Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Truyện lấy bối cảnh thời Hùng Vương thứ 18 kén rể. Ông có một cô con gái, được gọi là Mỵ Nương. Thục vương Phán sai sứ sang cầu hôn, vua muốn gả. Quan Đại thần là Lạc hầu cản rằng: "Ông ấy muốn dòm dỏ nước ta đó."
Hùng Vương sợ sinh ra hiềm khích. Lạc hầu tâu: "Đại Vương đất rộng dân đông, tìm kẻ nào có kỳ tài dị thuật mà gả cho làm rể rồi thiết lập kỵ binh cho sẵn thì có sợ gì?"
Vua nghe phải mới tuyệt giao với Thục Vương rồi tìm khắp trong nước những người có dị thuật. Vương (ý nói Sơn Tinh) cùng với Thủy Tinh đều đến ứng tuyển. Hùng Vương bảo đem ra thi tài. Vương có thuật xem suốt ngọc đá; Thuỷ Tinh có thuật nhập vào nước lửa; người nào cũng có tài linh thông. Hùng Vương cả mừng, bảo Lạc hầu rằng: "Xem tài của hai chàng thì ta thầy đều nên gả con cho cả hai, duy ta chỉ có một người con gái mà đến hai người thì tính làm sao?"
Lạc hầu tâu: "Vua nên hẹn với hai chàng hễ ai cưới trước thời được."
Hùng Vương cho là phải; vua bảo với hai chàng về chuẩn bị lễ vật. Vương về bản hộ, suốt đêm biện gấp thổ vật như là: vàng, bạc, ngọc báu, tê giác, ngà voi, với lại chim quý, thúlạ, mỗi thứ một trăm. Hôm sau, sáng tinh sương, Vương đệ đến dâng hiến Hùng Vương. Hùng Vương mừng lắm, gả Mỵ Nương cho Vương; Vương rước vợ về đem lên ở núi Lôi Sơn.
Đến chiều tối, Thủy Tinh cũng đem thuỷ vật đến, như là trân châu, đồi mồi, san hô, hổ phách, với lại cá kình, cá nghê, các thứ cá ngon mỗi thứ một trăm, đem đến bày ra để dâng vua, nhưng Mỵ Nương đã theo Vương về mất rồi!
Thủy Tinh đại nộ đem quân đuổi theo, toan muốn nghiền nát núi Lôi Sơn. Vương dời lên ở trên chóp núi Tản Viên, đời đời cùng với Thuỷ Tinh là kẻ thù. Cứ mỗi năm đến mùa thu, Thuỷ Tinh dâng nước lên đánh núi Tản Viên, dân chúng đem nhau đắp đê để giúp Vương. Thủy Tinh không thể phạm đến được.
Người dẫn truyện:
Vào đời vua Hùng Vương thứ 18,ông có 1 người con gái tên là Mỵ Nương đến tuổi lấy chồng, ngay từ nhỏ nàng đã có sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thùng, đẹp ngang cỡ hoa hậu thế giới.Nhưng càng lớn nàng càng đẹp ra,bao nhiêu cái xấu cứ ào vô như nước vỡ bờ,mắt bồ câu con đậu con bay,mũi dọc dừa bên thừa bên thiếu,môi trái tim bên chìm bên nổi,… đến nỗi nàng đi đến đâu các chàng trai đều ko dám nhìn nàng vì sợ nhìn thấy khuôn mặt của nàng thì sẽ hộc máu ra chết tại chỗ. Sở thích của nàng là đi vũ trường, online chat chit, do ham chơi nên đến bây giờ nàng mới tốt nghiệp lớp mẫu giáo, thấy thế cha của nàng liền tìm mọi cách để tống khứ nàng đi lấy chồng sớm, Bèn rao tin kén rể.
Đầy tớ:Loa loa loa, vua Hùng Vương có 1 người con gái là Mỵ Nương,con nhà giàu học giỏi,chỉ có cái tội hơi xấu cần tìm 1 người chồng đẹp trai cỡ Cổ Thiên Lạc, bự con như Lý Đức,ko cần nhà giàu,thông minh,chỉ cần nghe lời vợ sai là đc.
Mọi người nghe thấy vậy liền kéo nhau đi kén rể,trong đó có 2 chàng trai rất là đẹp trai,1 chàng tên là Sơn Tinh,1 chàng tên là Thủy Tinh lặn lội từ trên núi,dưới biển bon chen đi kén rể mặc dù biết vợ tương lai của mình rất là xấu,nhưng 2 chàng ko quan tâm chỉ cần biết cái gia tài đồ sộ của ông bố nàng,buổi tối ngủ tắt đèn nhà ngói cũng như nhà tranh thôi.
