Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo!
Hôm nay là ngày mười lăm,trăng tròn như quả trứng vậy! Cái màu trắng bạch của trăng y như lòng trắng trứng gà, nó thanh bạch mà lại xinh đẹp. Người đi đâu, ông trăng đi theo đó giống như là đôi bạn tri kỉ từ lâu. Khung cảnh bộn bề thường ngày biến mất nhường chỗ cho ánh trăng khuya soi sáng con đường. Ánh sáng của trăng mạnh mẽ hơn ánh sáng của bao nhiêu ánh đèn khác. Theo dòng thời gian, ngắm trăng như vầy ta có cảm giác như đang lạc vào một loạt bài thơ nổi tiếng về trăng của Bác như "Ngắm trăng", "Cảnh khuya",...Qua đó, ta cảm nhận được vẻ đẹp của thiên nhiên, đất nước và cảm thấy cuộc sống trở nên vui tươi, sinh động và ý nghĩa hơn.
Phép nhân hóa: in đậm nghiêng
THAM KHẢO
Làng quê nhỏ nơi em được sinh ra và lớn lên tuy không giàu có, phát triển như ở các thành phố lớn nhưng vô cùng mộc mạc, yên bình. Người dân quê em đón chào ngày mới sau tiếng gà gáy vang vọng từ đầu ngõ đến cuối xóm. Khi ánh mặt trời còn khuất sau những rặng tre, toàn bộ không gian được bao phủ bởi sắc hồng hồng của bình minh vô cùng đẹp mắt. Xa xa phía cánh đồng là những cánh cò trắng đang chao liệng trên bầu trời, khung cảnh vô cùng hài hòa. Ngày mới bắt đầu, những bác nông dân cũng bắt đầu mang theo những công cụ lao động ra động để bắt đầu hoạt động canh tác, sản xuất. Em yêu vẻ đẹp giản dị, mộc mạc mà vô cùng thanh bình của quê hương mình.
Tham khảo:
Làng quê nhỏ nơi em được sinh ra và lớn lên tuy không giàu có, phát triển như ở các thành phố lớn nhưng vô cùng mộc mạc, yên bình. Người dân quê em đón chào ngày mới sau tiếng gà gáy vang vọng từ đầu ngõ đến cuối xóm. Khi ánh mặt trời còn khuất sau những rặng tre, toàn bộ không gian được bao phủ bởi sắc hồng hồng của bình minh vô cùng đẹp mắt. Xa xa phía cánh đồng là những cánh cò trắng đang chao liệng trên bầu trời, khung cảnh vô cùng hài hòa. Ngày mới bắt đầu, những bác nông dân cũng bắt đầu mang theo những công cụ lao động ra động để bắt đầu hoạt động canh tác, sản xuất. Em yêu vẻ đẹp giản dị, mộc mạc mà vô cùng thanh bình của quê hương mình.
Tham Khảo :
Những buổi sáng đẹp trời, nhất lại là những ngày phiên chợ, dòng sông mới nhộn nhịp làm sao! Quê em chợ huyện họp một tháng bốn phiên vào chủ nhật hàng tuần. Những ngày đó, dòng sông là một ngày hội. Ngay từ sáng sớm, khi mặt trời chỉ mới ló lên sau rặng tre phía xa thì từng đoàn thuyền đã đưa các bà, các chị lên chợ huyện, cách làng em chừng nửa tiếng đi đò. Những ngày nghỉ học, em được chị hai cho đi theo. Thuyền đi trong sương sớm, ngồi trên thuyền, các bà các chị không ngớt lời trò chuyện. Dòng sông vang lên tiếng người cười nói. Từng đoàn thuyền đánh cá dong buồm thả lưới trăng xóa cả dòng sông. Những tiếng hò, tiêng hát vang lên như gọi mặt trời thức dậy. Những ngày không đi chợ cùng chị, em lại cùng các bạn đi cào hến, dậm trai ở ven sông. Những bữa được nhiều, em lại mang cho cu Tít hàng xóm, thằng bé không may bị bại liệt hai chân sau một trận sốt ác tính. Mặt trời lên, dòng sông trở lại cảnh tĩnh yên của đồng quê. Nước trôi, cuốn theo những cụm bèo lục bình. Bình yên, phẳng lặng như cuộc sống thanh thản chốn làng quê.
