Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tùng, tùng, tùng..., một hồi trống ngắn vang lên báo hiệu đã đến giờ ra chơi sau tiết hai. Từ các cửa lớp, học sinh ùa ra như ong vỡ tổ. Sân trường đang vắng vẻ, lặng lẽ, phút chốc đã rộn rã tiếng nói tiếng cười của mấy trăm học sinh đang tung tăng chạy nhảy.
Một hồi trống dài thôi thúc, báo hiệu tiết mục thể dục giữa giờ bắt đầu. Chúng em nhanh nhẹn xếp thành hàng đúng theo vị trí quen thuộc, mỗi người cách nhau một sải tay. Theo tiếng trống, từng động tác được thực hiện nhịp nhàng đều đặn. Những cánh tay mềm mại quay trái, quay phải. Bao gương mặt hồn nhiên tươi rói dưới ánh nắng mai.
“Khoẻ, khoẻ! ”. Tiếng hô đồng thanh vang động cả sân trường làm cho mấy chú chim sâu, chim sẻ sợ hãi bay vút lên cao.
Tiếp sau đó là giờ chơi của chúng em. Mỗi nhóm tìm đến một góc sân Đềchơi những trò quen thuộc như: nhảy dây, đuổi bắt, kéo co... Dưới gốc cây bàng già, bốn bạn nữ Thu, Ngọc, Lan, Hương đang chụm đầu vào nhau, không biết kể chuyện gì mà cùng cười rúc rích. Cách đó không xa, tốp nam lớp 6C đá cầu. Trái cầu làm bằng những vòng cao su tròn nhiều màu, ở giữa cắm mấy chiếc lông ngỗng trắng, vun vút bay đi bay lại. Tiếng bàn tán nổi lên, xen lẫn tiếng cười nói thật là vui nhộn, ổn ào nhất là đám kéo co. Mỗi bên có tới hàng chục người, người này ôm ngang lưng người khác. Đứng đầu hai bên là Nam và Đức, hai bạn đều to khoẻ ngang nhau. Sau tiếng hô dõng dạc của trọng tài Hoàng, hai bên cong lưng, xoãi chân, bậm môi, ra sức kéo. Một hồi lâu vẫn chưa phân thắng bại. Bất chợt, Nam buông tay làm cho các bạn té ngửa, nằm chồng lên nhau ngổn ngang dưới đất. Những tràng vỗ tay, reo hò vang động.
Giờ chơi trôi qua nhanh chống. Tiếng trống báo giờ vào học đã điểm. Chúng em nhanh chống trở về lớp, gương mặt ai nấy đều toát lên vẻ vui tươi, rạng rỡ thật đáng yêu. Thời gian ra chơi tuy ngắn nhưng đã đem lại cho chúng em sự thoải mái về mặt thể chất và tinh thần Đềchúng em tiếp tục học tập được tốt hơn.
I have a school. My school is small but I love it so much. In my school, all teachers are very nice. They give me many many books and lessons. Sometime I have got streets but I in future, I can see I fun and smile when thay give me it. Everyday, I go to this school and meet my friends, all people are my best friends, we're love read books together, play, and listen to music everyweek.Sunday, it's busy day because in Saturday, I sleep and talk with friends. In the scholl, I study so much, math, science, History, English , Vietnamese,... I can sleep when I study. I try alot, if I lazy, my teachers are sad. I love all the day for school and love my teachers so much. And you ? I think you,too. Because not people don't love their school. I love it and I know It's love us too.
Hello. My name is Long. I'm twelve years old. I'm a student at Le Dinh Chinh primary school. My school has a canteen where we can buy food and drink. In the central of the school, there is a flag hole. It is not very tall. It is surrounded by trees and green fence. Under the trees, there are many stone chairs where the students eat and talk at the break time . The air is fresh. The schoolyard and football yard are very large. In my school, there are about 25 rooms, 800 students, a gym and 20 teachers. The hall is very large, too. The teachers are very interested in students, friendly and very clever. The students are very sporty and friendly. In each classroom, there are 18 desks, 18 tables, a big board, a waste basket and a lot of pictures on the wall. Some of its is the picture of uncle Ho. It's very beautiful. Every Monday morning, we salute the flag in the school yard. In the school, I have a lot of friends. They all very kind and good. We are always best friend. I love my school very much because the teachers and the students are very good.
