K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

7 tháng 8 2023

Câu châm ngôn của Bion "Mặc dù bọn trẻ ném đá vào lũ ếch để đùa vui, nhưng lũ ếch không chết đùa mà chết thật" là một câu nói sâu sắc và mang ý nghĩa rất quan trọng. Đối với em, câu nói này nhấn mạnh đến sự tác động của hành động và lời nói của chúng ta đối với người khác.

Câu chuyện về việc trẻ em ném đá vào lũ ếch để đùa vui có thể được hiểu như một hình ảnh của sự bắt nạt và hành động tàn ác. Trẻ em có thể không nhận ra tác động tiêu cực của hành động của mình, nhưng những hậu quả có thể là rất nghiêm trọng. Lũ ếch không chết đùa mà chết thật là một cách để nhấn mạnh rằng những hành động và lời nói của chúng ta có thể gây ra hậu quả không mong muốn và thậm chí có thể làm tổn thương người khác.

Đối với em, câu nói này cũng nhắc nhở về trách nhiệm của chúng ta trong việc đối xử và giao tiếp với người khác. Chúng ta cần nhận thức rằng những lời nói và hành động của mình có thể ảnh hưởng đến tâm lý và tình cảm của người khác. Đôi khi, một lời đùa vô tình hay một hành động nhẹ nhàng có thể gây ra những tổn thương không thể khôi phục được.

Vì vậy, câu châm ngôn này nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc đối xử và giao tiếp với tình yêu thương, sự tôn trọng và sự nhân ái. Chúng ta cần nhớ rằng mỗi lời nói và hành động của chúng ta có thể có tác động lớn đến người khác, và chúng ta nên luôn cẩn trọng và tỉnh táo trong việc xây dựng một môi trường tốt đẹp và đáng sống cho tất cả mọi người.

Câu châm ngôn của Bion "Mặc dù bọn trẻ ném đá vào lũ ếch để đùa vui, nhưng lũ ếch chết không đùa mà là chết thật", một lần nữa khiến tôi phải suy nghĩ đến những hành động "vô ý" xuất phát điểm chỉ là để thỏa mãn niềm vui bản thân nhưng cuối cùng lại khiến người khác gánh chịu hậu quả từ trò đùa quái ác ấy. Tôi nghĩ ngay đến vấn nạn bắt nạt học đường đang diễn ra ngày càng phổ biến trong cuộc sống ngày hôm nay. Một bộ phim Hàn Quốc nổi tiếng gần đây "The Glory" cũng đã phơi bày phần nào bộ mặt thối rữa của những kẻ bắt nạt luôn lấy lí do đùa cho vui để tổn thương cả thể xác và tinh thần của bạn học khác. Nhân vật chính của chúng ta cũng là một trong số rất nhiều nạn nhân của "trò đùa" học đường từ những kẻ bắt nạt nhưng không phải ai cũng có thể vượt qua. Hoặc tồi tệ hơn họ sống với những tổn thương và mặc cảm day dứt với bản thân đến cuối đời. Ngoài ra còn vô số những trường hợp khác trên mạng xã hội ban đầu là mục đích mua vui nhưng hậu quả lại tạo một làn sóng dư luận chèn ép người khác vào bước đường cùng. Lời nói có thể chỉ là những câu bông đùa, hành động cũng chỉ mang tính chất trêu chọc nhưng tổn thương là thật. Có những hậu quả vượt ngoài dự liệu có thể khiến chúng ta ân hận cả đời vì hành động của chính mình. VÌ vậy, trước khi bắt đầu hành động dù là mục đích nào đi chăng nữa cũng phải cân nhắc và suy nghĩ thật kĩ càng. Một khi bắt tay làm thực hiện phải lường trước mọi hậu quả kể cả tình huống xấu nhất. Đặc biệt là không thể lấy lí do "vui đùa" để biện hộ cho hành động độc ác của mình đối với người khác. Hãy thử một lần đặt mình vào vị trí của đối phương, một lần thấu hiểu đó là cảm giác như thế nào khi ta là nạn nhân của hành động vui đùa ấy. Nỗi đau chính bản thân mình không chịu được thì cũng đừng bắt người khác phải gánh chịu. Hi vọng mỗi chúng ta đều có riêng cho mình một tư duy sáng suốt và ngừng đi theo số đông, đùa vui luôn phải biết điểm dừng không nên để mọi thứ vượt quá tầm kiểm soát đến mức không thể vãn hồi. 

