Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
thi à bạn:)? chứ làm gì có chuyện đề luôn thời gian làm bài
Đề bài có ghi nhầm không vậy bạn ? Tự nhiên yêu cầu tả gia đình mà em yêu thích.Vậy rốt cuộc là tả một gia đình của người khác mà em ngưỡng mộ và yêu thích hay là tả gia đình mình vậy bạn .Không hiểu đề bài luôn á !
Viết 1 đoạn văn khoảng 6-7 câu tả một loại hoa hoặc quả mà em yêu thích. ( Lưu ý : Không chép mạng )
tham khảo
Thơm còn gọi là dứa, khóm, được trồng ở khắp nơi trên đất nước ta. Thơm cho quả ở mọi vùng đều có sắc thái giống nhau nhưng theo mỗi vùng, vị ngọt của thơm cũng khác. Được thưởng thức quả thơm của nhiều vùng, em cảm thấy quả thơm ở quê em - Khánh Hòa có vị ngọt ngon nhất. Thơm Khánh Hòa có vị ngọt đặc trưng của thơm hòa quyện với vị mằn mặn đậm đà của muối biển tạo nên một vị ngọt gắt, tê đầu lưỡi, ngon vô cùng. Nhìn kĩ thì quả thơm quê em có hình dáng hơi khác những quả thơm xứ khác một chút: quả thơm quê em bé hơn, nó chỉ to hơn cái bình trà chút xíu, mắt quả thơm khô hơn những quả thơm Đà Lạt hay thơm của miền Tây Nam Bộ. Cùi thơm chỉ to bằng ngón tay cái của em. Quả thơm nào cũng mang theo một đầu quả nhiều tia màu xanh phủ một lớp phấn trắng, có gai, xoay tròn đều xếp lên nhau như đuôi rồng nhiều lớp. Khi xanh, quả thơm có màu xanh biếc. Trái lớn dần thì vỏ cũng chuyển sang màu hồng đỏ, vàng ửng cái sắc đỏ tía của Mặt Trời, của nắng pha gió biển, đem lại cho quả một vị ngọt đặc sắc riêng.
nếu ko chép mạng thì đây
Em ngồi xuống trên một cái rễ đa to như bắp chân người lớn nghỉ xả hơi cho đỡ mệt. Nhìn quanh gốc cây, những chiếc rễ đa chằng chịt đan quyện vào nhau, nổi lên trên mặt đất như những con trăn hoa nằm hóng gió. Cái gốc của nó năm sáu đứa chúng em nối tay nhau mới ôm xuể được. Thân cây cao độ bốn mét với vô vàn nhánh. Các nhánh lớn lại đẻ ra nhiều cành nên tán lá đa xoè ra phủ kín một khoảng đất rộng, ước chừng đến cả trăm người ngồi dưới vẫn con thấy thoáng mát. Những chiếc lá xanh thẫm hình bầu dục to như bàn tay người lớn khép kín. Lá to, lá nhỏ, tầng tầng, lớp lớp tạo ra một vóm lá dày đặc xanh um, nắng mưa khó lòng lọt qua được. Trên tán lá xanh cao vời vợi ấy lũ chim sáo, chào mào, chìa vôi … kéo về hàng đàn, tha hồ thi nhau ca hát”.
Tham khảo :
Lúc nào, trên chiếc bàn ở phòng khách nhà em cũng có một bình hoa ly vàng xinh xắn. Bởi đó là loài hoa mà cả em và mẹ đều yêu thích.
Hoa ly cũng mọc theo chùm. Thường thì từ một cành, sẽ có ba, bốn đến năm bông hoa ly. Vì kích thước hoa khá lớn và dài nên khoảng cách giữa các bông hoa cũng rộng hơn so với các loại hoa mọc theo chùm khác.
