Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Đọc bài thơ "Đồng dao mùa xuân", em thấu hiểu sâu sắc về trách nhiệm thiêng liêng với quê hương. Hình ảnh người lính trẻ bỏ lại tuổi xuân hồn nhiên, xả thân chiến đấu vì đất nước đã gợi lên trong em niềm biết ơn vô bờ bến. Trách nhiệm ấy không chỉ là việc bảo vệ Tổ quốc, mà còn là sự tiếp nối truyền thống vẻ vang, là đóng góp sức mình để dựng xây và phát triển đất nước. Là thế hệ trẻ hôm nay, em ý thức rằng mình cần tích cực tham gia vào các hoạt động tập thể, trau dồi kiến thức, rèn luyện bản thân, để góp phần làm rạng rỡ thêm trang sử quê hương, xứng đáng với bao thế hệ đã ngã xuống vì độc lập tự do.

Tình mẫu tử giưa mẹ và con là thứ tình cảm vô cùng thiếng lieng và quý giá biết bao.Tình cảm ấy chúng ta phải biết trân trọng nếu chưa muộn.Và hãy nhớ kĩ điều này:''Khi đã khôn lớn, trưởng thành, khi các cuộc đấu tranh đã tôi luyện con thành người dũng cảm, có thể có lúc con sẽ mong ước thiết tha được nghe lại tiếng nói của mẹ, được mẹ dang tay ra đón vào lòng. Dù có lớn khôn, khỏe mạnh thế nào đi chăng nữa, con sẽ vẫn tự thấy mình chỉ là một đứa trẻ tội nghiệp, yếu đuối và không được chở che. Con sẽ cay đắng khi nhớ lại những lúc đã làm mẹ đau lòng… Con sẽ không thể sống thanh thản, nếu đã làm cho mẹ buồn phiền. Dù có hối hận, có cầu xin linh hồn mẹ tha thứ… tất cả cũng chỉ vô ích mà thôi. Lương tâm con sẽ không một phút nào yên tĩnh. Hình ảnh dịu dàng và hiền hậu của mẹ sẽ làm tâm hồn con như bị khổ hình.''Vì thế đừng để lương tâm mình phạm sai trái nếu đã sai thì hãy sửa ngay.Trong kí ức của mỗi chúng ta, mẹ luôn chiếm một vị trí quan trọng. Mẹ gắn liền với những hình ảnh thân thuộc của quê hương như mái đình, gốc đa, bến nước, con đò, cầu tre lắt lẻo, hoa cau rụng trắng đêm trăng, bữa cơm đầm ấm, sum vầy… Kỉ niệm về mẹ mãi mãi theo ta suốt cả cuộc đời. Nếu trong hành trình tiến lên phía trước, có lúc nào mỏi gối chùn chân, ta hãy quay về miền thơ ấu ở đó, hình ảnh mẹ kính yêu sẽ tiếp thêm sức mạnh cho ta vững bước
ok xong òi đó chép đi cho ló lóng
Con không biết hết được những câu thơ, bài hát nói về mẹ, nhưng con vẫn hiểu rằng, mẹ là tất cả. Tình mẹ được so sánh với Biển Thái Bình, nhưng trong tâm trí mỗi người, mẹ còn hom cả biển Thái Bình rộng lớn, bao la, ngút ngàn ấy. Con yêu mẹ nhiêu lắm, nhiều hơn cả chân trời vô tận không biết đâu là bến bờ. Và tình cảm của con sẽ không bao giờ thay đổi, mãi mãi và mãi mãi.
Mẹ tần tảo nuôi con từng ngày từng giờ. Nhớ dáng hôm nào mẹ lặng lẽ đưa theo con ra chợ bán rau, rồi đến tối mịt mới đưa con về nhà. Hay cả những lần mẹ chơi với con vui vẻ, sung sướng biết nhường nào, giờ đây chỉ còn là ký ức. Khi con đã lớn khôn, con đã hiểu được trong niềm vui sướng ấy, mẹ có biết bao nhiêu nhọc nhằn, vất vả hằn trên vầng trán cao cao. Và mẹ đã kìm nén nước mất để cho con được nở nụ cười ngây thơ, tinh nghịch như bao đứa trẻ khác. Mẹ đã che chở cho con đến khi trưởng thành, nuôi con lớn khôn để mong một ngày, con sẽ có ích cho xã hội. Mẹ ơi! Ngày đó không còn xa nữa đâu! Con hứa sẽ không phụ công sinh dưỡng của mẹ.