Trong cuộc sống, hẳn ai ai cũng đều phải làm việc tính toán mưu sinh, có người thì lao động ngày đêm không nghỉ, nhưng, khi có đầy đủ vật chất, tiền tài rồi liệu chúng ta còn nghĩ đến người khác không? Chúng ta con nhớ thương người đã cho ta cuộc sống ấm no không? Hay, chỉ là biết ơn họ, cái lúc sung sướng vì cơm áo gạo tiền đầy đủ chất chồng lên nhau thì liệu, chúng ta có thể đền ơn những người giúp đỡ ta không? Và, kết tinh nên sự giàu có không chỉ riêng chúng ta mà còn nhiều người tạo nên bằng cách giúp đỡ trao tặng, ấy gọi là đoàn kết. Và Verna M.Kelly đã nói lên một câu mà có lẽ, ai cũng sẽ nhớ tới câu nói ấy:

“Bông tuyết là một trong những thứ mỏng manh của tự nhiên, nhưng hãy nhìn xem chúng có thể làm gì khi chúng kết dính với nhau”.

Con người thật nhỏ bé biết bao, thử hỏi một mình bạn có thể xây lên một ngồi nhà hoàn chỉnh được không? Một mình bạn có thể sống được nếu như tất cả mọi người không hề quan tâm hay an ủi cho bạn lúc bạn buồn? Dù bạn có như thế nào thì người sinh ra trên cõi đời này không chỉ có mình bạn mà cả một cộng đồng với hàng triệu người cũng nhỏ bé như bạn. Hỡi những hạt “bông tuyết” nhỏ nhắn kia ơi, thật là buồn khi nhìn chúng đang dần tan ra khi trời nóng nhưng, những khối “tuyết” hay đống “tuyết” thì sao? Ồ, thật kì diệu chúng vẫn có thể đương đầu với cái nắng. Thế, con người thì sao? Một tập thể, một cộng đồng có thể xây nên ngôi nhà hoàn chỉnh, có thể an ủi lúc có người buồn hay thậm chí là làm nên những điều không tưởng, họ có thể đào xuyên eo đất Panama, họ có thể khám phá ra châu lục mới, họ có thể giải mã những bí ẩn xa xôi ngoài vũ trụ và họ, là một tập thể, là một tế bào, là một mầm sống kết tinh từ biết bao nhiêu điều tinh tuý. Thế mới thấy sức mạnh thật sự của tình đoàn kết. Nhân dân ta cũng vậy, Mông cổ ư? Trung Quốc ư? Pháp ư? Hay thậm chí là Mĩ một khi đã bước vào xâm chiếm khối “tuyết” thì chỉ con nước quay về. Em và các bạn đã ngộ nhận ra rất nhiều điều từ câu nói này, em sẽ luôn luôn để câu nói này trong lòng như một lời nhắc nhở- đừng quên rằng trái đất không chỉ có mình bạn được khám phá mà còn rất rất nhiều hạt “bông tuyết” mong manh nữa.

