Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:
Video 3 SVIP
Lưu ý: Ở điểm dừng, nếu không thấy nút nộp bài, bạn hãy kéo thanh trượt xuống dưới.
Bạn phải xem đến hết Video thì mới được lưu thời gian xem.
Để đảm bảo tốc độ truyền video, OLM lưu trữ video trên youtube. Do vậy phụ huynh tạm thời không chặn youtube để con có thể xem được bài giảng.
Nội dung này là Video có điểm dừng: Xem video kết hợp với trả lời câu hỏi.
Nếu câu hỏi nào bị trả lời sai, bạn sẽ phải trả lời lại dạng bài đó đến khi nào đúng mới qua được điểm dừng.
Bạn không được phép tua video qua một điểm dừng chưa hoàn thành.
Dữ liệu luyện tập chỉ được lưu khi bạn qua mỗi điểm dừng.
ÔNG LÃO ĐÁNH CÁ VÀ CON CÁ VÀNG
(Truyện cổ tích A. Pu-skin(*))
Ngày xưa, có hai vợ chồng ông lão đánh cá ở với nhau trong một túp lều nát trên bờ biển. Ngày ngày chồng đi thả lưới, vợ ở nhà kéo sợi.
Một hôm, người chồng ta biển đánh cá. Lần đầu kéo lưới chỉ thấy có bùn; lần thứ nhì kéo lưới chỉ thấy cây rong biển(1); lần thứ ba kéo lưới thì bắt được một con cá vàng.
Con cá cất tiếng kêu van:
- Ông lão ơi! Ông sinh phúc(2) thả tôi trở về biển, tôi sẽ xin đền ơn ông, ông muốn gì cũng được.
Ông lão ngạc nhiên, nhưng rồi cũng thả con cá xuống biển và bảo:
- Trời phù hộ cho ngươi! Ngươi trở về biển khơi mà vùng vẫy. Ta không đòi gì cả. Ta cũng chẳng cần gì.
Về nhà, ông lão đem câu chuyện kể cho vợ nghe. Mụ vợ mắng:
- Đồ ngốc! Sao lại không bắt con cá đền cái gì? Đòi một cái máng(3) cho lợn ăn không được à? Cái máng nhà đã gần vỡ rồi!
Thế là ông lão đi ra biển. Biển gợn sóng êm ả. Ông lão gọi con cá vàng. Con cá bơi lên hỏi:
- Ông lão ơi! Ông cần gì thế?
Ông lão chào con cá và bảo:
- Cá ơi! Giúp tôi với! Mụ vợ tôi nó mắng tôi và càu nhàu mãi làm tôi không ở yên được. Mụ ấy đòi một cái máng cho lợn ăn mới. Máng nhà tôi đã sứt mẻ rồi.
Con cá vàng trả lời:
- Ông lão ơi! Đừng băn khoăn nữa. Cứ về đi. Tôi sẽ giúp ông. Ông sẽ có một cái máng mới.
Ông lão về đến nhà thì mụ vợ đã có một cái máng mới thật. Nhưng mụ lại quát to hơn:
- Đồ ngu! Đòi một cái máng thật à? Một cái máng thì thấm vào đâu! Đi tìm lại con cá và đòi một cái nhà rộng.
Thế là ông lão lại đi ra biển. Biển xanh đã nổi sóng. Ông lão gọi con cá vàng. Con cá bơi lên hỏi:
- Ông lão ơi! Ông cần gì thế?
Ông lão chào con cá và nói:
- Giúp tôi với, cá ơi! Mụ vợ tôi nó mắng nhiều hơn và không để tôi yên chút nào. Mụ đòi một tòa nhà đẹp.
Con cá vàng lại trả lời ông:
- Ông lão ơi! Đừng băn khoăn quá. Thôi hãy về đi. Tôi kêu trời phù hộ cho, ông sẽ được một cái nhà rộng và đẹp.
Ông lão trở về túp lều của mình, chẳng thấy lều đâu mà chỉ thấy trước mặt một ngôi nhà đẹp, có cổng lớn bằng gỗ lim, trong ngoài sáng sủa, có lò sưởi, quét vôi trắng xóa, và mụ vợ đang ngồi bên cửa sổ. Mụ thấy ông lão về lại mắng như tát nước vào mặt:
- Đồ ngu! Ngốc sao ngốc thế! Đòi một cái nhà thôi à? Trời! Đi tìm ngay con cá và bảo nó rằng tao không một mụ nông dân quèn(4), tao muốn làm một bà nhất phẩm phu nhân(5) kia.
Ông lão lại lóc cóc(6) ra biển. Biển xanh nổi sóng dữ dội. Ông lão gọi con cá vàng. Con cá bơi lên hỏi:
- Ông lão ơi! Ông cần gì thế?
Ông lão chào con cá và trả lời:
- Giúp tôi với, cá ơi! Mụ vợ tôi lại phát khùng lên, nó chẳng để tôi yên chút nào. Bây giờ nó không muốn làm nông dân nữa mà muốn làm một bà nhất phẩm phu nhân.
Con cá vàng lại trả lời:
- Ông lão ơi! Đừng lo lắng quá! Trời sẽ phù hộ cho ông.
