K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

11 tháng 4 2019

a) Hỏng đèn.

 Đèn ................bị hỏng..............

b) Người ta đã phá ngôi nhà dột nát ấy đi.

 Ngôi nhà dột nát ấy ...đã bị người ta phá đi..............................

c) Xã A đông dân hơn xã B.

 Xã B ......ít dân hơn xã A........................

d) Mây bị nắng xua đi.

 Nắng ......xua mây đi........................

đ) Kì nghỉ hè này kéo dài 2 tháng.

 Chúng em có ..........2 tháng nghỉ hè....................

e) Nước đầy thùng.

 Thùng ...........đầy nước...................

f) Em sống ở ven đường 73, Hà Nội.

 Địa chỉ ....nhà em ở đường 73, Hà nôi..........................

g) Núi Phan-xi-păng cao hơn núi Cấm Sơn.

 Núi Cấm Sơn ......thấp hơn núi phan-xi-păng.......................

11 tháng 4 2019

Viết lại câu sao cho nghĩa không đổi :

a) Hỏng đèn.

 Đèn bị hỏng.

b) Người ta đã phá ngôi nhà dột nát ấy đi.

 Ngôi nhà dột nát ấy đã bị người ta phá đi.

c) Xã A đông dân hơn xã B.

 Xã B thưa dân hơn xã A.

d) Mây bị nắng xua đi.

 Nắng xua mây đi

đ) Kì nghỉ hè này kéo dài 2 tháng.

 Chúng em có kì nghỉ hè 2 tháng.

e) Nước đầy thùng.

 Thùng bị đầy nước.

f) Em sống ở ven đường 73, Hà Nội.

 Địa chỉ nhà em ở ven đường 73, Hà Nội

g) Núi Phan-xi-păng cao hơn núi Cấm Sơn.

\(\rightarrow\) Núi Cấm Sơn thấp hơn núi Phan-xi-păng.

24 tháng 8 2018

a.

    + Em được thầy giáo phê bình.

    + Em bị thầy giáo phê bình.

b.

    + Ngôi nhà ấy đã được người ta phá đi.

    + Ngôi nhà ấy đã bị người ta phá đi.

c.

    + Sự khác biệt giữa thành thị và nông thôn đã được trào lưu đô thị hoá thu hẹp.

    + Sự khác biệt giữa thành thị và nông thôn đã bị trào lưu đô thị hoá thu hẹp.

- Câu bị động có từ "được" khác với câu bị động có từ "bị" ở sắc thái biểu đạt: câu bị động có từ được mang hàm ý đánh giá tích cực, câu bị động có từ bị mang hàm ý đánh giá tiêu cực.

- Vì có sự khác nhau trên nên khi chuyển đổi cần lưu ý: Câu (a) nên dùng từ "bị", câu (b) có thể dùng cả 2 từ, câu (c) nên dùng từ "được" vì sự thu hẹp khoảng cách giữa đô thị và nông thôn vốn là điều tích cực, trong mong muốn của mọi người.

17 tháng 11 2017

1, Cảm nghĩ về bà

Đã là con người ai chẳng yêu gia đình mình, yêu cái hương khế ngọt tuổi thơ rải dọc theo triền sông nhỏ, yêu cái vẫy đuôi xoắn tít của chú cún, yêu tất cả những gì được thấy là hay ho qua con mắt thời trẻ nhỏ, một thời thơ dại và ngây ngô. Là một lẽ tất nhiên, trẻ con yêu mẹ, yêu cha, những người gắn bó cả đời với chúng. Tuổi thơ tôi gắn bó nhất với bà ngoại. Tôi yêu nhất bà ngoại của tôi.

