Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
A, Văn bản sống chết mặc bay đc viết theo thể loại truyện ngắn hiện đại, kể theo ngôi 3
=>Lmà cho câu chuyện thêm sinh động và khách quan hơn.
B, Câu cảm thán, tác dụng:dùng để bộc lộ trực tiếp cảm xúc của người nói, người viết.
C, 2 mặt tương phản trong truyện:
Dân chúng vật lộn vs bão lũ, chống chọi vs mưa lũ>< Bọn quan lại hộ đe ngồi nơi an toàn, nhàn nhã đánh bạc bỏ mặc dân chúng đang chịu cực khổ.
Tác dụng: làm cho bài văn thêm nổi bật và phong phú.
Bạn đọc qua và sửa lại nhé mình mới làm sơ qua thôi. ~ chúc học tốt~
#)Trả lời :
Phàn này có thể sẽ có ích cho bạn :
– Mở đầu truyện ngắn là tình huống vô cùng hiểm nguy của khúc đê sông Nhị Hà được tác giả miêu tả bằng nhiều chi tiết cụ thể về thời gian và không gian: “Gần một giờ đêm. Trời mưa tầm tã. Nước sông Nhị Hà lên to quá; khúc đê làng X. thuộc phủ X. xem chừng núng thế lắm, hai ba đoạn đã thẩm lậu rồi, không khéo thì vỡ mất”.
Hình ảnh người dân hốt hoảng, lo lắng, tất bật… tìm mọi cách để giữ đê trước sức nước khủng khiếp, cũng được miêu tả bằng ngòi bút hiện thực thấm đẫm cảm xúc xót thương: “kẻ thì thuổng, người thì cuốc, kẻ đội đất, kẻ vác tre, nào đắp, nào cừ, bì bõm dưới bùn lầy ngập quả khuỷu chân, người nào người nấy lướt thướt như chuột lột…”
– Không khí căng thẳng, hãi hùng được tạo nên từ sự đối lập giữa sức người và sức nước, sự pha trộn các âm thanh: “Tuy trống đánh liên thanh, ốc thổi vô hồi, tiếng người xao xác gọi nhau sang hộ, nhưng xem chừng ai ai cũng mệt lử cả rồi…”. Cảnh dân phu đang loay hoay, tuyệt vọng chống chọi với nước để cứu đê là để chuẩn bị cho sự xuất hiện của cảnh tượng hoàn toàn trái ngược. Hai cảnh tượng cùng diễn ra ở một thời điểm nguy cấp, ở cùng trên một mối đê với những con người có chung bổn phận bảo vệ khúc đê xung yếu đã cho thấy hai cách ứng xử ngược chiều.
#~Will~be~Pens~#
(:TRƯỚC TIÊN BẠN CHO MÌNH NHA:)
1.thể loại văn nghị luận
2.sự việc chính ở trên là hình ảnh người dân đang ra sức bảo vệ khúc đê làng X không bị vỡ
3.tầm tã,ai ai,lướt thướt,...
4. mình không thấy câu in đậm nên thôi
5.bài này thiếu h.ảnh tương phản nhé bạn chúc bạn học tốt(:v)
1. Truyện ngắn
2. Sự việc nhân dân làng X phủ X chống đê vỡ.
3. xao xác, tầm tã, cuồn cuộn, ai ai.
4. Tương phản giữa nhân dân với cơn lũ lớn.
1.Thể loại truyện ngắn
2.Xét theo cấu tạo; câu in đậm thuộc kiểu câu đặc biệt.
tác dụng ; Bộc lộ cảm xúc
3.
Cảnh ngoài đê đối lập với Cảnh trong đê: Nhân dân trong tình cảnh nghìn sầu muôn thảm còn quan phụ mẫu thì ung dung, so đo ván bài cao thấp
xin lỗi bạn gấp quá nên mình quên câu 3 không có hình ảnh tương phản nào trong đoạn văn trên nhé!
Tớ chỉ trả lời được A,B thôi,mong bạn thông cảm.
A.Văn kể chụyên
B.Câu cảm.Tác dụng của chúng là thể hiện sự lo lắng về việc con đê sẽ bị hỏng.
Nội dung của đoạn văn trên là: cảnh con đê trên sông Nhị Hà đang núng thế giữa cơn bão trong đêm và cảnh dân phu đang ra sức phòng hộ đêNội dung của đoạn văn trên là: cảnh con đê trên sông Nhị Hà đang núng thế giữa cơn bão trong đêm và cảnh dân phu đang ra sức phòng hộ đê
(1)Trong đoạn văn trên trích trong văn bản ‘‘Sống chết mặc bay’’ , tác giả Phạm Duy Tốn đã khắc họa thành công được tình cảm của người dân dành cho ngôi làng.(2)Thật vậy , nhân dân đã dành trọn tình cảm của mình cho ngôi làng.(3) Những người dân đi hộ đê phải làm việc liên tục từ chiều đến gần một giờ đêm.(4) Tính mạng "con dân" cả vùng đang bị đe dọa nghiêm trọng(5). Quang cảnh hàng trăm ngàn con người đang ra sức chống chọi lại với cơn lũ thật khẩn trương, vất vả"Kẻ thì thuổng, người thì cuốc, người đội đất, kẻ vác tre", "người nào người nấy lướt thướt như chuột lột". 5)Người dân lúc này đang mang trong mình ‘‘Trăm lo nghìn sợ’’, ngoài đê bây giờ là cảnh gấp gáp,náo loạn của người dân. (6) Mặc dù biết sức người không đọ lại được với sức trời nhưng người dân không ngại hiểm nguy , bất chấp tính mạng của mình để bảo vệ con đê.(7)Chao ôi!(8)Tại sao hoàn cảnh lại éo le , khốn khổ đến vậy?
Gần một giờ đêm. Trời mưa tầm tã.Nước sông Nhị Hà lên to quá; khúc đê làng X, thuộc phủ X xem chừng núng thế lắm, hai ba đoạn đã thẩm lậu rồi, không khéo thì vỡ mất.
Dân phu kể hàng trăm nghìn con người, từ chiều đến giờ, hết sức giữ gìn, kẻ thì thuổng, người thì cuốc, kẻ đội đất, kẻ vác tre, nào đắp, nào cừ, bì bõm dưới bùn lầy ngập quá khuỷu chân, người nào người nấy lướt thướt như chuột lột. Tình cảnh trông thật là thảm.
Tuy trống đánh liên thanh, ốc thổi vô hồi, tiếng người xao xác gọi nhau sang hộ, nhưng xem chừng ai cũng mệt lử cả rồi. Ấy vậy mà trên trời thời vẫn mưa tầm tã trút xuống, dưới sông thời nước cứ cuồn cuộn bốc lên. Than ôi! Sức người khó lòng địch nổi với sức trời! Thế đê không sao cự lại được với thế nước! Lo thay! Nguy thay! Khúc đê này hỏng mất