Lúc còn là nụ hoa ly có hình dáng như một cái kén, dài chừng 7cm đến 10cm. Phần thân phình to đến chừng hai, ba ngón tay. Khi còn nhỏ, nụ đều có một màu xanh mướt, rất khó để đoán đó là hoa ly màu gì. Nhưng chỉ cần chờ nụ hoa lớn lên, càng gần ngày nở, thì màu sắc bên ngoài cũng dần chuyển sang màu vàng của loại hoa mà mẹ chọn.
Khi nở, hoa sẽ tách ra dần từ đầu nụ. Hé ra những góc nhỏ của cánh hoa e ấp bên trong. Bông hoa ly nở khá chậm và cũng rất lâu tàn. Nên cần phải thật kiên nhẫn chờ hoa. Khi nở, hoa ly có sáu cánh hoa, chia làm hai tầng. Mỗi tầng ba cánh và xếp xen kẽ vào nhau. Mỗi cánh hoa ly có kích thước tương tự nụ hoa ban đầu. Cánh hoa khá dày, mọng nước, mềm mịn. Hơi cong cong rủ ra, khoe những sợi nhụy hoa xinh xinh ở giữa. Mùi hương của hoa ly ngòn ngọt và nồng nàn chẳng kém gì hoa hồng, chỉ là không bay xa được thôi. Nếu chăm thay nước đầy đủ, một bình hoa ly có thể chơi đến hơn hai tuần.
Em yêu hoa ly lắm, bởi nó có vẻ đẹp thật là trong sáng và thuần khiết.
HT
Mỗi cuối tuần, bố mẹ thường dẫn em đi chơi công viên. Công viên ngày cuối tuần nhộn nhịp những người là người. Sớm nay, khi đi bộ thể dục cùng ông, tôi mới nhận thấy công viên buổi sáng còn nhộn nhịp gấp bội phần.
Công viên nhộn nhịp nhờ dòng người qua lại tập thể dục, nhờ những thanh âm trong trẻo của buổi ban mai, nhờ cả vẻ tươi mới của thiên nhiên, hoa lá. Phía xa xa, ông trời lười biếng lộ nửa gương mặt sau đám mây trắng xốp bồng bềnh và không quên gửi nắng xuống nhân gian. Nắng xuân ấm áp lắm. Muôn tia nắng ấm dệt cho công viên một màu áo mới. Thảm cỏ xanh mướt còn đọng long lanh những giọt sương mai. Dưới nắng, chúng càng đẹp, phát sáng lấp lánh như những viên kim cương tí xíu. Hàng phượng, bằng lăng, hoa sữa,... xào xạc trên vòm lá những bản nhạc vui nhộn với gió. Gió vẫn còn chút hơi lạnh. Nhưng mọi người chẳng ngại điều đó, vẫn miệt mài với bài tập của mình. Ở khoảnh sân rộng, một nhóm cụ già tập dưỡng sinh, một nhóm khác múa bài thể dục nhịp điệu, mấy anh chị lại chơi đá cầu. Tôi cùng ông hòa vào dòng người trên con đường đi bộ. Những bước chân cứ đều đặn bước. Tôi ấn tượng nhất là những em bé nhỏ mũm mĩm đang ngồi trên chiếc xe đẩy của mẹ, của bà. Chà, các em cũng đi vãn cảnh, đi rèn sức khỏe đây mà. Các em cứ tròn xoe đôi mắt, ngơ ngác nhìn, miệng ê a chẳng rõ nói gì.
:)))
Cứ đến mùng tám tháng giêng âm lịch hằng năm, người dân làng em lại nô nức cùng nhau đi chơi hội mừng đầu xuân năm mới. Năm nay là một năm đặc biệt: đình làng được tu sửa mới, làng có nhiều thành tích cao trong hoạt động của xã, tỉnh. Vậy nên nhờ sự tài trợ của một số doanh nghiệp cùng của tỉnh nhà, hội làng năm nay được đón nghệ sĩ Xuân Hinh – người mà em đã hâm mộ bấy lâu. Đây cũng là một người con của quê hương Bắc Ninh khiến ai nấy khi nhắc tới đều quá đỗi tự hào. Điều tuyệt vời nhất với em là được tận mắt nhìn thấy người nghệ sĩ này biểu diễn, sống động và hấp dẫn hơn trên ti vi nhiều.