24 tháng 2 2023

trong cuộc sống của chúng ta, ai cũng sẽ có rất nhiều mặt khác nhau có những người họ luôn tỏ ra là mình mạnh mẽ nhưng đâu ai biết được rằng bên trong họ thật sự mỏng manh hơn chúng ta tưởng. Nhưng khi họ làm công việc nào đó có tnh thần đoán kết họ luôn là sự bao dung, chở che cho các thành viên còn lại. Có người lại cho rằng hành động đấy của họ thật dễ dàng và mình cũng có thể làm được nhưng khi thử rồi mới biết nó khó khắn như nào để tạo thành 1 tập thể đoàn kết. Mặc dù tập thể đoàn kết ấy rất mạnh nhưng khi riêng lẻ ra lại rất yếu đuối và cũng có nhiều người nghi ngờ mà tự hỏi:" Tại sao khi làm trong một tập thể thì họ rất ạnh nhưng khi tách rời ra những con người ấy lại yếu đuối như thế?" có người đã nói cho họ câu nói của Verna M.Kelly:“Bông tuyết là một trong những thứ mỏng manh của tự nhiên, nhưng hãy nhìn xem chúng có thể làm gì khi chúng kết dính với nhau”. họ càng tìm hiểu, càng mở rộng kiến thức họ mới hiểu: tại sao sự đoàn kết lại góp phần tạo nên 1 tập thể mạnh. Cô giáo dạy Ngữ Văn đã nói với chúng tôi 1 câu khiến chúng tôi có thể k bao giờ quên:" các em a, khi các em làm trong 1 tập thể,các em đừng sợ khi kết quả k như mình mong đợi nếu mình và mọi người đã cố gắng hết sức mình thì đừng buồn và đừng nghĩ là mình không thể làm được mà hãy nghĩ rằng chúng ta không đạt được mục tiêu không phải do chúng ta k làm được mà do kẻ địch của chúng ta quá mạnh. Vì thế các em phải nỗ lực hết mình để có thể chứng minh được khả năng và thực lực của nhóm mình" cô nói thêm:" các em nhìn xem những bông tuyết nhỏ bé kia khi chúng được bàn tay con người vo nắm thành cục nghĩa là khi các bông tuyết ấy đã được mài giũa và hợp sức lại để tại nên phiên bản tốt nhất của nó. Chứ nguyên bải của nó là một bống tuyết chỉ cần chạm nhẹ là đã tan luôn trong lòng bàn tay chúng ta. nhưng những cục tuyết đã được mài giũa kia thì sao? chúng có tan trong lòng bàn tay chúng ta không? thậm chí chúng còn chịu được cái nắng 25 độ C kia chưa chắc đã tan. Vậy nên hãy tin tưởng vào chính bản thân mình hơn ai khác hãy từng ngày mãi giũa mình trở thành 1 người mang chủ nghĩa hoàn hảo và đừng cho người khác thấy điểm yếu của mình như bông tuyết kia." sau buổi học hôm đó của cô tôi dã nghĩ rằng có lẽ không phải do nhóm mình k làm tốt sản phẩm mà là do nhóm chưa có sự đoàn kết. các bạn thử nghĩ xem một mình bạn có thể xây được một căn biệt thự hay 1 trường học không? có khi làm cả đời còn k xong.  nhưng khi có nhiều người tụ họp và đoàn kết lại để xây ngôi biệt thự hay trường học đấy thì nó sẽ nhanh hơn rất nhiều 1-2 ngày hay 4-5 tháng ư? không thậm chí là đến cả 15-20 năm. Hay những cuộc chiến tranh ngày xưa khi diễn ra nếu nhân dân Việt Nam không đoàn kết lại thì làm sao mà có thể đánh tan bọn quân xâm lược? Vậy nên chúng ta có thể kết luân rằng: khi bạn làm cùng tập thể mà tập thể ấy đoàn kết thì ắt sẽ thành công lớn và sẽ phối hợp ăn ý tất cả mọi thứ trong công việc kể cả từ những việc nhỏ nhặn nhất.

9 tháng 1 2023

- Sách: Lão Hạc

- Tên: Minh

- Khối: 8

- Tóm tắt: Lão Hạc có một người con trai, một mảnh vườn và một con chó vàng. Con trai lão đi đồn điền cao su nên lão chỉ còn lại cậu vàng. Lão quý nó như đứa con cầu tự. Do đói kém, bị ốm, lão tiêu vào số tiền dành dụm cho con. Vì muốn để lại mảnh vườn cho con, lão phải bán chó. Lão vô cùng ân hận và đau khổ về việc này. Lão nhờ ông giáo trông hộ mảnh vườn cho con và gửi số tiền lo ma chay cho mình sau khi chết. Cuộc sống ngày càng khó khăn hơn, lão kiếm được gì ăn nấy. Hôm thì mớ rau, vài con ốc, củ chuối,.. Rồi thức ăn cũng hết. Một hôm, lão xin Binh Tư ít bả chó. Ông giáo rất buồn khi nghe Binh Tư kể chuyện này. Lão bỗng nhiên chết- cái chết thật dữ dội. Cả làng không ai hiểu vì sao lão chết, trừ Binh Tư và ông giáo.

Nhân vật trong sách: Lão Hạc, Ông giáo, cậu Vàng, con trai lão Hạc, Binh Tư

- Em thích nhất nhần đầu sách khi mà Lão Hạc bán cậu Vàng

- Em rất thích cuốn sách này vì:

+ Cách xây dựng nhân vật chân thực sinh động từ ngoại hình đến nội tâm sâu sắc

+ Tình huống truyện bất ngờ, sáng tỏ nhân cách lão Hạc trong người đọc, trong nhân vật.