Tầm tôi hai, ba tuổi tôi cứ nghĩ bà cụ nào cũng hiền và đẹp như bà tôi. Bởi một lẽ, hình ảnh bà gần như choán hết tâm trí tôi, bà lo cho tôi mọi thứ, lúc nào bà cũng ở bên tôi, đưa tôi vào thế giới diệu kỳ chuyện cổ. Bà tôi vẫn đẹp, một cái đẹp hiền hòa, dịu dàng. Những lọn tóc dày của bà hàng ngày tôi vẫn miệt mài tết thành bím. Và khi soi mình trong gương bà chỉ cười trừ. Tôi yêu bà, yêu hương hoa bưởi tinh khiết vấn vương trong mái tóc, yêu đêm trăng bà bày cách ngồi đan rổ, yêu buổi trưa nắng theo bà ra đồng.

Dáng người cao cao, đôi bàn tay nhăn nheo mà ấm áp, như truyền làn hơi ấm vào tâm hồn tôi, như chắt lọc những giọt nước tinh khiết nhất chảy vào tâm trí, từ cái thế giới ngoài khoảng sân, góc vườn nhà mình. Trước cái thế giới bao la mà tôi sẽ xòe cánh bay vào đó, bà như một tấm khiên mỏng manh đánh bật những điều xấu xa và đưa tôi đi đúng hướng, là một người hoa tiêu vững vàng rắn rỏi lại đầu óc tôi hướng về cái thiện. Bà còn là nhiều điều quý giá nữa mà tạo hóa ban tặng cho tôi.

Cái cười nheo nheo mắt, cái vỗ về an ủi của bà, tôi quên sao được. Nếu trong cuộc đời này tôi quên đi những điều đó cũng có nghĩa là quên đi tuổi thơ, quên đi quá khứ, quên đi niềm vui và hạnh phúc. Chỉ ở bên bà tôi mới nghe được tiếng sóng vỗ của biển, tiếng nhạn kêu trong cây lá xào xạc lay động trong khoảng trời vàng vàng… Những kho tàng kiến thức bà mở ra cho tôi sẽ mở thêm cho tôi tình yêu quê hương đất nước, con người…

Như một chân lý của cuộc đời, bà, vị thần ánh sáng của tôi, sẽ mãi mãi giữ một vị trí quan tọng trong tim đứa cháu hiếu thảo này.

Bà ơi! Có lời nào để cháu nói hết được nỗi tiếc thương bà…

2, Viết ĐV 35 câu trình bày suy nghĩ của em về tình cảm GĐ

Gia đình là mái ấm hạnh phúc lớn nhất mà ta từng có , nơi đó ta được bố mẹ yêu thương chăm sóc , lo lắng , hạnh phúc gia đình là thứ quí giá nhất trong cuộc sống , không có nó ta không thể nào sống và lớn lên được , gia đình là nơi bảo vệ ta và giúp ta trong lúc khó khăn và chia sẽ những nỗi niềm buồn vui , bạn đừng làm rạng nức đi một thứ tình cảm ấy vì nếu gia đình tan vỡ bạn sẽ cảm thấy cô đơn buồn bã và chán nãn tuy ngoài gia đình ta còn có bạn bè nhưng văn học nước ngoài nói rằng " Gia đình, gia đình còn hơn là bạn bè " hãy biết trân trọng những gì mình đang có vì trên đời này ko có gì là quí giá và cũng ko có gì là hoàn hảo và mãi mãi . Vì một khi đã làm mất thì lúc suy nghĩ lại mới biết rằng hối hận , vì thế hãy biết trân trọng những gì mình đang có bạn nhé .

17 tháng 10 2016

a/ Thiếu QHT.

Sửa: Câu tục ngữ này chỉ đúng ở xã hội xưa, còn ngày nay thì thì không đúng (thêm từ "ở")

b/ Thừa QHT.

Sửa: Câu ca dao "Công cha như núi Thái Sơn-Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra" cho ta thấy công lao to lớn của cha mẹ đối với con cái (bỏ từ "qua" đầu câu)

c/ Lỗi dùng QHT không thích hợp về nghĩa.

Sửa:  Chim sâu rất có ích cho nông dân vì nó diệt sâu phá hoại mùa màng (bỏ "để" thay bằng "vì")

18 tháng 10 2016

đúng rùi đó các bn cug hok vnen ak !

