Bài học cùng chủ đề
Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:
Luyện tập SVIP
BỨC THƯ GỬI CHÚ LÍNH CHÌ DŨNG CẢM
Kí ức cuộc đời tôi bồng bềnh trôi trên dòng sông thời gian rồi lướt nhanh và sau đó tuôn trào như dòng thác xiết. Tuổi trưởng thành đang chào đón tôi, song tôi tin chắc rằng, tuổi thơ trong sáng, ngây thơ cùng trí tưởng tượng ngọt ngào vẫn mãi in đậm trong trái tim tôi và dường như còn thấm sâu vào từng huyết mạch. Chú lính chì ơi, đối với tôi, một cô bé mười bốn tuổi vẫn mê đọc truyện cổ tích thì câu chuyện về chú luôn chân thực và có ý nghĩa biết nhường nào. Chính vì thế tôi viết thư này cho chủ đề bày tỏ những cảm xúc của mình về một nhân vật mà tôi yêu thích nhất trong truyện cổ tích của Han-xơ Cri-xti-an An-đéc-xen (Hans Christian Andersen). [...]
Câu chuyện về chú lính chì đã gợi lên trong tôi những suy ngẫm sâu sắc và tôi sẽ bày tỏ với chú trong bức thư này.
Là chú lính chì cuối cùng của bộ đồ chơi lính chì tí hon, chú chỉ có một chân bởi vì người làm ra chủ bị thiếu vật liệu, ấy vậy mà chú không hề lùi bước trước bất kì mối đe doạ nào. Chú cùng người anh em của mình sống trong một ngôi nhà, nơi chú được cậu chủ yêu mến và cô vũ nữ ba lê bằng giấy gửi gắm yêu thương. Trái tim của chú đã chiến thắng nỗi sợ hãi tên phù thuỷ gớm ghiếc trong chiếc hộp lò xo, đã vượt qua mọi hiểm nguy mà chú phải đối mặt trong lòng cống tối om với chiếc thuyền giấy mỏng manh trên suốt chặng hành trình đầy cam go và thử thách, trong đó thử thách lớn nhất mà chú phải vượt qua là lũ chuột cống hôi hám và con cá đã nuốt chửng chú vào bụng. Thế rồi số phận rui rủi lại đưa chính con cá ấy về ngôi nhà của cậu chủ. Chị bếp đã phát hiện ra chú trong bụng cá đúng lúc đem cá ra làm bữa. Chú lính chì đã có những phút giây hạnh phúc và chú lưu giữ mãi những phút giây ấy trong trái tim mình, rồi cuối cùng tất cả đều bị ngọn lửa thiêu trụi và chỉ còn dấu ấn của một câu chuyện tình yêu lãng mạn.
Chú lính chì bé nhỏ yêu quý của tôi ơi, chú đã khiến tôi nhớ tới chàng Rô-mê-ô (Romeo) trẻ trung và ông lão đánh cá trong truyện của Ơ-ni-xơ-tơ Hê-minh-uây (Ernest Hemingway). Nhà văn Hê-minh-uây đã đúng khi cho rằng: “Con người có thể bị huỷ diệt nhưng không thể bị đánh bại”. Còn tôi lại được nghe người ta nói rằng: “Đường đời thường lắm chông gai. Một ngày mới luôn đem đến cho chúng ta thách thức mới. Có người né tránh thử thách, song có người lại sẵn sàng đối mặt với số phận mà không hề chùn bước trước mọi khó khăn, kể cả về vật chất lẫn tinh thần. Đó là trường hợp của chú lính chì bé nhỏ, của Tơ-ri Phoóc (Terry Fox) - chàng trai trẻ người Ca-na-đa (Canada) - đã chạy bộ tới muôn nẻo đường chỉ với một chân duy nhất. [...]
Tôi muốn nói lời cảm ơn nhà văn An-đéc-xen vì ông đã “dập tắt hi vọng” về “một kết thúc có hậu" như ta thường gặp trong các câu chuyện cổ tích. Trẻ em chúng ta đang sống trong một thế giới thực, nơi mà hằng ngày vẫn diễn ra chiến tranh đau thương, tệ nạn ma tuý, cảnh đói nghèo... Chính vì thế, phải nhìn nhận một cách nghiêm túc những mặt trái của cuộc sống thực tại để tìm cách giải quyết có hiệu quả, và từ đó, chúng ta sẽ xây dựng một thế giới tươi đẹp hơn.
Chào tạm biệt chú lính chì bé nhỏ.
Gửi tặng chú hoa và nụ hôn của tình yêu.
(Trích Những bức thư đoạt giải cuộc thi UPU lần thứ 34, NXB Bưu điện, Hà Nội, 2005)
Văn bản Bức thư gửi chú lính chì dũng cảm được với dưới hình thức
BỨC THƯ GỬI CHÚ LÍNH CHÌ DŨNG CẢM
Kí ức cuộc đời tôi bồng bềnh trôi trên dòng sông thời gian rồi lướt nhanh và sau đó tuôn trào như dòng thác xiết. Tuổi trưởng thành đang chào đón tôi, song tôi tin chắc rằng, tuổi thơ trong sáng, ngây thơ cùng trí tưởng tượng ngọt ngào vẫn mãi in đậm trong trái tim tôi và dường như còn thấm sâu vào từng huyết mạch. Chú lính chì ơi, đối với tôi, một cô bé mười bốn tuổi vẫn mê đọc truyện cổ tích thì câu chuyện về chú luôn chân thực và có ý nghĩa biết nhường nào. Chính vì thế tôi viết thư này cho chủ đề bày tỏ những cảm xúc của mình về một nhân vật mà tôi yêu thích nhất trong truyện cổ tích của Han-xơ Cri-xti-an An-đéc-xen (Hans Christian Andersen). [...]
Câu chuyện về chú lính chì đã gợi lên trong tôi những suy ngẫm sâu sắc và tôi sẽ bày tỏ với chú trong bức thư này.
