Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
THAM KHẢO NHA BẠN :
Có rất nhiều người thân mà em yêu quý, nhưng người em yêu quý nhất là mẹ. Mẹ em có một khuôn mặt rất xinh đẹp. Mái tóc mẹ dài mượt mà. Hàng ngày mẹ thường mặc những bộ quần áo kín đáo và lịch sự để đi làm. Buổi sáng mẹ thường dậy sớm để nấu những bữa ăn ngon miệng cho em và bố. Sau một ngày làm việc bận rộn, buổi tối mẹ vẫn dành thời gian quan tâm đến em. Mẹ thường hỏi han tình hình học tập của em và an ủi em mỗi khi em gặp khó khăn. Em rất kính trọng và biết ơn mẹ. Em mong mẹ luôn mạnh khỏe để em và bố có thể tặng mẹ thật nhiều tình yêu thương.
Nếu nói đến người mà suốt cuộc đời đã giành suốt cuộc đời để lo lắng và chăm sóc cho em đó chính là mẹ. Trong gia đình mẹ là một người vợ đảm đang, tốt bụng nên ai cũng quý trọng mẹ.
Ôi, mẹ trẻ đẹp làm sao ! Mẹ đã hơn 30 tuổi rồi nhưng nhìn mẹ vẫn trẻ. Mẹ làm nghề công nhân viên chức. Mẹ có mái tóc ngắn ngang vai lúc nào cũng được mẹ xả thong thả khi đi làm. Khuôn mặt hình trái xoan dễ thương. Trên khuôn mặt ấy nổi bật lên cặp mắt long lanh lúc nào cũng ngắm nhìn em bằng đôi mắt ấy. Sóng mũi mẹ cao làm tăng thêm nét đẹp của khuôn mặt.Miệng rất vừa vặn với khuôn mặt, khi mẹ cười để lộ hàm răng trắng tinh. Dáng người cao, gầy, không mập lắm. Cách ăn mặc của mẹ rất giản dị khi đi làm mẹ chỉ mặc áo sơ mi màu trắng với quần tây đen. Vì làm việc trong văn phòng nên làn da của mẹ trắng hồng như mới thoa kem. Lời nói của mẹ rất dịu dàng và đầm ấm, mỗi khi nghe mẹ nói em như chìm vào một giấc mơ thế giới thần tiên vậy.
Mẹ em chẳng những đẹp người mà còn đẹp nết. Mẹ nấu ăn rất là ngon. Dù đi ăn ở những nơi nào nhưng vẫn ko ngon bằng các món ăn mẹ nấu. Em thích nhất là mẹ nấu món thịt bò xào. Đầu tiên, mẹ đi chợ mua thịt bò và hành tây về. Sau đó, Mẹ rửa thịt bò với nước muối thật là kĩ rồi mẹ rửa hành tây và cắt hành tây ra thành những miếng nhỏ, mẹ cho hành tây vào chảo xào trước rồi mẹ mới cho thịt bò vào xào sau. Làm xong mẹ để món ăn ra đĩa và mẹ bỏ vào thêm một ít cần tàu để món ăn trở nên ngon hơn. Em phụ mẹ vào bếp lấy chén, đũa và bưng đồ ăn ra bàn để ăn. Món ăn bốc lên mùi thơm phức cả gia đình ăn khen mẹ nấu ăn là số 1 trong gia đình. Em ước gì sau này lớn lên em cũng trở thành một đầu bếp giỏi như mẹ vậy. Những món ăn mẹ nấu là ngon nhất ko ai nấu bằng. Vì vậy mẹ là đầu bếp số 1 trong gia đình là đúng nhất.
Em rất yêu quý mẹ và cảm ơn mẹ vì mẹ đã bỏ bao nhiêu công sức để nuôi em từ nhỏ đến nay. Sau này em trưởng thành có công ăn việc làm ở xa nhưng em hứa sẽ thỉnh thoảng về thăm ba mẹ để ba mẹ vui lòng ko lo lắng cho em nhiều nữa.
