Bài học cùng chủ đề
Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:
Luyện tập SVIP
Con sóng lan xa
Ngay từ sáng sớm, khi cô bé còn ở trong giường ấm, đàn vịt trời đi ăn đêm đã bay về bập bềnh trên hồ nước. Lúc cô bé dạo chơi thơ thẩn ven hồ, nắng bắt đầu lên, sương mù tan dần, đứng trong bờ đã nhìn rõ đàn vịt đương bơi lại gần nơi người ở.
Cô bé chạy thoắt về nhà gọi anh:
– Anh ra mà xem, nhanh lên! Hôm nay, vịt bắt đầu về nhiều lắm, rất là đẹp nhá!
Cậu bé nhảy phốc từ trên giường xuống. Cả hai cùng phóng như bay xuống ven hồ nước. Cô bé thầm thì:
– Chúng ta không được nói to, để đàn vịt vào sát tận bờ thì thích lắm.
Cậu bé buột reo:
– Chúng nó đương bơi vào đấy!
Cô bé lừ mắt:
– Nói khe khẽ chứ!
– Em có thấy cái súng cao su của anh, bố giấu chỗ nào không?
Cô bé lắc đầu:
– Có biết, em cũng không bảo anh đâu.
– À, nhớ ra rồi!
Cậu bé chạy vù về nhà, chỉ một loáng đã bổ nhào xuống, trên tay lăm lăm khẩu súng cao su:
– Bây giờ cấm nói to nhá. Để dụ chúng vào sát bờ.
Cô bé không đáp lời, nhìn ra mặt hồ xa xa. Mặt hồ lăn tăn gợn nước, óng ánh màu nắng. Những cơn gió lạnh nhẹ nhàng đưa sóng đánh vào bờ. Đàn vịt vẫn nhởn nhơ trôi. Chúng không ngờ một tai hoạ đương rình rập chúng.
Cậu bé cầm súng, giương lên:
– Em kêu to lên đây này!
Cô bé bắc loa tay lên miệng:
– Vịt trời... Vịt trời...
Cô bé cất tiếng cười giòn tan. Chuỗi cười lan lan theo sóng nước, vang đi thật xa.
Theo LÊ MINH
Đàn vịt trời đi ăn đêm đã bay về bập bềnh trên hồ nước từ lúc nào?
Con sóng lan xa
Ngay từ sáng sớm, khi cô bé còn ở trong giường ấm, đàn vịt trời đi ăn đêm đã bay về bập bềnh trên hồ nước. Lúc cô bé dạo chơi thơ thẩn ven hồ, nắng bắt đầu lên, sương mù tan dần, đứng trong bờ đã nhìn rõ đàn vịt đương bơi lại gần nơi người ở.
Cô bé chạy thoắt về nhà gọi anh:
– Anh ra mà xem, nhanh lên! Hôm nay, vịt bắt đầu về nhiều lắm, rất là đẹp nhá!
Cậu bé nhảy phốc từ trên giường xuống. Cả hai cùng phóng như bay xuống ven hồ nước. Cô bé thầm thì:
– Chúng ta không được nói to, để đàn vịt vào sát tận bờ thì thích lắm.
Cậu bé buột reo:
– Chúng nó đương bơi vào đấy!
Cô bé lừ mắt:
– Nói khe khẽ chứ!
– Em có thấy cái súng cao su của anh, bố giấu chỗ nào không?
Cô bé lắc đầu:
– Có biết, em cũng không bảo anh đâu.
– À, nhớ ra rồi!
Cậu bé chạy vù về nhà, chỉ một loáng đã bổ nhào xuống, trên tay lăm lăm khẩu súng cao su:
– Bây giờ cấm nói to nhá. Để dụ chúng vào sát bờ.
Cô bé không đáp lời, nhìn ra mặt hồ xa xa. Mặt hồ lăn tăn gợn nước, óng ánh màu nắng. Những cơn gió lạnh nhẹ nhàng đưa sóng đánh vào bờ. Đàn vịt vẫn nhởn nhơ trôi. Chúng không ngờ một tai hoạ đương rình rập chúng.
Cậu bé cầm súng, giương lên:
– Em kêu to lên đây này!
Cô bé bắc loa tay lên miệng:
– Vịt trời... Vịt trời...
Cô bé cất tiếng cười giòn tan. Chuỗi cười lan lan theo sóng nước, vang đi thật xa.
Theo LÊ MINH
Lúc cô bé dạo chơi thơ thẩn ven hồ thì cảnh vật thiên nhiên được miêu tả thế nào?
