Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Tôi yêu ngôi trường, ngôi trường thân thuộc, ngôi trường giản dị mà mộc mạc chất phác, luôn dang rộng cánh tay ôm ấp những cô cậu học trò vào lòng. Ngôi trường thật đẹp. Từ cánh cổng trước luôn rộng mở đón trào học sinh, đến bác bảo vệ, và cả đến những nhóm bạn cùng chia sẻ vui buồn,… là bao kí ức, bao kỉ niệm. Ngôi trường chính là dòng sông chi thức, mà trên đó các thầy cô giáo đang tận tụy, cần mẫn ngày đêm lái con đò về đích – nơi mà nó thuộc về. Có lẽ chính vì vậy mà các thế hệ học sinh luôn dành cho ngôi trường những tình cảm dạt dào, những tình cảm khó phai để rồi bước qua cánh cổng trường, lòng ai cũng đầy sự lưu luyến, bồn chồn mà không dám quay lại. Trong con tim luôn im đậm những ngày còn vui buồn bên bạn bè, những lúc được nghe những lời giảng sâu lắng của các thầy cô, cho đến những mùa hoa phượng nở rực cháy sân trường, từng bông hoa như từng tấm lòng của học sinh, thật sâu sắc. Dù có rời xa quê hương, xa đất nước, nhưng trong trái tim ta luôn còn hình bóng ngôi trường, vẫn thân quen, vẫn trầm ấm như ngày nào.
Thời gian trôi đi thật nhanh, mới ngày nào em nép sau lưng mẹ bước vào mái trường tiểu học. Vậy mà hôm nay đã là buổi học cuối cùng em được ngồi bên cạnh những người bạn thân thiết, cùng em sẽ chia buồn vui . Buổi học này, có lẽ không chỉ riêng em mà rất nhiều bạn khác nữa đều có cảm xúc buồn bã khó tả. Em nhớ lại những năm tháng thi cử, cả lớp ai nấy đều rất cố gắng học hành, chăm chỉ cùng nhau giúp đỡ vượt qua kì thi. Dù không thể diển tả được cảm xúc bây giờ nhưng tôi sẽ không quên các bạn ấy. Dù là buổi học cuối cùng nhưng để gần đến với ước mơ của mình. Vì vậy, tôi và các bạn quý trọng những tháng ngày được học tập cùng nhau và nếu có gặp lại được thì chúng ta mãi mãi là bạn
- NHỮNG TỪ IN ĐẬM LÀ TỪ LÁY NHA BẠN
(CHÚC BẠN HỌC TỐT)

Ôi ! Hoa bằng lăng đã nở rồi sao ? Mấy hôm không để ý mà tôi không ngờ cây hoa bằng lăng nhà tôi đã khoe những nụ hoa tim tím đầu tiên . Hoa bằng lăng là cây hoa đẹp nhất ở trong vườn và cũng là cây mà tôi yêu thích nhất . Hoa bằng lăng vẫn luôn được mệnh danh là loài hoa của học trò. Vẻ đẹp mong manh, trong trẻo của hoa bằng lăng luôn gợi cho chúng ta quãng thời gian ngây thơ, trong sáng nhất của cuộc đời con người – lứa tuổi học trò. Mỗi lần ngắm nhìn những bông hoa bằng lăng , tôi lại nhớ về thời thơ ấu của mình , nhớ lại những lần lấy hoa xâu vòng đeo tay cùng các bạn , nhớ lại những hôm ra sân trường nhìn những bông bằng lăng nở rộ , một cảm giác nao nao xao xuyến về những cuộc chia với năm học cũ. (tớ có sai chính tả thì nhớ chữa lỗi cho tớ nhé , lâu lắm rồi không viết văn nên hơi gượng tay xíu ! )
2.Ôi ! Hoa bằng lăng đã nở rồi sao ? Mấy hôm không để ý mà tôi không hề biết rằng cây bằng lăng nhà tôi đã có những nụ hoa tim tím đầu tiên . Hoa bằng lăng là thứ cây hoa đẹp nhất vườn nhà tôi và cũng là loại hoa mà tôi yêu thích nhất . Hoa bằng lăng vẫn luôn được mệnh danh là loài hoa của học trò. Vẻ đẹp mong manh, trong trẻo của hoa bằng lăng luôn gợi cho chúng ta quãng thời gian ngây thơ, trong sáng nhất của cuộc đời con người – lứa tuổi học trò. Mỗi lần ngắm nhìn những bông hoa bằng lăng mà lòng tôi xao xuyến những kỉ niệm của tuổi thơ , nhớ những lần tranh nhau những bông hoa bằng lăng đẹp nhất để xâu vòng , nhớ những lần ra sân trường ngắm những bông hoa bằng lăng , mà xao xuyến vì những phút giây chia ly một năm học mới lại sắp đến . (nếu có lỗi sai chính tả thì nhờ cô và các bạn sửa cho nha , lâu rồi không viết văn nên hơi gượng tay á ! )