Ông lão lại trở về. Lão ngạc nhiên thấy trước mặt một tòa lâu đài lớn, mụ vợ đang đứng trên thềm cao, mình khoác áo lông, đầu đội mũ nhiễu hoa, cổ quấn ngọc trai, tay đeo nhẫn vàng, chân đi giày đỏ. Xung quanh mụ kẻ hầu người hạ tấp nập, còn mụ thì luôn mồm quở mắng. Ông lão bảo mụ:
- Kính chào phu nhân, chắc bây giờ bà đã thỏa nguyện rồi chứ?
Mụ vợ mắng lão một thôi và bắt lão xuống quét dọn chuồng ngựa.
Được ít tuần lễ, mụ lại giận dữ, bắt ông lão đi tìm con cá:
- Lão đi tìm con cá và bảo nó tao không muốn làm một bà phu nhân nữa, tao muốn làm nữ hoàng(7) kia.
Ông lão hoảng sợ kêu xin:
- Mụ nói gì vậy? Mụ có lẫn(8) không? Mụ đi chẳng biết đường đi, nói chẳng biết đường nói mà đòi làm nữ hoàng? Thiên hạ họ biết, họ sẽ cười cho.
Mụ vợ nổi trận lôi đình(9) tát vào mặt ông lão:
Mày cãi à? Mày dám cãi một bà nhất phẩm phu nhân à? Đi ngay ra biển, nếu không tao sẽ cho người lôi đi.
Ông lão đành lủi thủi ra biển. Biển nổi sóng mù mịt. Ông lão gọi cá vàng. Con cá bơi đến hỏi:
- Ông lão ơi! Ông cần gì thế?
Ông lão chào con cá và nói:
- Mụ vợ tôi lại nổi cơn điên rồi! Nó không muốn làm bà nhất phẩm phu nhân nữa, nó muốn làm nữ hoàng.
Con cá trả lời:
- Thôi đừng lo lắng. Cứ về đi. Trời phù hộ lão. Mụ sẽ là nữ hoàng.
Ông lão trở về và thấy trước mặt cung điện nguy nga, mụ vợ lão đã thành nữ hoàng đang ngồi ở bàn tiệc. Bọn thị vệ(10) đang rót mời mụ những thứ rượu quý của các nước phương xa và dâng cho mụ những thứ bánh rất ngon lành. Xung quanh lại có cả một đội vệ binh(11) gươm giáo chỉnh tề(12) đứng hầu. Ông lão trông thấy, hoảng sợ, cúi rạp xuống đất chào mụ vợ và nói:
- Kính chào nữ hoàng! Chắc bây giờ nữ hoàng đã thỏa lòng rồi chứ?
Mụ vợ không thèm nhìn, ra lệnh đuổi đi. Bọn thị vệ xô tới đẩy ông lão ra ngoài, bọn vệ binh cũng chạy đến tuốt gươm dọa chém. Nhân dân không rõ đầu đuôi cũng chạy lại để chế giễu ông lão và bảo: “Đáng kiếp! Có thế mới sáng mắt ra, bận sau đừng thấy người sang bắt quàng làm họ(13) nữa.”
Được ít tuần, mụ vợ lại nổi cơn thịnh nộ(14). Mụ sai người đi bắt ông lão đến. Mụ bảo:
- Mày hãy đi tìm con cá, bảo nó tao không muốn làm nữ hoàng, tao muốn làm Long Vương ngự trị trên mặt biển, để con cá vàng hầu hạ tao bà làm theo ý muốn của tao.
Ông lão không dám trái lời mụ. Ông lại đi ra biển. Một cơn dông tố kinh khủng kéo đến, mặt biển nổi sóng ầm ầm. Ông lão gọi con cá vàng. Con cá bơi đến hỏi:
- Ông lão có việc gì thế? Ông lão cần gì?
Ông lão chào con cá và nói:
- Cá ơi, giúp tôi với! Thương tôi với! Tôi sống làm sao được với mụ vợ quái ác này! Bây giờ mụ ấy không muốn làm nữ hoàng nữa, mụ muốn làm Long Vương ngự trị trên mặt biển, để bắt cá vàng phải hầu hạ mụ và làm theo ý muốn của mụ.
Con cá vàng không nói gì, quẫy đuôi lặn sâu xuống biển. Ông lão đứng trên bờ đợi mãi không thấy nó lên trả lời, mới trở về. Đến nơi, ông sửng sốt, lâu đài, cung điện biến đâu mất; trước mắt ông lão lại thấy túp lều nát ngày xưa, và trên bậc cửa, mụ vợ đang ngồi trước cái máng lợn sứt mẻ.
(A.Pus-kin kể, theo bản dịch của Vũ Đình Liên và Lê Trí Viễn)
Chú thích
(*) Truyện này do A-lếch-xan-đrơ Xéc-ghê-ê-vích Pu-skin (1799-1837) - đại thi hào Nga - kể lại bằng 205 câu thơ trên cơ sở truyện dân gian Nga, Đức. Truyện vừa giữ được nét chất phác, dung dị của nghệ thuật dân gian, vừa thể hiện tài năng sáng tạo của Pu-skin.
(1) Rong biển: loài thực vật ở biển, thân mảnh, hình dải dài, thường mọc chi chít vào nhau.
(2) Sinh phúc: mở lòng nhân từ.
(3) Cái máng: ở đây là dụng cụ đựng thức ăn của lợn.