Là chú lính chì cuối cùng của bộ đồ chơi lính chì tí hon, chú chỉ có một chân bởi vì người làm ra chủ bị thiếu vật liệu, ấy vậy mà chú không hề lùi bước trước bất kì mối đe doạ nào. Chú cùng người anh em của mình sống trong một ngôi nhà, nơi chú được cậu chủ yêu mến và cô vũ nữ ba lê bằng giấy gửi gắm yêu thương. Trái tim của chú đã chiến thắng nỗi sợ hãi tên phù thuỷ gớm ghiếc trong chiếc hộp lò xo, đã vượt qua mọi hiểm nguy mà chú phải đối mặt trong lòng cống tối om với chiếc thuyền giấy mỏng manh trên suốt chặng hành trình đầy cam go và thử thách, trong đó thử thách lớn nhất mà chú phải vượt qua là lũ chuột cống hôi hám và con cá đã nuốt chửng chú vào bụng. Thế rồi số phận rui rủi lại đưa chính con cá ấy về ngôi nhà của cậu chủ. Chị bếp đã phát hiện ra chú trong bụng cá đúng lúc đem cá ra làm bữa. Chú lính chì đã có những phút giây hạnh phúc và chú lưu giữ mãi những phút giây ấy trong trái tim mình, rồi cuối cùng tất cả đều bị ngọn lửa thiêu trụi và chỉ còn dấu ấn của một câu chuyện tình yêu lãng mạn.
Chú lính chì bé nhỏ yêu quý của tôi ơi, chú đã khiến tôi nhớ tới chàng Rô-mê-ô (Romeo) trẻ trung và ông lão đánh cá trong truyện của Ơ-ni-xơ-tơ Hê-minh-uây (Ernest Hemingway). Nhà văn Hê-minh-uây đã đúng khi cho rằng: “Con người có thể bị huỷ diệt nhưng không thể bị đánh bại”. Còn tôi lại được nghe người ta nói rằng: “Đường đời thường lắm chông gai. Một ngày mới luôn đem đến cho chúng ta thách thức mới. Có người né tránh thử thách, song có người lại sẵn sàng đối mặt với số phận mà không hề chùn bước trước mọi khó khăn, kể cả về vật chất lẫn tinh thần. Đó là trường hợp của chú lính chì bé nhỏ, của Tơ-ri Phoóc (Terry Fox) - chàng trai trẻ người Ca-na-đa (Canada) - đã chạy bộ tới muôn nẻo đường chỉ với một chân duy nhất. [...]
Tôi muốn nói lời cảm ơn nhà văn An-đéc-xen vì ông đã “dập tắt hi vọng” về “một kết thúc có hậu" như ta thường gặp trong các câu chuyện cổ tích. Trẻ em chúng ta đang sống trong một thế giới thực, nơi mà hằng ngày vẫn diễn ra chiến tranh đau thương, tệ nạn ma tuý, cảnh đói nghèo... Chính vì thế, phải nhìn nhận một cách nghiêm túc những mặt trái của cuộc sống thực tại để tìm cách giải quyết có hiệu quả, và từ đó, chúng ta sẽ xây dựng một thế giới tươi đẹp hơn.
Chào tạm biệt chú lính chì bé nhỏ.
Gửi tặng chú hoa và nụ hôn của tình yêu.
(Trích Những bức thư đoạt giải cuộc thi UPU lần thứ 34, NXB Bưu điện, Hà Nội, 2005)
Chú lính chì dũng cảm là nhân vật trong truyện cổ tích nào, tác giả là ai?
BỨC THƯ GỬI CHÚ LÍNH CHÌ DŨNG CẢM
Kí ức cuộc đời tôi bồng bềnh trôi trên dòng sông thời gian rồi lướt nhanh và sau đó tuôn trào như dòng thác xiết. Tuổi trưởng thành đang chào đón tôi, song tôi tin chắc rằng, tuổi thơ trong sáng, ngây thơ cùng trí tưởng tượng ngọt ngào vẫn mãi in đậm trong trái tim tôi và dường như còn thấm sâu vào từng huyết mạch. Chú lính chì ơi, đối với tôi, một cô bé mười bốn tuổi vẫn mê đọc truyện cổ tích thì câu chuyện về chú luôn chân thực và có ý nghĩa biết nhường nào. Chính vì thế tôi viết thư này cho chủ đề bày tỏ những cảm xúc của mình về một nhân vật mà tôi yêu thích nhất trong truyện cổ tích của Han-xơ Cri-xti-an An-đéc-xen (Hans Christian Andersen). [...]
Câu chuyện về chú lính chì đã gợi lên trong tôi những suy ngẫm sâu sắc và tôi sẽ bày tỏ với chú trong bức thư này.
Là chú lính chì cuối cùng của bộ đồ chơi lính chì tí hon, chú chỉ có một chân bởi vì người làm ra chủ bị thiếu vật liệu, ấy vậy mà chú không hề lùi bước trước bất kì mối đe doạ nào. Chú cùng người anh em của mình sống trong một ngôi nhà, nơi chú được cậu chủ yêu mến và cô vũ nữ ba lê bằng giấy gửi gắm yêu thương. Trái tim của chú đã chiến thắng nỗi sợ hãi tên phù thuỷ gớm ghiếc trong chiếc hộp lò xo, đã vượt qua mọi hiểm nguy mà chú phải đối mặt trong lòng cống tối om với chiếc thuyền giấy mỏng manh trên suốt chặng hành trình đầy cam go và thử thách, trong đó thử thách lớn nhất mà chú phải vượt qua là lũ chuột cống hôi hám và con cá đã nuốt chửng chú vào bụng. Thế rồi số phận rui rủi lại đưa chính con cá ấy về ngôi nhà của cậu chủ. Chị bếp đã phát hiện ra chú trong bụng cá đúng lúc đem cá ra làm bữa. Chú lính chì đã có những phút giây hạnh phúc và chú lưu giữ mãi những phút giây ấy trong trái tim mình, rồi cuối cùng tất cả đều bị ngọn lửa thiêu trụi và chỉ còn dấu ấn của một câu chuyện tình yêu lãng mạn.
