Bài học cùng chủ đề
Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:
Luyện tập 2 SVIP
TUỔI THƠ DỮ DỘI
I-xác Niu-tơn là nhà khoa học tài danh. Những phát minh của ông có vai trò quan trọng trong lịch sử phát triển thế giới hiện đại.
Vì sinh non, cậu bé I-xác nhỏ xíu, đến nỗi mẹ cậu nghĩ rằng con trai có thể nằm gọn trong một cốc bia. Khi cậu lên 3 tuổi, mẹ cậu tái hôn, chuyển đến sống với chồng mới, để lại I-xác cho bà ngoại chăm sóc.
Vì có ít bạn bè và hầu như chẳng ai thăm nom, I-xác giải trí bằng cách vẽ lên tường phòng ngủ của mình trên một căn gác tồi tàn.
Cậu vẽ các bức tranh về chim, tàu thuyền, thực vật và các hình hình học khác nhau. Khi vẽ một vật, thấy hài lòng, cậu sẽ chuyển sang làm bản sao của nó.
I-xác dành toàn bộ tiền tiêu vặt của mình để mua các công cụ như cưa, đục, rìu và búa. Cậu ở một mình hàng giờ trong phòng để tạo ra các mô hình đồng hồ mặt trời, cối xay gió, và giường tủ dành cho búp bê.
Lên 12 tuổi, vì học ở xa nhà, cậu ở trọ với gia đình nhà Cờ-lắc, người quản lý một cửa hiệu thuốc trong làng. Ông Cờ-lắc thường bào chế thuốc ở nhà, giúp I-xác có được cơ hội quan sát và tìm hiểu nguyên tắc cơ bản của hóa học.
Cậu say sưa vẽ, nghiên cứu suốt những năm tháng tuổi thơ trong đơn độc. Cậu không hề có bạn, cũng không hứng thú với việc đến trường. Có khi, cậu xếp thứ 78 trên tổng số 80 học sinh trong lớp.
Bởi bản tính đặc biệt của mình, I-xác bị bạn bè trên lớp không ưa, và trở thành mục tiêu của những kẻ bắt nạt. Sau vô số lần đụng độ, cậu quyết tâm thay đổi cách sống và sống đúng với khả năng thật sự của mình.
Cậu học tập chăm chỉ, miệt mài nghiên cứu thay vì cố gắng để được bạn bè chú ý. Đó cũng là lúc cậu tin rằng khoa học sẽ là con đường duy nhất mà mình lựa chọn.
(Thời thơ ấu của các nhà khoa học tài năng, David Stabler biên soạn)
I-xác Niu-tơn là ai?
TUỔI THƠ DỮ DỘI
I-xác Niu-tơn là nhà khoa học tài danh. Những phát minh của ông có vai trò quan trọng trong lịch sử phát triển thế giới hiện đại.
Vì sinh non, cậu bé I-xác nhỏ xíu, đến nỗi mẹ cậu nghĩ rằng con trai có thể nằm gọn trong một cốc bia. Khi cậu lên 3 tuổi, mẹ cậu tái hôn, chuyển đến sống với chồng mới, để lại I-xác cho bà ngoại chăm sóc.
Vì có ít bạn bè và hầu như chẳng ai thăm nom, I-xác giải trí bằng cách vẽ lên tường phòng ngủ của mình trên một căn gác tồi tàn.
Cậu vẽ các bức tranh về chim, tàu thuyền, thực vật và các hình hình học khác nhau. Khi vẽ một vật, thấy hài lòng, cậu sẽ chuyển sang làm bản sao của nó.
I-xác dành toàn bộ tiền tiêu vặt của mình để mua các công cụ như cưa, đục, rìu và búa. Cậu ở một mình hàng giờ trong phòng để tạo ra các mô hình đồng hồ mặt trời, cối xay gió, và giường tủ dành cho búp bê.
Lên 12 tuổi, vì học ở xa nhà, cậu ở trọ với gia đình nhà Cờ-lắc, người quản lý một cửa hiệu thuốc trong làng. Ông Cờ-lắc thường bào chế thuốc ở nhà, giúp I-xác có được cơ hội quan sát và tìm hiểu nguyên tắc cơ bản của hóa học.
Cậu say sưa vẽ, nghiên cứu suốt những năm tháng tuổi thơ trong đơn độc. Cậu không hề có bạn, cũng không hứng thú với việc đến trường. Có khi, cậu xếp thứ 78 trên tổng số 80 học sinh trong lớp.
