Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tiếng Anh
Hanoi is a dreamy city has been infatuated human heart. Besides the noise and busyness, that is the poe and peaceful beauty. From long time ago, Hanoi was famous for thirty-six streets… Each street is a village, has unique characteriss unique. In general, people here are very elegant, open-minded and friendly. They are very willing to give directions to tourists and even invite them home. Besides, they are also very hardworking people, always try their best in life. Most of their time they spend on working and raising their children. Coming to Hanoi, we can not ignore the tourist attractions such as Bat Trang pottery village, the Temple of Literature, President Ho Chi Minh mausoleum, one pillar pagoda, ... They are associated with the existence and development of Hanoi, also Vietnam. Here, we will be attracted by the special dishes such as Vong Rice, Trang Tien ice cream, Ho Tay shrimp cake ... They are very delicious and are special characteris of Hanoi, not similar to anywhere. For me, Hanoi is a beautiful and poe city. Hope that one day, I will meet the dream of a travel to Bat Trang pottery.
Tiếng Việt
Hà Nội mộng mơ từ lâu đã say đắm trái tim bao con người. Bên cạnh sự ồn ào tấp nập, đó chính là vẻ đẹp nên thơ, thanh bình. Từ xưa, nơi đây đã nổi tiếng với ba mươi sáu phố phường. Mỗi phố là một làng nghề, có những đặc điểm riêng biệt độc đáo. Nhìn chung con người nơi đây rất thanh lịch, cởi mở và thân thiện. Họ rất sẵn lòng chỉ đường cho khách du lịch và thậm chí mời về chơi nhà. Bên cạnh đó, họ cũng là những con người vô cùng cần cù chăm chỉ, luôn nỗ lực vươn lên trong cuộc sống. Phần lớn thời gian của họ dành để làm việc mưu sinh và nuôi nấng con cái. Đến với Hà Nội, ta không thể bỏ qua những điểm du lịch hấp dẫn như làng gốm Bát Tràng, văn miếu Quốc tử giám, lăng chủ tịch Hồ Chí Minh, chùa một cột,... Chúng gắn liền với sự tồn tại và phát triển của Hà Nôi cũng như Việt Nam. Tại đây, chúng ta sẽ bị thu hút bởi các món ăn đặc sản như cốm Vòng, kem Tràng Tiền, bánh tôm Hồ Tây,... Chúng rất thơm ngon và là những nét rất riêng của Hà Nội, không lẫn với bất kì làng quê nào khác. Đối với tôi, Hà Nội là một thành phố xinh đẹp, nên thơ, mong rằng một ngày nào đó, thôi sẽ thỏa được ước mơ làm gốm Bát Tràng.
Let me tell you about my family. I live with my mum, my dad and my big sister. We live in Ho Chi Minh city. My mum's name is Linh. She's short and slim, she's got long, black hair and brown eyes. She's a teacher. My dad's name is Nam. He's tall and a little fat! He's got short brown hair and blue eyes. He works in a bank. My sister Huyen is 14 and she loves listening to music. She listens to music all the time! She's got long brown hair and greeen eyes, me. I've got long hair too. We've got a pet dog, Kiki. He's black and wwhite and very friendly. I love my family very much.
There are four people in my family: my parents, my younger sister and I. My father is a 45-year-old engineer. He spends most of his time in the building sites. That’s why he has a tanned skin. As soon as he comes home, he turns on the television to watch the news, relaxes for a while and then he takes a shower. In case my mother doesn’t cook for the dinner yet, my father is very happy to join hand and help her. Talk about my mother, she is a 40-year-old primary school teacher. In every morning, she is the one who wakes up earliest to prepare the breakfast, clothes and necessary things for my father, me and my sister. After we leave home to work or study, my mother will have a quick breakfast and drive to the primary school. After school, she runs fast to the market, buys some fresh food and backs to home to cook lunch. My father doesn’t come home in the noon so only three of us eat and talk to each other during lunch. However, the lunch is still prepared very scrupulous. In general, my mother is a gentle caring woman and sometimes she is very strict. I have a younger sister who will be 8 years old in the next October. My sister is pretty, docile and hard study. On every weekend, I take her to the park to have fun and we will buy some tasty ice creams. We quite close and sometimes she makes me very angry because of her negligent habit. The last person in my family is me. I am studying in the second year of Business Administration major at Hong Bang University. My schedule is changed frequently and I am also trying to get a scholarship to study abroad in Canada next year so I don’t spend much time to my family. But any time when I am free I try to help my mother in household chores and take care of my sister. In my family, each person has a different responsibility but we always stand together to enjoy happiness moments, overcome the difficult time and solve the problems. I understand that there is nothing that is more important than my family. I love my parents and my lovely sister so much.
She was my English teacher when I was in grade 8. I still remember that she has a feminine round face with distinctive facial features, which easily catch the eyes of the passers-by. She is the most delightful and friendly teacher I have ever met. She is an extremely attentive, caring and patient person.