 

 

1. Giải nghĩa và đặt câu với các từ sau:"Nhỏ nhắn, nhỏ nhặt, nhỏ nhẹ, nhỏ nhoi, nhỏ nhẹ.2. Xác định từ nào là từ nhiều nghĩa, từ nào là từ đồng âm?a, Đầu tường lửa lựu lập loè đơm bông.b, Trên đầu những rác thùng rơm.c, Học kì này bạn đứng đầu lớp.d, Con đường này tôi đã đi rất nhiều lần.e, Mẹ sai tôi chạy ra mua một cân đường.3. Phân tích cấu tạo ngữ pháp của các...
Đọc tiếp

1. Giải nghĩa và đặt câu với các từ sau:"Nhỏ nhắn, nhỏ nhặt, nhỏ nhẹ, nhỏ nhoi, nhỏ nhẹ.

2. Xác định từ nào là từ nhiều nghĩa, từ nào là từ đồng âm?

a, Đầu tường lửa lựu lập loè đơm bông.

b, Trên đầu những rác thùng rơm.

c, Học kì này bạn đứng đầu lớp.

d, Con đường này tôi đã đi rất nhiều lần.

e, Mẹ sai tôi chạy ra mua một cân đường.

3. Phân tích cấu tạo ngữ pháp của các câu sau và cho bt cụm chủ vị làm thành phần gì trong câu.

a, Cách mạng T8 thành công đã đem lại độc lập tự do cho dân tộc.

b, Chị ấy thi đỗ vào đại học khiến cha mẹ tôi rất vui lòng.

c, Ngôi nhà này cánh cửa rất rộng.

d, Quyển sách mà bạn ấy cho tôi mượn thật hay và hữu ích.

e, Tớ rất thích bức tranh mà hoạ sĩ ấy vẽ.

f, Chúng tôi hy vọng rằng năm nay lớp tôi sẽ tốt hơn.

1
9 tháng 8 2018

nhỏ nhắn :nhỏ và trông cân đối, dễ thương

bàn tay nhỏ nhắn

nhỏ nhẹ : (nói năng) nhỏ giọng và nhẹ nhàng, dễ nghe

ăn nói nhỏ nhẹ

nhỏ nhoi :(Khẩu ngữ) nhỏ bé, ít ỏi, gây ấn tượng yếu ớt, mỏng manh

món quà nhỏ nhoi

23 tháng 2 2018

- ngôi nhà ấy được phá đi

- ngôi nhà ấy bị phá đi

sắc thái ý nghĩa của câu dùng từ  _được mang hàm ý đánh giá tích cực

                                                      _bị mang hàm ý đánh giá tiêu cực

17 tháng 8 2017

"Ngày đầu tiên đi học , mẹ dắt em đên trường , em vua đi vua khóc , mẹ dõ dành yêu thương " đó là câu hát rất hay và là câu hát minh rất thick .Ôi! Mình con nhớ nhu in ngày hôm đo ... 5 giờ, đối với môt co bé hay ngủ dậy muộn nhu minh la 1 diều rất khó , thế ma minh đã dây với 1 tâm trạng vui vẻ nhung hơi lo lắng, cai cảm giác đo rất khó tả , ko the nói thành lời . an sang xong ,mình mặc quần áo thật đẹp và đeo chiếc cặp sách mơi toanh. Minh đi đi lại lại cho tới 6giờ 30 để mẹ đua đi , tâm trang hung hởi và đôi chút thơ mông , cú nghĩ dến cảnh oai nghiêm của ngày khai giang cung bao nhieu ban bè xinh xăn long minh tran ngap niêm vui . Và minh tu hua rang "phai hoc thật chăm chỉ để cho cha mẹ khỏi buồn" .. cho đên khi 3 hòi trông rung lên tim minh gần nhu bắn ra ngoài và run run , thế ròi oà lên khóc nuc no minh ko hieu vi sao lai co cảm giác la lung đên vậy. Cai cảm giac vua vui vua hôi hôp va lo lang cho tới bây giờ mình vãn không sao quên đc cảm giac đo . Và cung chỉ con vài ngày nủa thôi la mình sẽ đi học , tuy ko con đc nhu ngay tho be , ngày khai trường đối vơi minh khong con xa lạ nhung lời thầm hua trong ngày khai giang khi xua luôn tôn tại"Nguyện học tập vì cha mẹ yêu quý"