Trải qua các vòng loại kén rể cam go,cuối cùng lọt vào vòng chung kết chỉ còn lại 2 chàng trai Sơn Tinh và Thủy Tinh. Đích than vua chọn rể bèn gọi 2 chàng vào.
Sơn Tinh bước vào, chàng mặc độc nhất 1 miếng da hổ che những gì cần che, vai 5 tấc rộng than 10 thước cao. Thuỷ Tinh cũng từ xa bước vào, mặc bộ đồ hip hop, thân hình nhỏ bé.
Thấy thế Sơn Tinh tỏ vẻ khinh thường: Cỡ ngươi, ta chỉ cần giơ tay 1 cái ngươi chết tại chỗ.
Vua Hùng: ta còn chết huống gì thằng kia, mùi hôi từ trong nách của người đến ta cách xe 10m còn nghe nữa, ặc ặc
Sơn Tinh chỉ vào bắp tay và nói: Thấy gì không, bắp thịt cuồn cuộn, chuột chạy vi vu…
Thủy Tinh thấy vậy ko hề tỏ vẻ nao núng liền từ từ kéo quần lên và chỉ vào chân: cứ ta hỏi ngươi thấy gì ko?
Sơn Tinh: Thấy gì?
Thuỷ Tinh: Ngươi đuôi à, lông…lông từng cuộn như vậy mà ko thấy, nhiều lông, chứng tỏ bản lĩnh đàn ông ha… ha…
Mỵ Nương đi ra,Sơn Tinh và Thủy Tinh nhìn thấy liền ói mửa ko ngừng,10 phút sau,ko còn gì để có thể ói ra đc nữa 2 chàng mới ngưng.
Sơn Tinh: ặc ặc,xấu ko thể tả,còn hơn Thị Nở nữa.
Thủy Tinh: trời ơi là trời, đất ơi là đất,nàng là ai?con ma hay con quỷ…
Mỵ Nương:wao, đẹp trai wá,cha con con muốn lấy cả 2 chàng về làm chồng,1 chàng thì ngủ với 2-4-6,1 chàng ngủ với con 3-5-7,chủ nhật …ngủ chung 3 người.
Vua Hùng: ko đc,lấy 2 đứa về mai mốt nó đánh nhau giành cái ghế salông ngoài phòng khách sao.
Vua Hùng: Các khanh thấy con gái ta thế nào? Trông nó có ngon không? da thịt mịn màng, hàng họ có chỗ nào chê được không?
Cả ST và TT dập đầu đồng thanh: Muôn tâu hoàng thượng ..Ngon Ạ.
Sơn Tinh: Mị Nương đẹp hơn tất cả ..muông thú trên rừng mà thần từng nhìn thấy. Thú thật với bệ hạ chứ chẳng có hươu nai, hổ báo sư tử nào sánh được nàng. Chu choa cái mông to như vậy thì mắn phải biết. Thần có thể hy sinh cả rừng vàng làm Lâm tặc để có thể cưới nàng bằng được
Thuỷ Tinh: thằng nào nói điêu chứ Mị Nương là đẹp nhất. Mấy con bồ của thần mà người trên mặt đất gọi là Nàng tiên cá, nói ra lại bảo vạch áo cho người xem lưng..chúng nó…kinh lắm ạ! Thần sẵn sàng hy sinh cả biển bạc làm thuỷ tặc để cưới cho được Mị Nương.
Vua Hùng:ai cũng tài giỏi ta ko bít chọn ai,bây giờ 2 ngươi thi tài,ai giỏi hơn thì ta sẽ gả con gái cho.
Cả 2 xông vào nhau.
Sơn Tinh ra chiêu: Giáng Long thập Bát ….KÉO…
Thuỷ Tinh: Nhất Dương…BÚA…
Sơn Tinh bèn trả đũa: Như Lai Thần…BÚA…
Thuỷ Tinh: Vô Ảnh…KÉO…
2 bên giằng co bất phân thắng bại bèn giở võ mồm.
Sơn Tinh:ta có thể dời non lấp bể
Thủy Tinh:ta có thể hô phong hoán vũ
Sơn Tinh;ta biết chơi bi da
Thủy Tinh:ta biết đánh bài
Sơn Tinh:ta biết hút thuốc
Thủy Tinh:ta biết uống rượu
Sơn Tinh: ta có thể đoán bài hát trong vòng 1 nốt nhạc
Thuỷ Tinh: ta có thể trả lời bất cứ câu hỏi mà ko cần quyền trợ giúp.