Chú lính chì bé nhỏ yêu quý của tôi ơi, chú đã khiến tôi nhớ tới chàng Rô-mê-ô (Romeo) trẻ trung và ông lão đánh cá trong truyện của Ơ-ni-xơ-tơ Hê-minh-uây (Ernest Hemingway). Nhà văn Hê-minh-uây đã đúng khi cho rằng: “Con người có thể bị huỷ diệt nhưng không thể bị đánh bại”. Còn tôi lại được nghe người ta nói rằng: “Đường đời thường lắm chông gai. Một ngày mới luôn đem đến cho chúng ta thách thức mới. Có người né tránh thử thách, song có người lại sẵn sàng đối mặt với số phận mà không hề chùn bước trước mọi khó khăn, kể cả về vật chất lẫn tinh thần. Đó là trường hợp của chú lính chì bé nhỏ, của Tơ-ri Phoóc (Terry Fox) - chàng trai trẻ người Ca-na-đa (Canada) - đã chạy bộ tới muôn nẻo đường chỉ với một chân duy nhất. [...]
Tôi muốn nói lời cảm ơn nhà văn An-đéc-xen vì ông đã “dập tắt hi vọng” về “một kết thúc có hậu" như ta thường gặp trong các câu chuyện cổ tích. Trẻ em chúng ta đang sống trong một thế giới thực, nơi mà hằng ngày vẫn diễn ra chiến tranh đau thương, tệ nạn ma tuý, cảnh đói nghèo... Chính vì thế, phải nhìn nhận một cách nghiêm túc những mặt trái của cuộc sống thực tại để tìm cách giải quyết có hiệu quả, và từ đó, chúng ta sẽ xây dựng một thế giới tươi đẹp hơn.
Chào tạm biệt chú lính chì bé nhỏ.
Gửi tặng chú hoa và nụ hôn của tình yêu.
(Trích Những bức thư đoạt giải cuộc thi UPU lần thứ 34, NXB Bưu điện, Hà Nội, 2005)
Ý kiến nào đúng khi nói về nhân vật chú lính chì dũng cảm? (Chọn hai đáp án)
BỨC THƯ GỬI CHÚ LÍNH CHÌ DŨNG CẢM
Kí ức cuộc đời tôi bồng bềnh trôi trên dòng sông thời gian rồi lướt nhanh và sau đó tuôn trào như dòng thác xiết. Tuổi trưởng thành đang chào đón tôi, song tôi tin chắc rằng, tuổi thơ trong sáng, ngây thơ cùng trí tưởng tượng ngọt ngào vẫn mãi in đậm trong trái tim tôi và dường như còn thấm sâu vào từng huyết mạch. Chú lính chì ơi, đối với tôi, một cô bé mười bốn tuổi vẫn mê đọc truyện cổ tích thì câu chuyện về chú luôn chân thực và có ý nghĩa biết nhường nào. Chính vì thế tôi viết thư này cho chủ đề bày tỏ những cảm xúc của mình về một nhân vật mà tôi yêu thích nhất trong truyện cổ tích của Han-xơ Cri-xti-an An-đéc-xen (Hans Christian Andersen). [...]
Câu chuyện về chú lính chì đã gợi lên trong tôi những suy ngẫm sâu sắc và tôi sẽ bày tỏ với chú trong bức thư này.
Là chú lính chì cuối cùng của bộ đồ chơi lính chì tí hon, chú chỉ có một chân bởi vì người làm ra chủ bị thiếu vật liệu, ấy vậy mà chú không hề lùi bước trước bất kì mối đe doạ nào. Chú cùng người anh em của mình sống trong một ngôi nhà, nơi chú được cậu chủ yêu mến và cô vũ nữ ba lê bằng giấy gửi gắm yêu thương. Trái tim của chú đã chiến thắng nỗi sợ hãi tên phù thuỷ gớm ghiếc trong chiếc hộp lò xo, đã vượt qua mọi hiểm nguy mà chú phải đối mặt trong lòng cống tối om với chiếc thuyền giấy mỏng manh trên suốt chặng hành trình đầy cam go và thử thách, trong đó thử thách lớn nhất mà chú phải vượt qua là lũ chuột cống hôi hám và con cá đã nuốt chửng chú vào bụng. Thế rồi số phận rui rủi lại đưa chính con cá ấy về ngôi nhà của cậu chủ. Chị bếp đã phát hiện ra chú trong bụng cá đúng lúc đem cá ra làm bữa. Chú lính chì đã có những phút giây hạnh phúc và chú lưu giữ mãi những phút giây ấy trong trái tim mình, rồi cuối cùng tất cả đều bị ngọn lửa thiêu trụi và chỉ còn dấu ấn của một câu chuyện tình yêu lãng mạn.
Chú lính chì bé nhỏ yêu quý của tôi ơi, chú đã khiến tôi nhớ tới chàng Rô-mê-ô (Romeo) trẻ trung và ông lão đánh cá trong truyện của Ơ-ni-xơ-tơ Hê-minh-uây (Ernest Hemingway). Nhà văn Hê-minh-uây đã đúng khi cho rằng: “Con người có thể bị huỷ diệt nhưng không thể bị đánh bại”. Còn tôi lại được nghe người ta nói rằng: “Đường đời thường lắm chông gai. Một ngày mới luôn đem đến cho chúng ta thách thức mới. Có người né tránh thử thách, song có người lại sẵn sàng đối mặt với số phận mà không hề chùn bước trước mọi khó khăn, kể cả về vật chất lẫn tinh thần. Đó là trường hợp của chú lính chì bé nhỏ, của Tơ-ri Phoóc (Terry Fox) - chàng trai trẻ người Ca-na-đa (Canada) - đã chạy bộ tới muôn nẻo đường chỉ với một chân duy nhất. [...]