17 tháng 8 2017

Thời thơ ấu của mỗi người là bến bờ tình yêu với biết bao nhiêu kỉ niệm. Những kỉ niệm đẹp đẽ lung linh đủ sắc màu đã ăn sâu vào trí nhớ của từng người. Đối với tôi, kỉ niệm sâu sắc nhất là ngày đầu tiên tôi bước chân vào Trường Tiểu học Hải Triều vì đó là ngày đầu tiên tôi được gặp người mẹ thứ hai của mình. Trong lớp, các bạn đang chơi đùa vui vẻ. Cô dẫn tôi về chỗ rồi đưa cho tôi một hộp bút màu và một tờ giấy trắng. Cô bảo: “Con hãy vẽ những gì mà con thích nhé!”. Trong bức tranh đầu tiên đó, tôi đã vẽ một cánh đồng toàn hoa cỏ và viết ở dưới là: “Tặng mẹ Thủy của con”. Cô đã rất cảm động và nói rằng cô sẽ giữ nó mãi mãi làm kỉ niệm. Tôi sẽ không bao giờ quên ánh mắt long lanh, hiền dịu của cô nhìn tôi lúc đó. Trong suốt năm năm học, tôi đã nhận được không biết bao nhiêu ánh mắt, nụ cười của các thầy cô nhưng ánh mắt cô Thủy có lẽ là bao dung, ân cần hơn tất cả. Trong suốt năm học ấy, tôi đã bao nhiêu lầm làm cô phải buồn, nhưng nhờ ánh mắt lúc thì nghiêm nghị, khi thì động viên, khích lệ mà tôi đã biết tự sửa chữa sai lầm để vươn lên. Sau này, khi tôi đã học lớp 4, lớp 5, mỗi lần gặp cô, tôi thấy ánh mắt cô vẫn dịu dàng, ân cần như ngày đầu tiên cô nhìn tôi trong ngày khai giảng năm nào.Bây giờ, tuy đã lớn và đang học năm đầu tiên ở trường Trung học cơ sở, tôi vẫn nhớ về cô Thủy với những ánh mắt, nụ cười. Kỉ niệm về người mẹ thứ hai ấy là những kỉ niệm đẹp nhất trong thời học sinh của tôi.Thật tuyệt vời!!

6 tháng 9 2018

⚫⚪🔶◻🔳◾⬜▫◽🔳⬛🔺◻◽◼🔴🔹◻.⚫⚪🔶◻🔳◾⬜▫◽🔳⬛🔺◻◽◼🔴🔹◻.⚫⚪🔶◻🔳◾⬜▫◽🔳⬛🔺◻◽◼🔴🔹◻.⚫⚪🔶◻🔳◾⬜▫◽🔳⬛🔺◻◽◼🔴🔹◻.⚫⚪🔶◻🔳◾⬜▫◽🔳⬛🔺◻◽◼🔴🔹◻

6 tháng 9 2018

“Cuộc chia tay của những con búp bê” của Khánh Hoài là một tác phẩm hay và đầy ý nghĩa. Nó khiến cho em xúc động không chỉ bởi vì tình cảm hồn nhiên và dễ thương của hai anh em Thành và Thủy mà còn bởi vì cuộc chia ly đột ngột giữa hai anh em, hai tâm hồn nhạy cảm và trong sáng.

