Bài học cùng chủ đề
Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:
Luyện tập SVIP
Những chú bé giàu trí tưởng tượng
Mi-sa và Xa-sa ngồi chơi ngoài sân chung cư. Hai cậu thi tán dóc. Mi-sa bảo:
- Có lần, tớ giẫm phải một chiếc xe buýt. Vừa nghe đánh “roạt” một cái, xe đã bẹp rúm.
- Xạo quá! Làm sao cậu giẫm bẹp được chiếc xe buýt?
- Thì nó là đồ chơi, nhỏ xíu ấy mà.
Đến lượt Xa-sa:
- Một đêm, tớ bay lên Mặt Trăng.
Mi-sa cười phá lên:
- Thế cậu trông thấy gì nào?
- Tớ bay ban đêm nên không thấy gì. Bay mãi... bay mãi... rồi rơi huỵch xuống đất. Thế là tỉnh dậy.
- Sao cậu không nói ngay từ đầu là cậu ngủ mê?
Nghe hai bạn tán dóc, l-go xen vào:
- Các cậu khoác lác quá thể!
- Nhưng chúng tớ có lừa dối ai đâu! Chỉ tưởng tượng thôi, như kể chuyện cổ tích ấy mà.
I-go xì một cái, tỏ vẻ coi thường. Chúng cãi nhau. Rồi Mi-sa và Xa-sa bỏ về. Qua quầy kem, hai cậu bé lục hết các túi, vừa đủ tiền mua chung một gói kem.
Mi-sa bảo:
- Chúng mình về nhà lấy dao cắt cho đều.
Đến cầu thang, hai cậu bé gặp I-ra. Mắt cô bé đỏ hoe. Mi-sa hỏi:
- Vì sao em khóc?
- Em bị mẹ mắng. Anh I-go ăn vụng mứt, lại bảo là em ăn.
Xa-sa bảo:
- Thôi, đừng khóc nữa! Về nhà đi, anh sẽ cho em phần kem của anh.
- Thế các anh không thích kem à?
- Hôm nay, bọn anh ăn phải đến mười que kem rồi ấy chứ!
I-ra đề nghị:
- Tốt nhất là chia kem ra làm ba phần.
Về đến nhà Mi-sa, ba anh em chia kem làm ba phần. Mi-sa gật gù:
- Có lần tớ ăn hết nhẵn cả một thùng kem.
I-ra cười to:
- Úi dà, anh lại bịa chuyện rồi! Ai mà tin được!
- Thì thùng kem nhỏ bằng cái cốc ấy mà!
Theo NÔ-XỐP (Hoàng Anh dịch)
Câu chuyện có những nhân vật nào?
Những chú bé giàu trí tưởng tượng
Mi-sa và Xa-sa ngồi chơi ngoài sân chung cư. Hai cậu thi tán dóc. Mi-sa bảo:
- Có lần, tớ giẫm phải một chiếc xe buýt. Vừa nghe đánh “roạt” một cái, xe đã bẹp rúm.
- Xạo quá! Làm sao cậu giẫm bẹp được chiếc xe buýt?
- Thì nó là đồ chơi, nhỏ xíu ấy mà.
Đến lượt Xa-sa:
- Một đêm, tớ bay lên Mặt Trăng.
Mi-sa cười phá lên:
- Thế cậu trông thấy gì nào?
- Tớ bay ban đêm nên không thấy gì. Bay mãi... bay mãi... rồi rơi huỵch xuống đất. Thế là tỉnh dậy.
- Sao cậu không nói ngay từ đầu là cậu ngủ mê?
Nghe hai bạn tán dóc, l-go xen vào:
- Các cậu khoác lác quá thể!
- Nhưng chúng tớ có lừa dối ai đâu! Chỉ tưởng tượng thôi, như kể chuyện cổ tích ấy mà.
I-go xì một cái, tỏ vẻ coi thường. Chúng cãi nhau. Rồi Mi-sa và Xa-sa bỏ về. Qua quầy kem, hai cậu bé lục hết các túi, vừa đủ tiền mua chung một gói kem.
Mi-sa bảo:
- Chúng mình về nhà lấy dao cắt cho đều.
Đến cầu thang, hai cậu bé gặp I-ra. Mắt cô bé đỏ hoe. Mi-sa hỏi:
- Vì sao em khóc?
- Em bị mẹ mắng. Anh I-go ăn vụng mứt, lại bảo là em ăn.