My dream school is a extremly beautiful school. There are many trees, flowers in it. There are enough equiment for serve we in study. And it has stadiums and sporting yards for students to play. The thing expect the most, that the students of the school are friendly and hepful ang the teachers here are good too. I hope to study in my dream school.
The name of my friend is Lan. She is 11 years old. She lives in Ha Noi city. She is a good student. She is in class 5. Her father is a teacher and her mother is a housewife. She has one brother and one sister.
Bạn của tôi tên là Lan. Cô ấy 11 tuổi. Cô ấy sống ở thành phố Hà Nội. Cô ấy học lớp 5 và là học sinh giỏi trong lớp. Bố của Lan là giáo viên còn mẹ ở nhà nội trợ. Cô ấy có một anh trai và một chị gái.
She is very hard working person. She is gentle and punctual. Her hobby is gardening. She shares her happiness with me. She is short and fat. But she is healthy and beautiful. She has short black hair. Her eyes are black too. She is a nice girl. She is always friendly and helpful. Everybody s her.
Cô ấy là một người rất chăm chỉ. Cô ấy là người dịu dàng và luôn đúng giờ. Sở thích của cô là làm vườn. Cô ấy chia sẻ niềm hạnh phúc đó với tôi. Cô ấy thấp và béo. Nhưng cô ấy khỏe mạnh và xinh đẹp. Cô ấy có mái tóc đen ngắn. Đôi mắt cô ấy cũng màu đen. Cô ấy là một cô gái ngoan. Cô ấy luôn thân thiện và giúp đỡ mọi người. Vì vậy mọi người đều yêu quý cô ấy.
In the afternoon, we talk and spend a lot of time together. She is a witty person. She often tells jokes and riddles. She also helps me in my studies. She comforts me in my sorrows. She looks beautiful. She is my best friend. I feel proud of myself for having such a wonderful friend. I love her very much.
Vào buổi chiều, chúng tôi thường dành nhiều thời gian bên nhau để nói chuyện. Cô ấy là một người dí dỏm. Cô ấy thường kể chuyện cười và câu đố. Cô ấy cũng giúp đỡ tôi trong việc học. Cô ấy an ủi tôi khi tôi buồn. Cô ấy xinh đẹp. Cô ấy là bạn thân nhất của tôi. Tôi cảm thấy tự hào về bản thân vì có một người bạn tuyệt vời như vậy. Tôi yêu cô ấy rất nhiều.
Châu's ngốc
My secondary school is a place that bears all the hallmarks of my childhood memories. It is placed in the center of my district. Surrounded by a paddy-field, it enjoys lined- trees and colorful garden, which creates a wonderful view. Moreover, this school was designed with a large- scale plan. It is a 2 storied building of u shape with capacity of 1000 people and it was invested heavily in infrastructures with well- equipped classrooms. In a good environment, students are given many precious chances to discover and develop their inner talents. Besides modern facilities, this school is also well- known for enthusias and qualified teachers who are always dedicated and devoted themselves to teaching career. In conclusion, studied in this school for four years, it has become an indispensable part in my life.
Dịch:
Trường cấp hai là nơi đã in dấu biết bao kí ức của tuổi thơ tôi. Ngôi trường nằm ở vị trí trung tâm của huyện. Được bao quanh bởi cánh đồng lúa, với những hàng cây xanh và khu vườn đầy sắc màu của ngôi trường, tất cả đã tạo nên một khung cảnh thật tuyệt vời. Ngoài ra ngôi trường được thiết kế với một kế hoạch quy mô. Đó là ngôi trường với các toà nhà hai tầng được xếp theo hình chữ u với sức chứa khoảng 1000 người và ngôi trường được đầu tư chu đáo về mặt cơ sở hạ tầng với những lớp học hiện đại. Được học tập trong một môi trường tốt, học sinh sẽ có nhiều cơ hội khám phá và phát triển những tài năng còn ẩn sâu của mình. Bên cạnh cơ sở hạ tầng hiện đại, ngôi trường còn được biết đến bởi những người thầy, người cô đầy tài năng và nhiệt huyết, những người luôn tận tâm và cống hiến hết mình cho sự nghiệp dạy học. Tóm lại, học tập ở ngôi trường này trong vòng bốn năm, ngôi trường dường như đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi.
