện qua những điều giản dị: ánh mắt lo lắng của mẹ, bàn tay chai sạn của cha, tiếng cười của anh chị em trong những bữa cơm đầm ấm. Chính những điều tưởng chừng nhỏ bé ấy lại tạo nên sức mạnh to lớn, giúp ta vượt qua khó khăn, vấp ngã và trưởng thành.


Không có tình cảm nào bền vững và vô điều kiện như tình cảm gia đình. Dù ta thành công hay thất bại, dù ngoài kia có bao nhiêu người quay lưng, thì gia đình vẫn luôn dang rộng vòng tay đón ta trở về. Tình cảm ấy là nguồn động lực để ta sống tốt hơn, biết yêu thương người khác và trân trọng những giá trị nhân văn trong cuộc sống.


Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, không ít người vì mải mê chạy theo danh vọng, tiền tài mà quên đi giá trị của gia đình. Những bữa cơm vắng tiếng nói cười, những cuộc trò chuyện bị thay thế bằng màn hình điện thoại… là dấu hiệu của sự xa cách. Vì vậy, mỗi người cần ý thức giữ gìn và vun đắp tình cảm gia đình bằng sự quan tâm, lắng nghe và chia sẻ chân thành.


Tóm lại, tình cảm gia đình là nền tảng của hạnh phúc, là nơi bắt đầu và kết thúc của mọi hành trình. Hãy yêu thương gia đình khi còn có thể, bởi đó là món quà quý giá nhất mà cuộc đời ban tặng cho mỗi chúng ta.

18 tháng 8

Trong cuộc sống ai cũng có một tình cảm hay một việc, một vật làm cho mình cảm thấy tốt đẹp hơn. Nhưng không có gì quan trọng hơn là tinhd cảm của mỗi người trong gia đình đối với nhau.Trong xã hội ai rồi cũng sẽ có tình cảm riêng của mình trong đó tình cảm gia đình là yếu tố quan trọng nhất khi mệt mỏi,áp lực trong công việc mà có một gia đình hạnh phúc thì không có gì có thể khiến ta thoải mái và yên tâm hơn.

Tình cảm gia đình là tình cảm từ người thân máu mủ của mình mang lại những niềm hạnh phúc dù là nhỏ bé nhất .Là nơi mình được chở che ,chăm sóc,nơi mình lớn lên và học những bài học đầu tiên về yêu thương ,trách nhiệm,chia sẻ và biết tôn trọng những người lớn hơn.

Tình cảm gia đình được thể hiện qua những nhỏ bé như tình yêu của mẹ dành cho con mỗi khi con bệnh hay vấp ngã,tình yêu của cha thể hiện qua các lời nói,lời dặn dò,tiếng cười của gia đình khi cùng nhau ăn trong bữa cơm nồng ấm.Chính những điều nhỏ bé ấy đã tạo nên một sức mạnh rất lớn trong cuộc đời mỗi người. Nhất là với những người trưởng thành, xa quê,xa nhà luôn muốn có thể về nhà mỗi khi mỏi mệt.

Không có tình cảm nào bền vững và không có ai tin tưởng ta vô điều kiện hơn tình cảm gia đình .Dù ta thành công hay thất bại,dù ngoài kia có rất nhiều trông gai, khó khăn, mọi người đều quay lưng với ta thì gia đình luôn giang rộng vòng tay và chờ ta trở về.Tình cảm ấy là nguồn sức mạnh vô hạn để ta có động lực bước tiếp trên con đường đầy trông gai của mình,để ta sống tốt hơn có niềm tin và hy vọng tiến lên phía trước,biết yêu thương, trân trọng những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống.

Dẫu tình cảm gia đình có tốt đến mấy thì trong xã hội hiện đại, không ít người vì mải mê chạy theo danh vọng, tiền tài mà quên đi giá trị của gia đình. Những bữa cơm vắng tiếng nói cười, những cuộc trò chuyện bị thay thế bằng màn hình điện thoại… là dấu hiệu của sự xa cách. Nên mỗi người cần ý thức giữ gìn và vun đắp tình cảm gia đình bằng sự quan tâm, lắng nghe và chia sẻ chân thành.


Tóm lại, tình cảm gia đình là nền tảng của hạnh phúc, là nơi bắt đầu và kết thúc của mọi hành trình. Hãy yêu thương gia đình khi còn có thể, bởi đó là món quà quý giá nhất mà cuộc đời ban tặng cho mỗi chúng ta

9 tháng 11 2019

Dòng đời khéo chọn nghiệp duyên

Đưa đò tri thức con thuyền nhân văn

Ươm cây từ đất khô cằn

Một đời lo nghĩ, khuyên răn "nết người"!