Bởi bản tính đặc biệt của mình, I-xác bị bạn bè trên lớp không ưa, và trở thành mục tiêu của những kẻ bắt nạt. Sau vô số lần đụng độ, cậu quyết tâm thay đổi cách sống và sống đúng với khả năng thật sự của mình.
Cậu học tập chăm chỉ, miệt mài nghiên cứu thay vì cố gắng để được bạn bè chú ý. Đó cũng là lúc cậu tin rằng khoa học sẽ là con đường duy nhất mà mình lựa chọn.
(Thời thơ ấu của các nhà khoa học tài năng, David Stabler biên soạn)
Nội dung chính của văn bản trên là gì?
TUỔI THƠ DỮ DỘI
I-xác Niu-tơn là nhà khoa học tài danh. Những phát minh của ông có vai trò quan trọng trong lịch sử phát triển thế giới hiện đại.
Vì sinh non, cậu bé I-xác nhỏ xíu, đến nỗi mẹ cậu nghĩ rằng con trai có thể nằm gọn trong một cốc bia. Khi cậu lên 3 tuổi, mẹ cậu tái hôn, chuyển đến sống với chồng mới, để lại I-xác cho bà ngoại chăm sóc.
Vì có ít bạn bè và hầu như chẳng ai thăm nom, I-xác giải trí bằng cách vẽ lên tường phòng ngủ của mình trên một căn gác tồi tàn.
Cậu vẽ các bức tranh về chim, tàu thuyền, thực vật và các hình hình học khác nhau. Khi vẽ một vật, thấy hài lòng, cậu sẽ chuyển sang làm bản sao của nó.
I-xác dành toàn bộ tiền tiêu vặt của mình để mua các công cụ như cưa, đục, rìu và búa. Cậu ở một mình hàng giờ trong phòng để tạo ra các mô hình đồng hồ mặt trời, cối xay gió, và giường tủ dành cho búp bê.
Lên 12 tuổi, vì học ở xa nhà, cậu ở trọ với gia đình nhà Cờ-lắc, người quản lý một cửa hiệu thuốc trong làng. Ông Cờ-lắc thường bào chế thuốc ở nhà, giúp I-xác có được cơ hội quan sát và tìm hiểu nguyên tắc cơ bản của hóa học.
Cậu say sưa vẽ, nghiên cứu suốt những năm tháng tuổi thơ trong đơn độc. Cậu không hề có bạn, cũng không hứng thú với việc đến trường. Có khi, cậu xếp thứ 78 trên tổng số 80 học sinh trong lớp.
Bởi bản tính đặc biệt của mình, I-xác bị bạn bè trên lớp không ưa, và trở thành mục tiêu của những kẻ bắt nạt. Sau vô số lần đụng độ, cậu quyết tâm thay đổi cách sống và sống đúng với khả năng thật sự của mình.
Cậu học tập chăm chỉ, miệt mài nghiên cứu thay vì cố gắng để được bạn bè chú ý. Đó cũng là lúc cậu tin rằng khoa học sẽ là con đường duy nhất mà mình lựa chọn.
(Thời thơ ấu của các nhà khoa học tài năng, David Stabler biên soạn)
Nhờ điều gì mà I-xác có được cơ hội quan sát và tìm hiểu nguyên tắc cơ bản của hóa học?
TUỔI THƠ DỮ DỘI
I-xác Niu-tơn là nhà khoa học tài danh. Những phát minh của ông có vai trò quan trọng trong lịch sử phát triển thế giới hiện đại.
Vì sinh non, cậu bé I-xác nhỏ xíu, đến nỗi mẹ cậu nghĩ rằng con trai có thể nằm gọn trong một cốc bia. Khi cậu lên 3 tuổi, mẹ cậu tái hôn, chuyển đến sống với chồng mới, để lại I-xác cho bà ngoại chăm sóc.
Vì có ít bạn bè và hầu như chẳng ai thăm nom, I-xác giải trí bằng cách vẽ lên tường phòng ngủ của mình trên một căn gác tồi tàn.
Cậu vẽ các bức tranh về chim, tàu thuyền, thực vật và các hình hình học khác nhau. Khi vẽ một vật, thấy hài lòng, cậu sẽ chuyển sang làm bản sao của nó.
I-xác dành toàn bộ tiền tiêu vặt của mình để mua các công cụ như cưa, đục, rìu và búa. Cậu ở một mình hàng giờ trong phòng để tạo ra các mô hình đồng hồ mặt trời, cối xay gió, và giường tủ dành cho búp bê.