Tôi muốn nói lời cảm ơn nhà văn An-đéc-xen vì ông đã “dập tắt hi vọng” về “một kết thúc có hậu" như ta thường gặp trong các câu chuyện cổ tích. Trẻ em chúng ta đang sống trong một thế giới thực, nơi mà hằng ngày vẫn diễn ra chiến tranh đau thương, tệ nạn ma tuý, cảnh đói nghèo... Chính vì thế, phải nhìn nhận một cách nghiêm túc những mặt trái của cuộc sống thực tại để tìm cách giải quyết có hiệu quả, và từ đó, chúng ta sẽ xây dựng một thế giới tươi đẹp hơn.
Chào tạm biệt chú lính chì bé nhỏ.
Gửi tặng chú hoa và nụ hôn của tình yêu.
(Trích Những bức thư đoạt giải cuộc thi UPU lần thứ 34, NXB Bưu điện, Hà Nội, 2005)
Đối với tác giả của Bức thư gửi chú lính chì dũng cảm, câu chuyện về chú lính chì hiện lên như thế nào?
BỨC THƯ GỬI CHÚ LÍNH CHÌ DŨNG CẢM
Kí ức cuộc đời tôi bồng bềnh trôi trên dòng sông thời gian rồi lướt nhanh và sau đó tuôn trào như dòng thác xiết. Tuổi trưởng thành đang chào đón tôi, song tôi tin chắc rằng, tuổi thơ trong sáng, ngây thơ cùng trí tưởng tượng ngọt ngào vẫn mãi in đậm trong trái tim tôi và dường như còn thấm sâu vào từng huyết mạch. Chú lính chì ơi, đối với tôi, một cô bé mười bốn tuổi vẫn mê đọc truyện cổ tích thì câu chuyện về chú luôn chân thực và có ý nghĩa biết nhường nào. Chính vì thế tôi viết thư này cho chủ đề bày tỏ những cảm xúc của mình về một nhân vật mà tôi yêu thích nhất trong truyện cổ tích của Han-xơ Cri-xti-an An-đéc-xen (Hans Christian Andersen). [...]
Câu chuyện về chú lính chì đã gợi lên trong tôi những suy ngẫm sâu sắc và tôi sẽ bày tỏ với chú trong bức thư này.
Là chú lính chì cuối cùng của bộ đồ chơi lính chì tí hon, chú chỉ có một chân bởi vì người làm ra chủ bị thiếu vật liệu, ấy vậy mà chú không hề lùi bước trước bất kì mối đe doạ nào. Chú cùng người anh em của mình sống trong một ngôi nhà, nơi chú được cậu chủ yêu mến và cô vũ nữ ba lê bằng giấy gửi gắm yêu thương. Trái tim của chú đã chiến thắng nỗi sợ hãi tên phù thuỷ gớm ghiếc trong chiếc hộp lò xo, đã vượt qua mọi hiểm nguy mà chú phải đối mặt trong lòng cống tối om với chiếc thuyền giấy mỏng manh trên suốt chặng hành trình đầy cam go và thử thách, trong đó thử thách lớn nhất mà chú phải vượt qua là lũ chuột cống hôi hám và con cá đã nuốt chửng chú vào bụng. Thế rồi số phận rui rủi lại đưa chính con cá ấy về ngôi nhà của cậu chủ. Chị bếp đã phát hiện ra chú trong bụng cá đúng lúc đem cá ra làm bữa. Chú lính chì đã có những phút giây hạnh phúc và chú lưu giữ mãi những phút giây ấy trong trái tim mình, rồi cuối cùng tất cả đều bị ngọn lửa thiêu trụi và chỉ còn dấu ấn của một câu chuyện tình yêu lãng mạn.
Chú lính chì bé nhỏ yêu quý của tôi ơi, chú đã khiến tôi nhớ tới chàng Rô-mê-ô (Romeo) trẻ trung và ông lão đánh cá trong truyện của Ơ-ni-xơ-tơ Hê-minh-uây (Ernest Hemingway). Nhà văn Hê-minh-uây đã đúng khi cho rằng: “Con người có thể bị huỷ diệt nhưng không thể bị đánh bại”. Còn tôi lại được nghe người ta nói rằng: “Đường đời thường lắm chông gai. Một ngày mới luôn đem đến cho chúng ta thách thức mới. Có người né tránh thử thách, song có người lại sẵn sàng đối mặt với số phận mà không hề chùn bước trước mọi khó khăn, kể cả về vật chất lẫn tinh thần. Đó là trường hợp của chú lính chì bé nhỏ, của Tơ-ri Phoóc (Terry Fox) - chàng trai trẻ người Ca-na-đa (Canada) - đã chạy bộ tới muôn nẻo đường chỉ với một chân duy nhất. [...]
Tôi muốn nói lời cảm ơn nhà văn An-đéc-xen vì ông đã “dập tắt hi vọng” về “một kết thúc có hậu" như ta thường gặp trong các câu chuyện cổ tích. Trẻ em chúng ta đang sống trong một thế giới thực, nơi mà hằng ngày vẫn diễn ra chiến tranh đau thương, tệ nạn ma tuý, cảnh đói nghèo... Chính vì thế, phải nhìn nhận một cách nghiêm túc những mặt trái của cuộc sống thực tại để tìm cách giải quyết có hiệu quả, và từ đó, chúng ta sẽ xây dựng một thế giới tươi đẹp hơn.
Chào tạm biệt chú lính chì bé nhỏ.
Gửi tặng chú hoa và nụ hôn của tình yêu.
(Trích Những bức thư đoạt giải cuộc thi UPU lần thứ 34, NXB Bưu điện, Hà Nội, 2005)
Chọn kết thúc của truyện Chú lính chì dũng cảm.