Con sóng lan xa
Ngay từ sáng sớm, khi cô bé còn ở trong giường ấm, đàn vịt trời đi ăn đêm đã bay về bập bềnh trên hồ nước. Lúc cô bé dạo chơi thơ thẩn ven hồ, nắng bắt đầu lên, sương mù tan dần, đứng trong bờ đã nhìn rõ đàn vịt đương bơi lại gần nơi người ở.
Cô bé chạy thoắt về nhà gọi anh:
– Anh ra mà xem, nhanh lên! Hôm nay, vịt bắt đầu về nhiều lắm, rất là đẹp nhá!
Cậu bé nhảy phốc từ trên giường xuống. Cả hai cùng phóng như bay xuống ven hồ nước. Cô bé thầm thì:
– Chúng ta không được nói to, để đàn vịt vào sát tận bờ thì thích lắm.
Cậu bé buột reo:
– Chúng nó đương bơi vào đấy!
Cô bé lừ mắt:
– Nói khe khẽ chứ!
– Em có thấy cái súng cao su của anh, bố giấu chỗ nào không?
Cô bé lắc đầu:
– Có biết, em cũng không bảo anh đâu.
– À, nhớ ra rồi!
Cậu bé chạy vù về nhà, chỉ một loáng đã bổ nhào xuống, trên tay lăm lăm khẩu súng cao su:
– Bây giờ cấm nói to nhá. Để dụ chúng vào sát bờ.
Cô bé không đáp lời, nhìn ra mặt hồ xa xa. Mặt hồ lăn tăn gợn nước, óng ánh màu nắng. Những cơn gió lạnh nhẹ nhàng đưa sóng đánh vào bờ. Đàn vịt vẫn nhởn nhơ trôi. Chúng không ngờ một tai hoạ đương rình rập chúng.
Cậu bé cầm súng, giương lên:
– Em kêu to lên đây này!
Cô bé bắc loa tay lên miệng:
– Vịt trời... Vịt trời...
Cô bé cất tiếng cười giòn tan. Chuỗi cười lan lan theo sóng nước, vang đi thật xa.
Theo LÊ MINH
Khi thấy đàn vịt trời đi ăn đêm đã trở về, cô bé làm gì?
Con sóng lan xa
Ngay từ sáng sớm, khi cô bé còn ở trong giường ấm, đàn vịt trời đi ăn đêm đã bay về bập bềnh trên hồ nước. Lúc cô bé dạo chơi thơ thẩn ven hồ, nắng bắt đầu lên, sương mù tan dần, đứng trong bờ đã nhìn rõ đàn vịt đương bơi lại gần nơi người ở.
Cô bé chạy thoắt về nhà gọi anh:
– Anh ra mà xem, nhanh lên! Hôm nay, vịt bắt đầu về nhiều lắm, rất là đẹp nhá!
Cậu bé nhảy phốc từ trên giường xuống. Cả hai cùng phóng như bay xuống ven hồ nước. Cô bé thầm thì:
– Chúng ta không được nói to, để đàn vịt vào sát tận bờ thì thích lắm.
Cậu bé buột reo:
– Chúng nó đương bơi vào đấy!
Cô bé lừ mắt:
– Nói khe khẽ chứ!
– Em có thấy cái súng cao su của anh, bố giấu chỗ nào không?
Cô bé lắc đầu:
– Có biết, em cũng không bảo anh đâu.
– À, nhớ ra rồi!
Cậu bé chạy vù về nhà, chỉ một loáng đã bổ nhào xuống, trên tay lăm lăm khẩu súng cao su:
– Bây giờ cấm nói to nhá. Để dụ chúng vào sát bờ.
Cô bé không đáp lời, nhìn ra mặt hồ xa xa. Mặt hồ lăn tăn gợn nước, óng ánh màu nắng. Những cơn gió lạnh nhẹ nhàng đưa sóng đánh vào bờ. Đàn vịt vẫn nhởn nhơ trôi. Chúng không ngờ một tai hoạ đương rình rập chúng.
Cậu bé cầm súng, giương lên:
– Em kêu to lên đây này!
Cô bé bắc loa tay lên miệng:
– Vịt trời... Vịt trời...
Cô bé cất tiếng cười giòn tan. Chuỗi cười lan lan theo sóng nước, vang đi thật xa.
Theo LÊ MINH
Chi tiết nào cho thấy cậu bé cũng rất hào hứng khi biết tin đàn vịt trở về?