Hôm đó đang trên đường đi học về cũng lũ bạn, em cùng họ đang ngồi nghỉ chân tại quán nước bên đường thì đột nhiên đập vào mắt em là hình ảnh một bà cụ mù đang loay hoay qua đường trong làn xe tấp nập. Có rất nhiều người đi qua đi lại ở đó nhưng không một ai chịu giúp bà. Rồi chuyện bất ngờ đã xảy đến. Bà bị một chiếc xe ô tô tông phải. Tất cả ánh mắt của mọi người đều tụ lại chỗ bà cụ. Người thì lấy điện thoại ra quay phim, chụp ảnh. Người thì bàn tán xôn xao, lướt qua như không có chuyện gì. Đáng nói nhất là người tài xế lái xe ô tô, hắn tông trúng bà cụ rồi hoảng hốt ngồi yên trong xe một lúc không bước xuống xe xem cụ như thế nào.
Em thấy như vậy liền chạy lại gần, thấy cụ tay trầy xước rớm máu, nên hô hoán lên bảo mọi người ai có điện thoại thì gọi cấp cứu giúp bà. Người thì thấy có điện thoại nên lẩn đi, rồi đi mắt, người thì nghĩa hiệp một tí gọi xe ôm chở bà cụ lên trạm y tế. Một lát sau thì các chú công an cũng đến các chú xử lí rất nhanh, phê bình những người dân xung quanh đó, thấy tai nạn mà không gọi ngay cho công an, hoặc cán bộ y tế gần nhất mà lại lấy điện thoại chụp ảnh, quay phim,.. Còn bác lái xe bây giờ đã không ru rú trong xe nữa bác ta đã theo các chú công an lên phường giải quyết. Các chú tuyên dương em và người đàn ông lúc nãy đã giúp cụ.

Trả lời nhanh hộ mình nha, không chép mạng nha mình cảm ơn ạ

Gợi í:
Quét nhà, nấu cơm, rửa bát, giặt đồ, phơi đồ, chăm e, chơi với e cho mẹ

Em tham khảo !
Rời mái trường Tiểu học thân thương, ai cũng mang trong mình một cảm xúc buồn vui khó tả. Mới ngày nào em còn là một học sinh lớp một lạ lẫm vậy mà bây giờ em đã sắp phải tạm biệt mái trường Lê Quý Đôn thân thương này. Ở đây, em đã có bao kỉ niệm đầy lý thú của tuổi học trò. Năm năm trôi qua thật nhanh, vậy là em sắp lên cấp II, em sẽ phải tạm biệt ngôi trường Lê Quý Đôn yêu quý. Tại đây, em đã trải qua biết bao tiết học lý thú, bổ ích, đã có bao kỉ niệm buồn vui của tuổi học trò. Mái trường đã mang đến cho em bao người bạn tốt, có bao thầy cô kính yêu. Khi xa trường, em sẽ không quên các thầy, các cô, những người đã cho em một chân trời tri thức rộng lớn, chắc em sẽ nhớ lắm những người bạn thân của mình. Phượng đã nở, ve đã kêu gọi hè về, giờ phút chia tay đã đến, có bao điều em muốn nói với thầy cô, bạn bè, nhưng sao mà khó vậy? Em chỉ biết kính chúc thầy cô ở lại mạnh khỏe, chúc bạn bè thi tốt, chúc các em học sinh ở lại học tập tốt. Sẽ mãi mãi em không quên trường Tiểu học Lê Quý Đôn thân yêu – nơi đã chắp cánh ước mơ cho em.
Đây bạn nhé
Hôm nay, khi hoàn thành công việc đã đặt ra từ sáng, em cảm thấy vô cùng vui sướng và tự hào. Ban đầu, công việc có vẻ khá khó khăn và em phải dồn hết tâm trí và sức lực vào nó. Tuy nhiên, khi nhìn lại thành quả, em cảm thấy mọi nỗ lực của mình đã được đền đáp xứng đáng. Lòng em tràn ngập sự hài lòng, vì không chỉ công việc đã được hoàn thành mà còn vì em đã học được nhiều điều mới mẻ trong quá trình làm. Cảm giác này giống như một nguồn năng lượng mới, giúp em thêm tự tin và quyết tâm đối mặt với những thử thách tiếp theo trong cuộc sống.