Châu's ngốc
I live in a small town with my father , my mother , my brother . I live in the big house. I t is new and beautifull . There is a garden in front of the house . In the garden there are flowers. Be hind the house there is a river . To the left of the house there í a bookstore. To the right of the house there is a rice paddy.There is not a vegetable garden and there is not any tall trees.
Today if there is any institution which has the greatest influence on us after the family, it is the school. The time that we spend in school are not only time spent in learning and filling our minds with knowledge, but also time spent forming our character, acquiring various attitudes and imbibing basic principles of life. The basic traits of our personality are formed during our school days.
The name of my school is Nguyen Binh Khiem High School. It is situated in the suburb of Hai Phong city. It is considered to be one of the finest schools in the city, highly acclaimed for its excellent for number of talented students. The school building is an impressive structure. It consists of four three – floor blocks and has about 36 classrooms. Classrooms are spacious and airy.
Two staircases at both ends lead to the floors. The school has a well-equipped library, a well- established science laboratory and two excellent computer room, all of which are situated on the a separate block.
There is an area for learning physical education and sports. Two cemented basketball courts stand in the right corner, while the school’s football field is in the center of the area. On the left center, there are two courts for badminton and volleyball. A small garden full of flower plants surrounds the school building adding to the charm and beauty of the entire complex.
My school has over 1200 students. Our headmaster is an experienced and efficient person who has been at his job for the last 10 years and more. Under his able direction, the school has been obtaining many good result and gain the dispute in the city. The teachers here are well-experienced and knowledgeable in their subjects.
A lot of emphasis are given to character formation, moral education and acquiring good values of life. Although the school environment is rather strict and time-table based, but there is lot of fun and joy in the school. Matches, tournaments, musical shows, competitions, events, etc. make my school life lively, interesting and enjoyable.
I am proud to be a student of Nguyen Binh Khiem High school.
My house is the place where I love the best. It’s located in Phuc Tho District,Ha Noi City. My house is quite wide, its area is approximately 90 square metres. There is a garden in front of my house. The garden brings to my house a natural and peaceful atmosphere. My house has 2 floors and one terrace. Its surface is painted by green and looks very bright and charming. On the first floor, there are three rooms: a living-room, a kitchen and a bathroom. When you come in, the first room you can see is the living-room where my family welcomes guests and relaxes. An ancient sofa and a tea-table with a tea tray on it are arranged quite tidily in the middle of the room. Next to the living room is the kitchen where I love so much because I really cooking for my family. And behind the kitchen is the bathroom, the bathroom are quite clean wide room and very modern. On the second floor, there are two bedrooms: my son’s bedroom and ourS (có “s” đấy nhé. Đại từ sở hữu, ý là our bedroom). There are two windows in each bed room, it provide the light for the room and make the room to be more airy. Especially, my bedroom is quiet, it is an advantage for me when I prepare lessons plan. And another place in my house is the terrace. It has a balcony where my family often sits there to see the sunset and stars in the sky at night. I love my house so much.
My house is in the countryside. It is surrounded by many green trees. In front of my house is a large yard. There are some roses in the yard. Behind my house, there is a very big garden. My grandparents often grow the vegetables and some star-fruit trees. There is a cowshed to the left of the garden. There are two cows in the cowshed. To the left of the house, there is a well. My grandpa use the water in the well to water the vegetables. To the right of the house, there is a river. Every weekend, I sometimes go fishing with my friends. There are five rooms in the house. There is a living room, two bedrooms, a bathroom and a kitchen......