Xa-sa bảo:
- Thôi, đừng khóc nữa! Về nhà đi, anh sẽ cho em phần kem của anh.
- Thế các anh không thích kem à?
- Hôm nay, bọn anh ăn phải đến mười que kem rồi ấy chứ!
I-ra đề nghị:
- Tốt nhất là chia kem ra làm ba phần.
Về đến nhà Mi-sa, ba anh em chia kem làm ba phần. Mi-sa gật gù:
- Có lần tớ ăn hết nhẵn cả một thùng kem.
I-ra cười to:
- Úi dà, anh lại bịa chuyện rồi! Ai mà tin được!
- Thì thùng kem nhỏ bằng cái cốc ấy mà!
Theo NÔ-XỐP (Hoàng Anh dịch)
Mi-sa và Xa-sa ngồi chơi ở đâu?
Những chú bé giàu trí tưởng tượng
Mi-sa và Xa-sa ngồi chơi ngoài sân chung cư. Hai cậu thi tán dóc. Mi-sa bảo:
- Có lần, tớ giẫm phải một chiếc xe buýt. Vừa nghe đánh “roạt” một cái, xe đã bẹp rúm.
- Xạo quá! Làm sao cậu giẫm bẹp được chiếc xe buýt?
- Thì nó là đồ chơi, nhỏ xíu ấy mà.
Đến lượt Xa-sa:
- Một đêm, tớ bay lên Mặt Trăng.
Mi-sa cười phá lên:
- Thế cậu trông thấy gì nào?
- Tớ bay ban đêm nên không thấy gì. Bay mãi... bay mãi... rồi rơi huỵch xuống đất. Thế là tỉnh dậy.
- Sao cậu không nói ngay từ đầu là cậu ngủ mê?
Nghe hai bạn tán dóc, l-go xen vào:
- Các cậu khoác lác quá thể!
- Nhưng chúng tớ có lừa dối ai đâu! Chỉ tưởng tượng thôi, như kể chuyện cổ tích ấy mà.
I-go xì một cái, tỏ vẻ coi thường. Chúng cãi nhau. Rồi Mi-sa và Xa-sa bỏ về. Qua quầy kem, hai cậu bé lục hết các túi, vừa đủ tiền mua chung một gói kem.
Mi-sa bảo:
- Chúng mình về nhà lấy dao cắt cho đều.
Đến cầu thang, hai cậu bé gặp I-ra. Mắt cô bé đỏ hoe. Mi-sa hỏi:
- Vì sao em khóc?
- Em bị mẹ mắng. Anh I-go ăn vụng mứt, lại bảo là em ăn.
Xa-sa bảo:
- Thôi, đừng khóc nữa! Về nhà đi, anh sẽ cho em phần kem của anh.
- Thế các anh không thích kem à?
- Hôm nay, bọn anh ăn phải đến mười que kem rồi ấy chứ!
I-ra đề nghị:
- Tốt nhất là chia kem ra làm ba phần.
Về đến nhà Mi-sa, ba anh em chia kem làm ba phần. Mi-sa gật gù:
- Có lần tớ ăn hết nhẵn cả một thùng kem.
I-ra cười to:
- Úi dà, anh lại bịa chuyện rồi! Ai mà tin được!
- Thì thùng kem nhỏ bằng cái cốc ấy mà!
Theo NÔ-XỐP (Hoàng Anh dịch)
Mi-sa và Xa-sa chơi trò gì?
Những chú bé giàu trí tưởng tượng
Mi-sa và Xa-sa ngồi chơi ngoài sân chung cư. Hai cậu thi tán dóc. Mi-sa bảo:
- Có lần, tớ giẫm phải một chiếc xe buýt. Vừa nghe đánh “roạt” một cái, xe đã bẹp rúm.
- Xạo quá! Làm sao cậu giẫm bẹp được chiếc xe buýt?
- Thì nó là đồ chơi, nhỏ xíu ấy mà.
Đến lượt Xa-sa:
- Một đêm, tớ bay lên Mặt Trăng.
Mi-sa cười phá lên:
- Thế cậu trông thấy gì nào?
- Tớ bay ban đêm nên không thấy gì. Bay mãi... bay mãi... rồi rơi huỵch xuống đất. Thế là tỉnh dậy.
- Sao cậu không nói ngay từ đầu là cậu ngủ mê?
Nghe hai bạn tán dóc, l-go xen vào:
- Các cậu khoác lác quá thể!