(4) Nông dân quèn: người dân cày tầm thường.
(5) Nhất phẩm phu nhân: vợ của quan nhất phẩm (quan có phẩm hàm cao nhất trong triều đình phong kiến). (Phu nhân: từ dùng để chỉ vợ những người có địa vị cao sang trong xã hội.
(6) Lóc cóc: đi một mình, vẻ vất vả, đáng thương.
(7) Nữ hoàng: người phụ nữ làm vua.
(8) Lẫn: nhầm cái nọ ra cái kia; ở đây là nói lẫn, lú lẫn.
(9) Trận lôi đình: cơn giận dữ dội như sấm sét.
(10) Thị vệ: lính hầu và bảo vệ vua.
(11) Vệ binh: lính canh gác.
(12) Chỉnh tề: xếp đặt ngay ngắn.
(13) Bắt quàng làm họ: không phải họ hàng mà cứ nhận là họ hàng.
Câu chuyện đã kết lại với hình ảnh gì?
ÔNG LÃO ĐÁNH CÁ VÀ CON CÁ VÀNG
(Truyện cổ tích A. Pu-skin(*))
Ngày xưa, có hai vợ chồng ông lão đánh cá ở với nhau trong một túp lều nát trên bờ biển. Ngày ngày chồng đi thả lưới, vợ ở nhà kéo sợi.
Một hôm, người chồng ta biển đánh cá. Lần đầu kéo lưới chỉ thấy có bùn; lần thứ nhì kéo lưới chỉ thấy cây rong biển(1); lần thứ ba kéo lưới thì bắt được một con cá vàng.
Con cá cất tiếng kêu van:
- Ông lão ơi! Ông sinh phúc(2) thả tôi trở về biển, tôi sẽ xin đền ơn ông, ông muốn gì cũng được.
Ông lão ngạc nhiên, nhưng rồi cũng thả con cá xuống biển và bảo:
- Trời phù hộ cho ngươi! Ngươi trở về biển khơi mà vùng vẫy. Ta không đòi gì cả. Ta cũng chẳng cần gì.
Về nhà, ông lão đem câu chuyện kể cho vợ nghe. Mụ vợ mắng:
- Đồ ngốc! Sao lại không bắt con cá đền cái gì? Đòi một cái máng(3) cho lợn ăn không được à? Cái máng nhà đã gần vỡ rồi!
Thế là ông lão đi ra biển. Biển gợn sóng êm ả. Ông lão gọi con cá vàng. Con cá bơi lên hỏi:
- Ông lão ơi! Ông cần gì thế?
Ông lão chào con cá và bảo:
- Cá ơi! Giúp tôi với! Mụ vợ tôi nó mắng tôi và càu nhàu mãi làm tôi không ở yên được. Mụ ấy đòi một cái máng cho lợn ăn mới. Máng nhà tôi đã sứt mẻ rồi.
Con cá vàng trả lời:
- Ông lão ơi! Đừng băn khoăn nữa. Cứ về đi. Tôi sẽ giúp ông. Ông sẽ có một cái máng mới.
Ông lão về đến nhà thì mụ vợ đã có một cái máng mới thật. Nhưng mụ lại quát to hơn:
- Đồ ngu! Đòi một cái máng thật à? Một cái máng thì thấm vào đâu! Đi tìm lại con cá và đòi một cái nhà rộng.
Thế là ông lão lại đi ra biển. Biển xanh đã nổi sóng. Ông lão gọi con cá vàng. Con cá bơi lên hỏi:
- Ông lão ơi! Ông cần gì thế?
Ông lão chào con cá và nói:
- Giúp tôi với, cá ơi! Mụ vợ tôi nó mắng nhiều hơn và không để tôi yên chút nào. Mụ đòi một tòa nhà đẹp.
Con cá vàng lại trả lời ông:
- Ông lão ơi! Đừng băn khoăn quá. Thôi hãy về đi. Tôi kêu trời phù hộ cho, ông sẽ được một cái nhà rộng và đẹp.
Ông lão trở về túp lều của mình, chẳng thấy lều đâu mà chỉ thấy trước mặt một ngôi nhà đẹp, có cổng lớn bằng gỗ lim, trong ngoài sáng sủa, có lò sưởi, quét vôi trắng xóa, và mụ vợ đang ngồi bên cửa sổ. Mụ thấy ông lão về lại mắng như tát nước vào mặt:
- Đồ ngu! Ngốc sao ngốc thế! Đòi một cái nhà thôi à? Trời! Đi tìm ngay con cá và bảo nó rằng tao không một mụ nông dân quèn(4), tao muốn làm một bà nhất phẩm phu nhân(5) kia.
Ông lão lại lóc cóc(6) ra biển. Biển xanh nổi sóng dữ dội. Ông lão gọi con cá vàng. Con cá bơi lên hỏi:
- Ông lão ơi! Ông cần gì thế?
Ông lão chào con cá và trả lời:
- Giúp tôi với, cá ơi! Mụ vợ tôi lại phát khùng lên, nó chẳng để tôi yên chút nào. Bây giờ nó không muốn làm nông dân nữa mà muốn làm một bà nhất phẩm phu nhân.
Con cá vàng lại trả lời:
- Ông lão ơi! Đừng lo lắng quá! Trời sẽ phù hộ cho ông.