Từ mấy ngày trước khi đêm hội diễn ra, em và các anh chị trong đoàn thanh niên địa phương đã tấp nập chuẩn bị cho sân khấu. Sân khấu được dựng ngoài trời, ngay sân đình rộng rãi mới được tu sửa đẹp đẽ. Chập tối, những ánh đèn lung linh chiếu từ ngoài cổng vào tới tận sân đình khiến không gian thêm huyền ảo và đậm màu thần bí. Những lá cờ hội mờ mờ dưới ánh đèn, phần phần tung bay trong cơn gió rét còn sót lại của đợt lạnh cuối đông khiến ai nấy bước vào đây vừa thận trọng vì sự trang nghiêm, vừa náo nức vì sắp được xem những tiết mục đặc sắc. Khung cảnh sân khấu thì càng sôi động: những chiếc đèn chuyên dụng to, bộ loa đài hai bên cánh gà cùng những chùm bóng bay được chúng em tỉ mẩn thổi và xếp quanh sân khấu. Tất cả đều long trọng và rực rỡ hơn mọi lần. Trời mới nhá nhem tối mà đã có những gia đình cả đến sớm từ trước để chọn được chỗ ngồi đẹp. Các cụ, các ông, các bà lớn tuổi dường như cũng khỏe ra, xăm xăm đến ngồi cùng lũ trẻ. Thời khắc mong chờ nhất cũng đã đến, nghệ sĩ Xuân Hinh xuất hiện từ phía sau sân khấu làm ồ lên bao tiếng reo hò của bà con. Hôm nay bác diện một bộ áo dài cách tân đỏ rực tràn đầy sức sống, trên đó có thêu cành đào rất đẹp. Thật đúng như không khí Tết vậy! Em xem hài và những ca khúc của bác từ ngày còn bé xíu. Nay được nhìn tận mắt, thấy bác đen hơn trên ti vi, ánh đèn sân khấu rõ nét còn thi thoảng làm lộ ra vài nếp nhăn nơi khóe mắt. Mái tóc được bác cắt cua gọn gàng, làm nổi bật lên khuôn mặt tròn phúc hậu. Hàm răng trắng sáng lúc nào cũng chỉ trực khoe nụ cười thật tươi với khán giả. Hôm nay bác đến hình như không phải với danh hiệu “vua hài đất Bắc” mà đến như một người con trở về quê nhà, như một ca sĩ chỉ hát những bài truyền thống mà làm rung động biết bao người.
Ko coppy trên mạng thì coppy trên cốc cốc
tham khảo
Cả tuần nay, chúng tôi háo hức chờ đến ngày thứ năm. Theo lịch của nhà trường, chúng tôi được đi xem kịch ở Nhà hát Tuổi trẻ. Chương trình biểu diễn đã bắt đầu. Cả rạp hát ồ lên thích thú, tiếng vỗ tay vang dội khi nghệ sĩ hài Minh Vượng - nghệ sĩ vui tính của trẻ thơ - xuất hiện.