Each person gradually conquers the path of knowledge not only by their own efforts but first of all with the guidance of teachers. Ms Hanh is one of the ferrymen who taught and taught me a lot. Seeing her every day on the podium should have imprinted her image in my mind. She is nearly forty years old this year but still exudes youthful and radiant features. We used to guess that when you were a teenager, you must have been very pretty. My first impression when I met her was the grace, composure shown from actions, gestures, voice. She has a slim, well-proportioned figure. She is not too tall, when wearing shoes, her figure becomes harmonious and fit. Her skin is white and pink, full of life. When going to school, the outfit she wears the most is ao dai. Those are the dresses she personally ordered, not too fussy but elegant, elegant, exalting her lines and beauty. She walks very slowly, carefully, nothing can make her hurry. Therefore, the image of her wearing a long skirt and a skirt walking around the schoolyard is an unforgettable memory for every student. Her face is oval in shape with full cheeks. Although she had to wear glasses, the glasses could not hide the warmth and kindness in her eyes. When giving lectures to students, those eyes are filled with enthusiasm and passion. Sometimes she looked at me as if to ask if I understood the lesson. I can see the desire to impart a lot of knowledge to students in those eyes. She smiles often, a bright and radiant smile, with straight teeth. But every time she smiles, she reveals crow's feet on the corners of her eyes. Her hair is shoulder length, jet black, always kept straight and smooth. She s hair that because it is the traditional beauty of Vietnamese women. Her hands were thin, clearly showing veins. It is also somewhat rough because in addition to being a teacher, she is also a mother, wife and child. That hand has held chalk for decades, has encouraged and comforted us when we are sad, weak or tired. Her voice is low and high to follow the rhythm of the lecture, full of charm.
She teaches Literature and is the homeroom teacher, so in addition to useful lectures, she is also a friend, mother, and a predecessor to teach us life lessons.
Last summer, I went to Cua lo with my family. We went there by car, it is very far from my house, it is about 400 km, so we were very tired, but at one we felt better when we saw the sea.
Cua lo beach is really interesting, the beach is very large, flat, and it has a lot of sand. Waves are very strong, you will be very excited when you play with it. There are a lot of beauty spots, and good seafood there
We stayed in Binh Minh hotel. It was a very nice and comfortable hotel, it’s also rather near the sea.
The weather was hot and sunny all day. The sea was cool and clear, because it was very windy in the afternoon. We went swimming twice a day. . The food was extremely delicious but not very expensive.
We took a lot of Photograps of the sea, bought a lot of seafood especially octopus and some sea present for our relatives
After a week in Cua lo beach we felt happy and stronger.
We hope to go there again.
~Study well~
Last summer vacation, I had a travel to Hue. He is one of the cities that had idead tourist destination for travelers when come here to rest. I with my family went to Hue by bus. We visited some place such as Huong river, Trang Tien demand, Bach Ma mountain,....I stayed a modern hotel three days a week.At night, we went walking along street to see Hue and building. I bought a lot of survenirs for my friends. I took some photo about Hue city. I was impressed by the beauty and friendly of Hue people. After three days, We returned home. That is travel great . (xem thử sai chỗ nào rồi sữa)
Bài viết mẫu:
My name is Minh Duong Khang and I’m a Vietnamese. I am ten years old. I live in Ho Chi Minh city in the south of Vietnam.
I have a big family with six people. I have two sisters and a brother. My sisters are older and my brother is younger than me. My father is a teacher at a secondary school. He has worked for 35 years in the field and he is my biggest role model in life. My mother is a housewife. She is nice and she is really good at cooking. I love my family so much.
I’m a generous and easy-going person but when it comes to work I’m a competitive perfectionist. I’m also an optimis and outgoing person so I have many friends and other social relationships. I enjoy reading, writing and doing math. I decided to become a Civil Engineer because I have always been fascinated by bridges, buildings, and skyscrapers. A degree in Civil Engineering enables me to achieve my goals and also gives me an opportunity to make a difference in the community.
Five years from now, I want to become a project manager of a construction project. As a project manager, my primary goals are managing people, set budgets, and making decisions of all kinds. I also want to speak English fluently so I can work with people from different countries
Bài làm
Năm tháng cứ thế trôi đi, chỉ có thời gian là thước đo tốt nhất cho tình cảm bạn bè. Trong suốt thời gian đó, có lẽ Diệp Anh là người bạn mà em yêu mến nhất, người bạn đã học với em từ suốt năm học lớp ba.
Dáng người Diệp Anh dong dỏng cao, khuôn mặt bầu bĩnh, đầy đặn của bạn hễ ai nhìn đến cũng thấy đáng yêu. Nước da ngăm ngăm đen. Mái tóc dài óng ả. Cặp mắt đen láy lúc nào cũng mở to, tròn xoe như hai hòn bi ve. Chiếc mũi hếch và cái miệng rộng luôn tươi cười để lộ hai hàm răng trắng bóng. Ở Diệp Anh khi nào cũng toát lên vẻ năng động, tự tin, hóm hỉnh và hài hước nên rất dễ mến.