Có mấy chữ mk viết tắt có gì cậu đọc cậu sửa lại nha . Bài văn này mk tự viết đấy thi đc 10 điểm luôn
Mẹ em ba mươi bẩy tuổi, là một luật sư của đoàn luật sư Hà Nội. Mẹ có dáng người cao mảnh mai, đôi mắt tròn đen, mái tóc ngắn gọn. Mẹ hiền lành, dịu dàng nhưng rất nghiêm khắc. Sáng nào mẹ cũng dậy sớm, chuẩn bị đưa em đi học. Mẹ làm việc rất nhiều nhưng luôn tận tụy, tỉ mỉ và chỉn chu với mọi việc, nên ai cũng quý mến mẹ. Khi thành phố lên đèn, mẹ mới về nhà, mặc dù rất mệt, nhưng mẹ vẫn nấu ăn, dọn nhà và hướng dẫn em ôn bài. Em rất thương mẹ, nên em luôn cố gắng chăm học và ngoan ngoãn để mẹ luôn vui.
# mui #
Trong gia đình người em yêu quý nhất là mẹ.Mẹ em năm nay ngoài 30 tuổi.Mẹ có dáng người dong dỏng cao.Khuôn mặt mẹ hình trái xoan, đôi mắt long lanh dịu hiền.Mẹ có mái tóc đen mượt , lúc nào cũng thơm mùi bồ kết.Mẹ rất yêu thương em, mẹ dành hết tất cả tình thương cho em.Em rất yêu quý mẹ, em mong mẹ ngày càng khỏe mạnh, trẻ trung và xinh đẹp.
_Học tốt#
- Đảm bảo các yêu cầu sau:
+ Viết được đoạn văn kể về người thân của em, khoảng 4-5 câu trở lên.
+ Viết câu đúng ngữ pháp, dùng từ đúng.
+ Chữ viết rõ ràng, không mắc lỗi chính tả. Trình bày bài viết sạch sẽ.
- Tuỳ theo mức độ sai sót về ý, về cách diễn đạt, chữ viết có thể cho các mức điểm: 6,0; 5,5; 4,0; 3,5; 3,0; 2,5; 2,0; 1,5; 1,0; 0,5; 0.
Gợi ý:
+ Người thân của em tên là gì? Người đó làm nghề gì?
+ Dáng người (nước da, mái tóc, khuôn mặt, đôi mắt, nụ cười,...) của người ấy ra sao?
+ Tính tình của người đó như thế nào?
+ Người đó chăm sóc, đối xử với em ra sao?
+ Em có tình cảm gì với người ấy?
Đáp án tham khảo:
Người em yêu quý nhất trong gia đình là mẹ. Mẹ là người nội trợ trong gia đình. Mẹ có dáng người hơi mập và nước da đen giòn, khỏe mạnh. Mẹ làm việc chăm chỉ, nấu ăn rất ngon và rất yêu thương ba bố con em. Mẹ luôn dành cho em những gì ngon nhất, đẹp nhất trong khi mẹ lúc nào cũng giản dị. Em sẽ học thật giỏi để mẹ vui lòng.
HƯỚNG DẪN KỂ
Hôm trước, mẹ em đi làm về rồi bị ốm. Người mẹ xanh xao, mệt mỏi với những cơn sốt kéo dài. Em thương và lo cho mẹ lắm. Em ngồi bên cạnh đắp khăn ướt lên trán mẹ và lấy thuốc cho mẹ uống. Khi khỏi ốm, mẹ xoa đầu em và nói : “Con gái mẹ ngoan lắm ! Mẹ cảm ơn con nhiều.”
- Viết được đoạn văn từ 3 đến 5 câu kể về người thân đủ ý, diễn đạt mạch lạc, viết câu đúng ngữ pháp, chữ viết đẹp, trình bày sạch sẽ : 6 điểm.
Tùy theo mức độ sai sót về ý, về diễn đạt và chữ viết có thể cho các mức điểm: 5,5 - 5 - 4,5 - 4…..
Gợi ý:
a. Người thân của em năm nay bao nhiêu tuổi ?
b. Người thân đó của em làm gì ?
c. Ngoại hình, tính cách người đó ra sao?
d. Tình cảm của người thân ấy đối với em như thế nào ?
e. Tình cảm của em đối với người thân đó ra sao ?