Nghệ sĩ Minh Vượng chạy đến gần những hàng ghế của khán giả, miệng tươi cười, cúi chào: “Xin chào các em!” Cả rạp gần như đồng thanh: “Chúng cháu chào cô Minh Vượng ạ!” Chợt nghệ sĩ Minh Vượng quay sang nghệ sĩ Hồng Kỳ - người cùng biểu diễn - mặt buồn xo, hỏi: “Hồng Kỳ này, Hồng Kì thấy Minh Vượng thế nào?” Em thấy nghệ sĩ Hồng Kỳ cũng có vẻ ngạc nhiên, chưa kịp trả lời thì nghệ sĩ Minh Vượng hỏi tiếp: “Vượng chưa già đúng không?” - Nghệ sĩ Hồng Kỳ bật cười trả lời: “Chưa, chưa già tí nào. Đúng không các bạn nhỏ?” Tất cả đồng thanh: “Đúng ạ”. Nghệ sĩ Minh Vượng tươi cười quay xuống phía chúng em: “Chưa già sao gọi là cô, gọi là chị chứ. Nào, các em chào lại đi!”. Tất cả sung sướng: “Chúng em chào chị Minh Vượng ạ!” Tiếng vỗ tay vang lên như sấm.
Chị Minh Vượng là một diễn viên hài của Nhà hát Tuổi trẻ. Chị rất nổi tiếng với những pha làm cho khán giả cười ra nước mắt. Chị còn nổi tiếng vì thân hình mập tròn của mình. Em thấy khuôn mặt chị tròn tròn, mắt chị tròn xoe và cái miệng luôn tươi cười nhìn rất xinh. Mũi chị cũng hơi tròn trông hài hòa với khuôn mặt. Chân tay chị Minh Vượng cũng mập tròn. Khi đóng vai Bo-đa chị lại càng tròn hơn.
Chị còn có lúm đồng tiền trên má nên trông vô cùng dễ thương. Khi biểu diễn cho thiếu nhi xem, chị hay mặc áo có in hình những nhân vật hoạt hình trông rất ngộ nghĩnh. Hôm nay, chị mặc áo phông rộng thùng thình có in hình chú mèo máy Đô-rê-mon rất to trước ngực. Chị lại còn đeo khăn quàng đỏ nữa chứ, trông chị mới trẻ trung làm sao. Chị diễn nhộn lắm, cả rạp cứ sôi động lên bởi tiếng vỗ tay.
Chị Minh Vượng là thần tượng của nhiều bạn trong lớp em. Rất nhiều bạn tâm sự sau này cũng muốn trở thành nghệ sĩ hài để mang lại tiếng cười cho mọi người. Em rất yêu quý chị.
tham khảo:
Ngôi nhà là nơi quan trọng nhất trong cuộc đời mỗi con người. Đó là nơi mà hằng ngày cùng em chia sẻ biết bao vui buồn, hạnh phúc bên những người thân yêu!
Sau mỗi buổi học ở trường, em thường mong mẹ đến đón về ngôi nhà nhỏ bé của mình. Nơi ấy, mọi thứ đã quá đỗi thân thương đối với em.
Đó là một ngôi nhà nằm khiêm tốn trong khu tập thể bệnh viện cách trường em học khoảng hai cây số. Dù được xây cách đây ba năm nhưng trông còn rất mới và đẹp. Tường nhà được phun sơn hồng nhạt nên bền màu và sáng sủa. Cánh cửa chính ra vào mới được bố em sơn lại tuần trước, trông mới và bóng loáng. Cửa kính, cửa chớp đều được mẹ em lau chùi sạch bóng.
Nhà em gồm hai tầng. Phòng khách và bếp ở dưới tầng một.Tầng hai có hai phòng: một phòng của bố mẹ và một phòng dành riêng cho em nghỉ ngơi và học tập. Giữa phòng khách được kê bộ sa lông màu nâu trông thật trang nhã. Mẹ em đặt một lọ hoa tươi trên bàn làm cho căn phòng càng thêm sinh động.