Tâm hồn chăm bón tốt tươi,

Tưới câu nhân nghĩa, bao người nên danh.

Con thuyền vượt sóng chòng chành

Mái chèo lúc mỏi, liêm thanh dặn lòng!

Khơi dòng câu cá nước trong

Bất công chưa hết! Chạnh lòng niềm mơ

Dòng sông luôn có bến bờ

Người đi còn nhớ, người mơ...đợi gì?

Một đời tận tụy, tâm tri

Phấn vương khóe mắt để vì tương lai.

Hiền nhân, tài chí, nghiệp dài,

Cho đời hoa nở ngày mai - Ơn Người!

Trong trường vất vả dạy đàn con

Chẳng ngại gian lao quãng thân mòn

Ló sáng bình minh cơm mãi vội

Về đêm lịm tắt bữa chưa ngon.

Âm thầm chỉ dẫn ơn luôn nhớ

Lặng lẽ khuyên răng nghĩa vẫn tròn

Áo đẫm mồ hôi toàn bụi phấn

Cô Thầy khổ nhọc tựa ngàn non.

(Tứ Gia)

Tri ân người lái đò

Tri thức ngày xưa trở lại đây,

Ân tình sâu nặng của cô thầy!

Người mang ánh sáng soi đời trẻ;

Lái chuyến đò chiều sang bến đây?

Đò đến vinh quang nơi đất lạ;

Cám ơn người đã lái đò hay!

Ơn này trò mãi ghi trong dạ…

Người đã giúp con vượt đắng cay!

Trong trường vất vả dạy đàn con

Chẳng ngại gian lao quãng thân mòn

Ló sáng bình minh cơm mãi vội

Về đêm lịm tắt bữa chưa ngon.

Âm thầm chỉ dẫn ơn luôn nhớ

Lặng lẽ khuyên răng nghĩa vẫn tròn

Áo đẫm mồ hôi toàn bụi phấn

Cô Thầy khổ nhọc tựa ngàn non.

(Tứ Gia)

Tri ân người lái đò

Tri thức ngày xưa trở lại đây,

Ân tình sâu nặng của cô thầy!

Người mang ánh sáng soi đời trẻ;

Lái chuyến đò chiều sang bến đây?

Đò đến vinh quang nơi đất lạ;

Cám ơn người đã lái đò hay!

Ơn này trò mãi ghi trong dạ…

Người đã giúp con vượt đắng cay!

7 tháng 12 2021

mik mới hok lớp 5

Bài thơ "Nhớ rừng" được Thế lữ viết qua lời một con hổ. 

Bài thơ có dòng đề là "lời con hổ ở vườn bách thú". Điều đó giúp ta hiểu rằng: dòng đề vừa giúp che mắt bộ máy kiểm duyệt khắt khe của chính quyenf thực dân vừa để thỏa lòng bày tỏ nỗi chán ghét cảnh sống tù túng, tầm thường , giả dối và niềm khát khao tự do mãnh liệt.

Thông qua tâm sự nhân vật trữ tình- con hổ, tác giả đã khơi gợi lòng yêu nước thầm kín của nguwoif dân mất nước lúc đó. 

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
4 tháng 9

tác giả Nguyễn Bính đã khắc họa hai vẻ đẹp đối lập mà thống nhất của con người và mảnh đất Việt Nam qua hai khổ thơ trong bài "Quê hương". Khổ đầu tiên mở ra không gian văn hóa đậm chất thơ mộng, nơi con người gắn bó với âm nhạc và thi ca từ khi còn trong bụng mẹ.Hình ảnh "tiếng hát, "làm thơ" không chỉ thể hiện sự lãng mạn, hồn hậu mà còn là nét tính cách đặc trưng của người dân quê. Cánh cò đưa võng, vốn là hình ảnh bình dị, nay trở thành biểu tượng nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ trong một không gian yên bình. tuy nhiên, khi quê hương lâm nguy, vẻ đẹp hiền hòa bỗng chốc hóa thành sức mạnh quật cường. Khổ thơ thứ hai chuyển sang giọng điệu mạnh mẽ, hào hùng. Tre làng, vốn thân thuộc, nay "xả thân làm ngọn mác, mũi chông", trở thành vũ khí chiến đấu. Con người, từ "trai gái thôn Đông, xóm Bắc" hiền lành, chất phác, đã "thoắt vươn vai thành những anh hùng".Hai khổ thơ này bổ sung cho nhau, tạo nên cái nhìn toàn diện về quê hương: vừa có vẻ đẹp trữ tình, thanh bình trong cuộc sống thường nhật, vừa chứa đựng sức mạnh tiềm tàng,tinh thần kiên cường khi đối diện với kẻ thù

4 tháng 9

Hai khổ thơ trong bài "Quê hương" của Nguyễn Bính thể hiện tình cảm sâu sắc của tác giả đối với mảnh đất quê hương, đồng thời ca ngợi những phẩm chất đặc biệt của con người nơi đây.