Bài làm tham khảo:
Mẫu 1:
Trong gia đình, người em luôn kính trọng và tin yêu nhất là bố. Bố em năm nay ngoài ba mươi tuổi. Bố em là một kỹ sư giỏi. Hằng ngày, bố thường mặc quần bò, áo phông trông rất trẻ trung. Bố em là người rất tận tụy trong công việc. Mặc dù bận rộn nhưng bố vẫn luôn dành thời gian giúp mẹ việc nhà và dạy em học bài. Bố đúng là người bố tuyệt vời của em.
Mẫu 2:
Người em yêu quý nhất là ông nội. Năm nay, ông em đã ngoài 70 tuổi. Ông là kĩ sư chăn nuôi đã về hưu. Ông có nước da đồi mồi, mái tóc bạc phơ như ông tiên trong truyện cổ tích. Ông rất hiền hậu, yêu quý con cháu. Em rất yêu ông và mong ông sống lâu trăm tuổi.
tả ông của em mẫu 1
Suốt bao năm qua, ông em là người đưa đón em đi học. Vì vậy, em rất thân thiết với ông. Năm nay, ông em đã gần bảy mươi tuổi. Mái tóc ông đã bạc trắng hơn nửa. Em rất thích vuốt vuốt chòm râu dài cũng bạc trắng của ông. Người ông cao lớn nhưng làn da đã nhăn nheo theo năm tháng. Gương mặt của ông hình chữ điền, góc cạnh. Đôi mắt nâu đen, sâu thẳm thường nhìn em trìu mến. Ông rất yêu thương em, ông thường dẫn em đi chơi, đi ăn, đi mua đồ. Mỗi lần em vâng lời, ông xoa đầu em và dặn mau lớn để làm chàng thanh niên điển trai, tài giỏi như ông ngày trẻ. Em chỉ biết cười rồi sà vào lòng ông nũng nịu.
Tả ông của em mẫu 2
Ông nội của em năm nay đã ngoài 70 tuổi. Ông là kĩ sư chăn nuôi của Sở nông nghiệp tỉnh Hải Dương. Da mồi, tóc bạc phơ, ông đeo kính khi đọc sách báo. Ông thích uống trà vào buổi sáng. Bạn của ông là các cụ cán bộ trong huyện đã về hưu. Bà con anh em rất kính trọng ông, gọi ông là cụ Điền. Ông vui vẻ và hiền hậu. Các cháu nội, ngoại đều được ông yêu quý, săn sóc việc học hành. Ông là người ông đáng kính nhất của em, em mong ông luôn khỏe mạnh sống thật lâu. Cả cuộc đời ông đã hi sinh hết mình vì con vì cháu. Thương ông, em hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt để đền đáp tình yêu thương vô bờ bến mà ông dành cho em.
Tả ông của em mẫu 3
Ông ngoại em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi. Dáng người ông khom gầy. Mái tóc ông đã bạc trắng. Đôi mắt ông không còn sáng và minh mẫn như trước nữa. Mỗi khi đọc báo ông đều phải nheo mắt hoặc đeo kính lão mới có thể đọc được. Đôi mắt ấy luôn nhìn em với cái nhìn ấm áp, yêu thương. Vầng trán ông cao và rộng đã xuất hiện nhiều nếp nhăn như vết hằn của thời gian nghiệt ngã. Nước da ông sạm đen, chai sần. Bàn tay ông thô ráp, chai sạn lại. Nhìn ông đầy vẻ khắc khổ của một người đàn ông một đời phiêu bạt lo toan. Mỗi tuần em đều đến thăm ông. Có gì ngon ông cũng dành phần em. Ông hay cho em mấy đồng lẻ để em khi thì mua cái kẹo, lúc lại mua cái bánh. Mỗi khi ở lại ăn cơm với ông, ông đều tự tay làm những món em thích. Ông thường kể em nghe chuyện ngày xưa ông đi bộ đội. Vết sẹo dài ở cánh tay phải của ông là minh chứng cho một thời gian khổ, anh hùng mà ông đã trải qua. Em rất yêu quý ông ngoại em. Em sẽ thường xuyên đến thăm ông và chăm sóc cho ông. Em mong ước ông sẽ sống lâu trăm tuổi cùng con cháu!