Tuổi thơ của em gắn liền với những cảnh đẹp của quê hương. Đó là những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay hay con đường quen thuộc in dấu chân quen.... nhưng gần gũi và thân thiết nhất vẫn là dòng sông nhỏ đầy ắp tiếng cười của bọn trẻ chúng em mỗi buổi chiều hè. Con sông là một nhánh của sông Hồng. Nó chảy qua bao nhiêu xóm làng, qua những cánh đồng xanh mướt lúa khoai rồi chảy qua làng em. Con sông như lặng đi trước vẻ đẹp của xóm làng. Nó trầm ngâm phản chiếu những hàng tre đỏ bóng mát rượi xuống đôi bờ .Buổi sáng dòng sông như một dải lụa đào thướt tha. Trưa về, nắng đổ xuống làm mặt sông lấp loáng một màu nắng chói chang. Trên những cành tre bên bờ, một gã bói cá lông xanh biếc hay một một chú cò lông trắng như vôi đang lim dim ngắm bóng mình dưới nước. Chiều chiều, bọn trẻ chúng em rủ nhau ra sông tắm. Chúng em đùa nghịch vẫy vùng làm nước bắn tung toé. Phía cuối sông vọng lên tiếng gõ lanh canh của bác thuyền chài đánh cá làm rộn rã cả khúc sông. Buổi tối, ông trăng tròn vành vạnh nhô lên khỏi rặng tre in bóng xuống mặt sông thì dòng sông trở thành một đường trăng lung linh dát vàng. Mỗi khi học bài xong, em và các bạn rủ nhau ra bờ sông hóng mát. Ngồi trên bờ sông ngắm cảnh và hưởng những làn gió mát rượi từ sông đưa lên, lòng em thảnh thơi, sảng khoái đến vô cùng.
Buổi sáng không khí trong lành, mát mẻ. Ông mặt trời còn ngái ngủ nên ánh sáng không gay gắt mà dịu dàng, ấm áp. Chị gió đi chơi sớm tạt ngang qua cách đồng mát rượi . Những giọt sương còn đọng lại trên nhánh lúa nhìn long lanh như ngọc bích. Cái cảm giác đầu tiên tôi cảm nhận được là mùi lúa chín thơm ngọt ngào làm tôi sảng khoái hẳn. Đứng từ đây nhìn ra xa thấy lúa đến tận chân trời. Lúa trải dài mênh mông như tấm thảm lụa vàng. Những thửa ruộng nối tiếp nhau, càng xa thì càng không thấy bờ đâu nữa. Nằm giữa cánh đồng là những con kênh dẫn nước. Con kênh khi nào bụng cũng căng đầy, dẫn tháo nước đều đặn cho cánh đồng. Từ xa, trông chúng như sợi chỉ màu mềm mại tô điểm thêm cho tấm thảm lụa. Mùa này chắc sẽ bội thu vì những bông lúa nặng trĩu hạt. Bông lúa, hạt nào hạt nấy căng tròn, mình chắc mẩy. Đó là thành quả của bao ngày tháng chăm sóc, trông mong của các bác nông dân vì thế lúa cũng không muốn phụ lòng người.
Quê hương em có dòng sông La hiền hòa, thơ mộng. Dòng sông giang rộng cánh tay ôm lấy mảnh đất quê hương em vào lòng như người mẹ ôm ấp đứa con thơ. Nhìn từ xa, dòng sông như một dải lụa đào quanh co, uốn khúc. Dọc theo bờ bên này, nhà cửa san sát, cảnh làng quê đầm ấm, yên vui. Xa xa, bờ bên kia, cây cối xanh tốt um tùm nghiêng mình soi bóng xuống dòng nước trong veo. Những ngày hè, nước sông trong vắt. Dưới ánh nắng, những gợn sóng lăn tăn lung linh dát bạc xoa dịu cái nắng chói chang. Lũ trẻ chúng em thường đằm mình dưới dòng sông tắm mát, người lớn thì lấy nước sông để giặt giũ, tưới cây... còn những người già thì ngồi dưới gốc cây cạnh bờ sông hóng gió. Đến mùa mưa lũ, dòng sông như sâu hơn, rộng hơn chở nước về nơi biển cả. Dòng nước đục ngầu, giận dữ ấy trôi xuôi giúp làng êm yên bình trong dông bão. Con sông đã gắn bó với người dân quê em từ bao đời, ghi dấu bao kỉ niệm tuổi thơ em. Em sẽ luôn nhớ về dòng sông quê hương với bao kỉ niệm êm đềm.