Ông lão lại trở về. Lão ngạc nhiên thấy trước mặt một tòa lâu đài lớn, mụ vợ đang đứng trên thềm cao, mình khoác áo lông, đầu đội mũ nhiễu hoa, cổ quấn ngọc trai, tay đeo nhẫn vàng, chân đi giày đỏ. Xung quanh mụ kẻ hầu người hạ tấp nập, còn mụ thì luôn mồm quở mắng. Ông lão bảo mụ:
- Kính chào phu nhân, chắc bây giờ bà đã thỏa nguyện rồi chứ?
Mụ vợ mắng lão một thôi và bắt lão xuống quét dọn chuồng ngựa.
Được ít tuần lễ, mụ lại giận dữ, bắt ông lão đi tìm con cá:
- Lão đi tìm con cá và bảo nó tao không muốn làm một bà phu nhân nữa, tao muốn làm nữ hoàng(7) kia.
Ông lão hoảng sợ kêu xin:
- Mụ nói gì vậy? Mụ có lẫn(8) không? Mụ đi chẳng biết đường đi, nói chẳng biết đường nói mà đòi làm nữ hoàng? Thiên hạ họ biết, họ sẽ cười cho.
Mụ vợ nổi trận lôi đình(9) tát vào mặt ông lão:
Mày cãi à? Mày dám cãi một bà nhất phẩm phu nhân à? Đi ngay ra biển, nếu không tao sẽ cho người lôi đi.
Ông lão đành lủi thủi ra biển. Biển nổi sóng mù mịt. Ông lão gọi cá vàng. Con cá bơi đến hỏi:
- Ông lão ơi! Ông cần gì thế?
Ông lão chào con cá và nói:
- Mụ vợ tôi lại nổi cơn điên rồi! Nó không muốn làm bà nhất phẩm phu nhân nữa, nó muốn làm nữ hoàng.
Con cá trả lời:
- Thôi đừng lo lắng. Cứ về đi. Trời phù hộ lão. Mụ sẽ là nữ hoàng.
Ông lão trở về và thấy trước mặt cung điện nguy nga, mụ vợ lão đã thành nữ hoàng đang ngồi ở bàn tiệc. Bọn thị vệ(10) đang rót mời mụ những thứ rượu quý của các nước phương xa và dâng cho mụ những thứ bánh rất ngon lành. Xung quanh lại có cả một đội vệ binh(11) gươm giáo chỉnh tề(12) đứng hầu. Ông lão trông thấy, hoảng sợ, cúi rạp xuống đất chào mụ vợ và nói:
- Kính chào nữ hoàng! Chắc bây giờ nữ hoàng đã thỏa lòng rồi chứ?
Mụ vợ không thèm nhìn, ra lệnh đuổi đi. Bọn thị vệ xô tới đẩy ông lão ra ngoài, bọn vệ binh cũng chạy đến tuốt gươm dọa chém. Nhân dân không rõ đầu đuôi cũng chạy lại để chế giễu ông lão và bảo: “Đáng kiếp! Có thế mới sáng mắt ra, bận sau đừng thấy người sang bắt quàng làm họ(13) nữa.”
Được ít tuần, mụ vợ lại nổi cơn thịnh nộ(14). Mụ sai người đi bắt ông lão đến. Mụ bảo:
- Mày hãy đi tìm con cá, bảo nó tao không muốn làm nữ hoàng, tao muốn làm Long Vương ngự trị trên mặt biển, để con cá vàng hầu hạ tao bà làm theo ý muốn của tao.
Ông lão không dám trái lời mụ. Ông lại đi ra biển. Một cơn dông tố kinh khủng kéo đến, mặt biển nổi sóng ầm ầm. Ông lão gọi con cá vàng. Con cá bơi đến hỏi:
- Ông lão có việc gì thế? Ông lão cần gì?
Ông lão chào con cá và nói:
- Cá ơi, giúp tôi với! Thương tôi với! Tôi sống làm sao được với mụ vợ quái ác này! Bây giờ mụ ấy không muốn làm nữ hoàng nữa, mụ muốn làm Long Vương ngự trị trên mặt biển, để bắt cá vàng phải hầu hạ mụ và làm theo ý muốn của mụ.
Con cá vàng không nói gì, quẫy đuôi lặn sâu xuống biển. Ông lão đứng trên bờ đợi mãi không thấy nó lên trả lời, mới trở về. Đến nơi, ông sửng sốt, lâu đài, cung điện biến đâu mất; trước mắt ông lão lại thấy túp lều nát ngày xưa, và trên bậc cửa, mụ vợ đang ngồi trước cái máng lợn sứt mẻ.
(A.Pus-kin kể, theo bản dịch của Vũ Đình Liên và Lê Trí Viễn)
Chú thích
(*) Truyện này do A-lếch-xan-đrơ Xéc-ghê-ê-vích Pu-skin (1799-1837) - đại thi hào Nga - kể lại bằng 205 câu thơ trên cơ sở truyện dân gian Nga, Đức. Truyện vừa giữ được nét chất phác, dung dị của nghệ thuật dân gian, vừa thể hiện tài năng sáng tạo của Pu-skin.
(1) Rong biển: loài thực vật ở biển, thân mảnh, hình dải dài, thường mọc chi chít vào nhau.