Khổ thơ đầu tiên gợi ra hình ảnh một quê hương gắn liền với những âm thanh của làn điệu dân ca, là nơi mà trong "bụng mẹ" đã biết mê tiếng hát. Đây là một hình ảnh đầy chất thơ, cho thấy sự hòa quyện giữa con người và quê hương, nơi mà truyền thống văn hóa, đặc biệt là văn học, đã ăn sâu vào tiềm thức từ những ngày đầu đời. Tiếng hát quê hương không chỉ là biểu tượng của sự ấm áp, yêu thương mà còn phản ánh bản sắc dân tộc trong mỗi con người nơi đây.

Khổ thơ thứ hai chuyển hướng, thể hiện tinh thần yêu nước, đấu tranh bảo vệ quê hương. Những "tre làng" trở thành "ngọn mác, mũi chông", tượng trưng cho sự kiên cường của con người khi đối mặt với kẻ thù. Các trai gái thôn Đông, xóm Bắc “thoắt vươn vai thành anh hùng", khẳng định tinh thần bất khuất và sức mạnh đoàn kết của nhân dân trong những giờ phút khó khăn.

Như vậy, qua hai khổ thơ, tác giả Nguyễn Bính đã khắc họa vẻ đẹp của quê hương trong cả khía cạnh văn hóa lẫn tinh thần chiến đấu kiên cường.

24 tháng 9

Bài thơ Mẹ tôi của Từ Dạ Linh như một khúc ca giản dị mà sâu lắng về tình mẫu tử, khiến lòng người đọc nhói lên từng nhịp vừa trìu mến vừa da diết. Tác giả dùng hình ảnh rất mộc mạc — mẹ gánh nặng đồng áng, mẹ là lời ru ầu ơ, mẹ là hương lúa trên đồng — để dựng lên chân dung một người mẹ lao động, tảo tần với đôi chân vẹt mòn bàn chân vì nắng mưa. Đọc tới những câu “Mẹ thơm hương lúa” và “Mẹ là dịu mát dòng sông cuộc đời”, mình cảm nhận rõ hơi thở của đất đai quê hương, cảm giác ấm áp bình yên khi được trở về bên mẹ. Trong những lúc lòng rã rời, chỉ cần nghĩ tới mẹ cũng đủ cho hồn mình được xoa dịu, được chở che như dòng sông mát lành giữa mùa hè oi ả. Bài thơ khiến mình nhớ rằng, người mẹ không chỉ là nơi bắt đầu của mỗi cuộc đời, mà còn là nơi trở về để thấy mình được yêu thương, được trân trọng, bất kể đi bao xa. Khi đọc Mẹ tôi, mình vừa cảm phục nỗi vất vả, lại vừa trân quý sự hy sinh thầm lặng ấy — hy sinh không cầu tiếng vỗ tay, chỉ để con cái yên lòng, phát triển trong tình yêu và trong ký ức quê nhà.

20 giờ trước (13:23)

Bài thơ "Mẹ tôi" của Từ Dạ Linh là một lời tự tình ngắn gọn nhưng sâu nặng về tình mẫu tử, gieo vào lòng người đọc những cảm nhận chân thật nhất. Hình ảnh người mẹ trong thơ hiện lên giản dị và cao cả: một bóng hình tảo tần, gánh gồng mọi vất vả mà vẫn giữ trọn nụ cười và hy vọng cho con. Từng câu chữ của tác giả như một lời thủ thỉ, thấm đẫm sự biết ơn và thấu hiểu sâu sắc trước những hy sinh thầm lặng của mẹ. Đọc thơ, ta không chỉ xúc động trước tình yêu thương vô bờ bến ấy mà còn tự thấy lòng mình bồi hồi, chợt muốn về nhà ôm lấy mẹ và trân trọng mọi khoảnh khắc. Đây thực sự là một bài thơ ngọt ngào, một lời nhắc nhở thiêng liêng về lòng hiếu thảo.