…
…
Bao nhiêu kỹ năng của 2 người đều thể hiện ra hết nhưng vẫn ko phân thắng bại
2 bên đều thể hiện tài năng của mình wá xuất sắc,nên Vua Hùng ko bít chọn ai,cuối cùng ông đưa ra đề nghị:ngày mai ai đưa sính lễ tới trước ta sẽ gả con gái cho.Sính lể gồm:Voi 9 ngà, gà 9 cựa, ngựa 9 hồng mao…
Do sống trên núi nên ST tìm các lễ vật 1 cách dễ dàng, TT cũng xoay sở đủ lễ vật, sang hôm sau cả 2 cùng đến 1 lượt, nhưng do TT xài hang giả nên bị loại, cuối cùng ST đã cưới được Mị Nương. TT ko cam tâm hàng năm dâng nước sông nước cống lên làm ngập thành phố. ST thì xây lô cốt khắp các thành phố để chống ngập, cuộc chiến giữa 2 người vẫn diễn ra đến tận ngày hôm nay…
Cái này thì mik nghĩ bn cùng nhóm diễn nên đọc qua văn bảo Sơn Tinh Thủy Tinh để biết hoặc hiểu rõ về nhân vật , lời thoại , giọng đọc , nội dung , v.v.... Sau khi đọc qua xong văn bản rồi bn lên yt tham khảo qua những cái video kịc Sơn Tinh Thủy TInh để có cở sở diễn như thế nào cho nó hay và hấp dẫn .
~ Hok tốt ~
Tham khảo:
Câu 1:
Xin chào tất cả mọi người, ta là Sơn Tinh - người thường được mệnh danh là thần núi. Hôm nay, ta sẽ kể cho mọi người nghe về câu chuyện của cuộc đời ta.
Ta sinh ra và lớn lên tại vùng rừng núi Tản Viên. Từ nhỏ ta đã có tài dời non lấp bể. Càng lớn, sức mạnh của ta càng mạnh hơn. Khi trưởng thành, ta có thể di chuyển nguyên một quả đồi, thậm chí là một dãy núi. Đến tuổi cập kê, ta đem lòng yêu mến công chúa Mị Nương, một người vừa nết na lại hiền thục. Khi nghe tin Vua Hùng tổ chức kén rể, ta ngay lập tức đến đăng kí. Đến vòng cuối cùng, ta gặp một đối thủ mạnh không kém tên là Thủy Tinh. Hắn có khả năng hô mưa gọi gió, tạo ra giông bão. Vì thế, Vua Hùng mãi vẫn không thể chọn ra người vừa ý. Cuối cùng, ngài ấy đưa ra một danh sách các sính lễ gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng và voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao. Và dặn rằng, ai là người đem sính lễ đến đầy đủ và nhanh hơn sẽ được cưới công chúa.
Suốt ngày và đêm hôm đó, ta đi khắp nơi tìm kiếm, thu thập những sính lễ cần thiết. Đến hôm sau, trời vừa tờ mờ sáng là ta vội vào hoàng cung, xin hỏi cưới ngay. Cuối cùng, may mắn đã mỉm cười với ta, khi ta thành công cười được người vợ hiền mà mình hằng yêu quý. Hôn lễ diễn ra trong sự vui sướng tràn trề của muôn dân. Kết thúc, ta đưa Mị Nương về nhà mình ở núi Tản Viên.
Tuy nhiên trên đường đi, chúng ta gặp phải Thủy Tinh đang nổi giận đùng đùng đuổi theo phía sau. Hắn hô mưa, gọi gió, tạo thành dông bão, cuốn từng đợt từng đợt mạnh mẽ. Chẳng mấy chốc mà thành Phong Châu nổi lềnh bềnh trong biển nước. Tiếng muôn dân kêu gào bị sấm sét nhấn chìm. Thấy thế, ta ngay lập tức quay trở lại, chiến đấu đến cùng với tên Sơn Tinh. Ta bốc từng quả núi, đắp thành những tường lũy thật cao để chắn dòng nước lũ. Thủy Tinh dâng nước cao đến đâu ta liền đắp đất cao lên đến đấy. Không chút nao núng và sợ hãi. Suốt mấy ngày đêm, ta và Thủy Tinh cứ giằng co với nhau như vậy mãi, đến cuối cùng Thủy Tinh kiệt sức đành phải rút lui. Tuy nhiên, hắn không hề chịu thua, mà năm nào cũng đem quân lên lần nữa để tấn công ta. Thế nhưng, chưa khi nào và sẽ không bao giờ hắn có thể chiến thắng được ta.