(2) Sinh phúc: mở lòng nhân từ.
(3) Cái máng: ở đây là dụng cụ đựng thức ăn của lợn.
(4) Nông dân quèn: người dân cày tầm thường.
(5) Nhất phẩm phu nhân: vợ của quan nhất phẩm (quan có phẩm hàm cao nhất trong triều đình phong kiến). (Phu nhân: từ dùng để chỉ vợ những người có địa vị cao sang trong xã hội.
(6) Lóc cóc: đi một mình, vẻ vất vả, đáng thương.
(7) Nữ hoàng: người phụ nữ làm vua.
(8) Lẫn: nhầm cái nọ ra cái kia; ở đây là nói lẫn, lú lẫn.
(9) Trận lôi đình: cơn giận dữ dội như sấm sét.
(10) Thị vệ: lính hầu và bảo vệ vua.
(11) Vệ binh: lính canh gác.
(12) Chỉnh tề: xếp đặt ngay ngắn.
(13) Bắt quàng làm họ: không phải họ hàng mà cứ nhận là họ hàng.
Kết thúc truyện như vậy có ý nghĩa như thế nào với vợ chồng ông lão?
Ông lão | Mụ vợ |
(Kéo thả hoặc click vào để điền)
ÔNG LÃO ĐÁNH CÁ VÀ CON CÁ VÀNG
(Truyện cổ tích A. Pu-skin(*))
Ngày xưa, có hai vợ chồng ông lão đánh cá ở với nhau trong một túp lều nát trên bờ biển. Ngày ngày chồng đi thả lưới, vợ ở nhà kéo sợi.
Một hôm, người chồng ta biển đánh cá. Lần đầu kéo lưới chỉ thấy có bùn; lần thứ nhì kéo lưới chỉ thấy cây rong biển(1); lần thứ ba kéo lưới thì bắt được một con cá vàng.
Con cá cất tiếng kêu van:
- Ông lão ơi! Ông sinh phúc(2) thả tôi trở về biển, tôi sẽ xin đền ơn ông, ông muốn gì cũng được.
Ông lão ngạc nhiên, nhưng rồi cũng thả con cá xuống biển và bảo:
- Trời phù hộ cho ngươi! Ngươi trở về biển khơi mà vùng vẫy. Ta không đòi gì cả. Ta cũng chẳng cần gì.
Về nhà, ông lão đem câu chuyện kể cho vợ nghe. Mụ vợ mắng:
- Đồ ngốc! Sao lại không bắt con cá đền cái gì? Đòi một cái máng(3) cho lợn ăn không được à? Cái máng nhà đã gần vỡ rồi!
Thế là ông lão đi ra biển. Biển gợn sóng êm ả. Ông lão gọi con cá vàng. Con cá bơi lên hỏi:
- Ông lão ơi! Ông cần gì thế?
Ông lão chào con cá và bảo:
- Cá ơi! Giúp tôi với! Mụ vợ tôi nó mắng tôi và càu nhàu mãi làm tôi không ở yên được. Mụ ấy đòi một cái máng cho lợn ăn mới. Máng nhà tôi đã sứt mẻ rồi.
Con cá vàng trả lời:
- Ông lão ơi! Đừng băn khoăn nữa. Cứ về đi. Tôi sẽ giúp ông. Ông sẽ có một cái máng mới.
Ông lão về đến nhà thì mụ vợ đã có một cái máng mới thật. Nhưng mụ lại quát to hơn:
- Đồ ngu! Đòi một cái máng thật à? Một cái máng thì thấm vào đâu! Đi tìm lại con cá và đòi một cái nhà rộng.
Thế là ông lão lại đi ra biển. Biển xanh đã nổi sóng. Ông lão gọi con cá vàng. Con cá bơi lên hỏi:
- Ông lão ơi! Ông cần gì thế?
Ông lão chào con cá và nói:
- Giúp tôi với, cá ơi! Mụ vợ tôi nó mắng nhiều hơn và không để tôi yên chút nào. Mụ đòi một tòa nhà đẹp.
Con cá vàng lại trả lời ông:
- Ông lão ơi! Đừng băn khoăn quá. Thôi hãy về đi. Tôi kêu trời phù hộ cho, ông sẽ được một cái nhà rộng và đẹp.
Ông lão trở về túp lều của mình, chẳng thấy lều đâu mà chỉ thấy trước mặt một ngôi nhà đẹp, có cổng lớn bằng gỗ lim, trong ngoài sáng sủa, có lò sưởi, quét vôi trắng xóa, và mụ vợ đang ngồi bên cửa sổ. Mụ thấy ông lão về lại mắng như tát nước vào mặt:
- Đồ ngu! Ngốc sao ngốc thế! Đòi một cái nhà thôi à? Trời! Đi tìm ngay con cá và bảo nó rằng tao không một mụ nông dân quèn(4), tao muốn làm một bà nhất phẩm phu nhân(5) kia.
Ông lão lại lóc cóc(6) ra biển. Biển xanh nổi sóng dữ dội. Ông lão gọi con cá vàng. Con cá bơi lên hỏi:
- Ông lão ơi! Ông cần gì thế?
