Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a. Mùa đông, giữa ngày mùa – làng quê toàn màu vàng – những màu vàng rất khác nhau.
-> Trạng ngữ" Mùa đông,giữa ngày mùa"
=> Bổ sung thời gian
b. Quả nhiên mùa đông năm ấy xảy ra một biến lớn.
-> Trạng ngữ: "Mùa đông năm ấy"
=> Bổ sung thời gian
c. Ngày hôm qua, trên đường làng, lúc 12 giờ trưa, đã xảy ra một vụ tai nạn giao thông.
-> Trạng ngữ: "Ngày hôm qua, trên đường làng, lúc 12 giờ trưa"
=> Bổ sung: Thời gian (trạng ngữ 1, trạng ngữ 3) , nơi chốn (trạng ngữ 2)
d. Trên quảng trường Ba Đình lịch sử, lăng Bác uy nghi mà gần gũi, cây và hoa khắp miền đất nước về đây hội tụ, đâm chồi phô sắc và tỏa hương thơm.
-> Trạng ngữ: " Trên quảng trường Ba Đình lịch sử"
=> Bổ sung : Nơi chốn
e.Diệu kì thay, trong một ngày, cửa Tùng có ba sắc màu nước biển. Bình minh, mặt trời như chiếc than hồng đỏ ối chiếu xuống mặt biển, nước biển nhuộm màu hồng nhạt. Trưa, nước biển xanh và khi chiều tà thì biển đổi sang màu xanh lục.
-> Các trạng ngữ: "trong một ngày", "bình minh" , "trưa", "khi chiều tà"
=> Tất cả đều bổ sung về thời gian.
a, Diệu kì thay, trong một ngày, Cửa Tùng có ba sắc màu nước biển. Bình minh, mặt trời như chiếc thau đồng đỏ ối, chiếu xuống mặt biển, nước biển nhuộm màu hồng nhạt. Trưa, nước biển xanh lơ và khi chiều tà thì biển đổi sang màu xanh lục.
b, Sáng sớm, sương phủ dày như nước biển... Buổi trưa, trời xanh ngất, cao vòi vọi... Buổi tối, ở làng thật vui.
c, Vào đêm trước ngày khai trường của con, mẹ không ngủ được. Một ngày kia còn xa lắm, ngày đó con sẽ biết thế nào là không ngủ được. Còn bây giờ, giấc ngủ đến với con dễ dàng như uống một cốc sữa, ăn một cái kẹo.
- Đoạn trên có 2 trạng ngữ :
+ Trạng ngữ 1 : Trên quãng đường Ba Đình lịch sử
=> Tác dụng : Xác định nơi chốn diễn ra sự việc.
+ Trạng ngữ 2 : Khắp miền đất nước
=> Tác dụng : Xác định nơi chốn diễn ra sự việc.
Sau trận bão,chân trời ngấn bể sạch như tấm kính lau hết mây bụi.Mặt tròi nhú lên dần dần rồi lên cho kì hết. Tròn trĩnh phúc hậu như một quả trứng thiên nhiên đầy đặn.Qủa trứng hồng hào ,thăm thẳm và đường bể được đặt lên một chiếc mâm bằng bạc mà đường kính mâm rộng bằng cả cái chân trời màu ngọc trai nước biển hửng hồng.
Tác dụng:Cô Tô có cái màu xanh lam biếc của biển buổi chiều, lại có cái màu đỏ rực rỡ của mặt trời buổi sớm nhô lên biển lúc hừng đông. Nguyễn Tuân đã thức dậy từ canh tư ra mãi thấu đầu mủi đảo để ngồi rình mặt trời lên. Đoạn văn này, Nguyễn Tuân đã thực sự mang đến cho người đọc những dòng viết tài hoa về cảnh tượng vô cùng độc đáo. Sau trận bão, chân trời, ngấn bể sạch như tấm kính lau hết mây bụi. Mặt trời nhú lên dần dần, rồi lên cho kì hết. Tròn trĩnh phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn. Quả trứng hồng hào, thăm thẳm và đứng bệ đặt lên một mâm bạc, đường kính mâm rộng bằng cả một cái chân trời màu ngọc trai nước biển hửng hồng. Những so sánh thật bất ngờ, những liên tưởng thật thú vị. Nhưng đến liên tưởng tiếp theo thì mới thực sự tài hoa, mới in đậm phong cách Nguyễn Tuân: Y như một mâm lễ phẩm tiến ra từ trong bình minh để mừng cho sự trường thọ của tất cả những người chài lưới trên muôn thuở biển Đông. Màu sắc hài hoà rực đỏ, hồng, bạc, ngọc trai, chi tiết tạo hình rất độc đáo quả trứng hồng hào thăm thẳm và đường bệ đặt lên mâm bạc khổng lồ; hình ảnh từ ngữ sang trọng: Mâm lễ phẩm, bạc nén, trường tho. Tất cả tạo nên một vẻ đẹp vừa hùng vĩ đường bệ, vừa phồn thịnh và bất diệt, lại rực rỡ, tráng lệ làm lên một ấn tượng riêng đặc sắc về trời biển Cô Tô.
a.
- Thường thường, vào khoảng đó
- Sáng dậy
- Trên giàn hoa lí
- Chỉ độ tám chín giờ sáng, trên nền trời trong trong
b. Về mùa đông
Nếu lược bỏ thành phần trạng ngữ trong các câu trên thì chúng ta không thể hiểu được rõ ràng nội dung của các câu trên bởi vì chúng đã bị lược bỏ trạng ngữ, không hiểu được sự việc được diễn ra trong điều kiện, hoàn cảnh nào.
Trạng ngữ không phải là thành phần bắt buộc phải có trong câu nhưng nó là thành phần đóng vai trò quan trọng trong việc biểu đạt. Có khi, vì vắng mặt trạng ngữ nên ý nghĩa của câu trở nên thiếu chính xác, khó xác định, ví dụ: lá bàng đỏ như màu đồng hun. Nếu không gắn hình ảnh này với trạng ngữ chỉ thời gian Về mùa đông, thì sắc đồng hun của lá bàng có vẻ là bất hợp lí bởi vì khi đó câu Lá bàng đỏ như màu đồng hun như là nhận định chung về màu sắc của lá bàng, mà sự thực thì lá bàng chỉ có thể có màu đồng hun vào mùa đông thôi.