Thôi, vợ ta đang gọi ta ở phía bên ngoài rồi. Nên câu chuyện dừng lại ở đây thôi. Tạm biệt tất cả mọi người.
Câu 2:Sau khi cha mẹ mất, tôi và anh trai sống cùng nhau. Chúng tôi chăm chỉ làm lụng nên cũng đủ ăn. Từ ngày có vợ, anh của tôi đâm ra lười biếng. Vợ chồng tôi phải làm lụng vất vả mới có của ăn của để.
Một hôm, anh trai gọi tôi đến bàn bạc chuyện chia gia tài. Vì là phận em, tôi xin được nghe theo lời anh. Tôi nhận được một túp lều nhỏ, ở trước cửa có một cây khế. Dù khó khăn, nhưng tôi và vợ vẫn sống hạnh phúc, êm đềm. Hằng ngày, tôi và vợ vẫn thay nhau chăm sóc cây khế. Đến mùa, những chùm quả chín lúc lỉu trên cây. Tôi và vợ bàn nhau hái khế ra chợ bán. Sáng hôm đó, tôi ra vườn cây để hái khế thì nghe thấy trên ngọn cây có tiếng rung mạnh như có người. Tôi gọi vợ ra xem, thì nhìn thấy một con chim lớn đang ăn khế chín. Tôi lấy làm lạ lắm, chưa bao giờ thấy một con chim nào to như vậy. Tôi liền bảo vợ cứ đợi cho chim ăn xong mới ra hái. Suốt một tháng trời, hằng ngày chim cứ đến ăn vào lúc sáng sớm.
Vợ tôi xót ruột. Một hôm thấy chim đang ăn khế, liền chạy ra nói:
- Ông chim ơi, ông ăn như thế thì nhà cháu còn khế đâu mà bán! Cả nhà cháu chỉ nhờ vào cây khế thôi!
Chim nói:
- Ăn một quả trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi mà đựng!
Nghĩ đây chắc hẳn là chim thần, tôi bảo vợ làm theo lời chim nói. Sáng sớm hôm sau, chim thần bay đến. Tôi xách túi ra, chim nằm rạp xuống đất cho tôi trèo lên. Tôi ngồi trên lưng chim mà lòng có chút lo lắng. Chim bay qua bao nhiêu là miền, hết đồng ruộng đến rừng xanh, hết rừng xanh đến biển cả. Ra tới giữa biển, chim rẽ vào một cái đảo, rồi đáp xuống cửa một cái hang.
Chim ra hiệu cho tôi bước vào. Ngay từ cửa đã có rất nhiều thứ đá trong như thủy tinh và hổ phách đủ thứ màu. Tôi thấy hang sâu và rộng nên không dám vào, chỉ dám nhặt ít vàng, kim cương ở ngoài rồi ra ngoài. Tôi bảo chim thần bay về. Chim lại cất cánh đưa tôi về nhà. Từ đó, cuộc sống của gia đình tôi trở nên khá giả hơn trước. Chúng tôi còn giúp đỡ được rất nhiều người dân nghèo khổ.
Một hôm, anh trai của tôi đến chơi. Tôi đoán biết anh nghe được chuyện nên đến hỏi thăm. Nghe anh hỏi chuyện, tôi liền kể cho anh nghe. Anh liền thương lượng để đổi tài sản của mình lấy túp lều và cây khế. Thầy anh nài nỉ mãi, tôi cũng ưng thuận.
Kể từ đó, anh trai và chị dâu của tôi dọn đến ở trong túp lều. Tôi nghe người trong làng kể lại. Hằng ngày, họ chỉ ngồi ăn rồi chờ chim đến. Một buổi sáng nọ, khi thấy luồng gió mạnh nổi lên, và ngọn cây khế rung chuyển. Họ biết là chim thần đến liền nói:
- Chim thần ơi, cả nhà tôi trông vào cây khế, bây giờ chim ăn thì tôi lấy gì mà sống?
Chim thần cũng nói y như với tôi:
- Ăn một quả trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi mà đựng!
Anh trai và chị dâu của tôi cứ bàn qua tính lại. Rồi cuối cùng họ quyết định may cái túi to gấp ba lần, như một cái tay nải lớn. Sáng hôm sau, chim thần đến đưa anh tôi ra hòn đảo. Nhìn thấy vàng bạc, kim cương, anh trai tôi cố nhặt cho đầy túi. Không chỉ vậy, anh ta còn cho cả vào túi quần, túi áo. Trên đường về, vì quá nặng lại gặp gió lớn, chim đâm bổ xuống biển. Anh trai tôi bị sóng cuốn trôi, bao nhiêu của cải mất hết. Còn chim thần chỉ bị ướt lông, ướt cánh nên lại vùng lên trời bay đi. May có người dân đánh cá ngang qua mới cứu được. Anh trai tôi trở về, kể rõ sự tình cho tôi nghe và tỏ ra rất hối hận.