Con biết mẹ tưởng rằng con đã quên ký ức xa xưa vì con còn bé, nhưng con không hề quên. Người dạy con nói: tiếng đầu tiên là mẹ, người dắt con chập chững bước những bước đi đầu tiên cũng là mẹ. Mẹ sưởi ấm cho con khi gió mùa đông bắc tràn về, quạt mát cho con khi mùa hè nóng nực tràn đến, con đều khắc ghi từng kỷ niệm trong lòng. Lời ru của mẹ êm đềm như dòng suối chảy, thướt tha như gió mùa thu, đưa con đi đến những miền cổ tích xa xưa. Ngay cả đến khi con lớn, mẹ vẫn luôn sát cánh bên con; cùng con đi trên những chặng đường học gian nan. Mẹ là ánh nắng mặt trời lấp lánh rọi sáng cho con trên con đường đầy khoảng trống phía trước, sưởi ấm cho con qua con đường khó khăn ấy.

Câu 3:
qua bức thư của bố En-ri-cô , cho thấy người mẹ trong bài là một có thể bỏ cả mạng sống của mình để con mình được sống hạnh phúc, có cuộc sống bình an trên cõi đời này. Chỉ cần con còn sống mẹ có làm sao đi nữa thì mẹ vẫn an lòng vì con của mẹ đang được sống và được dạy dỗ từng li từng tí. Mẹ thức mấy đêm chăm sóc, coi chừng từng hơi thở của con để giữ con bên cạnh của mẹ đó quả là hình ảnh đẹp của người mẹ dành cho người con yêu quý của mình. Mẹ đã làm tất cả vì con vậy nên những gì mẹ làm thì bản thân mẹ sẽ không bao giờ hối hận.
En-ri-cô vì một phút ngông cuồng, khi có mặt của cô giáo đã thốt một lời thiếu lễ độ với mẹ. Hành động đó đã làm cho bố của cậu bé cảm thấy buồn, ông đã viết cho En-ri-cô một bức thư. Những lời bố nói với En-ri-cô về mẹ đã làm En-ri-cô "vô cùng xúc động".
Trong văn bản, mẹ của En-ri-cô là người mà " cách đây mấy năm, mẹ đã phải thức suốt đêm, cúi mình trên chiếc nôi trông chừng hơi thở hổn hển của con, quằn quại vì nỗi lo sợ khi nghĩ rằng mình có thể mất con!" qua lời của bố. Bố En-ri-cô đã khéo léo nhắc lại những kỉ niệm của hai mẹ con. Mẹ En-ri-cô có thể "hi sinh một năm hạnh phúc để tránh cho con một giờ đau đớn, người mẹ có thể đi ăn xin để nuôi con, có thể hi sinh tính mạng để cứu sống con". Người mẹ có tấm lòng yêu thương con hết mực, luôn hướng về con, giành mọi điều tốt lành cho con. Người mẹ sẵn sàng tha thứ mọi lỗi lầm của con, mỉm cười với con khi con nhận lỗi. Trong thư, người bố đã nói hết về người mẹ của En-ri-cô. Mẹ không bao giờ than khổ khi nuôi con khôn lớn. Mẹ sẽ luôn dõi theo con dù con ở nơi nào. Ôi! Lòng mẹ bao la biết bao! Những ai đã làm mẹ buồn, họ "sẽ cay đắng khi nghĩ lại nhưng lúc làm cho mẹ đau lòng...". "Lương tâm con sẽ không một phút nào yên tĩnh"... Những lời của bố vừa nghiêm khắc vừa có sức lay động đối với tấm lòng En-ri-cô.