Mk chỉ tả bên ngoài ngôi nhà thôi còn bạn tả bên trong nha
Với cuộc đời mỗi con người, quãng đời học sinh đều tuyệt vời, trong sáng và đẹp đẽ nhất. Quãng đời quý báu ấy của chúng ta gắn bó với biết bao ngôi trường yêu dấu. Có người thì yêu ngôi trường trung học, có người lại nhớ mái trường mầm non. Nhưng với tôi, hơn tất cả, tôi yêu nhất mái trường Tiểu học Hùng Vương - nơi tôi đang học - đơn giản bởi chính nơi đây tôi đã và đang lưu giữ được nhiều cảm xúc thiêng liêng nhất.
Ngôi trường của tôi là một ngôi trường mới, khang trang và đẹp đẽ với những dãy nhà cao tầng được sơn màu vàng, được lợp mái tôn đỏ tươi. Từng phòng học lúc nào cũng vang lên lời giảng ân cần của thầy cô, tiếng phát biểu dõng dạc trước lớp hay tiếng cười nói hồn nhiên, trong sáng của những bạn học sinh. Sân trường rộng rãi thoáng mát nhờ những hàng cây xanh tươi xào xạc lá và những cơn gió nhè nhẹ. Đây thật là nơi lí tưởng cho chúng tôi chơi đùa.
Tôi yêu lắm sân trường này. Mỗi khoảng đất, mỗi chiếc ghế đá đều in dấu những kỉ niệm đẹp của tôi về những lần đi học hay chơi đùa cùng bạn bè. Cây vẫn đứng đó, lá vẫn reo mừng như ngày tôi vào lớp Một, ngỡ ngàng nhìn khoảng sân đẹp đẽ. Vâng, mọi thứ vẫn vẹn nguyên chỉ có chúng tôi là đang lớn lên. Thấm thoát hơn bốn năm đã trôi qua, giờ tôi là học sinh lớp năm….Thời gian ơi, xin hãy ngừng trôi để tôi mãi là cô học sinh Tiểu học, để tôi được sống mãi dưới mái trường này!
Và nơi đây cũng lưu giữ bao kỉ niệm đẹp đẽ về những người thầy cô, những bạn bè mà tôi yêu quý. Thầy cô của tôi luôn dịu dàng mà nghiêm khắc, hết lòng truyền lại cho chúng tôi những bài học bổ ích. Với tôi, thầy cô như những người cha, người mẹ thứ hai dạy dỗ chúng tôi thành người.
Những người bạn lại là những người đồng hành tuyệt vời, luôn sát cánh bên tôi trên con đường học tập. Tất cả là những người anh, người chị, người em thân thiết và gắn bó với nhau trong một đại gia đình rộng lớn. Mỗi khi buồn bã hay thất vọng, chỉ cần nghĩ đến ánh mắt trìu mến của thầy cô hay là những nụ cười của bạn bè tôi lại thấy lòng mình ấm áp hơn.
Ngôi trường còn ghi dấu không thể nào phai trong tôi vì những ngày kỉ niệm tưng bừng, rộn rã. Ngày khai trường, ngày hai mươi tháng mười một ....những ngày tháng tuyệt vời ấy lần lượt trôi đi để lại trong tôi những nuối tiếc. Chỉ còn hai tháng nữa là tôi sẽ phải rời xa mái trường này. Tôi sẽ lại học những ngôi trường mới, có những thầy cô bạn bè mới… liệu những tháng ngày đẹp đẽ kéo dài được bao lâu?
Thời gian trôi đi như những làn sống dập dềnh ra khơi không trở lại. Nhưng có một thứ mãi mãi ở lại cùng tôi, đó chính là hình bóng mái trường Tiểu học Hùng Vương mến yêu.
Mỗi người đều có một tuổi thơ. Tuổi thơ là quãng thời gian đẹp đẽ và quý giá nhất của mỗi người. Trong tuổi thơ luôn có một ngôi nhà rộng lớn, ngôi nhà không chỉ chứa ta mà còn chứa cả thầy cô giáo, bạn bè, kiến thức và tình cảm. Ngôi nhà ấy ai cũng biết, cũng yêu, đó chính là Mái trường thân yêu.
Mái trường thật rộng lớn, tất cả đều mở rộng đón ta. Dù có lớn thế nào đi chăng nữa thì mái trường vẫn ấm áp, ngọt ngào và đẹp đến kì lạ. Mái trường là cái nôi của tri thức, bước đường của tương lai, là bài ca của tình bạn, ... là tất cả những gì của ta.