Con sóng lan xa
Ngay từ sáng sớm, khi cô bé còn ở trong giường ấm, đàn vịt trời đi ăn đêm đã bay về bập bềnh trên hồ nước. Lúc cô bé dạo chơi thơ thẩn ven hồ, nắng bắt đầu lên, sương mù tan dần, đứng trong bờ đã nhìn rõ đàn vịt đương bơi lại gần nơi người ở.
Cô bé chạy thoắt về nhà gọi anh:
– Anh ra mà xem, nhanh lên! Hôm nay, vịt bắt đầu về nhiều lắm, rất là đẹp nhá!
Cậu bé nhảy phốc từ trên giường xuống. Cả hai cùng phóng như bay xuống ven hồ nước. Cô bé thầm thì:
– Chúng ta không được nói to, để đàn vịt vào sát tận bờ thì thích lắm.
Cậu bé buột reo:
– Chúng nó đương bơi vào đấy!
Cô bé lừ mắt:
– Nói khe khẽ chứ!
– Em có thấy cái súng cao su của anh, bố giấu chỗ nào không?
Cô bé lắc đầu:
– Có biết, em cũng không bảo anh đâu.
– À, nhớ ra rồi!
Cậu bé chạy vù về nhà, chỉ một loáng đã bổ nhào xuống, trên tay lăm lăm khẩu súng cao su:
– Bây giờ cấm nói to nhá. Để dụ chúng vào sát bờ.
Cô bé không đáp lời, nhìn ra mặt hồ xa xa. Mặt hồ lăn tăn gợn nước, óng ánh màu nắng. Những cơn gió lạnh nhẹ nhàng đưa sóng đánh vào bờ. Đàn vịt vẫn nhởn nhơ trôi. Chúng không ngờ một tai hoạ đương rình rập chúng.
Cậu bé cầm súng, giương lên:
– Em kêu to lên đây này!
Cô bé bắc loa tay lên miệng:
– Vịt trời... Vịt trời...
Cô bé cất tiếng cười giòn tan. Chuỗi cười lan lan theo sóng nước, vang đi thật xa.
Theo LÊ MINH
Từ ngữ nào miêu tả tâm trạng của cô bé sau khi hành động bắc loa tay lên miệng hô to “vịt trời”?
Con sóng lan xa
Ngay từ sáng sớm, khi cô bé còn ở trong giường ấm, đàn vịt trời đi ăn đêm đã bay về bập bềnh trên hồ nước. Lúc cô bé dạo chơi thơ thẩn ven hồ, nắng bắt đầu lên, sương mù tan dần, đứng trong bờ đã nhìn rõ đàn vịt đương bơi lại gần nơi người ở.
Cô bé chạy thoắt về nhà gọi anh:
– Anh ra mà xem, nhanh lên! Hôm nay, vịt bắt đầu về nhiều lắm, rất là đẹp nhá!
Cậu bé nhảy phốc từ trên giường xuống. Cả hai cùng phóng như bay xuống ven hồ nước. Cô bé thầm thì:
– Chúng ta không được nói to, để đàn vịt vào sát tận bờ thì thích lắm.
Cậu bé buột reo:
– Chúng nó đương bơi vào đấy!
Cô bé lừ mắt:
– Nói khe khẽ chứ!
– Em có thấy cái súng cao su của anh, bố giấu chỗ nào không?
Cô bé lắc đầu:
– Có biết, em cũng không bảo anh đâu.
– À, nhớ ra rồi!
Cậu bé chạy vù về nhà, chỉ một loáng đã bổ nhào xuống, trên tay lăm lăm khẩu súng cao su:
– Bây giờ cấm nói to nhá. Để dụ chúng vào sát bờ.
Cô bé không đáp lời, nhìn ra mặt hồ xa xa. Mặt hồ lăn tăn gợn nước, óng ánh màu nắng. Những cơn gió lạnh nhẹ nhàng đưa sóng đánh vào bờ. Đàn vịt vẫn nhởn nhơ trôi. Chúng không ngờ một tai hoạ đương rình rập chúng.
Cậu bé cầm súng, giương lên:
– Em kêu to lên đây này!
Cô bé bắc loa tay lên miệng:
– Vịt trời... Vịt trời...
Cô bé cất tiếng cười giòn tan. Chuỗi cười lan lan theo sóng nước, vang đi thật xa.
Theo LÊ MINH
Trước đàn vịt, cô em gái giữ im lặng với mục đích gì?
Con sóng lan xa
Ngay từ sáng sớm, khi cô bé còn ở trong giường ấm, đàn vịt trời đi ăn đêm đã bay về bập bềnh trên hồ nước. Lúc cô bé dạo chơi thơ thẩn ven hồ, nắng bắt đầu lên, sương mù tan dần, đứng trong bờ đã nhìn rõ đàn vịt đương bơi lại gần nơi người ở.
Cô bé chạy thoắt về nhà gọi anh:
– Anh ra mà xem, nhanh lên! Hôm nay, vịt bắt đầu về nhiều lắm, rất là đẹp nhá!
Cậu bé nhảy phốc từ trên giường xuống. Cả hai cùng phóng như bay xuống ven hồ nước. Cô bé thầm thì:
– Chúng ta không được nói to, để đàn vịt vào sát tận bờ thì thích lắm.
Cậu bé buột reo:
– Chúng nó đương bơi vào đấy!
Cô bé lừ mắt:
– Nói khe khẽ chứ!
– Em có thấy cái súng cao su của anh, bố giấu chỗ nào không?
Cô bé lắc đầu:
– Có biết, em cũng không bảo anh đâu.
– À, nhớ ra rồi!
Cậu bé chạy vù về nhà, chỉ một loáng đã bổ nhào xuống, trên tay lăm lăm khẩu súng cao su:
– Bây giờ cấm nói to nhá. Để dụ chúng vào sát bờ.
Cô bé không đáp lời, nhìn ra mặt hồ xa xa. Mặt hồ lăn tăn gợn nước, óng ánh màu nắng. Những cơn gió lạnh nhẹ nhàng đưa sóng đánh vào bờ. Đàn vịt vẫn nhởn nhơ trôi. Chúng không ngờ một tai hoạ đương rình rập chúng.
Cậu bé cầm súng, giương lên:
– Em kêu to lên đây này!
Cô bé bắc loa tay lên miệng:
– Vịt trời... Vịt trời...
Cô bé cất tiếng cười giòn tan. Chuỗi cười lan lan theo sóng nước, vang đi thật xa.
Theo LÊ MINH
Người anh trai muốn dụ đàn vịt vào sát bờ để làm gì?
Con sóng lan xa
Ngay từ sáng sớm, khi cô bé còn ở trong giường ấm, đàn vịt trời đi ăn đêm đã bay về bập bềnh trên hồ nước. Lúc cô bé dạo chơi thơ thẩn ven hồ, nắng bắt đầu lên, sương mù tan dần, đứng trong bờ đã nhìn rõ đàn vịt đương bơi lại gần nơi người ở.
Cô bé chạy thoắt về nhà gọi anh:
– Anh ra mà xem, nhanh lên! Hôm nay, vịt bắt đầu về nhiều lắm, rất là đẹp nhá!
Cậu bé nhảy phốc từ trên giường xuống. Cả hai cùng phóng như bay xuống ven hồ nước. Cô bé thầm thì:
– Chúng ta không được nói to, để đàn vịt vào sát tận bờ thì thích lắm.
Cậu bé buột reo:
– Chúng nó đương bơi vào đấy!
Cô bé lừ mắt:
– Nói khe khẽ chứ!
– Em có thấy cái súng cao su của anh, bố giấu chỗ nào không?
Cô bé lắc đầu:
– Có biết, em cũng không bảo anh đâu.
– À, nhớ ra rồi!
Cậu bé chạy vù về nhà, chỉ một loáng đã bổ nhào xuống, trên tay lăm lăm khẩu súng cao su:
– Bây giờ cấm nói to nhá. Để dụ chúng vào sát bờ.
Cô bé không đáp lời, nhìn ra mặt hồ xa xa. Mặt hồ lăn tăn gợn nước, óng ánh màu nắng. Những cơn gió lạnh nhẹ nhàng đưa sóng đánh vào bờ. Đàn vịt vẫn nhởn nhơ trôi. Chúng không ngờ một tai hoạ đương rình rập chúng.
Cậu bé cầm súng, giương lên:
– Em kêu to lên đây này!
Cô bé bắc loa tay lên miệng:
– Vịt trời... Vịt trời...
Cô bé cất tiếng cười giòn tan. Chuỗi cười lan lan theo sóng nước, vang đi thật xa.
Theo LÊ MINH
Khi thấy anh trai giương súng lên để chuẩn bị bắn vịt trời, cô em gái đã làm gì?
