Bài học cùng chủ đề
Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:
Luyện tập SVIP
Đường vào bản
Đường vào bản tôi phải vượt qua một con suối nước bốn mùa trong veo. Nước trườn qua kẽ đá, lách qua những mỏm đá ngầm, tung bọt trắng xóa như trải thảm hoa đón mời khách gần xa đi về thăm bản. Bên đường là sườn núi thoai thoải. Núi cứ vươn mình lên cao, cao mãi. Con đường men theo một bãi vầu, cây mọc san sát, thẳng tắp, dày như ống đũa. Con đường đã nhiều lần đưa tiễn người bản tôi đi công tác và cũng đã từng đón mừng cô giáo về bản dạy chữ. Dù ai đi đâu về, khi bàn chân đã bén hòn đá, hòn đất trên con đường thân thuộc ấy, thì chắc chắn sẽ hẹn ngày quay lại.
Theo VI HỒNG
Đoạn văn trên tả cảnh vùng nào?
Đường vào bản
Đường vào bản tôi phải vượt qua một con suối nước bốn mùa trong veo. Nước trườn qua kẽ đá, lách qua những mỏm đá ngầm, tung bọt trắng xóa như trải thảm hoa đón mời khách gần xa đi về thăm bản. Bên đường là sườn núi thoai thoải. Núi cứ vươn mình lên cao, cao mãi. Con đường men theo một bãi vầu, cây mọc san sát, thẳng tắp, dày như ống đũa. Con đường đã nhiều lần đưa tiễn người bản tôi đi công tác và cũng đã từng đón mừng cô giáo về bản dạy chữ. Dù ai đi đâu về, khi bàn chân đã bén hòn đá, hòn đất trên con đường thân thuộc ấy, thì chắc chắn sẽ hẹn ngày quay lại.
Theo VI HỒNG
Mục đích của đoạn văn là nhằm miêu tả gì?
Đường vào bản
Đường vào bản tôi phải vượt qua một con suối nước bốn mùa trong veo. Nước trườn qua kẽ đá, lách qua những mỏm đá ngầm, tung bọt trắng xóa như trải thảm hoa đón mời khách gần xa đi về thăm bản. Bên đường là sườn núi thoai thoải. Núi cứ vươn mình lên cao, cao mãi. Con đường men theo một bãi vầu, cây mọc san sát, thẳng tắp, dày như ống đũa. Con đường đã nhiều lần đưa tiễn người bản tôi đi công tác và cũng đã từng đón mừng cô giáo về bản dạy chữ. Dù ai đi đâu về, khi bàn chân đã bén hòn đá, hòn đất trên con đường thân thuộc ấy, thì chắc chắn sẽ hẹn ngày quay lại.
Theo VI HỒNG
Vật gì nằm ngang đường vào bản?
Đường vào bản
Đường vào bản tôi phải vượt qua một con suối nước bốn mùa trong veo. Nước trườn qua kẽ đá, lách qua những mỏm đá ngầm, tung bọt trắng xóa như trải thảm hoa đón mời khách gần xa đi về thăm bản. Bên đường là sườn núi thoai thoải. Núi cứ vươn mình lên cao, cao mãi. Con đường men theo một bãi vầu, cây mọc san sát, thẳng tắp, dày như ống đũa. Con đường đã nhiều lần đưa tiễn người bản tôi đi công tác và cũng đã từng đón mừng cô giáo về bản dạy chữ. Dù ai đi đâu về, khi bàn chân đã bén hòn đá, hòn đất trên con đường thân thuộc ấy, thì chắc chắn sẽ hẹn ngày quay lại.
Theo VI HỒNG
Đoạn văn trên có mấy hình ảnh so sánh?
Buổi sớm trên cánh đồng
Từ làng, Thủy đi tắt qua cánh đồng để ra bến tàu điện. Sớm đầu thu mát lạnh. Giữa những đám mây xám đục, vòm trời hiện ra như những khoảng vực xanh vòi vọi. Một vài hạt mưa loáng thoáng rơi trên chiếc khăn quàng đỏ và mái tóc xõa ngang vai của Thủy ướt lạnh. Người trong làng gánh lên phố những gánh rau thơm, những bẹ cải sớm và những bó hoa huệ trắng muốt. Bầy sáo cánh đen mỏ vàng chấp chới liệng trên cánh đồng lúa mùa thu đang kết đòng. Mặt trời đã mọc trên những ngọn cây xanh tươi của thành phố.
Theo Lưu Quang Vũ
Đoạn văn trên tả cảnh vùng nào?
Buổi sớm trên cánh đồng
Từ làng, Thủy đi tắt qua cánh đồng để ra bến tàu điện. Sớm đầu thu mát lạnh. Giữa những đám mây xám đục, vòm trời hiện ra như những khoảng vực xanh vòi vọi. Một vài hạt mưa loáng thoáng rơi trên chiếc khăn quàng đỏ và mái tóc xõa ngang vai của Thủy ướt lạnh. Người trong làng gánh lên phố những gánh rau thơm, những bẹ cải sớm và những bó hoa huệ trắng muốt. Bầy sáo cánh đen mỏ vàng chấp chới liệng trên cánh đồng lúa mùa thu đang kết đòng. Mặt trời đã mọc trên những ngọn cây xanh tươi của thành phố.