Có thể nói mái trường luôn sát cánh bên ta, là con đường rộng, dài, đầy chông gai nhưng cũng thắm đượm tình cảm. Nếu như để định nghĩa về mái trường thì quả thật rất nhiều nhưng nếu ai đó thực sự có mái trường trong trái tim thì mới hiểu được sâu sắc điều đó. Mái trường như một dấu ấn ngọt ngào nhưng cũng đầy nước mắt.
Nhớ ngày còn bé khi ta lần đầu tiên cắp sách tới trường. Đối với ta lúc đó mái trường mới xa lạ, bí ẩn làm sao. Mọi thứ đều lạ lẫm, tất cả đều phải thay đổi. Ta đã được vào một thế giới mới, ta phải tự bước trên chính đôi chân nhỏ bé của mình. Nhưng sát cánh bên ta sẽ là bạn bè dìu dắt, dẫn đường chỉ lối cho ta là thầy có. Mái trường sẽ mở ra và tiếp nhận ta, chăm sóc và yêu thương ta không kém gì gia đình. Thời gian trôi qua để lại trong ta biết bao kỉ niệm. Giờ đây ta đã có kỉ niệm về mái trường; mọi thứ thật gần gũi, thân thiết và làm cho ta cảm thấy hạnh phúc. Mái trường đã cho ta quá nhiều, những thứ ấy ta đều phải nhớ, phải trân trọng, coi nó như thứ quý giá. Và thử tưởng tượng xem một ngày kia bạn sẽ rời xa mái trường. Và khi ngày ấy đến, nước mắt ai sẽ rơi, trái tim ai sẽ buồn, lòng ai sẽ đau? Đó chính là ta, bởi vì trong tim ta đã có mái trường, ta yêu thương và quý trọng mái trường.
Mai đây, dù có đi đâu xa thì trái tim ta vẫn hướng về mái trường, về tuổi thơ. Mái trường là ngôi nhà thứ hai của ta. Nơi đây đã cho ta nhiêu điều quí giá, luôn cổ vũ, động viên ta dù có thế nào. Cám ơn mái trường, tình yêu tuổi thơ của ta.
Trước giờ ra chơi sân trường êm đềm tĩnh lặng, chỉ có tiếng thầy cô giảng bài và tiếng trống chuyển tiết…Bỗng một hồI trống dài vang lên tùng! tùng! tùng! báo hiệu giờ ra chơi đã đến.
Từ các lớp học các bạn ùa ra sân như đàn ong vỡ tổ không khí tĩnh lặng của sân trường giờ đây đã được thay thế bằng tiếng cườI, tiếng gọI nhau inh ỏI của các bạn học sinh. Như thường lệ các bạn nhanh chóng xếp thành hàng ngũ ngay ngắn để tập thể dục giữa giờ,từng động tác được các bạn tập đều đặn theo tiếng trống bên cạnh đó có một số bạn đùa giỡn bị thầy bắt phạt, động tác cuối cùng kết thúc cùng vớI khẩu hiệu vang lên một cách giòn giã “ khỏe! khỏe!khỏe!”.Bây giờ các bạn học sinh vớI những chiếc áo trắng và khăn quàng đỏ trên vai đã tung tăng khắp sân trường, những trò chơi như đá cầu, nhảy dây, bắn bi,….được các bạn nhanh chóng tổ chức và tham gia rất vui vẻ, tiếng reo hò cổ vũ làm náo động cả sân trường.
Những quầy bán bánh kẹo đầy nghẹt các bạn học sinh. Nhưng bên cạnh những họat động náo nhiệt ấy cũng có những nhóm 5,3 người tụ nhau ở hành lang của lớp trao đổi nhau về việc học tập và tranh thủ ôn bài. thời tiết hanh hanh, vừa khô vừa nóng nên bạn nào đôi má cũng ửng đỏ.