9 tháng 11 2019

Em nghe thầy đọc bao ngày

Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà

Mái chèo nghe vọng sông xa

Êm êm như tiếng của bà năm xưa

Nghe trăng thuở động tàu dừa

Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời

Thêm yêu tiếng hát mẹ cười

Yêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…

24 tháng 9

Làm giúp nì,tick cho tui nhe:

Bài thơ Mẹ tôi của tác giả Từ Dạ Linh đã để lại trong em một ấn tượng sâu sắc về tình cảm thiêng liêng và sự hy sinh vô bờ của mẹ. Qua từng câu chữ, tác giả đã vẽ nên hình ảnh người mẹ với vẻ đẹp giản dị, mộc mạc nhưng lại vô cùng vĩ đại. Những hình ảnh của mẹ trong bài thơ như "mẹ là ngọn lửa cháy âm thầm" hay "mẹ là mảnh đất quê hương" khiến em cảm nhận rõ ràng sự nuôi dưỡng và bảo vệ vô điều kiện mà mẹ dành cho con cái. Mẹ không chỉ là người sinh thành, mà còn là người truyền cảm hứng, là nơi con tìm về khi mệt mỏi hay lạc lối. Cảm xúc trong bài thơ nhẹ nhàng nhưng đầy chất chứa, như một lời nhắc nhở về lòng biết ơn, sự kính trọng đối với những hy sinh thầm lặng của mẹ. Em thấy mình như được gợi nhắc lại những kỷ niệm bên mẹ, càng thêm trân quý những gì mẹ đã làm cho mình. Mẹ là tất cả, là niềm tin và là nguồn động lực vô giá trong cuộc đời mỗi người.

24 tháng 9
Bài thơ "Mẹ tôi" của Từ Dạ Linh khắc họa chân dung người mẹ vĩ đại, hi sinh, chịu đựng gian khổ vì con, với tình thương bao la, tha thiết được thể hiện qua hình ảnh ẩn dụ sâu sắc và giọng điệu mộc mạc, xót xa. Đọc bài thơ, ta thấu hiểu sự hy sinh thầm lặng của mẹ, thấy mình cần biết ơn và trân trọng mẹ hơn, đồng thời nhận ra tình yêu thương của mẹ là món quà quý giá nhất mà cuộc sống ban tặng.  Cảm xúc về hình ảnh người mẹ
  • Biểu tượng của sự hi sinh:  Tác giả khắc họa mẹ là người chịu đựng "đắng cay ngang trái", giấu đi "đớn đau" để dành cho con sự sống và che chở, dõi theo con suốt cuộc đời. 
  • Biểu hiện của tình thương:  Tình mẹ được thể hiện qua những hành động cụ thể như chăm sóc con, là chỗ dựa tinh thần, hay qua nỗi mong nhớ con da diết trong câu hát ru "À ơi... Sáng trông/Trưa đợi/Tối chờ". 
  • Sự lớn lao, vĩ đại:  Dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, mẹ vẫn là người vĩ đại và thiêng liêng nhất, là nguồn sức mạnh, tình yêu thương vô bờ bến dành cho con. 
Cảm xúc về nghệ thuật và giọng điệu 
  • Giọng điệu mộc mạc, tha thiết:  Tác giả sử dụng giọng điệu chân thành, giản dị, kết hợp với hình ảnh ẩn dụ và so sánh độc đáo, tạo nên sức lay động mạnh mẽ.
  • Lời ru quen thuộc:  Câu hát ru "À ơi..." mang âm hưởng của quê hương, làm cho bài thơ trở thành một khúc hát tri ân bất tận, gợi cảm xúc sâu lắng.
Suy ngẫm và bài học
  • Lòng biết ơn sâu nặng:  Bài thơ khơi gợi trong em niềm xúc động, biết ơn sâu sắc đối với tình mẹ, hiểu được giá trị của những hy sinh thầm lặng mà mẹ dành cho con. 
  • Trân trọng phút giây bên mẹ:  Tác giả muốn gửi gắm thông điệp hãy trân trọng những khoảnh khắc được ở bên cạnh mẹ, yêu thương và đền đáp công ơn của mẹ. 
  • Tình yêu thương là hạnh phúc:  Tình yêu thương của cha mẹ là món quà vô giá, giúp ta vững bước trên đường đời. 
Tóm lại, "Mẹ tôi" là bài thơ mang đến những xúc cảm sâu sắc về tình mẫu tử, làm người đọc thêm yêu quý và trân trọng mẹ hơn.