Ông lão chào con cá và trả lời:
- Giúp tôi với, cá ơi! Mụ vợ tôi lại phát khùng lên, nó chẳng để tôi yên chút nào. Bây giờ nó không muốn làm nông dân nữa mà muốn làm một bà nhất phẩm phu nhân.
Con cá vàng lại trả lời:
- Ông lão ơi! Đừng lo lắng quá! Trời sẽ phù hộ cho ông.
Ông lão lại trở về. Lão ngạc nhiên thấy trước mặt một tòa lâu đài lớn, mụ vợ đang đứng trên thềm cao, mình khoác áo lông, đầu đội mũ nhiễu hoa, cổ quấn ngọc trai, tay đeo nhẫn vàng, chân đi giày đỏ. Xung quanh mụ kẻ hầu người hạ tấp nập, còn mụ thì luôn mồm quở mắng. Ông lão bảo mụ:
- Kính chào phu nhân, chắc bây giờ bà đã thỏa nguyện rồi chứ?
Mụ vợ mắng lão một thôi và bắt lão xuống quét dọn chuồng ngựa.
Được ít tuần lễ, mụ lại giận dữ, bắt ông lão đi tìm con cá:
- Lão đi tìm con cá và bảo nó tao không muốn làm một bà phu nhân nữa, tao muốn làm nữ hoàng(7) kia.
Ông lão hoảng sợ kêu xin:
- Mụ nói gì vậy? Mụ có lẫn(8) không? Mụ đi chẳng biết đường đi, nói chẳng biết đường nói mà đòi làm nữ hoàng? Thiên hạ họ biết, họ sẽ cười cho.
Mụ vợ nổi trận lôi đình(9) tát vào mặt ông lão:
Mày cãi à? Mày dám cãi một bà nhất phẩm phu nhân à? Đi ngay ra biển, nếu không tao sẽ cho người lôi đi.
Ông lão đành lủi thủi ra biển. Biển nổi sóng mù mịt. Ông lão gọi cá vàng. Con cá bơi đến hỏi:
- Ông lão ơi! Ông cần gì thế?
Ông lão chào con cá và nói:
- Mụ vợ tôi lại nổi cơn điên rồi! Nó không muốn làm bà nhất phẩm phu nhân nữa, nó muốn làm nữ hoàng.
Con cá trả lời:
- Thôi đừng lo lắng. Cứ về đi. Trời phù hộ lão. Mụ sẽ là nữ hoàng.
Ông lão trở về và thấy trước mặt cung điện nguy nga, mụ vợ lão đã thành nữ hoàng đang ngồi ở bàn tiệc. Bọn thị vệ(10) đang rót mời mụ những thứ rượu quý của các nước phương xa và dâng cho mụ những thứ bánh rất ngon lành. Xung quanh lại có cả một đội vệ binh(11) gươm giáo chỉnh tề(12) đứng hầu. Ông lão trông thấy, hoảng sợ, cúi rạp xuống đất chào mụ vợ và nói:
- Kính chào nữ hoàng! Chắc bây giờ nữ hoàng đã thỏa lòng rồi chứ?
Mụ vợ không thèm nhìn, ra lệnh đuổi đi. Bọn thị vệ xô tới đẩy ông lão ra ngoài, bọn vệ binh cũng chạy đến tuốt gươm dọa chém. Nhân dân không rõ đầu đuôi cũng chạy lại để chế giễu ông lão và bảo: “Đáng kiếp! Có thế mới sáng mắt ra, bận sau đừng thấy người sang bắt quàng làm họ(13) nữa.”
Được ít tuần, mụ vợ lại nổi cơn thịnh nộ(14). Mụ sai người đi bắt ông lão đến. Mụ bảo:
- Mày hãy đi tìm con cá, bảo nó tao không muốn làm nữ hoàng, tao muốn làm Long Vương ngự trị trên mặt biển, để con cá vàng hầu hạ tao bà làm theo ý muốn của tao.
Ông lão không dám trái lời mụ. Ông lại đi ra biển. Một cơn dông tố kinh khủng kéo đến, mặt biển nổi sóng ầm ầm. Ông lão gọi con cá vàng. Con cá bơi đến hỏi:
- Ông lão có việc gì thế? Ông lão cần gì?
Ông lão chào con cá và nói:
- Cá ơi, giúp tôi với! Thương tôi với! Tôi sống làm sao được với mụ vợ quái ác này! Bây giờ mụ ấy không muốn làm nữ hoàng nữa, mụ muốn làm Long Vương ngự trị trên mặt biển, để bắt cá vàng phải hầu hạ mụ và làm theo ý muốn của mụ.
Con cá vàng không nói gì, quẫy đuôi lặn sâu xuống biển. Ông lão đứng trên bờ đợi mãi không thấy nó lên trả lời, mới trở về. Đến nơi, ông sửng sốt, lâu đài, cung điện biến đâu mất; trước mắt ông lão lại thấy túp lều nát ngày xưa, và trên bậc cửa, mụ vợ đang ngồi trước cái máng lợn sứt mẻ.
(A.Pus-kin kể, theo bản dịch của Vũ Đình Liên và Lê Trí Viễn)
Chú thích
(*) Truyện này do A-lếch-xan-đrơ Xéc-ghê-ê-vích Pu-skin (1799-1837) - đại thi hào Nga - kể lại bằng 205 câu thơ trên cơ sở truyện dân gian Nga, Đức. Truyện vừa giữ được nét chất phác, dung dị của nghệ thuật dân gian, vừa thể hiện tài năng sáng tạo của Pu-skin.