- Nhưng chúng tớ có lừa dối ai đâu! Chỉ tưởng tượng thôi, như kể chuyện cổ tích ấy mà.
I-go xì một cái, tỏ vẻ coi thường. Chúng cãi nhau. Rồi Mi-sa và Xa-sa bỏ về. Qua quầy kem, hai cậu bé lục hết các túi, vừa đủ tiền mua chung một gói kem.
Mi-sa bảo:
- Chúng mình về nhà lấy dao cắt cho đều.
Đến cầu thang, hai cậu bé gặp I-ra. Mắt cô bé đỏ hoe. Mi-sa hỏi:
- Vì sao em khóc?
- Em bị mẹ mắng. Anh I-go ăn vụng mứt, lại bảo là em ăn.
Xa-sa bảo:
- Thôi, đừng khóc nữa! Về nhà đi, anh sẽ cho em phần kem của anh.
- Thế các anh không thích kem à?
- Hôm nay, bọn anh ăn phải đến mười que kem rồi ấy chứ!
I-ra đề nghị:
- Tốt nhất là chia kem ra làm ba phần.
Về đến nhà Mi-sa, ba anh em chia kem làm ba phần. Mi-sa gật gù:
- Có lần tớ ăn hết nhẵn cả một thùng kem.
I-ra cười to:
- Úi dà, anh lại bịa chuyện rồi! Ai mà tin được!
- Thì thùng kem nhỏ bằng cái cốc ấy mà!
Theo NÔ-XỐP (Hoàng Anh dịch)
Câu chuyện tán dóc đầu tiên mà Mi-sa mang tới là gì?
Những chú bé giàu trí tưởng tượng
Mi-sa và Xa-sa ngồi chơi ngoài sân chung cư. Hai cậu thi tán dóc. Mi-sa bảo:
- Có lần, tớ giẫm phải một chiếc xe buýt. Vừa nghe đánh “roạt” một cái, xe đã bẹp rúm.
- Xạo quá! Làm sao cậu giẫm bẹp được chiếc xe buýt?
- Thì nó là đồ chơi, nhỏ xíu ấy mà.
Đến lượt Xa-sa:
- Một đêm, tớ bay lên Mặt Trăng.
Mi-sa cười phá lên:
- Thế cậu trông thấy gì nào?
- Tớ bay ban đêm nên không thấy gì. Bay mãi... bay mãi... rồi rơi huỵch xuống đất. Thế là tỉnh dậy.
- Sao cậu không nói ngay từ đầu là cậu ngủ mê?
Nghe hai bạn tán dóc, l-go xen vào:
- Các cậu khoác lác quá thể!
- Nhưng chúng tớ có lừa dối ai đâu! Chỉ tưởng tượng thôi, như kể chuyện cổ tích ấy mà.
I-go xì một cái, tỏ vẻ coi thường. Chúng cãi nhau. Rồi Mi-sa và Xa-sa bỏ về. Qua quầy kem, hai cậu bé lục hết các túi, vừa đủ tiền mua chung một gói kem.
Mi-sa bảo:
- Chúng mình về nhà lấy dao cắt cho đều.
Đến cầu thang, hai cậu bé gặp I-ra. Mắt cô bé đỏ hoe. Mi-sa hỏi:
- Vì sao em khóc?
- Em bị mẹ mắng. Anh I-go ăn vụng mứt, lại bảo là em ăn.
Xa-sa bảo:
- Thôi, đừng khóc nữa! Về nhà đi, anh sẽ cho em phần kem của anh.
- Thế các anh không thích kem à?
- Hôm nay, bọn anh ăn phải đến mười que kem rồi ấy chứ!
I-ra đề nghị:
- Tốt nhất là chia kem ra làm ba phần.
Về đến nhà Mi-sa, ba anh em chia kem làm ba phần. Mi-sa gật gù:
- Có lần tớ ăn hết nhẵn cả một thùng kem.
I-ra cười to:
- Úi dà, anh lại bịa chuyện rồi! Ai mà tin được!
- Thì thùng kem nhỏ bằng cái cốc ấy mà!
Theo NÔ-XỐP (Hoàng Anh dịch)
Xa-sa giải thích thế nào về việc mình bay được lên Mặt Trăng?
Những chú bé giàu trí tưởng tượng
Mi-sa và Xa-sa ngồi chơi ngoài sân chung cư. Hai cậu thi tán dóc. Mi-sa bảo:
- Có lần, tớ giẫm phải một chiếc xe buýt. Vừa nghe đánh “roạt” một cái, xe đã bẹp rúm.