1.tham khảo:
Ta là Sơn Tinh, một chàng trai đến từ vùng núi Tản Viên. Từ nhỏ, ta đã có khả năng dời non lấp bể, khiến bao người tôn sùng, ngưỡng mộ. Vợ của ta là nàng Mị Nương - con gái của Vua Hùng. Để cưới được nàng, ta đã trải qua rất nhiều khó khăn.
Năm đó, khi ta đến hỏi cưới Mị Nương, đã vượt qua rất nhiều người khác. Nhưng duy nhất chỉ có Thủy Tinh là khiến ta phải dè chừng. Cậu ta đến từ biển xa có tài hô mưa gọi gió. Thủy Tinh và ta ngang sức ngang tài khiến Vua Hùng rất khó khăn trong việc chọn lựa. Cuối cùng, ngài đã ra thử thách cuối cùng là phải chuẩn bị các sính lễ quý hiếm theo yêu cầu. May mắn thay, ta là người đem đầy đủ sính lễ đến trước, nên cưới được Mị Nương làm vợ. Thủy Tinh đến sau, thua cuộc nên tức giận vô cùng. Hắn hô mưa gọi gió làm thành giông bão, dâng nước đuổi theo ta để đòi cướp vợ. Nhưng ta nào đâu khoanh tay chịu thua. Ta dời đất, dựng đê chắn dòng nước lũ. Nước dâng cao đến đâu, ta nâng cao đồi núi đến đấy. Cứ như vậy, sau hằng tháng trời, Thủy Tinh kiệt sức đành rút lui.
Từ đó về sau, năm nào Thủy Tinh cũng đem quên đánh ta hòng trả thù xa, nhưng chẳng bao giờ có thể chiến thắng được cả. Còn ta thì cứ thế mà sống hạnh phúc cùng vợ của mình tại núi Tản Viên tươi xanh.
2.tham khảo:
Cha mẹ mất sớm, tôi và anh trai sống cùng nhau. Hai anh em chăm chỉ làm lụng cũng đủ ăn. Nhưng từ khi có vợ, anh tôi đâm ra lười biếng. Vợ chồng tôi phải làm lụng vất vả mới có của ăn, của để.
Một hôm, anh trai gọi tôi đến để bàn bạc chuyện chia gia tài. Là phận em, tôi nghe theo sự sắp đặt của anh. Tôi nhận được một căn nhà nhỏ, ở trước cửa có một cây khế. Quanh năm, vợ chồng tôi vẫn chăm chút cho nên khế xanh mơn mởn. Đến mùa, những chùm quả chín lúc lỉu trên cây. Một hôm, tôi ra hái khế đi bán thì thấy trên cây có tiếng rung mạnh như có người. Tôi liền bảo với vợ ra xem, thì ra có một con chim lớn đang ăn khế chín. Hai vợ chồng đợi cho chim ăn xong mới ra hái. Nhưng suốt một tháng trời, hằng ngày chim cứ đến ăn vào lúc sáng sớm.Vợ tôi liền nói:- Ông chim ơi, ông ăn như thế thì nhà cháu còn khế đâu mà bán!Chim nói:- Ăn một quả trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi mà đựng!Vợ chồng tôi nghe vậy thì làm theo lời chim. Sáng sớm hôm sau, chim bay đến thật. Khi tôi xách túi ra, chim còn nằm rạp xuống đất cho tôi trèo lên. Chim bay qua bao nhiêu là miền, hết đồng ruộng đến rừng xanh, hết rừng xanh đến biển cả. Ra tới giữa biển, chim rẽ vào một cái đảo toàn đá trắng, đá xanh, đá đỏ, đã ngũ sắc. Chim bay vòng quanh đảo, rồi hạ xuống một cái hang.Tôi nghe theo lời chim ra hiệu, bước vào hang. Ngay từ cửa đã có rất nhiều thứ đá trong như thủy tinh và hổ phách đủ thứ màu. Tôi thấy hang sâu nên không dám vào, chỉ dám nhặt ít vàng, kim cương ở ngoài rồi ra ngoài. Tôi bảo chim bay về. Chim lại cất cánh đưa tôi về nhà. Từ đó, cuộc sống của gia đình tôi trở nên khá giả hơn trước.Một hôm, anh tôi tới chơi. Nghe anh hỏi chuyện, tôi liền kể cho anh nghe. Anh liền thương lượng để đổi tài sản lấy túp lều và cây khế. Là phận em nên tôi cũng đồng ý. Mãi sau này, tôi mới nghe dân làng kể lại