- Em đánh giá sách này 5 sao

9 tháng 1 2023

Tựa sách: "Đảo Madagascar"
Tên : Lê Ngọc Hà
Khối : 5
Tóm tắt : 
Phần 1. Đã chuẩn bị tâm lí nhưng mình vẫn cảm thấy để đến được đảo Madagascar quả thật không dễ dàng. Chỉ riêng thời gian đi máy bay đã lâu rồi. Nhưng vừa mới đặt trên lên Madagascar, tâm trạng mình đã lập tức trở nên hưng phấn. Chỉ cần nghĩ sắp được nhìn thấy những động vật đặc hữu của Madagascar là mình không thể nén nổi sự vui sướng, chỉ muốn nhảy cẫng lên thôi. Đâu ngờ khi đặt chân đến sân bay Antananarivo nằm ở thủ đô của hòn đảo xinh đẹp này, mình đã thấy nóng rồi. Mồ hôi vã ra nhễ nhại. Khi từ Mỹ, mình còn mặc áo lông dày cộp vì ở đó đang là mùa đông. Ra đến sảnh để hành lý, mình thấy bên ngoài mặt trời chói chang, mình vội cởi hết áo ấm ra và chỉ mặc áo sơ mi, thì mới thấy mát mẻ lên một chút. Bố nhìn khuôn mặt đỏ ửng của mình vừa bực vừa buồn cười và bảo đã nhắc mình không mặc nhiều vậy rồi. "Ở Madagascar giờ là mùa hè, biết nóng thế nào rồi chứ?" bố nói. Mình lè lưỡi, quệt mồ hôi trên trán và uống cạn 1 hơi đồ uống bố mua rồi thở vào 1 tiếng mãn nguyện. Tiến sĩ Carter cử anh Raymon đến đón 2 bố con mình. Anh Raymon người Anh và từng là học trò của tiến sĩ Carter, cũng quen bố. Công việc chủ yếu của anh là nghiên cứu sinh vật và bảo vệ môi trường trên đảo.Dù không phải người địa phương nhưng anh Raymon Đã sống và làm việc ở đảo rất lâu rồi nên anh rất quen thuộc nơi đây. Anh Raymon Để hai bố con mình ở Antananarivo Nghỉ ngơi một chút rồi dẫn đi tham quan thành phố một vòng. Nhà đây tuyệt đẹp với tường sơn trắng và bàn công công công đa số là nhà hai tầng móng rất cao nám nhà vừa cao vừa nhỏ một số ngôi nhà Sơn tường chiều màu sắc sỡ nổi bật. Ví dụ có nhà nửa phần tường phía trên là màu hồng nhưng bên dưới lại là màu xanh da trời cũng có nhà sơn tường nguyên một màu đỏ rực hoặc màu xanh lá cả khu dân cư đầy màu sắc. Anh ấy giới thiệu rằng trên hòn đảo có rất nhiều dân tộc khác nhau chung sống lẫn nhau. Phong cách của những ngôi nhà này gần giống với phong cách của nhà người Malaysia, khác hẳn với phong cách nhà của dân châu Phi bản địa. Anh ấy cũng giới thiệu qua về lịch sử về dân cư của Madagascar nên mình lại hiểu thêm về những người sinh sống ở nơi đây trên thế giới này có rất nhiều dân tộc mỗi dân tộc đều có lịch sử riêng không giống những dân tộc khác nên muốn tìm hiểu từng dân tộc một phải dùng có lẽ ba ngày ba đêm cũng không thể tìm hiểu hết được.
Phần 2. Vừa tỉnh dậy xong sáng nay mình giật mình vì thấy một chú nhóc ngồi chém trễ trên bậu cửa sổ. Thân nó màu xanh lá chiếc đuôi dài và có bốn chân chắc sau tiếng hét của mình làm nó giật mình bị ngay lúc đó nó quay đầu nhìn mình thăm dò. Vội gọi bố dậy nhưng khi bố đến bên cửa sổ thì không thể nữa đâu nữa. Hay nó chạy mất rồi ? Bố tìm kỹ xung quanh cửa sổ thì phát hiện nó đang bán trên cành cây, chỉ có điều lúc này toàn thân nó có màu nâu Nhạc giống hệt màu cành cây không chú ý sẽ không thể phát hiện. Bố thò tay túm lấy nó và nói con vật nhỏ bé này diễn trò cho con xem. Bố liền thả nó vào một chiếc thùng màu đỏ và điều kỳ diệu đã xảy ra. Lát sau toàn thân nói chuyện thành màu đỏ. Mình đã đoán lê chính là con tắc kè hoa nổi tiếng đây. Wow con xem này đây là con tắc kè hoa Vân báo hiếm có. Một phát hiện tuyệt vời đấy! Rồi bố cặm cụi ghi chép lấy nó trong sổ tay. Bố bảo nơi đây là nơi có nhiều loài động vật bò sát nhất. Có lẽ những ngày tiếp theo mình sẽ phát hiện thêm nhiều điều mới lạ nữa.
Phần 3. Hôm nay chúng mình đi về hướng Tây đến khu bảo tồn thiên nhiên. Anh Raymon Bạn liên hệ trước chỗ cho hai bố con mình. Anh Raymon tỏ vẻ bí mật và nói:” Ở đây có một loại cây rất đặc biệt, lát nữa khi đi qua em đoán xem đó là cây nào nhé!” Bố cũng gật đầu đồng tình. Rút cuộc như thế nào được coi là đặc biệt nhỉ ? Ban đầu, trong đầu mình không hề có khái niệm gì cả, nhưng khi nhìn thấy những cây có thân to to, tròn tròn, trông xa giống như những cây cà rốt khổng lồ, mình liền đoán chắc chắn là chúng rồi. Mình chỉ vào những cây đó hỏi có phải chúng không, anh Raymon cười gật đầu: “ Đúng đấy! Cây này gọi là cây bao báp.” Anh ấy bảo chúng to hơn các cây bình thường rất nhiều chúng là loại cây béo trong các loại cây, vì thế chúng được gọi là cây béo. Để thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mình, anh ấy cho xe dừng lại để mình đến gần và quan sát loài cây đặc biệt này khi đến gần cây bao báp , mình thực sự thấy cái tên cây béo mới chuẩn làm sao.