- Xạo quá! Làm sao cậu giẫm bẹp được chiếc xe buýt?
- Thì nó là đồ chơi, nhỏ xíu ấy mà.
Đến lượt Xa-sa:
- Một đêm, tớ bay lên Mặt Trăng.
Mi-sa cười phá lên:
- Thế cậu trông thấy gì nào?
- Tớ bay ban đêm nên không thấy gì. Bay mãi... bay mãi... rồi rơi huỵch xuống đất. Thế là tỉnh dậy.
- Sao cậu không nói ngay từ đầu là cậu ngủ mê?
Nghe hai bạn tán dóc, l-go xen vào:
- Các cậu khoác lác quá thể!
- Nhưng chúng tớ có lừa dối ai đâu! Chỉ tưởng tượng thôi, như kể chuyện cổ tích ấy mà.
I-go xì một cái, tỏ vẻ coi thường. Chúng cãi nhau. Rồi Mi-sa và Xa-sa bỏ về. Qua quầy kem, hai cậu bé lục hết các túi, vừa đủ tiền mua chung một gói kem.
Mi-sa bảo:
- Chúng mình về nhà lấy dao cắt cho đều.
Đến cầu thang, hai cậu bé gặp I-ra. Mắt cô bé đỏ hoe. Mi-sa hỏi:
- Vì sao em khóc?
- Em bị mẹ mắng. Anh I-go ăn vụng mứt, lại bảo là em ăn.
Xa-sa bảo:
- Thôi, đừng khóc nữa! Về nhà đi, anh sẽ cho em phần kem của anh.
- Thế các anh không thích kem à?
- Hôm nay, bọn anh ăn phải đến mười que kem rồi ấy chứ!
I-ra đề nghị:
- Tốt nhất là chia kem ra làm ba phần.
Về đến nhà Mi-sa, ba anh em chia kem làm ba phần. Mi-sa gật gù:
- Có lần tớ ăn hết nhẵn cả một thùng kem.
I-ra cười to:
- Úi dà, anh lại bịa chuyện rồi! Ai mà tin được!
- Thì thùng kem nhỏ bằng cái cốc ấy mà!
Theo NÔ-XỐP (Hoàng Anh dịch)
I-go nhận xét gì về Mi-sa và Xa-sa khi thấy hai bạn thi tán dóc?
Những chú bé giàu trí tưởng tượng
Mi-sa và Xa-sa ngồi chơi ngoài sân chung cư. Hai cậu thi tán dóc. Mi-sa bảo:
- Có lần, tớ giẫm phải một chiếc xe buýt. Vừa nghe đánh “roạt” một cái, xe đã bẹp rúm.
- Xạo quá! Làm sao cậu giẫm bẹp được chiếc xe buýt?
- Thì nó là đồ chơi, nhỏ xíu ấy mà.
Đến lượt Xa-sa:
- Một đêm, tớ bay lên Mặt Trăng.
Mi-sa cười phá lên:
- Thế cậu trông thấy gì nào?
- Tớ bay ban đêm nên không thấy gì. Bay mãi... bay mãi... rồi rơi huỵch xuống đất. Thế là tỉnh dậy.
- Sao cậu không nói ngay từ đầu là cậu ngủ mê?
Nghe hai bạn tán dóc, l-go xen vào:
- Các cậu khoác lác quá thể!
- Nhưng chúng tớ có lừa dối ai đâu! Chỉ tưởng tượng thôi, như kể chuyện cổ tích ấy mà.
I-go xì một cái, tỏ vẻ coi thường. Chúng cãi nhau. Rồi Mi-sa và Xa-sa bỏ về. Qua quầy kem, hai cậu bé lục hết các túi, vừa đủ tiền mua chung một gói kem.
Mi-sa bảo:
- Chúng mình về nhà lấy dao cắt cho đều.
Đến cầu thang, hai cậu bé gặp I-ra. Mắt cô bé đỏ hoe. Mi-sa hỏi:
- Vì sao em khóc?
- Em bị mẹ mắng. Anh I-go ăn vụng mứt, lại bảo là em ăn.
Xa-sa bảo:
- Thôi, đừng khóc nữa! Về nhà đi, anh sẽ cho em phần kem của anh.
- Thế các anh không thích kem à?