Lên 12 tuổi, vì học ở xa nhà, cậu ở trọ với gia đình nhà Cờ-lắc, người quản lý một cửa hiệu thuốc trong làng. Ông Cờ-lắc thường bào chế thuốc ở nhà, giúp I-xác có được cơ hội quan sát và tìm hiểu nguyên tắc cơ bản của hóa học.
Cậu say sưa vẽ, nghiên cứu suốt những năm tháng tuổi thơ trong đơn độc. Cậu không hề có bạn, cũng không hứng thú với việc đến trường. Có khi, cậu xếp thứ 78 trên tổng số 80 học sinh trong lớp.
Bởi bản tính đặc biệt của mình, I-xác bị bạn bè trên lớp không ưa, và trở thành mục tiêu của những kẻ bắt nạt. Sau vô số lần đụng độ, cậu quyết tâm thay đổi cách sống và sống đúng với khả năng thật sự của mình.
Cậu học tập chăm chỉ, miệt mài nghiên cứu thay vì cố gắng để được bạn bè chú ý. Đó cũng là lúc cậu tin rằng khoa học sẽ là con đường duy nhất mà mình lựa chọn.
(Thời thơ ấu của các nhà khoa học tài năng, David Stabler biên soạn)
I-xác Niu-tơn tin rằng con đường nào là con đường duy nhất mà mình chọn?
TUỔI THƠ DỮ DỘI
I-xác Niu-tơn là nhà khoa học tài danh. Những phát minh của ông có vai trò quan trọng trong lịch sử phát triển thế giới hiện đại.
Vì sinh non, cậu bé I-xác nhỏ xíu, đến nỗi mẹ cậu nghĩ rằng con trai có thể nằm gọn trong một cốc bia. Khi cậu lên 3 tuổi, mẹ cậu tái hôn, chuyển đến sống với chồng mới, để lại I-xác cho bà ngoại chăm sóc.
Vì có ít bạn bè và hầu như chẳng ai thăm nom, I-xác giải trí bằng cách vẽ lên tường phòng ngủ của mình trên một căn gác tồi tàn.
Cậu vẽ các bức tranh về chim, tàu thuyền, thực vật và các hình hình học khác nhau. Khi vẽ một vật, thấy hài lòng, cậu sẽ chuyển sang làm bản sao của nó.
I-xác dành toàn bộ tiền tiêu vặt của mình để mua các công cụ như cưa, đục, rìu và búa. Cậu ở một mình hàng giờ trong phòng để tạo ra các mô hình đồng hồ mặt trời, cối xay gió, và giường tủ dành cho búp bê.
Lên 12 tuổi, vì học ở xa nhà, cậu ở trọ với gia đình nhà Cờ-lắc, người quản lý một cửa hiệu thuốc trong làng. Ông Cờ-lắc thường bào chế thuốc ở nhà, giúp I-xác có được cơ hội quan sát và tìm hiểu nguyên tắc cơ bản của hóa học.
Cậu say sưa vẽ, nghiên cứu suốt những năm tháng tuổi thơ trong đơn độc. Cậu không hề có bạn, cũng không hứng thú với việc đến trường. Có khi, cậu xếp thứ 78 trên tổng số 80 học sinh trong lớp.
Bởi bản tính đặc biệt của mình, I-xác bị bạn bè trên lớp không ưa, và trở thành mục tiêu của những kẻ bắt nạt. Sau vô số lần đụng độ, cậu quyết tâm thay đổi cách sống và sống đúng với khả năng thật sự của mình.
Cậu học tập chăm chỉ, miệt mài nghiên cứu thay vì cố gắng để được bạn bè chú ý. Đó cũng là lúc cậu tin rằng khoa học sẽ là con đường duy nhất mà mình lựa chọn.
(Thời thơ ấu của các nhà khoa học tài năng, David Stabler biên soạn)
Chi tiết nào không xuất hiện trong tuổi thơ của I-xác Niu-tơn?
Mục nào không xuất hiện trong phần nội dung đơn?
Chữ kí và họ tên của người viết đơn được đặt ở vị trí nào?
Đơn trên được viết nhằm mục đích gì?
Hai dòng đầu tiên trong đơn được gọi là
Vì sao người viết lại viết lá đơn trên?
Bạn có thể đánh giá bài học này ở đây