Ngôi trường của tôi là một nơi rộn ràng với sự sống và sự sôi động. Khi bước vào cánh cổng, bạn sẽ ngay lập tức cảm nhận được sự năng động của không khí xung quanh. Các tòa nhà được bao quanh bởi những hàng cây xanh mát, tạo ra một không gian yên bình và dễ chịu. Mỗi góc của ngôi trường đều tỏa ra vẻ đẹp độc đáo và sự hiện diện của kiến trúc hiện đại, tạo nên một bức tranh hoàn hảo về sự đa dạng và phong phú. Cảnh quan xanh mướt của sân trường không chỉ là nơi để thư giãn mà còn là một không gian lý tưởng cho các hoạt động ngoại khóa và thể dục. Tại đây, các bạn học sinh có thể thả mình vào những trò chơi sôi động, hoặc đơn giản là tận hưởng không khí trong lành và tương tác xã hội. Nhà sách của trường là một nguồn tài nguyên vô tận, đem lại cho học sinh cơ hội khám phá và học hỏi. Với một bộ sưu tập sách đa dạng từ văn học đến khoa học, từ sách giáo khoa đến tiểu thuyết, mọi người đều có thể tìm thấy điều gì đó phù hợp với sở thích và nhu cầu của mình. Những lớp học sáng tạo và thú vị là nơi nảy nở các ý tưởng mới và khám phá. Thông qua các hoạt động thực hành và thảo luận, học sinh được khuyến khích phát triển tư duy sáng tạo và kỹ năng giải quyết vấn đề. Trên tất cả, ngôi trường của tôi không chỉ là một nơi để học hành mà còn là một tổ chức đầy ý nghĩa, nơi mà sự đa dạng, sự sáng tạo và sự phát triển cá nhân được khuyến khích và tôn trọng.
Buổi đêm ở làng quê yên bình một cách đáng sợ. cả một bầu trời đen phủ xuống những mái nhà. Gió thổi vi vu như tiếng người gọi bên tai. Ánh trăng soi xuống mặt hồ hiện lên màu trắng rợn người. Vài con chim lợn bay qua kêu:'' Éc, éc,...''. Tất cả những thứ này điểm lại biến bức tranh làng quê thanh bình thành thước phim kinh dị.
END ( NHỚ THEO DÕI ĐÓ )
https://vndoc.com/viet-doan-van-ngan-khoang-5-7-cau-ta-canh-que-huong-trong-do-co-mot-vai-cau-dac-biet-163425
tham khảo:
Quê hương em là một ngôi làng bình dị năm ở bên chân núi. Ở đây, người dân bao đời nay vẫn giữ nếp sống mộc mạc trong những ngôi nhà sàn. Tuy vậy, cuộc sống người dân vẫn đủ đầy với các thiết bị hiện đại. Những ngôi nhà ấy trập trùng trong biển lá rừng cây. Xa xa là những thửa ruộng bậc thang lẩn khuất trong mây trời. Em thích nhất là những đêm mùa hè, được nằm trên sườn đồi, ngắm bầu trời đầy sao và lắng nghe âm thanh của tự nhiên. Xào xạc, xào xạc, xào xạc. Đó là tiếng lá cây, tiếng núi rừng vẫy gọi, tiếng của quê hương đang ru ngủ những người con sống trên mảnh đất này.
Tham khảo
Nhân dịp nghỉ hè về thăm Ngoại, mình đã được ngắm nhìn một buổi bình minh rực rỡ và tràn đầy sức sống trên quê hương Đồng Tháp thân yêu. Đó là một buổi sáng đầy kỉ niệm.