BỨC THƯ GỬI CHÚ LÍNH CHÌ DŨNG CẢM
Kí ức cuộc đời tôi bồng bềnh trôi trên dòng sông thời gian rồi lướt nhanh và sau đó tuôn trào như dòng thác xiết. Tuổi trưởng thành đang chào đón tôi, song tôi tin chắc rằng, tuổi thơ trong sáng, ngây thơ cùng trí tưởng tượng ngọt ngào vẫn mãi in đậm trong trái tim tôi và dường như còn thấm sâu vào từng huyết mạch. Chú lính chì ơi, đối với tôi, một cô bé mười bốn tuổi vẫn mê đọc truyện cổ tích thì câu chuyện về chú luôn chân thực và có ý nghĩa biết nhường nào. Chính vì thế tôi viết thư này cho chủ đề bày tỏ những cảm xúc của mình về một nhân vật mà tôi yêu thích nhất trong truyện cổ tích của Han-xơ Cri-xti-an An-đéc-xen (Hans Christian Andersen). [...]
Câu chuyện về chú lính chì đã gợi lên trong tôi những suy ngẫm sâu sắc và tôi sẽ bày tỏ với chú trong bức thư này.
Là chú lính chì cuối cùng của bộ đồ chơi lính chì tí hon, chú chỉ có một chân bởi vì người làm ra chủ bị thiếu vật liệu, ấy vậy mà chú không hề lùi bước trước bất kì mối đe doạ nào. Chú cùng người anh em của mình sống trong một ngôi nhà, nơi chú được cậu chủ yêu mến và cô vũ nữ ba lê bằng giấy gửi gắm yêu thương. Trái tim của chú đã chiến thắng nỗi sợ hãi tên phù thuỷ gớm ghiếc trong chiếc hộp lò xo, đã vượt qua mọi hiểm nguy mà chú phải đối mặt trong lòng cống tối om với chiếc thuyền giấy mỏng manh trên suốt chặng hành trình đầy cam go và thử thách, trong đó thử thách lớn nhất mà chú phải vượt qua là lũ chuột cống hôi hám và con cá đã nuốt chửng chú vào bụng. Thế rồi số phận rui rủi lại đưa chính con cá ấy về ngôi nhà của cậu chủ. Chị bếp đã phát hiện ra chú trong bụng cá đúng lúc đem cá ra làm bữa. Chú lính chì đã có những phút giây hạnh phúc và chú lưu giữ mãi những phút giây ấy trong trái tim mình, rồi cuối cùng tất cả đều bị ngọn lửa thiêu trụi và chỉ còn dấu ấn của một câu chuyện tình yêu lãng mạn.
Chú lính chì bé nhỏ yêu quý của tôi ơi, chú đã khiến tôi nhớ tới chàng Rô-mê-ô (Romeo) trẻ trung và ông lão đánh cá trong truyện của Ơ-ni-xơ-tơ Hê-minh-uây (Ernest Hemingway). Nhà văn Hê-minh-uây đã đúng khi cho rằng: “Con người có thể bị huỷ diệt nhưng không thể bị đánh bại”. Còn tôi lại được nghe người ta nói rằng: “Đường đời thường lắm chông gai. Một ngày mới luôn đem đến cho chúng ta thách thức mới. Có người né tránh thử thách, song có người lại sẵn sàng đối mặt với số phận mà không hề chùn bước trước mọi khó khăn, kể cả về vật chất lẫn tinh thần. Đó là trường hợp của chú lính chì bé nhỏ, của Tơ-ri Phoóc (Terry Fox) - chàng trai trẻ người Ca-na-đa (Canada) - đã chạy bộ tới muôn nẻo đường chỉ với một chân duy nhất. [...]
Tôi muốn nói lời cảm ơn nhà văn An-đéc-xen vì ông đã “dập tắt hi vọng” về “một kết thúc có hậu" như ta thường gặp trong các câu chuyện cổ tích. Trẻ em chúng ta đang sống trong một thế giới thực, nơi mà hằng ngày vẫn diễn ra chiến tranh đau thương, tệ nạn ma tuý, cảnh đói nghèo... Chính vì thế, phải nhìn nhận một cách nghiêm túc những mặt trái của cuộc sống thực tại để tìm cách giải quyết có hiệu quả, và từ đó, chúng ta sẽ xây dựng một thế giới tươi đẹp hơn.
Chào tạm biệt chú lính chì bé nhỏ.
Gửi tặng chú hoa và nụ hôn của tình yêu.
(Trích Những bức thư đoạt giải cuộc thi UPU lần thứ 34, NXB Bưu điện, Hà Nội, 2005)
Thử thách lớn nhất mà chú lính chì phải vượt qua là gì?
BỨC THƯ GỬI CHÚ LÍNH CHÌ DŨNG CẢM
Kí ức cuộc đời tôi bồng bềnh trôi trên dòng sông thời gian rồi lướt nhanh và sau đó tuôn trào như dòng thác xiết. Tuổi trưởng thành đang chào đón tôi, song tôi tin chắc rằng, tuổi thơ trong sáng, ngây thơ cùng trí tưởng tượng ngọt ngào vẫn mãi in đậm trong trái tim tôi và dường như còn thấm sâu vào từng huyết mạch. Chú lính chì ơi, đối với tôi, một cô bé mười bốn tuổi vẫn mê đọc truyện cổ tích thì câu chuyện về chú luôn chân thực và có ý nghĩa biết nhường nào. Chính vì thế tôi viết thư này cho chủ đề bày tỏ những cảm xúc của mình về một nhân vật mà tôi yêu thích nhất trong truyện cổ tích của Han-xơ Cri-xti-an An-đéc-xen (Hans Christian Andersen). [...]
Câu chuyện về chú lính chì đã gợi lên trong tôi những suy ngẫm sâu sắc và tôi sẽ bày tỏ với chú trong bức thư này.