Nhân vật trong sách này là: Cậu bé, bố, anh Raymon

Bạn thích phần nào nhất của cuốn sách? : Em thích nhất phần 3 của cuốn sách.

Bạn có thích cuốn Sách này không? Tại sao?: Em rất thích cuốn sách này vì nó ý nghĩa và thú vị.

Em đánh giá sách này 4.5 trên 5 sao.

(Em có một số lỗi chính tả nên em mong cô thông cảm ạ)

28 tháng 2 2023

1a     2e     3c     4đ     5d    6b

chúc bn học tốt

 

11 tháng 3 2023

1- Dẫn lời nói trực tiếp của nhân vật.

2- Đánh dấu từ có ý nghĩa đặc biệt.

3- Đánh dấu nhan đề của một văn bản trong một câu.

10 tháng 10 2023

   Bài thơ ''Bắt nạt'' của Nguyễn Thế Hoàng Linh nói  về vấn nạn bắt nạt học đường từ xưa tới nay. Dạo gần đây lại gây tranh cãi mạnh mẽ từ phía các bậc phụ huynh cha mẹ.Tại sao lại vậy nhỉ? Theo em được biết thì các câu thơ có thể gây tranh cãi đó là: Nhảy híp - hóp cho hay; Sao không trêu mù tạt; Vì bắt nạt dễ lây; khổ 7; Vì bắt nạt rất hôi. Xuyên suốt cả bài thơ tác giả có ngụ ý trỉ trích vấn nạn bạo lực học đường nhưng cái không hay ở đây là tác giả thể hiện chưa phù hợp với các em. Ví dụ như khổ thứ 7 chẳng hạn. Có thể hiểu rằng khổ thơ này có hàm ý khiêu khích, đối chấp nên khiến dư luận bùng nổ là điều đương nhiên. Theo em, NXB Giáo dục cần có biện pháp khắc phục. 

10 tháng 10 2023

Bài vt còn nhiều thiếu sót mong quý vị bỏ qua cho:> vì nguồn thông tin có thể bj lỗi.

28 tháng 2 2023

Tham khảo nha bạn                Giống nhau : 

-Đều gọi tên sự vật hiện tượng khái niệm này bằng tên sự vật hiện tượng khái niệm khác.

– Về mặt hình thức hoán dụ giống ẩn dụ ở chỗ chỉ có một vế (vế biểu hiện), còn vế kia(vế được biểu hiện) bị che lấp đi.

Khác nhau : 

- Ẩn dụ: Giữa 2 sự vật, hiện tượng trong phép ẩn dụ có quan hệ tương đồng. Cụ thể là : tương đồng về hình thức, về cách thức, phẩm chất, về chuyển đổi cảm giác. Chức năng chủ yếu của ẩn dụ là biểu cảm.

– Giữa 2 sự vật, hiện tượng trong phép hoán dụ có quan hệ gần gũi (tương cận). Cụ thể là : Lấy một bộ phận để chỉ toàn thể, lấy vật chứa đựng để gọi vật bị chứa đựng, lấy dấu hiệu của sự vật để gọi sự vật, lấy cái cụ thể để gọi cái trừu tượng. Chức năng chủ yếu của hoán dụ là nhận thức.