Trời còn sớm, nhưng mình đã thức dậy, bước ra sân. Khi trời se se lạnh, gió thoảng khẽ lay động cành cây để lộ những giọt sương mai trong vắt trên lá. Cả làng xóm dường như bồng bềnh trong biển sương sớm. Ở phía đông, ông mặt trời tròn xoe, ửng hồng, còn nấp sau hàng bạch đàn, tỏa ánh sáng lấp lánh như hình rẽ quạt nhiều màu rực rỡ. Trên không, từng đám mây trắng, xanh với các hình thù kì lạ đang nhè nhẹ trôi. Bỗng ánh đèn từ trong ngôi nhà thức sớm vụt tắt. Khói bếp bay lên quyện vào sương mai tạo nên những dải lụa mềm, uốn lượn trên bầu trời rộng, rồi lan tỏa cả cánh đồng. Lúa đang thì con gái mơn mởn ngả đầu vào nhau thầm thì trò chuyện. Nhìn ra xa, đồng lúa như một tấm thảm xanh rờn nhấp nhô theo làn gió sớm. Trong ánh sáng dịu dàng của buổi bình minh, sương tan, nhìn cánh đồng lúa quê mình như một bức tranh tuyệt đẹp. Mình say sưa ngắm nhìn và hít thở không khí trong lành mà bấy lâu mình không hay để ý. Đến khi mặt trời thực sự hiện ra rực rỡ giữa màu mây trắng, chiếu ánh sáng xuống vạn vật thì cả làng xóm như bừng lên giữa ánh bình minh. Cánh đồng lúa tràn ngập ánh nắng và rộn ràng. Đằng xa, thấp thoáng bóng những chiếc áo màu tươi tắn của những cô gái làm cỏ lúa bên đê. Tiếng kẽo kẹt của chiếc xe bò chở phân và dụng cụ ra đồng bón lúa, hòa cùng tiếng lội nước bì bõm của các bác nông dân tranh thủ làm sớm, càng làm cho cánh đồng nhộn nhịp hẳn lên.
Nhân dịp nghỉ hè về thăm Ngoại, mình đã được ngắm nhìn một buổi bình minh rực rỡ và tràn đầy sức sống trên quê hương Đồng Tháp thân yêu. Đó là một buổi sáng đầy kỉ niệm. Trời còn sớm, nhưng mình đã thức dậy, bước ra sân. Khi trời se se lạnh, gió thoảng khẽ lay động cành cây để lộ những giọt sương mai trong vắt trên lá. Cả làng xóm dường như bồng bềnh trong biển sương sớm. Ở phía đông, ông mặt trời tròn xoe, ửng hồng, còn nấp sau hàng bạch đàn, tỏa ánh sáng lấp lánh như hình rẽ quạt nhiều màu rực rỡ. Trên không, từng đám mây trắng, xanh với các hình thù kì lạ đang nhè nhẹ trôi. Bỗng ánh đèn từ trong ngôi nhà thức sớm vụt tắt. Khói bếp bay lên quyện vào sương mai tạo nên những dải lụa mềm, uốn lượn trên bầu trời rộng, rồi lan tỏa cả cánh đồng. Lúa đang thì con gái mơn mởn ngả đầu vào nhau thầm thì trò chuyện. Nhìn ra xa, đồng lúa như một tấm thảm xanh rờn nhấp nhô theo làn gió sớm. Trong ánh sáng dịu dàng của buổi bình minh, sương tan, nhìn cánh đồng lúa quê mình như một bức tranh tuyệt đẹp. Mình say sưa ngắm nhìn và hít thở không khí trong lành mà bấy lâu mình không hay để ý. Đến khi mặt trời thực sự hiện ra rực rỡ giữa màu mây trắng, chiếu ánh sáng xuống vạn vật thì cả làng xóm như bừng lên giữa ánh bình minh. Cánh đồng lúa tràn ngập ánh nắng và rộn ràng. Đằng xa, thấp thoáng bóng những chiếc áo màu tươi tắn của những cô gái làm cỏ lúa bên đê. Tiếng kẽo kẹt của chiếc xe bò chở phân và dụng cụ ra đồng bón lúa, hòa cùng tiếng lội nước bì bõm của các bác nông dân tranh thủ làm sớm, càng làm cho cánh đồng nhộn nhịp hẳn lên. 3.