(1) Rong biển: loài thực vật ở biển, thân mảnh, hình dải dài, thường mọc chi chít vào nhau.
(2) Sinh phúc: mở lòng nhân từ.
(3) Cái máng: ở đây là dụng cụ đựng thức ăn của lợn.
(4) Nông dân quèn: người dân cày tầm thường.
(5) Nhất phẩm phu nhân: vợ của quan nhất phẩm (quan có phẩm hàm cao nhất trong triều đình phong kiến). (Phu nhân: từ dùng để chỉ vợ những người có địa vị cao sang trong xã hội.
(6) Lóc cóc: đi một mình, vẻ vất vả, đáng thương.
(7) Nữ hoàng: người phụ nữ làm vua.
(8) Lẫn: nhầm cái nọ ra cái kia; ở đây là nói lẫn, lú lẫn.
(9) Trận lôi đình: cơn giận dữ dội như sấm sét.
(10) Thị vệ: lính hầu và bảo vệ vua.
(11) Vệ binh: lính canh gác.
(12) Chỉnh tề: xếp đặt ngay ngắn.
(13) Bắt quàng làm họ: không phải họ hàng mà cứ nhận là họ hàng.
Qua các nhân vật trong truyện, các con rút ra được bài học gì cho bản thân?
(Nhấp vào dòng để chọn đúng / sai)Sống lương thiện, nhân ái. |
|
Sống nhu nhược, để người khác tùy ý sai khiến. |
|
Sống tham lam, bội bạc. |
|
Sống ân tình, biết ơn. |
|
Văn bản dưới đây là được tạo ra tự động từ nhận diện giọng nói trong video nên có thể có lỗi
- Xin chào mừng các con đã quay trở lại
- phải khóa học Ngữ văn lớp 6 của trang
- web omme.vn trường Đại học Sư phạm Hà
- Nội các con thân mến trong các bài học
- trước chúng ta đã được đi tìm hiểu chung
- về tác phẩm Ông Lão Đánh Cá Và Con Cá
- Vàng cũng như bước đầu đi tìm hiểu về
- nhân vật ông lão và nhân vật mụ vợ tiếp
- theo trong bài học ngày hôm nay chúng ta
- sẽ đi tìm hiểu những phần còn lại của
- bài học đó là kết thúc truyện ý nghĩa
- của hình tượng cá vàng và đi tổng kết
- lại về nội dung và nghệ thuật của câu
- chuyện Và bây giờ chúng ta sẽ cùng đi
- tìm hiểu về kết thúc chuyện các con Hãy
- dựa vào văn bản và cho cô biết sau 5 lần
- đòi hỏi đầy vô lý của mụ vợ thì câu
- chuyện đã kết lại với hình ảnh gì
- em rất chính xác ở kết thúc chuyện thì
- tất cả của cải quyền lực biến mất biển
- nổi sóng ầm ầm ca vàng quẫy đuôi lặn sâu
- xuống đáy biển Còn trước mắt ông lão lại
- là hình ảnh căn nhà rách nát mụ vợ xưa
- và cái máng sứt vỡ đây là sáng tạo thâm
- thúy của Pushkin hình ảnh cây mán sứt vỡ
- đã xuất hiện ở đầu câu chuyện được lấy
- lại ở cuối tác phẩm ứng với câu thành
- ngữ Nga ngồi lại với cái mang sứt vỡ hay
- về lại với cái bánh sứt vỡ có nghĩa là
- tay trắng lại hoàn trắng tay vậy là cuộc
- sống nghèo khổ trước đây đã quay trở lại
- với hai vợ chồng ông lão lúc này thì
- chân Hàn mụ vợ sẽ cảm thấy vô cùng đau
- đớn và hối hận vì mình đã quá tham lam
- đã đòi hỏi quá nhiều có thể mộng ước Giá
- như mình chỉ dừng lại ở ước muốn làm nữ
- hoàng thôi thì mọi chuyện đã không tồi
- tệ như bây giờ nhưng tất cả đã quá muộn
- và đây là những
- Ê mụ phải gánh chịu cho những sự tham
- lam và Bội Bạc của mình vậy kết thúc
- chuyện như vậy có ý nghĩa như thế nào
- với ông lão đánh cá và với mụ vợ với ông
- lão đánh cá thì một kết thúc chuyện như
- thế dường như ông không mất gì cả mà chỉ
- như vừa trải qua một cơn ác mộng Bởi ông
- chưa từng được trải qua cuộc sống giàu
- sang và quyền lực như mụ vợ ông chỉ đơn
- thuần như một tên hầu bị mụn vợ sai
- khiến để đáp ứng những mong muốn của mụ
- Và có lẽ từ đây ông càng yêu quý và trân
- trọng hơn cảnh sống xưa của mình và ông
- đã được trả lại cuộc sống bình yên êm
- đềm như trước đây còn với mụ vợ thì mọi
- việc không đơn giản và dễ dàng như thế
- kết thúc chuyện thì tất cả đã trở lại
- như xưa cái lều nát khi mang sứt đọc
- lướt qua có thể có bạn sẽ thắc mắc rằng
- tại sao mụ vợ không bị trừng phạt mà chỉ
- bị trở về cảng sư
- ở những đọc chị hơn thì chúng ta thấy rõ
- kết thúc trở lại như xưa nhưng thực ra