Là chú lính chì cuối cùng của bộ đồ chơi lính chì tí hon, chú chỉ có một chân bởi vì người làm ra chủ bị thiếu vật liệu, ấy vậy mà chú không hề lùi bước trước bất kì mối đe doạ nào. Chú cùng người anh em của mình sống trong một ngôi nhà, nơi chú được cậu chủ yêu mến và cô vũ nữ ba lê bằng giấy gửi gắm yêu thương. Trái tim của chú đã chiến thắng nỗi sợ hãi tên phù thuỷ gớm ghiếc trong chiếc hộp lò xo, đã vượt qua mọi hiểm nguy mà chú phải đối mặt trong lòng cống tối om với chiếc thuyền giấy mỏng manh trên suốt chặng hành trình đầy cam go và thử thách, trong đó thử thách lớn nhất mà chú phải vượt qua là lũ chuột cống hôi hám và con cá đã nuốt chửng chú vào bụng. Thế rồi số phận rui rủi lại đưa chính con cá ấy về ngôi nhà của cậu chủ. Chị bếp đã phát hiện ra chú trong bụng cá đúng lúc đem cá ra làm bữa. Chú lính chì đã có những phút giây hạnh phúc và chú lưu giữ mãi những phút giây ấy trong trái tim mình, rồi cuối cùng tất cả đều bị ngọn lửa thiêu trụi và chỉ còn dấu ấn của một câu chuyện tình yêu lãng mạn.
Chú lính chì bé nhỏ yêu quý của tôi ơi, chú đã khiến tôi nhớ tới chàng Rô-mê-ô (Romeo) trẻ trung và ông lão đánh cá trong truyện của Ơ-ni-xơ-tơ Hê-minh-uây (Ernest Hemingway). Nhà văn Hê-minh-uây đã đúng khi cho rằng: “Con người có thể bị huỷ diệt nhưng không thể bị đánh bại”. Còn tôi lại được nghe người ta nói rằng: “Đường đời thường lắm chông gai. Một ngày mới luôn đem đến cho chúng ta thách thức mới. Có người né tránh thử thách, song có người lại sẵn sàng đối mặt với số phận mà không hề chùn bước trước mọi khó khăn, kể cả về vật chất lẫn tinh thần. Đó là trường hợp của chú lính chì bé nhỏ, của Tơ-ri Phoóc (Terry Fox) - chàng trai trẻ người Ca-na-đa (Canada) - đã chạy bộ tới muôn nẻo đường chỉ với một chân duy nhất. [...]
Tôi muốn nói lời cảm ơn nhà văn An-đéc-xen vì ông đã “dập tắt hi vọng” về “một kết thúc có hậu" như ta thường gặp trong các câu chuyện cổ tích. Trẻ em chúng ta đang sống trong một thế giới thực, nơi mà hằng ngày vẫn diễn ra chiến tranh đau thương, tệ nạn ma tuý, cảnh đói nghèo... Chính vì thế, phải nhìn nhận một cách nghiêm túc những mặt trái của cuộc sống thực tại để tìm cách giải quyết có hiệu quả, và từ đó, chúng ta sẽ xây dựng một thế giới tươi đẹp hơn.
Chào tạm biệt chú lính chì bé nhỏ.
Gửi tặng chú hoa và nụ hôn của tình yêu.
(Trích Những bức thư đoạt giải cuộc thi UPU lần thứ 34, NXB Bưu điện, Hà Nội, 2005)
Với kết thúc truyện Chú lính chì dũng cảm, nhà văn An-đéc-xen đã
BỨC THƯ GỬI CHÚ LÍNH CHÌ DŨNG CẢM
Kí ức cuộc đời tôi bồng bềnh trôi trên dòng sông thời gian rồi lướt nhanh và sau đó tuôn trào như dòng thác xiết. Tuổi trưởng thành đang chào đón tôi, song tôi tin chắc rằng, tuổi thơ trong sáng, ngây thơ cùng trí tưởng tượng ngọt ngào vẫn mãi in đậm trong trái tim tôi và dường như còn thấm sâu vào từng huyết mạch. Chú lính chì ơi, đối với tôi, một cô bé mười bốn tuổi vẫn mê đọc truyện cổ tích thì câu chuyện về chú luôn chân thực và có ý nghĩa biết nhường nào. Chính vì thế tôi viết thư này cho chủ đề bày tỏ những cảm xúc của mình về một nhân vật mà tôi yêu thích nhất trong truyện cổ tích của Han-xơ Cri-xti-an An-đéc-xen (Hans Christian Andersen). [...]
Câu chuyện về chú lính chì đã gợi lên trong tôi những suy ngẫm sâu sắc và tôi sẽ bày tỏ với chú trong bức thư này.
Là chú lính chì cuối cùng của bộ đồ chơi lính chì tí hon, chú chỉ có một chân bởi vì người làm ra chủ bị thiếu vật liệu, ấy vậy mà chú không hề lùi bước trước bất kì mối đe doạ nào. Chú cùng người anh em của mình sống trong một ngôi nhà, nơi chú được cậu chủ yêu mến và cô vũ nữ ba lê bằng giấy gửi gắm yêu thương. Trái tim của chú đã chiến thắng nỗi sợ hãi tên phù thuỷ gớm ghiếc trong chiếc hộp lò xo, đã vượt qua mọi hiểm nguy mà chú phải đối mặt trong lòng cống tối om với chiếc thuyền giấy mỏng manh trên suốt chặng hành trình đầy cam go và thử thách, trong đó thử thách lớn nhất mà chú phải vượt qua là lũ chuột cống hôi hám và con cá đã nuốt chửng chú vào bụng. Thế rồi số phận rui rủi lại đưa chính con cá ấy về ngôi nhà của cậu chủ. Chị bếp đã phát hiện ra chú trong bụng cá đúng lúc đem cá ra làm bữa. Chú lính chì đã có những phút giây hạnh phúc và chú lưu giữ mãi những phút giây ấy trong trái tim mình, rồi cuối cùng tất cả đều bị ngọn lửa thiêu trụi và chỉ còn dấu ấn của một câu chuyện tình yêu lãng mạn.