Tham khảo:
Một trong những danh lam thắng cảnh nổi tiếng nhất của Việt Nam đó chính là Hồ Hoàn Kiếm - cầu Thê Húc - đền Ngọc Sơn. Tất cả danh lam thắng cảnh này đều nằm ở trung tâm thành phố Hà Nội. Trải qua biết bao thăng trầm lịch sử và dấu vết thời gian, di tích Hồ Hoàn Kiếm vẫn còn vẹn nguyên những giá trị văn hóa, lịch sử thuở ban đầu của nó. Hồ Hoàn Kiếm cổ kính, ở giữa có Tháp Rùa là nơi còn lưu lại truyền thuyết trả gươm của vua Lê Lợi. Cầu Thê Húc cong cong màu đỏ son là nơi ánh sáng bình minh mỗi ngày chiếu lên lấp lánh, bắc ngang qua mặt hồ xanh xanh. Đền Ngọc Sơn nép mình trong tán cây cổ thụ linh thiêng. Đây là nơi rất đông người dân đến thắp hương cầu sức khỏe, cầu bình an. Danh lam thắng cảnh Hồ Hoàn Kiếm - cầu Thê Húc - đền Ngọc Sơn là một trong những danh lam thắng cảnh nổi tiếng nhất của Hà Nội nói riêng, Việt Nam nói chung.
Cậu tham khảo:
Tuần trước, em có dịp tham quan sông Sài Gòn. Sáng sớm, thời tiết thật mát mẻ. Không khí cũng trong lành hơn. Nước sông mát lành, trong veo ôm ấp bờ cát trắng mịn. Thỉnh thoảng trên sông, những đám bèo lục bình trôi lênh đênh. Thuyền trôi trên sông chầm chậm để khách tham quan có thể ngắm nhìn thành phố. Phía xa kia là bến cảng Nhà Rồng. Nơi đây, Bác Hồ kính yêu đã ra đi tìm đường cứu nước. Em ngắm nhìn thành phố mà lòng thêm yêu mến, tự hào.
TK:
Dòng sông không chảy thẳng đuột, mà uốn lượn như một con trăn khổng lồ bò từ trên núi xuống. Mặt sông phẳng như tấm gương, đôi chỗ điểm xuyết thêm mấy chùm lục bình có bông hoa tim tím. Nhìn từ xa, mặt sông như đang đứng im, không chảy nữa. Nhưng khi đến gần, ta có thể thấy rõ từng đường chuyển của nước. Dưới lòng sông là một thế giới sôi động và náo nhiệt, khác hẳn phía mặt nước. Ở lớp bùn lầy là rong là cỏ, rồi cua, trai, ốc, hến, lươn. Trong nước thì đủ các đàn cá từ lớn tới bé bơi tới bơi lui. Thỉnh thoảng chúng gặp mấy cậu tôm búng càng bơi tanh tách. Dù mỗi ngày các bác chài với chiếc thuyền con vẫn chăm chỉ ra sông đánh bắt, thì chúng vẫn đông đúc mãi như vậy. Có lẽ đó chính là món quà mà dòng sông gửi tặng cho người dân nơi đây.
Con sông khá dài, chảy từ bên hông đến tận cuối làng. Sông không quá sâu, chỗ sâu nhất cũng chỉ chừng gần 2m. Bề ngang của sông thì chừng 7m đến 8m. Hai bên bờ sông là những hàng dừa thấp bé với cái gốc to chắc nịch. Lúc đầu người dân trồng dừa để giữ đất, sau thì nó dần trở thành loại cây thân thuộc, vừa cho trái lại che mát. Hình ảnh những chiếc võng móc cạnh bờ sông hay lũ trẻ nô đùa tắm mát là điều rất quen thuộc ở đây.
Nước sông khá trong và lúc nào cũng mát rượi. Mặt sông bình lặng đến mức nhiều khi em tưởng rằng nước đứng yên. Dưới lòng sông là cả một thế giới sinh vật phong phú. Nào cá nào cua, trai rồi ốc. Nhiều nhất chính là hến ở ven bờ sông. Chiều chiều, các bà các cô sẽ ra đó đãi hến, rồi chờ những chiếc tàu đi ngang qua chở theo đủ thứ hàng hóa.
Em yêu con sông quê em lắm.