Trên tường phòng có treo bức tranh phong cảnh một vùng quê ven biển chiều hoàng hôn. Kia nữa, chiếc đồng hồ quả lắc ông bà em để lại lâu lắm rồi, sau mỗi giờ lại buông những tiếng chuông thánh thót ngân nga. Phía trong, là gian bếp nâu ăn một bàn ăn đặt cạnh đó. Mẹ em sắp xếp đồ rất gọn gàng, ngăn nắp, sạch sẽ: một chạn bát mi ni, một bộ bếp ga nhỏ và tủ lạnh để đồ ăn…
Trên tầng hai, phòng của bố mẹ em có kê một giường ngủ, một tủ đựng quần áo, một bàn làm việc. Ở cửa sổ trông về hướng nam làm cho căn phòng này luôn luôn thoáng mát. Bố mẹ em xếp đặt rất ngăn nắp, trong căn phòng này lúc nào cũng sạch sẽ ấm cúng. Phòng dành cho em được bố mẹ quan tâm nhiều hơn cả. Năm ngoái, bố mua về cho em một bộ bàn ghế có gắn cả giá sách rất tiện lợi. Em thích lắm. Nằm cạnh chiếc giường xinh xinh là chiếc tủ đựng quần áo. Mẹ em luôn nhắc nhở và giúp em sắp xếp đồ đạc gọh gàng. Chỗ nào trong ngôi nhà em cũng thấy yêu thích. Tuy nó không có đồ đạc sang trọng nhưng có đủ tiện nghi và thoáng mát.
Em yêu quý ngôi nhà của mình lắm! Nó gắn bó với em đã rất lâu rồi. Em cảm thấy rất tuyệt khi được sống trong ngôi nhà này cùng gia đình thân yêu của mình.
Tiêu đề: Ngoại hình đặc biệt của người thân yêu quý trong gia đình
Trong gia đình của tôi, có một người thân mà tôi yêu quý và ngưỡng mộ vô cùng. Đó là ông nội của tôi, một người đàn ông có ngoại hình đặc biệt và đáng nhớ.
Ông nội của tôi có chiều cao trung bình, với mái tóc bạc phơ và đôi mắt sáng ngời. Nhìn vào gương mặt của ông, tôi luôn cảm nhận được sự hiền lành và sự chăm sóc vô điều kiện. Đôi môi của ông luôn nở nụ cười, tạo nên một nét đẹp tự nhiên và tươi sáng.
Một điều đặc biệt về ngoại hình của ông nội là bàn tay của ông. Đôi bàn tay ấy đã trải qua nhiều năm lao động và chăm sóc gia đình. Những nếp nhăn trên bàn tay ông kể lên câu chuyện của một người đàn ông chịu đựng và quan tâm đến mọi người xung quanh.
Ông nội của tôi cũng có một vẻ ngoài rất lịch sự và trang nhã. Ông thường mặc những bộ áo sơ mi và quần tây, tạo nên một phong cách thanh lịch và trưởng thành. Dù đã về hưu, ông vẫn giữ được sự tự tin và sự quyến rũ của một người đàn ông trưởng thành.
Ngoại hình của ông nội không chỉ đẹp mà còn thể hiện sự trí tuệ và sự trải nghiệm của một người đã sống qua nhiều thăng trầm trong cuộc sống. Mỗi nét trên khuôn mặt ông đều mang theo một câu chuyện, một kỷ niệm và một giá trị đích thực.
Tôi rất tự hào và biết ơn vì có một người thân như ông nội trong gia đình. Ngoại hình đặc biệt của ông không chỉ làm tôi yêu quý ông mà còn truyền cảm hứng và sự tự tin cho tôi. Ông nội là một người mẫu tốt về ngoại hình và tinh thần, và tôi hy vọng một ngày nào đó tôi cũng có thể trở thành một người như ông.
Trên đây là một phần tả ngoại hình của người thân yêu quý trong gia đình mà tôi muốn chia sẻ. Ngoại hình không chỉ là vẻ bề ngoài mà còn là một phần của con người, mang theo những giá trị và câu chuyện đích thực.
Vậy thì tự lm
Đề bài có hơi vô lý...........gia đình mà em yêu thích là gia đình trong mơ hay ngoài đời vậy bạn ?