Theo Lưu Quang Vũ
Cảnh trong đoạn văn được tả vào thời gian nào?
Buổi sớm trên cánh đồng
Từ làng, Thủy đi tắt qua cánh đồng để ra bến tàu điện. Sớm đầu thu mát lạnh. Giữa những đám mây xám đục, vòm trời hiện ra như những khoảng vực xanh vòi vọi. Một vài hạt mưa loáng thoáng rơi trên chiếc khăn quàng đỏ và mái tóc xõa ngang vai của Thủy ướt lạnh. Người trong làng gánh lên phố những gánh rau thơm, những bẹ cải sớm và những bó hoa huệ trắng muốt. Bầy sáo cánh đen mỏ vàng chấp chới liệng trên cánh đồng lúa mùa thu đang kết đòng. Mặt trời đã mọc trên những ngọn cây xanh tươi của thành phố.
Theo Lưu Quang Vũ
Cảnh vật chính được miêu tả trong đoạn văn trên là gì?
Buổi sớm trên cánh đồng
Từ làng, Thủy đi tắt qua cánh đồng để ra bến tàu điện. Sớm đầu thu mát lạnh. Giữa những đám mây xám đục, vòm trời hiện ra như những khoảng vực xanh vòi vọi. Một vài hạt mưa loáng thoáng rơi trên chiếc khăn quàng đỏ và mái tóc xõa ngang vai của Thủy ướt lạnh. Người trong làng gánh lên phố những gánh rau thơm, những bẹ cải sớm và những bó hoa huệ trắng muốt. Bầy sáo cánh đen mỏ vàng chấp chới liệng trên cánh đồng lúa mùa thu đang kết đòng. Mặt trời đã mọc trên những ngọn cây xanh tươi của thành phố.
Theo Lưu Quang Vũ
Đoạn văn trên có mấy hình ảnh so sánh?
Cây ban và cây sổ
Cùng đứng ở bờ suối kia có cây ban và cây sổ. Ban chỉ ra hoa và sổ chỉ ra quả. Cây ban thon thả. Cây sổ xù xì gân guốc. Hoa ban thường trắng như cánh bướm, vòm ban xanh mềm. Quả sổ tròn đặc xịt như cái nắm tay treo trên cành xanh non. Hai cây đứng hai bên bờ suối nhìn sang nhau. Mùa xuân đến ban nở hoa trắng muốt. Đàn bướm vàng dập dờn lúc bay, lúc lượn theo nhịp gió đùa vui cùng hoa ban. Cây sổ đứng im lìm và thầm ghen với cây ban. Sổ bỗng hỏi với sang:
- Này đằng ấy có quả không thế?
Ban vươn cành:
- Không, tôi chỉ có hoa, cũng như anh chỉ có quả.
- Quả của tớ to hơn!
Hai hôm trước Tết, cây sổ được mắc trên cành những sợi dây có treo từng chùm quả đủ màu sắc. Những quả ấy ban ngày chỉ lấp ló, nhưng đêm tối thì sáng rực lên, biến thành những bông hoa phát sáng. Nó ngỡ ngàng và reo lên:
- Ban ơi, tớ cũng có hoa rồi nhé.
Cây ban hớn hở:
- Chúc mừng cậu!
Song cây sổ lại chỉ nghĩ: Vậy là nó hơn ban rồi. Hoa của sổ còn biết bao nhiêu là màu sắc nữa.
Đến hôm mùng bốn Tết thì chùm quả được gỡ ra. Cây sổ lại trở lại là cây không hoa và nó chìm vào bóng tối. Nó không biết đó là những bóng đèn điện người ta mắc nhờ lên nó trong những đêm mừng đón Tết.
(Vũ Anh sưu tầm)
Trong bài có những nhân vật nào nói chuyện với nhau?
Cây ban và cây sổ
Cùng đứng ở bờ suối kia có cây ban và cây sổ. Ban chỉ ra hoa và sổ chỉ ra quả. Cây ban thon thả. Cây sổ xù xì gân guốc. Hoa ban thường trắng như cánh bướm, vòm ban xanh mềm. Quả sổ tròn đặc xịt như cái nắm tay treo trên cành xanh non. Hai cây đứng hai bên bờ suối nhìn sang nhau. Mùa xuân đến ban nở hoa trắng muốt. Đàn bướm vàng dập dờn lúc bay, lúc lượn theo nhịp gió đùa vui cùng hoa ban. Cây sổ đứng im lìm và thầm ghen với cây ban. Sổ bỗng hỏi với sang:
- Này đằng ấy có quả không thế?
Ban vươn cành:
- Không, tôi chỉ có hoa, cũng như anh chỉ có quả.
- Quả của tớ to hơn!
Hai hôm trước Tết, cây sổ được mắc trên cành những sợi dây có treo từng chùm quả đủ màu sắc. Những quả ấy ban ngày chỉ lấp ló, nhưng đêm tối thì sáng rực lên, biến thành những bông hoa phát sáng. Nó ngỡ ngàng và reo lên:
- Ban ơi, tớ cũng có hoa rồi nhé.
Cây ban hớn hở:
- Chúc mừng cậu!
Song cây sổ lại chỉ nghĩ: Vậy là nó hơn ban rồi. Hoa của sổ còn biết bao nhiêu là màu sắc nữa.
Đến hôm mùng bốn Tết thì chùm quả được gỡ ra. Cây sổ lại trở lại là cây không hoa và nó chìm vào bóng tối. Nó không biết đó là những bóng đèn điện người ta mắc nhờ lên nó trong những đêm mừng đón Tết.
(Vũ Anh sưu tầm)
Vì sao cây sổ thầm ghen với cây ban?
Cây ban và cây sổ
Cùng đứng ở bờ suối kia có cây ban và cây sổ. Ban chỉ ra hoa và sổ chỉ ra quả. Cây ban thon thả. Cây sổ xù xì gân guốc. Hoa ban thường trắng như cánh bướm, vòm ban xanh mềm. Quả sổ tròn đặc xịt như cái nắm tay treo trên cành xanh non. Hai cây đứng hai bên bờ suối nhìn sang nhau. Mùa xuân đến ban nở hoa trắng muốt. Đàn bướm vàng dập dờn lúc bay, lúc lượn theo nhịp gió đùa vui cùng hoa ban. Cây sổ đứng im lìm và thầm ghen với cây ban. Sổ bỗng hỏi với sang:
- Này đằng ấy có quả không thế?
Ban vươn cành:
- Không, tôi chỉ có hoa, cũng như anh chỉ có quả.
- Quả của tớ to hơn!
Hai hôm trước Tết, cây sổ được mắc trên cành những sợi dây có treo từng chùm quả đủ màu sắc. Những quả ấy ban ngày chỉ lấp ló, nhưng đêm tối thì sáng rực lên, biến thành những bông hoa phát sáng. Nó ngỡ ngàng và reo lên:
- Ban ơi, tớ cũng có hoa rồi nhé.
Cây ban hớn hở:
- Chúc mừng cậu!
Song cây sổ lại chỉ nghĩ: Vậy là nó hơn ban rồi. Hoa của sổ còn biết bao nhiêu là màu sắc nữa.
Đến hôm mùng bốn Tết thì chùm quả được gỡ ra. Cây sổ lại trở lại là cây không hoa và nó chìm vào bóng tối. Nó không biết đó là những bóng đèn điện người ta mắc nhờ lên nó trong những đêm mừng đón Tết.
(Vũ Anh sưu tầm)
Trong bài, có những sự vật nào được nhân hóa?
Cây ban và cây sổ
Cùng đứng ở bờ suối kia có cây ban và cây sổ. Ban chỉ ra hoa và sổ chỉ ra quả. Cây ban thon thả. Cây sổ xù xì gân guốc. Hoa ban thường trắng như cánh bướm, vòm ban xanh mềm. Quả sổ tròn đặc xịt như cái nắm tay treo trên cành xanh non. Hai cây đứng hai bên bờ suối nhìn sang nhau. Mùa xuân đến ban nở hoa trắng muốt. Đàn bướm vàng dập dờn lúc bay, lúc lượn theo nhịp gió đùa vui cùng hoa ban. Cây sổ đứng im lìm và thầm ghen với cây ban. Sổ bỗng hỏi với sang:
- Này đằng ấy có quả không thế?
Ban vươn cành:
- Không, tôi chỉ có hoa, cũng như anh chỉ có quả.
- Quả của tớ to hơn!
Hai hôm trước Tết, cây sổ được mắc trên cành những sợi dây có treo từng chùm quả đủ màu sắc. Những quả ấy ban ngày chỉ lấp ló, nhưng đêm tối thì sáng rực lên, biến thành những bông hoa phát sáng. Nó ngỡ ngàng và reo lên:
- Ban ơi, tớ cũng có hoa rồi nhé.
Cây ban hớn hở:
- Chúc mừng cậu!
Song cây sổ lại chỉ nghĩ: Vậy là nó hơn ban rồi. Hoa của sổ còn biết bao nhiêu là màu sắc nữa.
Đến hôm mùng bốn Tết thì chùm quả được gỡ ra. Cây sổ lại trở lại là cây không hoa và nó chìm vào bóng tối. Nó không biết đó là những bóng đèn điện người ta mắc nhờ lên nó trong những đêm mừng đón Tết.
(Vũ Anh sưu tầm)
Theo em, câu chuyện muốn nói với chúng ta điều gì?
Bạn có thể đánh giá bài học này ở đây