..................................................................................
Tuổi thơ của các em hầu hết đều gắn bó với ông bà nội, ngoại. Có lẽ chính vì vậy mà những bài văn của học sinh về tả ông bà luôn giàu cảm xúc và chân thật nhất.
Bác có tinh thần làm việc rất cao. Bác thường bảo : "Làm nghề gì cũng phải có cái tâm và lòng yêu nghề." Để hoàn thành một sản phẩm như tủ, bàn ghế v.v..., phải qua nhiều công đoạn. Công việc đầu tiên là chọn gỗ tốt rồi mang đi phơi cho chín. Khi làm việc, cạnh bên bác có đủ thứ đồ nghề : cưa, bào, đục, búa, kềm, đinh vít v.v...
Cạnh nhà em có nhà bác Phúc, bác ấy là một thợ mộc lâu năm, rất nhiều kinh nghiệm và tay nghề cao.
Năm nay, bác Phúc đã ngoài năm mươi, tóc bạc khá nhiều. Là dân lao động từ nhỏ nên bác có thân hình vạm vỡ, chiếc ngực lực lưỡng, bắp tay săn chắc. Suốt ngày chăm chú vào công việc, bác ít tiếp xúc với mọi người. Dù vậy, tính tình bác rất cởi mở, em có dịp được trò chuyện và nhìn ngắm bác làm việc.
Bác có tinh thần làm việc rất cao. Bác thường bảo : "Làm nghề gì cũng phải có cái tâm và lòng yêu nghề." Để hoàn thành một sản phẩm như tủ, bàn ghế v.v..., phải qua nhiều công đoạn. Công việc đầu tiên là chọn gỗ tốt rồi mang đi phơi cho chín. Khi làm việc, cạnh bên bác có đủ thứ đồ nghề : cưa, bào, đục, búa, kềm, đinh vít v.v...
Một thanh gỗ sần sùi, lam nham được bác đặt lên một băng ghế dài gọi là con ngựa. Một chân buông thõng xuống đất, chân kia gác lên ghế, bác cúi rạp người xuống như phi ngựa để bào. Các dăm bào cuồn cuộn tuôn ra như từng lọn tốc xoăn tít thơm nồng mùi gỗ. Bác dừng lại, lấy chiếc bút chì trên vành tai xuống để kẻ rồi đo lại cho chính xác, bác tiếp tục bào, đánh giấy nhám, từng vân gỗ hiện lên rất đẹp mắt. Tỉ mỉ và khéo léo nhất là lúc bác đục các mộng để ráp khung. Rất chính xác và tài tình. Công việc cứ thế tiếp diễn đến khi hoàn thành sản phẩm. Chiếc tủ được khoác cái áo nâu bóng bằng lớp véc-ni được bác đánh rất đều tay. Có nhìn tận mắt mới thấy hết cái tài của người thợ mộc.
Nghề nào cũng quý, cũng mang lợi ích đến cho mọi người, em luôn quý trọng những người lao động chân chính, người luôn vươn lên bằng nghị lực của chính bản thân mình.
Bác Thịnh là bố của Vượng, bạn học thân thiết của em. Bác Thịnh ngoài năm mươi tuổi, làm nghề thợ mộc.Bác là người thợ thủ công nổi tiếng ở vùng quê em. Người bác cao to, ngực nở. Cập mắt mở to, tinh anh, bác ít nói, hay cười, tính tình điềm đạm, cởi mở. Vợ chồng bác có mấy con đều đang đi học. Chị Yến học lớp 9. Anh Tùng học lớp 6.Bác đứng đầu một nhóm thợ 8 người. Quanh năm bác và các chú đi dựng nhà mới, sửa chữa đình chùa. Công việc không bao giờ ngơi tay. Trùng tu đền Giếng, chùa Diệc, dựng nhà thờ họ Lê... đều do bác Thịnh cùng nhóm thợ đem công sức, tài năng ra thi thố. Nét chạm khắc của bác Thịnh ở đền Giếng được nhiều người tấm tắc, ngợi khen.Bố em đã bàn với chú Thắng, thím Hoà là sang năm sẽ mời bác Thịnh chữa nhà thờ ông bà. Con voi bằng gỗ mun để trên bàn học của em là quà tặng của bạn Vượng nhân ngày sinh nhật em do bác Thịnh làm.