- Hôm nay, bọn anh ăn phải đến mười que kem rồi ấy chứ!
I-ra đề nghị:
- Tốt nhất là chia kem ra làm ba phần.
Về đến nhà Mi-sa, ba anh em chia kem làm ba phần. Mi-sa gật gù:
- Có lần tớ ăn hết nhẵn cả một thùng kem.
I-ra cười to:
- Úi dà, anh lại bịa chuyện rồi! Ai mà tin được!
- Thì thùng kem nhỏ bằng cái cốc ấy mà!
Theo NÔ-XỐP (Hoàng Anh dịch)
Thái độ của I-go trước những câu chuyện của Mi-sa và Xa-sa là gì?
Những chú bé giàu trí tưởng tượng
Mi-sa và Xa-sa ngồi chơi ngoài sân chung cư. Hai cậu thi tán dóc. Mi-sa bảo:
- Có lần, tớ giẫm phải một chiếc xe buýt. Vừa nghe đánh “roạt” một cái, xe đã bẹp rúm.
- Xạo quá! Làm sao cậu giẫm bẹp được chiếc xe buýt?
- Thì nó là đồ chơi, nhỏ xíu ấy mà.
Đến lượt Xa-sa:
- Một đêm, tớ bay lên Mặt Trăng.
Mi-sa cười phá lên:
- Thế cậu trông thấy gì nào?
- Tớ bay ban đêm nên không thấy gì. Bay mãi... bay mãi... rồi rơi huỵch xuống đất. Thế là tỉnh dậy.
- Sao cậu không nói ngay từ đầu là cậu ngủ mê?
Nghe hai bạn tán dóc, l-go xen vào:
- Các cậu khoác lác quá thể!
- Nhưng chúng tớ có lừa dối ai đâu! Chỉ tưởng tượng thôi, như kể chuyện cổ tích ấy mà.
I-go xì một cái, tỏ vẻ coi thường. Chúng cãi nhau. Rồi Mi-sa và Xa-sa bỏ về. Qua quầy kem, hai cậu bé lục hết các túi, vừa đủ tiền mua chung một gói kem.
Mi-sa bảo:
- Chúng mình về nhà lấy dao cắt cho đều.
Đến cầu thang, hai cậu bé gặp I-ra. Mắt cô bé đỏ hoe. Mi-sa hỏi:
- Vì sao em khóc?
- Em bị mẹ mắng. Anh I-go ăn vụng mứt, lại bảo là em ăn.
Xa-sa bảo:
- Thôi, đừng khóc nữa! Về nhà đi, anh sẽ cho em phần kem của anh.
- Thế các anh không thích kem à?
- Hôm nay, bọn anh ăn phải đến mười que kem rồi ấy chứ!
I-ra đề nghị:
- Tốt nhất là chia kem ra làm ba phần.
Về đến nhà Mi-sa, ba anh em chia kem làm ba phần. Mi-sa gật gù:
- Có lần tớ ăn hết nhẵn cả một thùng kem.
I-ra cười to:
- Úi dà, anh lại bịa chuyện rồi! Ai mà tin được!
- Thì thùng kem nhỏ bằng cái cốc ấy mà!
Theo NÔ-XỐP (Hoàng Anh dịch)
Tính xấu của I-go là gì?
Những chú bé giàu trí tưởng tượng
Mi-sa và Xa-sa ngồi chơi ngoài sân chung cư. Hai cậu thi tán dóc. Mi-sa bảo:
- Có lần, tớ giẫm phải một chiếc xe buýt. Vừa nghe đánh “roạt” một cái, xe đã bẹp rúm.
- Xạo quá! Làm sao cậu giẫm bẹp được chiếc xe buýt?
- Thì nó là đồ chơi, nhỏ xíu ấy mà.
Đến lượt Xa-sa:
- Một đêm, tớ bay lên Mặt Trăng.
Mi-sa cười phá lên:
- Thế cậu trông thấy gì nào?
- Tớ bay ban đêm nên không thấy gì. Bay mãi... bay mãi... rồi rơi huỵch xuống đất. Thế là tỉnh dậy.
- Sao cậu không nói ngay từ đầu là cậu ngủ mê?
Nghe hai bạn tán dóc, l-go xen vào:
- Các cậu khoác lác quá thể!
- Nhưng chúng tớ có lừa dối ai đâu! Chỉ tưởng tượng thôi, như kể chuyện cổ tích ấy mà.