Chú lính chì bé nhỏ yêu quý của tôi ơi, chú đã khiến tôi nhớ tới chàng Rô-mê-ô (Romeo) trẻ trung và ông lão đánh cá trong truyện của Ơ-ni-xơ-tơ Hê-minh-uây (Ernest Hemingway). Nhà văn Hê-minh-uây đã đúng khi cho rằng: “Con người có thể bị huỷ diệt nhưng không thể bị đánh bại”. Còn tôi lại được nghe người ta nói rằng: “Đường đời thường lắm chông gai. Một ngày mới luôn đem đến cho chúng ta thách thức mới. Có người né tránh thử thách, song có người lại sẵn sàng đối mặt với số phận mà không hề chùn bước trước mọi khó khăn, kể cả về vật chất lẫn tinh thần. Đó là trường hợp của chú lính chì bé nhỏ, của Tơ-ri Phoóc (Terry Fox) - chàng trai trẻ người Ca-na-đa (Canada) - đã chạy bộ tới muôn nẻo đường chỉ với một chân duy nhất. [...]
Tôi muốn nói lời cảm ơn nhà văn An-đéc-xen vì ông đã “dập tắt hi vọng” về “một kết thúc có hậu" như ta thường gặp trong các câu chuyện cổ tích. Trẻ em chúng ta đang sống trong một thế giới thực, nơi mà hằng ngày vẫn diễn ra chiến tranh đau thương, tệ nạn ma tuý, cảnh đói nghèo... Chính vì thế, phải nhìn nhận một cách nghiêm túc những mặt trái của cuộc sống thực tại để tìm cách giải quyết có hiệu quả, và từ đó, chúng ta sẽ xây dựng một thế giới tươi đẹp hơn.
Chào tạm biệt chú lính chì bé nhỏ.
Gửi tặng chú hoa và nụ hôn của tình yêu.
(Trích Những bức thư đoạt giải cuộc thi UPU lần thứ 34, NXB Bưu điện, Hà Nội, 2005)
Nhân vật chú lính chì gợi tác giả nhớ đến những nhân vật nào? (Chọn ba đáp án)
BỨC THƯ GỬI CHÚ LÍNH CHÌ DŨNG CẢM
Kí ức cuộc đời tôi bồng bềnh trôi trên dòng sông thời gian rồi lướt nhanh và sau đó tuôn trào như dòng thác xiết. Tuổi trưởng thành đang chào đón tôi, song tôi tin chắc rằng, tuổi thơ trong sáng, ngây thơ cùng trí tưởng tượng ngọt ngào vẫn mãi in đậm trong trái tim tôi và dường như còn thấm sâu vào từng huyết mạch. Chú lính chì ơi, đối với tôi, một cô bé mười bốn tuổi vẫn mê đọc truyện cổ tích thì câu chuyện về chú luôn chân thực và có ý nghĩa biết nhường nào. Chính vì thế tôi viết thư này cho chủ đề bày tỏ những cảm xúc của mình về một nhân vật mà tôi yêu thích nhất trong truyện cổ tích của Han-xơ Cri-xti-an An-đéc-xen (Hans Christian Andersen). [...]
Câu chuyện về chú lính chì đã gợi lên trong tôi những suy ngẫm sâu sắc và tôi sẽ bày tỏ với chú trong bức thư này.
Là chú lính chì cuối cùng của bộ đồ chơi lính chì tí hon, chú chỉ có một chân bởi vì người làm ra chủ bị thiếu vật liệu, ấy vậy mà chú không hề lùi bước trước bất kì mối đe doạ nào. Chú cùng người anh em của mình sống trong một ngôi nhà, nơi chú được cậu chủ yêu mến và cô vũ nữ ba lê bằng giấy gửi gắm yêu thương. Trái tim của chú đã chiến thắng nỗi sợ hãi tên phù thuỷ gớm ghiếc trong chiếc hộp lò xo, đã vượt qua mọi hiểm nguy mà chú phải đối mặt trong lòng cống tối om với chiếc thuyền giấy mỏng manh trên suốt chặng hành trình đầy cam go và thử thách, trong đó thử thách lớn nhất mà chú phải vượt qua là lũ chuột cống hôi hám và con cá đã nuốt chửng chú vào bụng. Thế rồi số phận rui rủi lại đưa chính con cá ấy về ngôi nhà của cậu chủ. Chị bếp đã phát hiện ra chú trong bụng cá đúng lúc đem cá ra làm bữa. Chú lính chì đã có những phút giây hạnh phúc và chú lưu giữ mãi những phút giây ấy trong trái tim mình, rồi cuối cùng tất cả đều bị ngọn lửa thiêu trụi và chỉ còn dấu ấn của một câu chuyện tình yêu lãng mạn.
Chú lính chì bé nhỏ yêu quý của tôi ơi, chú đã khiến tôi nhớ tới chàng Rô-mê-ô (Romeo) trẻ trung và ông lão đánh cá trong truyện của Ơ-ni-xơ-tơ Hê-minh-uây (Ernest Hemingway). Nhà văn Hê-minh-uây đã đúng khi cho rằng: “Con người có thể bị huỷ diệt nhưng không thể bị đánh bại”. Còn tôi lại được nghe người ta nói rằng: “Đường đời thường lắm chông gai. Một ngày mới luôn đem đến cho chúng ta thách thức mới. Có người né tránh thử thách, song có người lại sẵn sàng đối mặt với số phận mà không hề chùn bước trước mọi khó khăn, kể cả về vật chất lẫn tinh thần. Đó là trường hợp của chú lính chì bé nhỏ, của Tơ-ri Phoóc (Terry Fox) - chàng trai trẻ người Ca-na-đa (Canada) - đã chạy bộ tới muôn nẻo đường chỉ với một chân duy nhất. [...]
Tôi muốn nói lời cảm ơn nhà văn An-đéc-xen vì ông đã “dập tắt hi vọng” về “một kết thúc có hậu" như ta thường gặp trong các câu chuyện cổ tích. Trẻ em chúng ta đang sống trong một thế giới thực, nơi mà hằng ngày vẫn diễn ra chiến tranh đau thương, tệ nạn ma tuý, cảnh đói nghèo... Chính vì thế, phải nhìn nhận một cách nghiêm túc những mặt trái của cuộc sống thực tại để tìm cách giải quyết có hiệu quả, và từ đó, chúng ta sẽ xây dựng một thế giới tươi đẹp hơn.