Diệp Anh rất hiếu động, không lúc nào yên nghỉ chân tay. Trong giờ ra chơi, chỗ nào sôi động nhất là ở đó có Diệp Anh. Chúng em thường tụ tập nhóm ba, nhóm bảy ngồi xung quanh bạn Diệp Anh để nghe bạn kể chuyện. Mở đầu câu chuyện, Diệp Anh vẫn thường hay kể: “ Cái hồi xưa ấy, đấy, cái hồi ấy, cái hồi mà bà tớ chưa sinh ra mẹ tớ ấy...”. Chỉ nghe có đến thế thôi là chúng em đã thấy buồn cười đến nỗi không thể nhịn được rồi mà cái mặt Diệp Anh vẫn cứ tỉnh như bơ. Đặc biệt, Diệp Anh có một trí nhớ rất tốt. Những câu truyện đã đọc hay đã nghe, Diệp Anh đều nhớ như in và kể lại bằng đúng giọng nhân vật nên rất cuốn hút và sinh động. Một mình Diệp Anh đóng đủ các vai, kết hợp với điệu bộ khôi hài khiến bọn em lăn lóc cười đến vỡ bụng.
Diệp Anh luôn luôn làm ra những trò chơi thú vị. Bạn thường hay chơi cùng với chúng em trò bịt mắt bắt dê hay bó khăn. Vừa chạy lại vừa kêu tiếng dê be be nghe rất ngộ nghĩnh. Diệp Anh thường biểu diễn tiếng hát, tiếng ngựa hí và con sóc nâu hay leo trèo. Mỗi tiết mục, Diệp Anh đều được hoan nghênh nhiệt liệt và gây ra những trận cười nứt nẻ.
Không chỉ là các bạn gái mà cả các bạn trai ngoài và trong lớp đều yêu mến bạn Diệp Anh. Nhưng thật không may, hai tuần trước đây, một tai nạn giao thông đã cướp đi tính mạng của người bạn mà chúng em yêu quý.
Rồi mai đây phải xa mái trường thân yêu, em cũng sẽ mang theo nhiều kỷ niệm cùng với những yêu mến của cả lớp với bạn Diệp Anh.
# Chúc bạn học tốt #
On the occasion of my 12th birthday, my mother gave me the 'Uncle Tom's Tent', one of the classic novels that I parularly enjoy. The story is about the life of a black man named Tom. He is such an honest, downright and kind-hearted man. However, his life is a series of misfortunes brought about by slavery. He had to leave away from his wife and children, through the hands of many traders, be beaten violently and become a spoking labor tool of sinister master. In the end, he was beaten to death in the South American cotton fields. In addition, the work also condemns the inhuman slavery, demand equal rights for black people. Reading the story, I am very emotive and sympathe to the misfortune of not only Uncle Tom but all the blacks. This is a great and meaningful novel. I have introduced to some classmates and they all love it.
Dịch
Nhân dịp sinh nhật lần thứ 12, mẹ tặng cho mình cuốn ‘Túp lều bác Tom’, đây là một trong những cuốn tiểu thuyết kinh điển mà mình đặc biệt yêu thích. Chuyện kể về cuộc đời của một người da đen tên Tom. Bác là một con người trung thực, ngay thẳng và nhân hậu.Tuy nhiên, cuộc đời bác là một chuỗi những bất hạnh do chế độ chiếm hữu nô lệ đem đến. Bác phải xa lìa vợ con, qua tay biết bao chủ buôn, bị đánh đập tàn bạo, trở thành một công cụ lao động biết nói cho những chủ nô độc ác. Đến cuối cùng, bác đã bị đánh tới chết trên cánh đồng trồng bông miền Nam nước Mĩ. Đồng thời, tác phẩm cũng lên án chế độ chiếm hữu nô lệ đầy vô nhân đạo, đòi quyền bình đẳng cho những người da đen. Đọc câu chuyện, mình rất xúc động và đồng cảm với cuộc đời bất hạnh của không chỉ bác Tom mà tất cả những người da đen. Đây là một cuốn tiểu thuyết rất hay và ý nghĩa. Mình có giới thiệu cho một số bạn cùng lớp và họ đều rất thích.
Gia đình em bao gồm 4 thành viên, mọi người đều rất yêu thương và quan tâm, chăm sóc lẫn nhau. Nhưng người mà luôn hi sinh và yêu thương gia đình nhiều nhất chính là mẹ của em. Mẹ là người chăm sóc em từng li từng tí và luôn đồng hành cùng em trên mọi chặng đường.
" Riêng mặt trời chỉ có 1 mà thôi,mẹ em cũng chỉ có 1 trên đời"mỗi con người chúng ta đều có mẹ-người yêu thương con vô bờ bến.Mẹ là ánh trăng sáng soi sáng đường con đi,mẹ là biển cả bao la chan chứa đầy những tình yêu,quan tâm chăm sóc cho con cái.Mỗi khi nghĩ về mẹ,lòng tôi lại ngập tràn những cảm xúc của từ trước đến nay.Và người tôi yêu nhất trên thế gian này đó chính là mẹ.Đối với tôi mẹ là tất cả,là niềm tin,niềm hi vọng và mẹ là sức sống,hạnh phúc của cuộc đời tôi.