Những cây dầu bóng với dáng khỏe khoắn thân trên gồ ghề, cao khoảng 5-6 mét cành mọc vòng làm cho những tán cây xòe ra trông như cây dù, cành lá sum xuê. Thỉnh thoảng những cơn gió kẽ bay qua làm lay động những cành cây dầu bóng, chiếc lá bàn màu đỏ đan chao lượng trong không trung rồI từ từ rơi xuống đất, trải một tấm thảm màu đỏ dướI gốc cây. Nơi mà các bạn tụm ba tụm bảy nói chuyện, cười đùa. Xa xa từ những cánh cửa sổ có những bạn đang tựa cửa nhìn ngắm cảnh vật thiên nhiên bên ngoài. Cả một hoạt cảnh tuyệt vờI đang diễn ra trước mắt. Một hồI trống dài vang lên tùng! tùng! tùng! báo hiệu giờ ra chơi đã kết thúc, xa xa các bạn nhanh chân chạy về lớp để xếp hàng vào lớp, sau đó bài “ Lương Thế Vinh trường em” được các bạn cất cao tiếng hát.Bỗng nhiên tâm hồn em dâng lên niềm vui xúc động khôn tả. Sân trường trở lạI yên tỉnh như trước đây không hề có không khí nhộn nhịp sôi nổI nửa, mà chỉ còn lại tiếng ru của gió, tiếng hót của chim trên cành cây.và rồi một âm thanh vang lên “tùng!” báo hiệu cho một tiết học mới đầy phấn khởi
Giờ ra chơi đi qua, tuy ngắn ngủi nhưng nó giúp chúng ta giảI tỏa được mệt mỏi ở những tiết học đầu, đồng thời làm cho tinh thần sảng khoái hưng phấn hơn để tiếp thu tốt hơn những bài học mớI ở các tiết học sau.
Như ông bà ta có câu
Học không chơi đánh rơi tuổI trẻ
Chơi không học mất cả tương lai.
Quả thật giờ chơi giữa buổi học là một trận mưa rào giữa ngày hè nắng nóng. Thật yêu biết bao những giờ ra chơi.
tiếng anh :
Before the time to play, the school yard was calm and quiet, only the teachers gave lectures and the drumbeats were transferred ... Suddenly a long drum rang out! spare! spare! signaling the recess time has arrived.
From the classrooms you rush to the yard the bees and bees, the quiet atmosphere of the schoolyard is now replaced by the language, the voices of the students. As usual, you quickly set up a neat line to exercise in the middle of the hour, each movement is praced regularly by the drums, and some of you are jokingly punished by the teacher. Ending with the slogan resounding crisply "fine! strong! healthy! ”Now the students with white shirts and red scarves on their shoulders have sprung up all over the schoolyard, games such as shuttlecock, jump rope, shot balls, etc. are fast friends. organized and paripated very happily, cheering cheering up the school yard.
The stalls selling sweets were filled with students. But besides the bustling activities, there were also 5.3 groups of people gathered in the corridor of the class exchanging views about studying and taking lessons. The weather is very cool, it is both dry and hot, so you have red cheeks.
The varnish trees with a strong shape on the rugged body, about 5-6 meters high, the branches grow round, making the canopy of trees look umbrellas and luxuriant branches. Occasionally the wind blew over and shook the branches of the oil tree, the red table leaf knit in the air and slowly fell to the ground, spreading a red carpet under the tree. The place where you gathered all three to talk and laugh. Far away from the windows there are people who are leaning on the door to watch the natural scenery outside. A great animation is happening before our eyes. A long empty drum rang out! spare! spare! signaling the end of play time, far away, you would quickly run to class to line up to class, then the song "Luong The Vinh Truong em" will be lifted up by you. Suddenly my soul gave up. funny and indescribable. The peaceful backyard school before had no bustling atmosphere, but only the sound of the wind, the singing of birds on the branches and the sound of "spare!" Signaled. for an exciting new lesson
The playing time is over, though it is short, but it helps us to get tired of the first lessons, while making the spirit more refreshing to better absorb the new lessons in the following periods. .
grandparents have a sentence
Learn not to play and drop young
Play without learning to lose the future.
Indeed, the time to play in the middle of the lesson was a shower in the hot summer day. Love how many hours to play.