Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trạng ngữ: Khi mặt trời lên
Chủ ngữ: mặt biển
Vị ngữ: trông giống chiếc gương khổng lồ màu hồng dịu
Trạng ngữ : Bình minh
Chủ ngữ 1 : Mặt trời
Vị ngữ 1 : Như chiếc thau đồng đỏ ối chiếu xuống mặt biển
Chủ ngữ 2 : Nước biển
Vị ngữ 2 : nhuộm màu hồng nhạt
*TN: Bình minh
*CN1: mặt trời -> VN1: như chiếc thau đồng đỏ ối chiếu xuống mặt biển
*CN2: nước biển -> VN2: nhuộm màu hồng nhạt.
Chủ ngữ: "Một vài giọt mưa loáng thoáng"
Vị ngữ: "rơi trên chiếc khăn quàng đỏ và mái tóc xõa ngang vai của Thủy"
In đậm: CN ; Không in đậm: VN
Sớm đầu thu mát lạnh. Giữa những đám mây xám đục, vòm trời hiện ra như những khoảng vực xanh vòi vọi. Một vài giọt mưa loáng thoáng rơi trên chiếc khăn quàng đỏ và mái tóc xõa ngang vai của Thủy.
TN: Từ đó đến nay
CN: xung quang gốc cây đổ
VN: là ba cây Bạch Dương khỏe mạnh và xanh tốt
Chủ ngữ (CN): Ba cây Bạch Dương
Vị ngữ (VN): khỏe mạnh và xanh tốt
Trạng ngữ (TN):
TN : Mùa xuân
CN1 : đất VN1: nẻ chân chim
CN2 : nền nhà VN2 : cũng rạn nứt
nghệ thuật(biện pháp tu từ):nhân hóa
tác dụng:ví mầm non trông rất ngây thơ và ngộ nghĩnh
làm cho bài thơ trở nên hay hơn
Tham khảo:
- Biện pháp nghệ thuật là nhân hóa.
- Tác dụng:
+ Dùng những động từ, cụm động từ như nghe, bật, đứng dậy, khoác áo là những hành động của người để tả, kể về mầm non
+ Thể hiện sự trỗi dậy, vươn lên, bừng nở của chồi non.
+ Mầm non cũng có tâm hồn như con người, mọc lên, vươn ra một cách hào hứng, phấn khởi và đầy hãnh diện để chào đón cuộc đời mới.
nhĩ hay nghỉ hả bạn?
Trong câu trên, CN và VN được xác định như sau:
Chủ ngữ (CN): “chính mình”
Vị ngữ (VN): “đang nhìn thấy trong tưởng tượng chính mình trong tấm áo màu xanh trứng sáo và chiếc mũ nan rộng vành, như một nhà thám hiểm đang chậm rãi đặt từng bước chân lên cái mặt đất dấp dính phù sa - chợt sau lưng có tiếng nói, nhĩ quay lại”