Chào tạm biệt chú lính chì bé nhỏ.
Gửi tặng chú hoa và nụ hôn của tình yêu.
(Trích Những bức thư đoạt giải cuộc thi UPU lần thứ 34, NXB Bưu điện, Hà Nội, 2005)
Ý kiến nào của nhà văn Hê-ming-uây đã được nhắc đến trong Bức thư gửi chú lính chì dũng cảm?
BỨC THƯ GỬI CHÚ LÍNH CHÌ DŨNG CẢM
Kí ức cuộc đời tôi bồng bềnh trôi trên dòng sông thời gian rồi lướt nhanh và sau đó tuôn trào như dòng thác xiết. Tuổi trưởng thành đang chào đón tôi, song tôi tin chắc rằng, tuổi thơ trong sáng, ngây thơ cùng trí tưởng tượng ngọt ngào vẫn mãi in đậm trong trái tim tôi và dường như còn thấm sâu vào từng huyết mạch. Chú lính chì ơi, đối với tôi, một cô bé mười bốn tuổi vẫn mê đọc truyện cổ tích thì câu chuyện về chú luôn chân thực và có ý nghĩa biết nhường nào. Chính vì thế tôi viết thư này cho chủ đề bày tỏ những cảm xúc của mình về một nhân vật mà tôi yêu thích nhất trong truyện cổ tích của Han-xơ Cri-xti-an An-đéc-xen (Hans Christian Andersen). [...]
Câu chuyện về chú lính chì đã gợi lên trong tôi những suy ngẫm sâu sắc và tôi sẽ bày tỏ với chú trong bức thư này.
Là chú lính chì cuối cùng của bộ đồ chơi lính chì tí hon, chú chỉ có một chân bởi vì người làm ra chủ bị thiếu vật liệu, ấy vậy mà chú không hề lùi bước trước bất kì mối đe doạ nào. Chú cùng người anh em của mình sống trong một ngôi nhà, nơi chú được cậu chủ yêu mến và cô vũ nữ ba lê bằng giấy gửi gắm yêu thương. Trái tim của chú đã chiến thắng nỗi sợ hãi tên phù thuỷ gớm ghiếc trong chiếc hộp lò xo, đã vượt qua mọi hiểm nguy mà chú phải đối mặt trong lòng cống tối om với chiếc thuyền giấy mỏng manh trên suốt chặng hành trình đầy cam go và thử thách, trong đó thử thách lớn nhất mà chú phải vượt qua là lũ chuột cống hôi hám và con cá đã nuốt chửng chú vào bụng. Thế rồi số phận rui rủi lại đưa chính con cá ấy về ngôi nhà của cậu chủ. Chị bếp đã phát hiện ra chú trong bụng cá đúng lúc đem cá ra làm bữa. Chú lính chì đã có những phút giây hạnh phúc và chú lưu giữ mãi những phút giây ấy trong trái tim mình, rồi cuối cùng tất cả đều bị ngọn lửa thiêu trụi và chỉ còn dấu ấn của một câu chuyện tình yêu lãng mạn.
Chú lính chì bé nhỏ yêu quý của tôi ơi, chú đã khiến tôi nhớ tới chàng Rô-mê-ô (Romeo) trẻ trung và ông lão đánh cá trong truyện của Ơ-ni-xơ-tơ Hê-minh-uây (Ernest Hemingway). Nhà văn Hê-minh-uây đã đúng khi cho rằng: “Con người có thể bị huỷ diệt nhưng không thể bị đánh bại”. Còn tôi lại được nghe người ta nói rằng: “Đường đời thường lắm chông gai. Một ngày mới luôn đem đến cho chúng ta thách thức mới. Có người né tránh thử thách, song có người lại sẵn sàng đối mặt với số phận mà không hề chùn bước trước mọi khó khăn, kể cả về vật chất lẫn tinh thần. Đó là trường hợp của chú lính chì bé nhỏ, của Tơ-ri Phoóc (Terry Fox) - chàng trai trẻ người Ca-na-đa (Canada) - đã chạy bộ tới muôn nẻo đường chỉ với một chân duy nhất. [...]
Tôi muốn nói lời cảm ơn nhà văn An-đéc-xen vì ông đã “dập tắt hi vọng” về “một kết thúc có hậu" như ta thường gặp trong các câu chuyện cổ tích. Trẻ em chúng ta đang sống trong một thế giới thực, nơi mà hằng ngày vẫn diễn ra chiến tranh đau thương, tệ nạn ma tuý, cảnh đói nghèo... Chính vì thế, phải nhìn nhận một cách nghiêm túc những mặt trái của cuộc sống thực tại để tìm cách giải quyết có hiệu quả, và từ đó, chúng ta sẽ xây dựng một thế giới tươi đẹp hơn.
Chào tạm biệt chú lính chì bé nhỏ.
Gửi tặng chú hoa và nụ hôn của tình yêu.
(Trích Những bức thư đoạt giải cuộc thi UPU lần thứ 34, NXB Bưu điện, Hà Nội, 2005)
Ý kiến nào đúng, ý kiến nào sai khi bàn về văn bản Bức thư gửi chú lính chì dũng cảm?
(Nhấp vào ô màu vàng để chọn đúng / sai)a) Qua văn bản Bức thư gửi chú lính chì dũng cảm, tác giả muốn gửi gắm hi vọng về một xã hội tốt đẹp hơn. |
|
b) Ngôn ngữ của văn bản Bức thư gửi chú lính chì dũng cảm rất giàu cảm xúc. |
|
c) Ngôn ngữ của văn bản Bức thư gửi chú lính chì dũng cảm rất hùng hồn, đanh thép. |
|
Bạn có thể đăng câu hỏi về bài học này ở đây