- không phải hoàn toàn như xưa nữa cá vàng
- không chỉ lấy đi những gì nó đã cho mà
- còn lấy đi nhiều hơn thế mở đầu truyện
- mụ vợ sống trong cảnh nghèo khó mà chưa
- hề nếm trải sự sung sướng và giàu sang
- còn ở kết thúc chuyện sau khi mổ đã được
- sống qua tột đỉnh giàu sang danh vọng mà
- lại phải trở về cảnh nghèo khó ban đầu
- thì điều đó thức chẳng dễ dàng chút nào
- như vậy dù là trở về hoàn cảnh ban đầu
- nhưng rõ ràng là khổ hơn lúc ban đầu rất
- nhiều và đây chính là sự trừng phạt rất
- đích đang đối với nhân vật này và đây là
- một cái kết thúc chuyện rất ý nghĩa vừa
- tương đối nhẹ nhàng không hề xuất hiện
- bạo lực nhưng vẫn đủ tính chất để nhắc
- nhở và dân nên người đời về thói tham
- lam và bội bạc và để làm nên một tác
- phẩm đầy giá trị và giàu tính nhân văn
- như ông lão đánh cá và con cá vàng
- Ừ thì không thể không kể đến vai trò của
- hình tượng cá vàng sinh vì cá vàng là
- một hình tượng vô cùng ý nghĩa và tượng
- trưng cho cái thiện nên nó mới được đặt
- làm ngàn đề của tác phẩm chứ không phải
- là nhân vật mụ vợ Vậy thì chúng ta sẽ đi
- tìm hiểu xem hình tượng cà vàng có những
- ý nghĩa như thế nào Các con nhát trong
- chuyện Cá vàng là đại diện cho lực lượng
- thần kỳ là yếu tố kỳ lạ và hoàng đường
- nhưng nó tượng trưng cho sự biết ơn cho
- Tấm Lòng Vàng của nhân dân với những
- người đã cứ giúp mình khi gặp khó khăn
- và hoạn nạn cá vàng đền ơn cho ông lão
- người đã thả mình trở lại với biển khơi
- như sự đền đáp như sự trả ơn đối với ân
- nhân đã cứu mạng mình và cá vàng đại
- diện cho lòng tốt và cải thiện nhưng ở
- cá vàng không chỉ là sự biết ơn là tấm
- lòng vàng đối với ân nhân mà cá vàng
- cũng là lực lượng trừng trị kẻ tham lam
- và bội bạc mà trong câu chuyện này chính
- là mụ vợ của
- ạ cá cá vàng đã chỉnh trị mụn vợ vì cả
- hai tội cả hai tội đều nặng những có lẽ
- tội bội bạc là tội lớn hơn thật ra thì
- giữa hai tội này có mối liên hệ rất chặt
- chẽ lòng tham qua lớn thường là người ta
- mở mắt mất hết lương tri không còn khả
- năng nhận biết phải trái ở con người
- lòng tham dù ít hay nhiều không phải là
- chuyện gì xa lạ nhưng có lẽ đây chính là
- một trong những căn nguyên dẫn con người
- đến nhiều tai họa và cá vàng đã thể hiện
- triết lý của nhân dân những kẻ tham lam
- bội bạc độc ác sẽ bị trừng trị một cách
- thích đáng vậy là vừa rồi chúng ta đã
- hoàn thành việc đi tìm hiểu những nội
- dung chính của câu chuyện Ông Lão Đánh
- Cá Và Con Cá Vàng vậy từ câu chuyện này
- qua những hành động của ông lão hành
- động của cá vàng và cái kết thích đánh
- mà mụ vợ phải gánh chịu thì các con đã
- rút ra được bài học gì cho bản thân mình
- Các câu chuyện này cô heev
- khi các con sẽ rút ra được bài học sâu
- sắc cho bản thân mình đó là không nên
- sống tham lam bội bạc cũng như phải giữ
- cho mình những chính kiến riêng đồng
- thời giữ lối sống Ân Tình biết ơn đối
- với những người đã từng Giúp đỡ hay cứu
- mình vượt qua cơn hoạn nạn tiếp theo
- chúng ta sẽ bước vào phần cuối cùng của
- bài học ngày hôm nay đó chính là phần
- tổng kết chúng ta sẽ đi tổng kết về cả
- nội dung và nghệ thuật của tác phẩm về
- nội dung thì chuyện Ông Lão Đánh Cá Và
- Con Cá Vàng đã ca ngợi lòng biết ơn đối
- với những con người nhân hậu và nêu bài
- học thích đáng cho những kẻ tham lam và
- bội bạc còn về nghệ thuật thì chuyện đã
- sử dụng những tình tiết lặp lại nhưng có
- sự tăng tiến và sử dụng những chi tiết
- Kỳ Ảo đặc sắc và dầu giá trị Vậy là bài
- học ngày hôm nay của chúng ta dừng lại
- tại đây Cảm ơn các con đã chú ý quan sát
- và lắng nghe hẹn gặp lại các con ở những
- bài giảng tiếp theo
- à à
Bạn có thể đánh giá bài học này ở đây