sao bạn không lên mạng gõ những bài văn hay nhất kể về ba mẹ làm nghề gì
- Tốc độ đạt yêu cầu; chữ viết rõ ràng, viết đúng kiểu chữ, cỡ chữ; trình bày đúng quy định, viết sạch, đẹp: 2 điểm
- Viết đúng chính tả (hoặc mắc 1lỗi) được: 2 điểm. Nếu sai từ 2 đến 3 lỗi được: 1,5 điểm. Nếu sai từ 4 đến 5 lỗi được: 1 điểm Nếu mắc 6 lỗi trở lên không được điểm.
Bài làm:
6 giờ 30: thức dậy, tập thể dục, đánh răng, rửa mặt.
7 giờ: ăn sáng.
7 giờ 15: mặc quần áo.
7 giờ 30: đến trường.
10 giờ: về nhà, sang nhà ông bà.
Có khi nào các bạn nhớ lại những khoảnh khắc cãi lại mẹ và muốn ôm mẹ và nói: "Con xin lỗi mẹ, mẹ tha lỗi cho con nhé" chưa? Các bạn đừng nghĩ là mẹ nghiêm khác, mẹ nói dối, mẹ dữ,... mà nói to hay cãi lại mẹ. Thật ra bố mẹ là người giấu con cái rất nhiều thứ và luôn chịu những lời nói to hay cãi của con. Các bạn cứ để ý xem, mỗi khi các bạn sai cái gì, có thể là bố mẹ mắng nhưng hãy nhìn ánh mắt và những nếp nhăn trong chán mẹ, mình sẽ rất hối hận. Tôi có một câu chuyện mà thầy giáo tôi kể " Có một em bé rất hay cãi bố mẹ. Một hôm người bố nói với con mỗi khi tức giận bố mẹ thì hãy đóng một đinh vào tấm ván. Cậu bé dường như ngày nào cũng đóng. Hôm khác, người bố bảo con mỗi khi hối hận thì hãy tháo cái đinh ra. Hơn một tuần sau, người bố nhìn tấm ván bị thủng lỗ chỗ và nói: "Con hãy tưởng tượng đây chính là ruột gan của bố mẹ, khi con đóng đinh vào thì nó sẽ đau đến nhường nào. Còn khi con tháo ra rồi thì nó vẫn bị thương rất nhiều và không thể nào sửa hoàn chỉnh như lúc đầu được như tấm ván kia. " Sau khi đọc, các bạn có rút ra bài học gì không? Nếu các bạn đã rút ra bài học thì các bạn cũng có một phần thành công trong cuộc sống đấy. Các bạn hãy nhớ rằng trong cuộc đời có rất nhiều nỗi vui, nỗi buồn. Nhưng nỗi buồn lớn nhất chính là mất mẹ.
Mẹ luôn dậy sớm để chuẩn bị bữa ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Mẹ lo thuốc cho em uống kịp thời. Mẹ nấu cháo và bón cho em từng thìa. Tuy công việc đồng áng bận rộn nhưng buổi tối mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em. Sau đó mẹ chuẩn bị đồ để sáng mai dậy sớm lo buổi sáng cho gia đình. Mẹ rất nhân hậu, hiền từ. Mẹ chưa bao giờ mắng em một lời. Mỗi khi em mắc lỗi, mẹ dịu dàng nhắc nhở em sửa lỗi. Chính vì mẹ âm thầm lặng lẽ dạy cho em những điều hay lẽ phải mà em rất kính phục mẹ. Mẹ em là vậy. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm! Mỗi khi được mẹ ôm ấp trong vòng tay ấm áp của mẹ, con thấy mình thật hạnh phúc vì có mẹ. Mẹ ơi! Có mẹ, con thấy sướng vui. Có mẹ, con thấy ấm lòng. Trong trái tim con, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời con. Con luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ.