Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
refer
Một ngày nọ, ta thấy cuộc sống của mình tươi đẹp biết bao, thấy mọi người xung quanh thật đáng mến và tốt bụng. Khi ta thấy ta đang được nhận quá nhiều, lúc đó là lúc, ta thấy mình cần phải biết ơn.
Mọi người định nghĩa thế nào là biết ơn? Đó đơn giản chỉ là một lời cảm ơn của một cậu bé khi được người lớn cho một chiếc bánh, là giọt nước mắt và sự cảm kích của những người khó khăn khi được giúp đỡ hay một nén hương để tưởng nhớ người đã khuất... Biết ơn, giản đơn chỉ là thái độ, hành động của con người với sự tích cực dành cho người đã giúp đỡ hay cho họ một điều gì đó.
Chúng ta, ngay từ khi sinh ra, đã được nhận, nhận nhiều thứ từ mọi người và cuộc đời. Là một đứa con nhận lấy bao nhiêu tình yêu thương, sự chăm sóc, lo lắng và hi sinh từ bố mẹ, gia đình. Là một công dân đất nước nhận lấy hòa bình, độc lập đánh đổi bởi bao mất mát, xương máu của những thế hệ chưa một lời từ biệt đã ngã xuống. Là một công dân toàn cầu, nhận lấy bao thành tựu khoa học, phát minh để làm tiện lợi, phát triển hơn cuộc sống của con người. Và vô vàn những món quà khác nữa ta nhận được từ cuộc đời. Và, biết ơn là thái độ tất yếu, của một con người.
Biết ơn cha mẹ, gia đình.
Cha mẹ là người cho ta sự sống này, Ngay từ giây phút chúng ta mở mắt ra nhìn cuộc đời, cất tiếng khóc đầu tiên, ta đã mang nợ cha mẹ rồi. Từng ngày lớn lên trong câu hát ru của mẹ, trong lời dạy dỗ của cha, những ân huệ mà mỗi đứa con mang trong mình lại cứ lớn dần, lớn dần. Nhưng có vẻ những phận làm con lại coi đó là điều hiển nhiên: Sự sống thiêng liêng này, hình hài không bị khuyết tật và mái ấm gia đình là điều hiển nhiên họ phải nhận được. Ta thờ ơ với cha mẹ, cáu gắt với những lời quan tâm, quay mặt với những sự nhắc nhở, ... Và rồi, khi ra ngoài cuộc đời, với những con người xa lạ ngoài kia, ta mới nhận ra: chỉ có cha mẹ là người yêu thương ta vô điều kiện. Không ai nhịn đói cho bạn no, không ai chịu bất hạnh cho bạn hạnh phúc, ngoài hai người họ. Không nơi nào sẵn sàng chào đón bạn, ngay cả khi bạn thất bại, ngoài căn nhà. Và thứ ta mắc nợ nhiều nhất, biết ơn nhiều nhất lại chính là cha mẹ. Bởi vậy, vẫn có những ngày “Mùng một tết cha, mùng hai tết mẹ”, những ngày của mẹ, của cha, ngày gia đình.
Biết ơn nguồn cội, những người đã giúp đỡ ta.
Cuộc sống này gây dựng nên từ nỗi đau của những gia đình tan nát, của nỗi mong mỏi mẹ chờ con, sự mòn mỏi vợ chờ chồng và lòng yêu nước của những con người “quyết tử cho tổ quốc quyết sinh”. Cuộc sống của ta được ghép lên từ những mảnh ghép của tình bạn, của tình thầy trò đã gắn bó, yêu thương và giúp đỡ ta để có một tuổi thơ trọn vẹn. Ở ngoài kia, cũng có những con người dẫu không máu mủ, ruột thịt nhưng vẫn hằng ngày tham gia vào ngày hội đỏ hiến máu, dạy học cho người khuyết tật, suất cơm miễn phí cho người nghèo, ... Những con người không phải ruột thịt, thậm chí còn không quen biết vẫn yêu thương ta, giúp đỡ ta, góp phần làm nên một cuộc sống văn minh và nồng ấm tình người. Những con người ấy, hãy biết ơn. Những gì họ đã làm cho cuộc sống này, cho thế hệ này, hãy nhận nó đến thế hệ sau. Những ngày thương binh liệt sĩ, ngày nhà giáo Việt Nam, ... những cuộc thiện nguyện nghĩa tình, khi biết ơn, tự nó sẽ sống mãi.
Biết ơn những khó khăn, thất bại và cả quá khứ.
Chúng ta có thể chắc chắn mình không làm sai và mọi chuyện đều diễn ra theo ý muốn của mình. Muốn thành công phải nếm mùi thất bại, muốn hạnh phúc phải trải qua khó khăn. Những nỗi đau, vấp ngã ấy, những gì không thể đánh gục bạn, sẽ làm cho bạn trở nên mạnh mẽ hơn. Và sau khi nhìn lại, ta phải biết ơn những khó khăn, thử thách và thất bại đó. Quá khứ là một phần của con người, là nền tảng của ngày mai. Không ai sống mà phủ định quá khứ. Nó đẹp đẽ, hãy biết ơn nhưng nếu nó đầy khổ đau, hãy cứ biết ơn. Vì bạn bây giờ dám nhìn vào quá khứ để trưởng thành, để khôn lớn và để chiến thắng.
Biết ơn là hạt mầm của mọi phẩm chất tốt đẹp trong con người. Biết ơn cha mẹ, người đi trước để làm “nhân”, biết ơn những vết thương đã dạy ta trưởng thành để biết mình đang “sống”, để biết quý trọng cuộc sống và thành công. Nhưng đáng buồn thay những con người vì vật chất và ích kỉ riêng mình mà “khỏi vòng cong đuôi” mà quên mất hai chữ “biết ơn”. Biết ơn để trả lại và cũng để nhận thêm cho mình. Một nụ hôn dành cho mẹ, một cái ôm cho mọi người, một nụ cười trước khó khăn, để thấy bạn đang biết ơn, để trao hạnh phúc đến mọi người.
Ta chỉ có một cuộc đời, vô nghĩa hay không, hạnh phúc hay không, hoàn toàn là thái độ của bạn đối với cuộc đời. Hãy biết ơn.
Tham khảo
Mở đầu tác phẩm, tác giả đã xây dựng một tình huống độc đáo được đặt trong sự đối lập gay gắt. Một bên là tình cảnh vô cùng nguy khốn của dân chúng: "Gần một giờ đêm. Trời mưa tầm tã. Nước sông Nhị Hà lên to quá; khúc đê làng X thuộc phủ X xem chừng núng thế lắm, hai ba đoạn đê thẩm lậu rồi, không khéo thì vỡ mất". Tính mạng "con dân" cả vùng đang bị đe dọa nghiêm trọng. Quang cảnh hàng trăm ngàn con người đang ra sức chống chọi lại với cơn lũ thật khẩn trương, vất vả. "Kẻ thì thuổng, người thì cuốc, người đội đất, kẻ vác tre", "người nào người nấy lướt thướt như chuột lột". Một bên là cảnh quan huyện "kẻ cha mẹ của dân" có trách nhiệm đốc thúc dân chúng bảo vệ đê thì lại đang chễm chệ trong đình "cách đó chừng bốn năm trăm thước. Đình ấy cũng ở trong mặt đê, nhưng cao mà vững chãi, dẫu nước to thế nữa, cũng chẳng việc gì". Ngoài kia con dân đang chân lấm tay bùn, đem thân hèn yếu để chống chọi lại với sức nước thì trong đình "đèn thắp sáng trưng", "nha lệ lính tráng, kẻ hầu người hạ đi lại rộn rịp". Dường như ngoài kia và trong này là cả hai thế giới khác biệt hoàn toàn. Nếu ngoài kia là thảm cảnh thì trong này là thú vui. Ngoài kia gấp gáp khẩn trương, trong này thong dong nhàn nhã. Cái náo loạn đặt bên cạnh cái yên ả. Trái với "con dân" đang "trăm lo ngàn sợ", quan phụ mẫu "uy nghi chễm chện ngồi" như không hề hay biết đến tình trạng thảm thương của dân chúng. Dựng lên hai cảnh đối lập gay gắt đó, tác giả vạch trần thói vô trách nhiệm của bọn quan lại đương thời. Trong tình cảnh ấy, vô trách nhiệm chính là một tội ác.
Tham khảo:
+Thăng Long Hà Nội đô thành
+Nước non ai vẽ nên tranh họa đồ .
-Cố đô rồi lại tân đô
-Nghìn năm văn vật bây giờ vẫn đây .
-Sông Tô một dải lượn vòng
-Ấy nơi liệt sĩ anh hùng giáng sinh .
-Sông Hồng một khúc uốn quanh
-Văn nhân tài tử lừng danh trong ngoài .
-Ai về Hà Nội, ngược nước Hồng Hà
-Buồm giong ba ngọn vui đà nên vui .
-Gió đưa cành trúc la đà
-Tiếng chuông Trấn Vũ, canh gà Thọ Xương .
-Mịt mù khói tỏa màn sương
-Nhịp chày Yên Thái, mặt gương Tây Hồ .
-Hỡi cô thắt lưng bao xanh
-Có về Kẻ Bưởi với anh thì về .
-Làng anh có ruộng tứ bề
-Có hồ tắm mát, có nghề quay tơ...
-Lạy trời cho cả gió lên
-Cho cờ vua Bình Định bay trên kinh thành .
-Nhong nhong ngựa ông đã về
-Cắt cỏ Bồ Đề cho ngựa ông ăn .
-Đống Đa ghi để lại đây
-Bên kia Thanh Miếu, bên này Bộc Am .
-Long thành bao quản nắng mưa
-Cửa Ô Quan Chưởng bây giờ còn đây...
-Trời cao biển rộng đất dày
-Núi Nùng, sông Nhị, chốn này làm ghi .
-Nước sông Tô vừa trong vừa mát
-Em ghé thuyền đỗ sát thuyền anh .
-Dừng chèo muốn tỏ tâm tình
-Sông bao nhiêu nước thương mình bấy nhiêu .
-Rủ nhau xem cảnh Kiếm hồ
-Xem cầu Thê Húc, xem chùa Ngọc Sơn .
-Đài Nghiên, Tháp Bút chưa mòn
-Hỏi ai gây dựng nên non sông này .
-Kẻ Vẽ có thói có lề
-Kẻ Vẽ lại có nhiều nghề đâu hơn .
-Hỡi cô thắt dải lưng xanh
-Có về Phú Diễn với anh thì về .
Câu 1:
Thấy dừa thì nhớ Bến TreThấy bông sen nhớ đồng quê Tháp MườiCâu trên nói về danh lam thắng cảnh của hai tỉnh Bến Tre và tỉnh Tháp Mười. hai tỉnh này đều ở miền Tây và có những vẻ đẹp riêng của chính nơi này. Đối với Bến Tre thì đặc sản nơi đây là dừa, cứ hễ tới đây là chúng ta sẽ nhìn thấy dừa và thưởng thức những sản phẩm ngon của dừa. đối với Đồng Tháp thì vẻ đẹp nơi đây là hoa sen, một loài hoa xinh đẹp và rất tinh tế.
Câu 2:
Nhất cao là núi Ba VìThứ ba Tam Đảo, thứ nhì Độc TônBa Vì, Tam Đảo và Độc Tôn là những danh lam thắng cảnh rất nổi tiếng của đất nước ta. Ba Vì là một vùng ở phía Bắc, nổi tiếng với những đồng cỏ xanh mướt và thơ mộng. Tam Đảo là một ngọn núi cao sau núi Ba Vì, ở đây có 3 ngọn núi nên người ta gọi là Tam Đảo. Dộc Tôn là một núi cao nhưng không cao bằng hai ngọn núi kia.
Câu 3:
Chiều chiều mây phủ ải VânChim kêu ghềnh đá, gẫm thân lại buồnCâu ca dao trên nói về vẻ đẹp uy nghiêm và thơ mộng của Hải Vân. Một vẻ đẹp thơ mộng và vô cùng đẹp đẽ của một dãy núi miền Trung. Nơi đây được biết đến như một danh lam thắng cảnh đặc sắc.
Câu 4:
Sông Vàm Cỏ nước trong thấy đáyDòng Cửu Long xuôi chảy dịu dàngAi về Mỹ Thuận, Tiền GiangCó thương nhớ gã đánh đàn năm xưa ?Bài ca dao nói về vẻ đẹp của sông Vàm Cỏ, Cửu Long, Tiền Giang, đây là những địa danh nổi tiếng của miền Tây. Những vẻ đẹp chân chất, đầy yêu thương và chân chất.
Tổng hợp một số câu ca dao tục ngữ về danh lam thắng cảnh :Cần Thơ có bến Ninh KiềuCó dòng sông đẹp với nhiều giai nhân
Bánh tráng Mỹ Lồng,Bánh phồng Sơn Đốc,
Măng cụt Hàm Luông
Bến Tre biển cá sông tôm,Ba Tri muối mặn, Giồng Trôm lúa vàng.
Bến Tre gái đẹp thật thà,Nói năng nhỏ nhẹ mặn mà có duyên.
Bến Tre giàu mía Mỏ Cày,Giàu nghêu Thạnh Phú, giàu xoài Cái Mơn.
Bến Tre nhiều gái chưa chồng,Không tin xuống chợ Mỹ Lồng mà coi.
Bến Tre nước ngọt lắm dừa,Ruộng vườn mầu mỡ, biển thừa cá tôm.
Sầu riêng, măng cụt Cái Mơn,
Nghêu sò Cồn Lợi, thuốc ngon Mỏ Cày.
Xoài chua cam ngọt Ba Lai,
Bắp thì Chợ Giữa, mắm bày ven bãi Giồng Khoai,
Bà Hiền, Tân Thủy hằng hà cá tôm.
Cái Răng, Ba Láng, Vàm Xàng,Phong Ðiền Anh có thương em thì cho bạc cho tiền
Ðừng cho lúa gạo xóm giềng cười chê
Anh có thương em, xin sắm một con đò,
Để em qua lại mua cò gởi thơ
Đồng Nai, Châu Đốc, Định Tường,Lòng anh sở mộ gái miệt vườn mà thôi.
Đồng Tháp Mười cò bay thẳng cánh,Nước Tháp Mười lóng lánh cá tôm.
Biên Hoà bưởi chẳng đắng theĂn vào ngọt lịm như chè đậu xanh
Ai qua Phú Hội, phước Thiền (Thành)Bâng khuâng nhớ mãi sầu riêng Long Thành
Bến Tre giầu mía Mỏ CàyGiầu nghêu Thanh Phú, giầu xoài Cái Mơn
Bến Tre biển cá sông tôm
Ba Tri muối mặn, Giồng Trôm lúa vàng
Rau đắng nấu với cá trêAi về đất Mũi thì "mê" không về!
Bạc Liêu nước chảy lờ đờDưới sông cá chốt, trên bờ Triều chậu
Xoài nào ngon bằng xoài Cao LãnhVú sữa nào ngon bằng vú sữa Cần Thơ
Ai về thẳng tới Năm Căn
Ghé ăn bánh hỏi Sóc Trăng, Bãi Xàu
Mắm nêm, chuối chát, khế, rau
Tôm càng Đại Ngãi cặp vào khó quên!
Cổ Đô tốt đất cao nền
Ai đi đến đó cũng quên ngày về.
Cổ Loa là đất Đế KinhTrông ra lại thấy tòa thành Tiên xây.
Chẳng vui cũng thể hội ThầyChẳng đẹp cũng thể Hồ Tây xứ Đoài.
Thăng Long Hà Nội đô thànhNước non ai vẽ nên tranh họa đồ
Cố đô rồi lại tân đô
Nghìn năm văn vật bây giờ vẫn đây.
Sông Tô một dải lượn vòngấy nơi liệt sĩ anh hùng giáng sinh
Sông Hồng một khúc uốn quanh
Văn nhân tài tử lừng danh trong ngoàiThăng Long, Hà Nội đô thành
Nước non ai vẽ nên tranh họa đồ
Cố đô rồi lại tân đô
Nghìn năm văn vật bây giờ vẫn đây
Ai về đến huyện Đông AnhGhé thăm phong cảnh Loa Thành Thục Vương
Cổ Loa hình ốc khác thường
Trải bao năm tháng nẻo đường còn đây
Vải Quang, húng Láng, ngổ ĐầmCá rô đầm Sét, sâm cầm Hồ Tây.
Ai về Hà Nội, ngược nước Hồng HàBuồm giong ba ngọn vui đà nên vui.
Sông Tô nước chảy quanh coCầu Đông sương sớm, quán Giò trăng khuya...
Nước sông Tô vừa trong vừa mátEm ghé thuyền đỗ sát thuyền anh
Dừng chèo muốn tỏ tâm tình
Sông bao nhiêu nước thương mình bấy nhiêu.
Rủ nhau xem cảnh Kiếm hồXem cầu Thê Húc, xem chùa Ngọc Sơn
Đài Nghiên, Tháp Bút chưa mòn
Hỏi ai gây dựng nên non nước này.
Chẳng vui cũng thể hội ThầyChẳng đẹp cũng thể Hồ Tây xứ Đoài.
Thăng Long Hà Nội đô thànhNước non ai vẽ nên tranh họa đồ
Cố đô rồi lại tân đô
Nghìn năm vă
Ai về Hà Nội, ngược nước Hồng HàBuồm giong ba ngọn vui đà nên vui. n vật bây giờ vẫn đây.
Rủ nhau xem cảnh Kiếm hồXem cầu Thê Húc, xem chùa Ngọc Sơn
Đài Nghiên, Tháp Bút chưa mòn
Hỏi ai gây dựng nên non nước này
Gió đưa cành trúc la đàTiếng chuông Trấn Vũ, canh gà Thọ Xương
Mịt mù khói tỏa màn sương
Nhịp chày Yên Thái, mặt gương Tây Hồ.
Chẳng thơm cũng thể hoa nhàiChẳng thanh lịch cũng là người Thủ đô.
Bạc Liêu nước chảy lờ đờ
Dưới sông cá chốt trên bờ Triều Châu
Bao phen quạ nói với diềuCù lao Ông Chưởng có nhiều cá tôm
Biên Hòa có bưởi Thanh TràThủ Ðức nem nướng, điện Bà Tây Ninh
Cà Mau hãy đến mà coiMuỗi kêu như sáo thổi
Ðỉa lội lềnh như bánh canh
Cần Thơ là tỉnhCao Lãnh là quê
Anh đi lục tỉnh bốn bề
Mảng lo buôn bán không về thăm em
Cái Răng, Ba Láng, Vàm Xáng, Phong ÐiềnAnh thương em cho bạc cho tiền
Ðừng cho lúa gạo, xóm giềng họ hay
Cái Răng, Ba Láng, Vàm Xáng, Xà NoAnh có thương em, xin sắm một con đò
Ðể em qua lại mua cò gởi thơ
Con cò lặn lội bờ sôngGánh gạo đưa chồng, tiếng khóc nỉ non
Nàng về nuôi cái cùng con
Ðể anh đi trẩy nước non Cao Bằng
Con trai trong Quảng ra thiThấy con gái Huế chân đi không đành
Ðèn Sài Gòn ngọn xanh ngọn đỏÐèn Mỹ Tho ngọn tỏ ngọn lu
Anh về học lấy chữ nhu
Chín trăng em cũng đợi mười Thu em cũng chờ
Ðồng Ðăng có phố Kỳ LừaCó nàng Tô thị có chùa Tam Thanh
Ðèn nào sáng bằng đèn Sa ÐécGái nào đẹp bằng gái Nha Mân
Anh thả ghe câu lên xuống mấy lần
Thương em đứt ruột, nhưng tới gần lại run
Ðồng Tháp Mười cò bay thẳng cánhNước Tháp Mười lóng lánh cá tôm
Muốn ăn bôn súng mắm kho
Thì vô Ðồng Tháp ăn no đã thèm
Gió đưa tàu chuối la đàTiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương
Gió đưa tàu chuối la đàTiếng chuông Trấn Vũ, canh gà Thọ Xương
Gà nào hay bằng gà Cao LãnhGái nào bảnh bằng gái Nha Mân
Gái Tầm Vu đồng xu ba đứaCon trai Thủ Thừa cỡi ngựa xuống mua
Gái Thới Bình lòng ngay dạ thẳngTrai bạc tình một cẳng về quê
Gò Công giáp biển, nổi tiếng mắm tôm chàMắm tôm chua ai ai cũng chắt lưỡi hít hà
Saigon, chợ Mỹ ai mà không hay
Lục tỉnh có hạt Ba XuyênBạc Liêu chữ đặt, bình yên dân rày
Mậu Thìn vốn thiệt năm nay
Một ngàn hai tám, tiếng rày nổi vang
Phong Thạnh vốn thiệt tên làng
Giá Rai là quận, chợ làng kêu chung
Anh em Mười Chức công khùng
Bị tranh điền thổ, rùng rùng thác oan...
Nhà Bè nước chảy chia hiaAi về Gia Ðịnh, Ðồng Nai thì về
Phượng hoàng đậu nhánh vông nemPhải dè năm ngoái cưới em cho rồi
Ngã tư Chợ Gạo nước hồi
Tui chồng mình vợ còn chờ đợi ai
Trầu Bà Ðiểm xé ra nửa láThuốc Gò Vấp hút đã một hơi
Buồn tình gá nghĩa mà chơi
Hay là anh quyết ở đời với em?
Ai vô Quảng Nam cho tôi gửi mua đôi ba lượng quếAi ra ngoài Nghệ cho tôi gởi mua tám chín lượng sâm
Đem về nuôi dưỡng phụ thân
Hai ta đền đáp công ơn sinh thành.
Anh về Bình Định ở lâuChiều chiều em đứng vườn dâu ngó chừng
Hai hàng nước mắt rưng rưng
Chàng xa thiếp cách, ngang chừng muốn băng
Phụ mẫu nhà la dức(1) rầm rầm
Cơm sao ngơ ngáo, làm không muốn làm
Bởi vì chưng thiếp bắc chàng nam
Giơ tay không nổi, còn làm việc chi.
Ai về nhớ vải Đinh HòaNhớ cau Hổ Bái nhớ cà Đan Nê
Nhớ dừa Quảng Hán, Lựu Khê
Nhớ cơm chợ Bản, thịt dê Quán Lào
Ai về Nhượng Bạn thì vềGạo nhiều, cá lắm, dễ bề làm ăn.
Bắc Cạn có suối đãi vàngCó hồ Ba Bể có nàng áo xanh
Bình Định có núi Vọng PhuCó đầm Thị Nại có cù lao Xanh
Em về Bình Định cùng anh
Được ăn bí đỏ nấu canh nước dừa
Bóng đèn là bóng đèn hoaAi về vùng Bưởi với ta thì về
Vùng Bưởi có lịch có lề
Có sông tắm mát cò nghề seo can
Vĩnh Long có cặp Rồng VàngNhất Bùi Hữu Nghĩa, nhì Phan Tuấn Thuần
Xứ Cần Thơ nam thanh nữ túXứ Rạch Giá vượn hú, chim kêu.
Muốn ăn bông súng mắm khoThì vô Đồng Tháp ăn no đã them
Trên đây là Ca dao, tục ngữ, câu nói về danh lam thắng cảnh hay nhất, hi vọng bài viết đã đáp ứng được những kiến thức mà bạn cần. xin chân thành cảm ơn.
1.mở bài:đất nước Việt Nam tự hào về Bác Hồ bởi Bác chính là tinh hoa truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta,là lãnh tụ vĩ đại,anh hùng cứu nước,danh nhân văn hóa thế giới
2.thân bài:
*Bác Hồ là vị lãnh tụ vĩ đại:
- Bác đã hòan thành xuất sắc sứ mệnh của mình đối với nhân dân,với đất nước.
- Bác là ng sáng lập ra Đảng CSVN,cùng đảng dẫn đừờng chỉ lối cho sự nghiệp đấu tranh giải phóng dân tộc thóat khỏi xiềng xích nô lệ của thực dân,phong kiến
- Bác đã trở thành vị chủ tịch nước đầu tiên của nước VN có chủ quyền ,tự do,độc lập.Bác cống hiến cuộc đời mình cho lí tửơng cao đẹp:giải phóng miền Nam,thống nhất đất nước,xây dựng VN thành một quốc gia hùng cường.
- Bác lãnh đạo nhân dân ta chiến thắng thực dân Pháp và đế quốc Mỹ,khẳng định tên tuổi VN trên trường quốc tế.
- Công lao của Bác có thể sánh với trời cao ,biển rộng.
*Bác Hồ - tấm gương sáng ngời về quan điểm sống Mình vì mọi ng
- Nếp sống của Bác vô cùng giản dị,gần gũi với cuộc sống nhân dân.
- Bác “hi sinh tất cả,chỉ quên mình”,lấy cống hiến cho đất nước làm nìêm vui và hạnh phúc.
- Đức tính giản dị và khiêm tốn của Bác có sức cảm hóa và thuyết phục mọi ng rất lớn.
- Ở Bác hội tụ đủ 3 yếu tố cao quý của phẩm giá:đại trí,đại nhân,đại dũng
*Tình cảm của nhân dân VN và nhân dân thế giới với Bác Hồ:
- Yêu mến,khâm phục và biết ơn sâu sắc
-Bác đc tôn vinh là lãnh tụ cách mạng kiệt xuất,chíên sĩ hòa bình,danh nhân văn hóa thế giới.
- Bác sống mãi với đất nước và dân tộc.
3.Kết bài:
-Tên tuổi của CHủ tịch HCM đã đem lại vinh quang cho dân tộc và đất nước VN.
-Các thế hệ sau đang ra sức thực hịên tâm nguyện của Bác Hồ,xây dựng Tổ quốc giàu mạnh,văn minh,sánh vai với các cường quốc năm châu.
Bài thơ Cảnh khuya được Chủ tịch Hồ Chí Minh viết vào năm 1947, khi quân và dân ta đang thắng lớn trên chiến trường Việt Bắc. Sông Lô, Đoan Hùng đã đi vào lịch sử bằng những nét vàng chói lọi đầu tiên của ta trong chín năm kháng chiến chống Pháp. Bài thơ thể hiện cảm hứng yêu nước mãnh liệt dạt dào ánh sáng và âm thanh. Đó là ánh sáng của trăng Việt Bắc, của lòng yêu nước sâu sắc:
Tiếng suối trong như tiếng hát xa
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa
Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ,
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà
Cùng với các bài thơ Cảnh rừng Việt Bắc, Đi thuyền trên sông Đáy, Cảnh khuya thể hiện tình yêu thiên nhiên, yêu nước sâu sắc của Bác trong một đêm trăng nơi núi rừng Việt Bắc.
Tham khảo em nhé!
Sau khi học xong văn bản “ca huế trên sông hương” em thấy cố đô huế nổi tiếng không phải chỉ có các danh lam thám cảnh đẹp và di tích lịch sử mà còn nổi tiếng bởi các làn điệu đan ca và âm nhạc cung đình như: Hò, lí…mỗi câu hò dù ngắn hay dài nhưng cũng gửi gắm được một ít ý tình trọn vẹn. Nó được hình thành từ nhạc dân ca và nhạc cung đình, nhã nhạc, trang trọng uy nghi nên có thần thái của nhạc thính phòng. Thú nghe ca huế tao nhã, đầy sức quyến rũ. âm thanh của dân hòa tấu bởi bốn bản nhạc: Khúc lưu thủy, kim tuyền, xuân phong, long hổ nghe du dương, trần bổng, réo rắt, các nhạc công dùng các ngón đàn trau chuốt như: Nhấn, mổ, vồ, vả, bấm, day, chớp, búng, phi, vãi. Ca huế là một hình thức sinh hoạt văn hóa âm nhạc thanh lịch, một sản phẩm tinh thần đáng trân trọng, cần gìn giữu và phát huy
Quê hương em đẹp biết bao, nơi đây có đồng lúa chín vàng, những cánh cò trắng là là bay. Các cô bác nông dân chăm chỉ làm việc quanh năm suốt tháng. Những đứa trẻ mục đồng thổi sao trên lưng trâu. Dòng sông thơ mộng chảy quanh. Em gọi to: Quê hương! Quê hương ơi!. Phải, quê hương, nơi chúng ta sinh ra và lớn lên, đã cho ta tiếng khóc từ khi chào đời. Để cho quê hương giàu đẹp hơn, ta cần phải học tập, rèn luyện thật tốt để xây dựng quê hương.
Quê hương em đẹp biết bao, nơi đây có đồng lúa chín vàng, những cánh cò trắng là là bay. Các cô bác nông dân chăm chỉ làm việc quanh năm suốt tháng. Những đứa trẻ mục đồng thổi sao trên lưng trâu. Dòng sông thơ mộng chảy quanh. Em gọi to: Quê hương! Quê hương ơi!. Phải, quê hương, nơi chúng ta sinh ra và lớn lên, đã cho ta tiếng khóc từ khi chào đời. Để cho quê hương giàu đẹp hơn, ta cần phải học tập, rèn luyện thật tốt để xây dựng quê hương.
Câu đặc biệt : Quê hương! Quê hương ơi!
Nhà hát múa rối nước Thăng Long là địa chỉ quen thuộc cho du khách cả trong và ngoài nước những ai muốn thưởng thức múa rối nước hay khám phá vẻ đẹp của nghệ thuật truyền thống độc đáo của Việt NamNhà hát được thành lập từ năm 1969 và từ năm 1990, nhiều chương trình múa rối đã được trình diễn. Hàng năm, khoảng 500 show diễn được công chiếu cho khoảng 150000 khán giả. Hơn nữa, nhà hát còn đưa nghệ thuật múa rối tới hơn 40 quốc gia trên thế giới thông qua các tour trình diễn, chương trình trao đổi văn hóa quốc tế hay các lễ hội múa .Nội dung truyền thống của biểu diễn múa rồi đề cập đến đời sống hàng ngày của nông dân Việt Nam ( cày cấy, chăn trâu, bắt cá,…) hay các cách giải trí mang tính cộng đồng ( như thi bơi, múa rồng,..) hay các truyền thuyết lịch sử
Nằm ở giữa Hà Nội, khu phố cổ với những con đường hẹp kiểu cũ đầy những ngôi nhà gạch cổ dường như chống lại dòng chảy thời gian trong khi vẫn tích cực cố gắng thích nghi với không khí năng động của thành phố hiện đại.
Khu phố cổ Hà Nội bao gồm nhiều con phố nhỏ, sầm uất, mỗi con mang tên hàng hóa được giao dịch cụ thể ở đó như Hàng Bạc (Sản phẩm bạc), Hàng Mã (Sản phẩm giấy), Hang Go (Sản phẩm gỗ) ·
Đến thăm di tích lịch sử độc đáo này, khách du lịch bị lạc vào một thế giới hoàn toàn khác với phần còn lại của thành phố và có cơ hội khám phá cuộc sống tràn đầy năng lượng của địa phương một trăm năm trước, nơi không có các tòa nhà cao tầng, quá nhiều giao thông; mọi thứ sẽ nhỏ hơn một chút, vì du khách có thể đã quen với những tòa nhà chọc trời và trung tâm mua sắm ở các khu vực khác của thành phố, nhưng không hề kém sinh động và mạnh mẽ ·