Con sóng lan xa
Ngay từ sáng sớm, khi cô bé còn ở trong giường ấm, đàn vịt trời đi ăn đêm đã bay về bập bềnh trên hồ nước. Lúc cô bé dạo chơi thơ thẩn ven hồ, nắng bắt đầu lên, sương mù tan dần, đứng trong bờ đã nhìn rõ đàn vịt đương bơi lại gần nơi người ở.
Cô bé chạy thoắt về nhà gọi anh:
– Anh ra mà xem, nhanh lên! Hôm nay, vịt bắt đầu về nhiều lắm, rất là đẹp nhá!
Cậu bé nhảy phốc từ trên giường xuống. Cả hai cùng phóng như bay xuống ven hồ nước. Cô bé thầm thì:
– Chúng ta không được nói to, để đàn vịt vào sát tận bờ thì thích lắm.
Cậu bé buột reo:
– Chúng nó đương bơi vào đấy!
Cô bé lừ mắt:
– Nói khe khẽ chứ!
– Em có thấy cái súng cao su của anh, bố giấu chỗ nào không?
Cô bé lắc đầu:
– Có biết, em cũng không bảo anh đâu.
– À, nhớ ra rồi!
Cậu bé chạy vù về nhà, chỉ một loáng đã bổ nhào xuống, trên tay lăm lăm khẩu súng cao su:
– Bây giờ cấm nói to nhá. Để dụ chúng vào sát bờ.
Cô bé không đáp lời, nhìn ra mặt hồ xa xa. Mặt hồ lăn tăn gợn nước, óng ánh màu nắng. Những cơn gió lạnh nhẹ nhàng đưa sóng đánh vào bờ. Đàn vịt vẫn nhởn nhơ trôi. Chúng không ngờ một tai hoạ đương rình rập chúng.
Cậu bé cầm súng, giương lên:
– Em kêu to lên đây này!
Cô bé bắc loa tay lên miệng:
– Vịt trời... Vịt trời...
Cô bé cất tiếng cười giòn tan. Chuỗi cười lan lan theo sóng nước, vang đi thật xa.
Theo LÊ MINH
Chọn nhận xét phù hợp nhất về nhân vật cô em gái.
Con sóng lan xa
Ngay từ sáng sớm, khi cô bé còn ở trong giường ấm, đàn vịt trời đi ăn đêm đã bay về bập bềnh trên hồ nước. Lúc cô bé dạo chơi thơ thẩn ven hồ, nắng bắt đầu lên, sương mù tan dần, đứng trong bờ đã nhìn rõ đàn vịt đương bơi lại gần nơi người ở.
Cô bé chạy thoắt về nhà gọi anh:
– Anh ra mà xem, nhanh lên! Hôm nay, vịt bắt đầu về nhiều lắm, rất là đẹp nhá!
Cậu bé nhảy phốc từ trên giường xuống. Cả hai cùng phóng như bay xuống ven hồ nước. Cô bé thầm thì:
– Chúng ta không được nói to, để đàn vịt vào sát tận bờ thì thích lắm.
Cậu bé buột reo:
– Chúng nó đương bơi vào đấy!
Cô bé lừ mắt:
– Nói khe khẽ chứ!
– Em có thấy cái súng cao su của anh, bố giấu chỗ nào không?
Cô bé lắc đầu:
– Có biết, em cũng không bảo anh đâu.
– À, nhớ ra rồi!
Cậu bé chạy vù về nhà, chỉ một loáng đã bổ nhào xuống, trên tay lăm lăm khẩu súng cao su:
– Bây giờ cấm nói to nhá. Để dụ chúng vào sát bờ.
Cô bé không đáp lời, nhìn ra mặt hồ xa xa. Mặt hồ lăn tăn gợn nước, óng ánh màu nắng. Những cơn gió lạnh nhẹ nhàng đưa sóng đánh vào bờ. Đàn vịt vẫn nhởn nhơ trôi. Chúng không ngờ một tai hoạ đương rình rập chúng.
Cậu bé cầm súng, giương lên:
– Em kêu to lên đây này!
Cô bé bắc loa tay lên miệng:
– Vịt trời... Vịt trời...
Cô bé cất tiếng cười giòn tan. Chuỗi cười lan lan theo sóng nước, vang đi thật xa.
Theo LÊ MINH
Hoàn thiện nội dung bài đọc.
Qua câu chuyện về cách hai anh em với đàn vịt trời, câu chuyện nói về và thiên nhiên.
(Kéo thả hoặc click vào để điền)
Bạn có thể đánh giá bài học này ở đây