I-go xì một cái, tỏ vẻ coi thường. Chúng cãi nhau. Rồi Mi-sa và Xa-sa bỏ về. Qua quầy kem, hai cậu bé lục hết các túi, vừa đủ tiền mua chung một gói kem.
Mi-sa bảo:
- Chúng mình về nhà lấy dao cắt cho đều.
Đến cầu thang, hai cậu bé gặp I-ra. Mắt cô bé đỏ hoe. Mi-sa hỏi:
- Vì sao em khóc?
- Em bị mẹ mắng. Anh I-go ăn vụng mứt, lại bảo là em ăn.
Xa-sa bảo:
- Thôi, đừng khóc nữa! Về nhà đi, anh sẽ cho em phần kem của anh.
- Thế các anh không thích kem à?
- Hôm nay, bọn anh ăn phải đến mười que kem rồi ấy chứ!
I-ra đề nghị:
- Tốt nhất là chia kem ra làm ba phần.
Về đến nhà Mi-sa, ba anh em chia kem làm ba phần. Mi-sa gật gù:
- Có lần tớ ăn hết nhẵn cả một thùng kem.
I-ra cười to:
- Úi dà, anh lại bịa chuyện rồi! Ai mà tin được!
- Thì thùng kem nhỏ bằng cái cốc ấy mà!
Theo NÔ-XỐP (Hoàng Anh dịch)
Mi-sa và Xa-sa đã làm gì để an ủi I-ra?
Những chú bé giàu trí tưởng tượng
Mi-sa và Xa-sa ngồi chơi ngoài sân chung cư. Hai cậu thi tán dóc. Mi-sa bảo:
- Có lần, tớ giẫm phải một chiếc xe buýt. Vừa nghe đánh “roạt” một cái, xe đã bẹp rúm.
- Xạo quá! Làm sao cậu giẫm bẹp được chiếc xe buýt?
- Thì nó là đồ chơi, nhỏ xíu ấy mà.
Đến lượt Xa-sa:
- Một đêm, tớ bay lên Mặt Trăng.
Mi-sa cười phá lên:
- Thế cậu trông thấy gì nào?
- Tớ bay ban đêm nên không thấy gì. Bay mãi... bay mãi... rồi rơi huỵch xuống đất. Thế là tỉnh dậy.
- Sao cậu không nói ngay từ đầu là cậu ngủ mê?
Nghe hai bạn tán dóc, l-go xen vào:
- Các cậu khoác lác quá thể!
- Nhưng chúng tớ có lừa dối ai đâu! Chỉ tưởng tượng thôi, như kể chuyện cổ tích ấy mà.
I-go xì một cái, tỏ vẻ coi thường. Chúng cãi nhau. Rồi Mi-sa và Xa-sa bỏ về. Qua quầy kem, hai cậu bé lục hết các túi, vừa đủ tiền mua chung một gói kem.
Mi-sa bảo:
- Chúng mình về nhà lấy dao cắt cho đều.
Đến cầu thang, hai cậu bé gặp I-ra. Mắt cô bé đỏ hoe. Mi-sa hỏi:
- Vì sao em khóc?
- Em bị mẹ mắng. Anh I-go ăn vụng mứt, lại bảo là em ăn.
Xa-sa bảo:
- Thôi, đừng khóc nữa! Về nhà đi, anh sẽ cho em phần kem của anh.
- Thế các anh không thích kem à?
- Hôm nay, bọn anh ăn phải đến mười que kem rồi ấy chứ!
I-ra đề nghị:
- Tốt nhất là chia kem ra làm ba phần.
Về đến nhà Mi-sa, ba anh em chia kem làm ba phần. Mi-sa gật gù:
- Có lần tớ ăn hết nhẵn cả một thùng kem.
I-ra cười to:
- Úi dà, anh lại bịa chuyện rồi! Ai mà tin được!
- Thì thùng kem nhỏ bằng cái cốc ấy mà!
Theo NÔ-XỐP (Hoàng Anh dịch)
Nội dung của bài đọc là gì?
Chuyện về kể Mi-sa và Xa-sa với sở thích nhưng tính cách , biết người khác còn chú bé I-go thì tuy những câu chuyện của hai bạn, nhưng lại , ăn vụng rồi đổ cho em mình. Qua đó, truyện khuyên chúng ta nên sống trung thực và cần biết khi làm sai.
(Kéo thả hoặc click vào để điền)
Bạn có thể đăng câu hỏi về bài học này ở đây