chuyện về vợ chồng anh trai của tôi.Họ dọn đến ở trong túp lều. Nhưng hằng ngày chỉ ngồi ăn rồi chờ chim đến. Một buổi sáng nọ, họ thấy luồng gió mạnh nổi lên, và ngọn cây khế rung chuyển. Họ vội tru tréo lên:- Cả nhà tôi trông vào cây khế, bây giờ chim ăn thì tôi lấy gì mà sống?Chim thần cũng nói:- Ăn một quả trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi mà đựng!Họ bàn nhau may cái túi to gấp ba lần, như một cái tay nải lớn. Sáng hôm sau, chim thần đến đưa anh tôi ra hòn đảo. Vì lòng tham, anh tôi lấy đầy tay nải. Trên đường về, vì quá nặng lại gặp gió lớn, chim đâm bổ xuống biển. Anh tôi bị ngọn sóng cuốn đi với tay nải vàng và châu báu đầy người, còn chim thì lại vùng lên bay về núi rừng. Có người đánh cá ngang qua, cứu được anh tôi. Khi trở về, anh tôi vô cùng ân hận.Người dẫn chuyện: Từ ngày cuộc thi kén rể diễn ra, biết bao nhân tài từ khắp các mọi miền đất nước đều đến để tham dự. Vậy nhưng, trong số hàng nghìn người thì vẫn chưa có ai đáp ứng được hết những yêu cầu của vua Hùng. Tưởng chừng như cuộc thi này sẽ không có hồi kết thì bỗng đến một ngày, có hai chàng trai cùng đến xin kén rể. Chưa để vua Hùng nói gì, chàng trai thứ nhất đã tự giới thiệu:
Sơn Tinh: Vị thần cai quản núi cao, sức dài vai rộng mấy ai sánh bằng. Muôn tâu bệ hạ, ta là Sơn Tinh, vị thần của các dãy núi, đồng bằng.
Người dẫn chuyện: Chàng trai còn lại cũng nhanh nhảu nói:
Thủy Tinh: Sơn Tinh cai quản đất đai, còn miền sông nước ai bằng Thủy Tinh. Muôn tâu bệ hạ, ta là Thủy Tinh, con trai của Long Vương và là vị thần cai quản vùng sông nước thơ mộng.
Người dẫn chuyện: Vua Hùng thấy thế, băn khoăn không biết chọn ai, liền bảo:
Vua Hùng: Theo ta được biết, hai vị đây đều là những người có tài năng xuất chúng, chi bằng, chúng ta sẽ mở cuộc thi so xem ai tài năng hơn, ý hai người thế nào?
Sơn Tinh,Thủy Tinh: Chúng thần không dám trái lời bệ hạ!!!
Người dẫn chuyện: Vừa dứt lời, Thủy Tinh đã bắt đầu làm phép. Thủy Tinh hô mưa gọi gió, làm cả cung điện hoảng loạn như vừa trải qua một trận lũ lớn.Nhưng Sơn Tinh cũng đâu có kém. Chàng bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi, làm cho trời đất rung chuyển . Thấy hai chàng trai đều có tài năng xuất chúng, vua suy nghĩ một lúc rồi tuyên bố:
Vua Hùng: Thôi thì do cả hai đều có tài, nên ngày mai, ai là người mang sính lễ đến trước thì ta gả con gái cho. Sính lễ bao gồm: một trăm ván cơm nếp, hai trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, nhớ là ngày mai, ai mang đến trước thì ta mới gả con gái cho người ấy, nhớ là phải đến sớm nhé.
Người dẫn chuyện: Vốn là người miền núi, lại được dân chúng yêu quý. Tối hôm đó, Sơn Tinh đã nhờ dân làng giúp tìm sính lễ. Các cô gái ở nhà sẽ làm các thứ bánh còn các chàng trai sẽ cùng Sơn Tinh lên rình săn thú quý. Mọi việc đến canh ba là đã đủ cả, Sơn Tinh tức tốc cùng đoàn người bê đồ sính lễ mang đến đón dâu.Còn về phần Thủy Tinh, vì là người vùng biển nên tới sáng, Thủy Tinh phải dùng trai, ốc mới đổi lấy được các đồ sính lễ mà vua yêu cầu. Lúc chàng đến nơi thì Mị Nương cũng đã theo Sơn Tinh tự bao giờ không biết...