Người ta thường nói búp bê thì không biết khóc bao giờ. Búp bê chỉ là một đồ vật vô tri vô giác mà thôi. Nhưng con người bằng xương bằng thịt thì khác. Họ có thể vui, buồn, giận dỗi và khóc khi mình gặp phải những biến cố hay mất mát nào đó trong đời, cũng có thể khóc khi vui sướng. Thành và Thủy cũng chính là những con người như vậy. Hai anh em không chỉ rất yêu thương nhau mà còn muốn ba mẹ hai em không chia tay để trong hai trái tim bé nhỏ ấy không biết bao lần thổn thức. Thành là một người anh trai yêu thương em gái hết mực, dù cho đồ chơi của chúng chẳng có gì nhiều nhưng anh vẫn dành hết đồ chơi cho đứa em gái ngây thơ của mình. Thủy tuy còn nhỏ và khá trẻ con, nhưng hành động “võ trang cho con Vệ Sĩ”, đem đặt đầu giường để gác đêm cho anh để anh không chiêm bao thấy ma nữa xuất phát từ tình anh em. Thủy không thể chịu đựng nổi khi thấy Thành đem chia hai con búp bê, con Vệ Sĩ và con Em nhỏ ra, em càng không thể cầm lòng khi em biết chỉ trong một thời gian ngắn ngủi thôi, em phải xa người anh trai mà em hết lòng tôn sùng và yêu mến. Hai anh em cũng chỉ là hai con búp bê có cảm xúc phải chia tay nhau khi còn quá nhỏ để luyến lưu một góc trời ký ức đầy dư âm và kỷ niệm. Hai em không phải là người quyết định cuộc chia tay ấy mà chính quyết định ly hôn của ba mẹ hai em đã khiến cho hai em phải xa nhau, xa những tháng ngày hạnh phúc và đầy những ký ức đẹp như cổ tích. Khi biết chuyện, cô và các bạn của Thủy đã rất đau lòng, càng đau lòng hơn khi phải đối mặt với một sự thật phũ phàng rằng từ nay Thủy sẽ không còn được đi học nữa. Sự thật vẫn là sự thật. Em chỉ ước một điều là cái tổ ấm nhỏ bé ấy sẽ không bị tan vỡ và nụ cười lại nở trên mối hai anh em tội nghiệp. Người lớn thì có bao giờ hiểu được con trẻ nghĩ gì khi tuy còn nhỏ mà chúng phải chứng kiến cảnh ba mẹ bỏ nhau và phải nói lời chia xa với những người mà mình yêu thương nhất. Hai con búp bê cũng phải chúng kiến cảnh tượng đau lòng đó. Em không biết là chúng có khóc không nếu chúng phải chia tay nhau sau một thời gian dài bên nhau, chơi đùa cùng hai con người đáng yêu và dễ thương như hai thiên thần. Có thể chúng sẽ không khóc đâu vì búp bê làm gì có nước mắt. Nhưng cuộc chia tay đã làm nhói đau Thành và Thủy, để lại trong tim hai em một vết thương rất lớn không gì hàn gắn nổi. Dù vậy thì cuộc sống vẫn tiếp tục trôi, “mọi người vẫn đi lại bình thường và nắng vẫn vàng um trùm lên cảnh vật”. Hai em có thể xa rời nhau, nhưng tôi tin chắc một điều là chúng vẫn luôn nhớ về nhau, nhớ khung trời tuổi thơ với những cảnh vật quen thuộc, mãi mãi không quên. Em thấy lòng mình đau đớn khi trong phút giây nói lời tạm biệt, Thủy bắt thành phải hứa là sẽ không bao giờ để hai con búp bê ngồi xa nhau, cũng giống như hai sinh linh ấy sẽ mãi dõi theo nhau trên mọi nẻo đường đời.

Câu chuyện là một bài học về tình anh em, để lại trong lòng người đọc những ấn tượng khó có thể phai mờ. Búp bê có lỗi gì mà phải chia tay? Búp bê vẫn muốn mình được hạnh phúc trong vòng tay đùm bọc, chở che của ba mẹ. Cuộc chia tay đau đớn và đầy cảm động của hai em bé trong truyện có lẽ sẽ nhắc nhở chúng ta rằng: Gia đình chiếm một vị trí quan trọng trong trái tim mỗi người. Để bảo vệ và gìn giữ được hạnh phúc gia đình không có gì hơn là chúng ta phải đừng để những cuộc chia ly như thế diễn ra để con trẻ tự nhiên lại phải hứng chịu những mất mát không gì hàn gắn được.