(mình chỉ làm đến đây theo bạn yêu cầu thôi nhé, nhớ t*** mình nha)
Truyện lấy bối cảnh thời Hùng Vương thứ 18 kén rể. Ông có một cô con gái, được gọi là Mỵ Nương.
Ông mở hội kén rể và có 2 chàng trai nổi bật nhất: Sơn Tinh và Thủy Tinh. Sơn Tinh là sơn thần núi Tản Viên, còn Thủy Tinh là chúa thủy cung, với tài năng ngang nhau. Điều này Vua Hùng không thể chọn ai, đành lựa chọn cuộc thi giữa 2 người, ai đem đầy đủ sính lễ đến nhanh hơn sẽ là phò mã.
Sính lễ bao gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Sáng hôm sau Sơn Tinh mang lễ vật đến trước lấy được Mỵ Nương còn Thủy Tinh ko lấy được vợ đùng đùng nổi giận, bèn sai những quân lính cùng mình đi đánh Sơn Tinh, cướp Mỵ Nương về. Một cuộc chiến lớn đã xảy ra giữa hai người. Thủy Tinh dâng nước ngập các vùng, ngăn cản Sơn Tinh đi, rồi sai đủ loại thủy quái dưới biển xông lên tấn công. Còn Sơn Tinh ném đất đá xuống mép các vùng ngập nước, ngăn nước lại và đưa muông thú trong rừng xông ra chống trả. Thủy Tinh không thể đánh lại được Sơn Tinh đành rút quân về.
Từ đó, Thủy Tinh cứ hàng năm lại dâng nước và kéo quân tấn công Sơn Tinh, gây ngập lụt vùng dân sinh sống. Nhưng lần nào Thủy Tinh cũng thua trận. Phe Sơn Tinh cũng chịu nhiều tổn thất (chủ yếu là người dân) để ngăn lũ lụt, nhưng vẫn đẩy lùi lũ lụt, buộc Thủy Tinh rút quân về.
Chi tiết tưởng tượng kì ảo là sự tưởng tượng của người dân Việt Nam về sự kiện và nhân vật trong các truyền thuyết hay noi cách khác, là sự thần thánh hoá hoặc hình tượng hoá các chi tiết trong truyện.
Vai trò của nó trong truyện con rồng cháu tiên là:
Vai trò lớn nhất là thể hiện sự kính trọng tổ tiên của nhân dân việt nam ta
+ người dân việt nam ta cho rằng tổ tiên của mình là mòi giống cao sang,đẹp đẽ.
=> Thể hiện niềm tự hào dân tộc
+ các chi tiết tương ki ảo khác như sinh cùng bọc trăm trứng
=> Tinh thần đồng bào, keo sơn của dân tộc => là anh em một nhà
+ không cần bú mơm mà lớn nhanh như thổi có ý nghĩa răng tất cả người dân nước việt nam đều là anh em , khi sinh ra người Việt Nam đã có khả năng tự chống đỡ với những thảm họa thiên nhiên, chiến tranh,.... => Rất phi thường
Trong truyền Con Rồng, cháu Tiên, những chi tiết này có vai trò tô đậm tính chất kì lạ, đẹp đẽ của các nhân vật (Lạc Long Quân và Âu Cơ), đồng thời chứng tỏ người Viẹt có nguồn gốc khác thường, rất cao quý và đẹp đẽ. Qua việc thần kì hoá, linh thiêng hoá nguồn gốc dân tộc, nhân dân ta muốn nhắn nhủ người đời sau hãy luôn luôn tự hào, tôn kính tổ tiên mình. Các chi tiết tưởng tượng, kì ảo trong truyện vừa phản ánh một trình độ hiểu biết nhất định ở giai đoạn lịch sử sơ khai, vừa là kết quả của óc tưởng tượng phi thường của người Lạc Việt.
Phạm Quỳnh Trang ơi, đây là kịch bản mà mình viết lúc bọn mình diễn kịch Sơn Tinh - Thủy Tinh. Trong kịch bản sẽ có 1 số chi tiết hài hước vì bọn mk muốn hài hước để thêm thú vui. Nếu bạn thích hài hước thì bạn tìm nội dung thêm vào còn ko thì lược đi miễn sao là đừng làm mất nội dung câu chuyện.
Sơn Tinh , Thủy Tinh
Người dẫn chuyện : SGK
Hùng Vương : Cô công chúa nhỏ của ta à !
Mị Nương : Dạ thưa Phụ Hoàng !
Hùng Vương : Ta có một chuyện muốn bàn với con .
Mị Nương : Dạ , có chuyện gì thì xin Phụ Hoàng cứ nói ạ !
Hùng Vương : Năm nay , con đã 20 tuổi rồi ! Đây là cái tuổi mà con nên đi lấy chồng đó con ạ !
Mị Nương : Vậy đây là chuyện mà Người muốn bàn với con Sao ?
Hùng Vương : Đúng vậy !
Mị Nương : Phụ Hoàng đành lòng đuổi con đi vậy sao ?
Hùng Vương :Đâu có đâu con . Con là cô công chúa ta yêu nhất trên đời thì làm sao mà ta đuổi con đi được .
Mị Nương : Nhưng mà con mới có 20 mà ...
Hùng Vương : Thì đó , 20 rồi chứ 25 rồi 30 thì ế mất con ơi !
Mị Nương : Thôi thì nếu mà Phụ Hoàng đã nói như vầy thì con xin nghe theo ạ !
Hùng Vương : Được ! Con ngoan lắm ! Ta sẽ sai sứ giả đi thông báo khắp kinh thành để chọn phò mã . Người đâu (Vua gọi sứ giả)
Sứ giả : Dạ ! Hoàng Thượng , thần xin được nhận lệnh của Người ạ !
Hùng Vương : Ngươi đi thông báo khắp kinh thành cho ta rằng ta sẽ mở hội kén rể nhé !
Sứ giả : Loa loa loa loa ...
Hùng vương mở hội kén rể
Trai trẻ gần xa , văn võ song toàn
Sáng ngày hôm sau , diện kiến vua hùng
Hùng Vương sẽ mở hội thi chọn ra người xứng đáng nhất làm phò mã và sẽ được cưới Công chúa Mị Nương
Loa loa loa loa
Sau khi thông báo xong , sứ giả lấy giấy dán trên ri đô .
Người dẫn chuyện : SGK
Sơn Tinh gặp Thủy Tinh rồi cãi nhau
Sơn Tinh : Nhà ngươi là ai mà dám cản đường ta thế ?
Thủy tinh : Ta là ai mà ngươi không biết ư ???
Sơn Tinh : Ta không biết !!!
Thủy tinh : Nếu mà ngươi đã không biết ta là ai thì để ta nói cho ngươi biết nhé !
Sơn tinh : Ngươi cứ nói đi !
(Thủy tinh : Ta là Thủy ......
Sơn Tinh : Yêu tinh)Lặp lại 2 lần
Thủy tinh : Ta là Thủy tinh . Vậy ngươi là ai ?
Sơn tinh : Ta là sơn tinh
Thủy tinh : Sơn tinh ? Cái tên này nghe quen quen . Mà thôi , ngươi đến đây để làm gì ?
Sơn tinh : Ta đi thử tài . Còn ngươi?
Thủy tinh : Ta đi lấy con gái vua Hùng.
Sơn Tinh: Đi lấy con gái vua Hùng? Chưa biết ai sẽ là phò mã đâu! Đừng ảo tưởng!
Thủy Tinh: ảo tưởng hay không thì người cứ để xem!
Sơn tinh thủy tinh tranh đường đi. Sau 1 hồi lâu, Sơn tinh thủy tinh diện kiến vua (người dẫn chuyện)
Hùng vương : 2 ngươi là ai ?
Sơn tinh , thủy tinh tự giới thiệu
Hùng Vương : Hai chàng đều vừa ý ta , nhưng ta chỉ có một người con gái , biết gả cho người nào ? Thôi thì ngày mai , ai đem sính lễ đến trước , ta sẽ cho cưới con gái ta .
Sơn tih , Thủy tinh hỏi đồ sính lễ
Hùng Vương :Một trăm ván cơm nếp , một trăm nệp bánh chưng , voi 9 ngà , gà chín cựa , ngựa 9 hồng mao , mỗi thứ 1 đôi.
Người dẫn chuyện : sgk
Cuộc chiến đấu của Sơn tinh ,Thủy tinh bắt đầu .
Trong cuộc chiến đấu của sơn tinh, thủy tinh bạn có thể xen lẫn 1 số chi tiết hài hước như là 2 người đánh nhau nhưng không phải dùng vũ lực mà chơi oẳn tù tì hoặc các trò chơi khác miễn là gây cho người xem sự tò mò.
Sau khi chiến đấu xong thì người dẫn chuyện kể kết quả như trong SGK
Ý nghĩa : Người dẫn chuyện./
Chúc bạn diễn kịch thành công!