Mẹ En-ri-cô tuy không xuất hiện trực tiếp trong văn bản nhưng qua lời bố, người mẹ đã được thể hiện rất rõ. Tấm lòng bao dung, cao cả của Mẹ!
Ôi! có thể dùng từ ngữ nào để nói về người mẹ nữa đây!

1.mở bài:đất nước Việt Nam tự hào về Bác Hồ bởi Bác chính là tinh hoa truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta,là lãnh tụ vĩ đại,anh hùng cứu nước,danh nhân văn hóa thế giới
2.thân bài:
*Bác Hồ là vị lãnh tụ vĩ đại:
- Bác đã hòan thành xuất sắc sứ mệnh của mình đối với nhân dân,với đất nước.
- Bác là ng sáng lập ra Đảng CSVN,cùng đảng dẫn đừờng chỉ lối cho sự nghiệp đấu tranh giải phóng dân tộc thóat khỏi xiềng xích nô lệ của thực dân,phong kiến
- Bác đã trở thành vị chủ tịch nước đầu tiên của nước VN có chủ quyền ,tự do,độc lập.Bác cống hiến cuộc đời mình cho lí tửơng cao đẹp:giải phóng miền Nam,thống nhất đất nước,xây dựng VN thành một quốc gia hùng cường.
- Bác lãnh đạo nhân dân ta chiến thắng thực dân Pháp và đế quốc Mỹ,khẳng định tên tuổi VN trên trường quốc tế.
- Công lao của Bác có thể sánh với trời cao ,biển rộng.
*Bác Hồ - tấm gương sáng ngời về quan điểm sống Mình vì mọi ng
- Nếp sống của Bác vô cùng giản dị,gần gũi với cuộc sống nhân dân.
- Bác “hi sinh tất cả,chỉ quên mình”,lấy cống hiến cho đất nước làm nìêm vui và hạnh phúc.
- Đức tính giản dị và khiêm tốn của Bác có sức cảm hóa và thuyết phục mọi ng rất lớn.
- Ở Bác hội tụ đủ 3 yếu tố cao quý của phẩm giá:đại trí,đại nhân,đại dũng
*Tình cảm của nhân dân VN và nhân dân thế giới với Bác Hồ:
- Yêu mến,khâm phục và biết ơn sâu sắc
-Bác đc tôn vinh là lãnh tụ cách mạng kiệt xuất,chíên sĩ hòa bình,danh nhân văn hóa thế giới.
- Bác sống mãi với đất nước và dân tộc.
3.Kết bài:
-Tên tuổi của CHủ tịch HCM đã đem lại vinh quang cho dân tộc và đất nước VN.
-Các thế hệ sau đang ra sức thực hịên tâm nguyện của Bác Hồ,xây dựng Tổ quốc giàu mạnh,văn minh,sánh vai với các cường quốc năm châu.
Bài thơ Cảnh khuya được Chủ tịch Hồ Chí Minh viết vào năm 1947, khi quân và dân ta đang thắng lớn trên chiến trường Việt Bắc. Sông Lô, Đoan Hùng đã đi vào lịch sử bằng những nét vàng chói lọi đầu tiên của ta trong chín năm kháng chiến chống Pháp. Bài thơ thể hiện cảm hứng yêu nước mãnh liệt dạt dào ánh sáng và âm thanh. Đó là ánh sáng của trăng Việt Bắc, của lòng yêu nước sâu sắc:
Tiếng suối trong như tiếng hát xa
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa
Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ,
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà
Cùng với các bài thơ Cảnh rừng Việt Bắc, Đi thuyền trên sông Đáy, Cảnh khuya thể hiện tình yêu thiên nhiên, yêu nước sâu sắc của Bác trong một đêm trăng nơi núi rừng Việt Bắc.

Trong văn bản Nhớ năm lụt trích từ “Nhớ mẹ năm lụt” của Huy Cận, hình ảnh người mẹ hiện lên thật giản dị nhưng vô cùng thiêng liêng và cảm động. Trước hết, mẹ hiện ra giữa khung cảnh mưa lũ dữ dội, dòng nước cuồn cuộn, gió rít từng cơn. Thế nhưng giữa hiểm nguy ấy, mẹ vẫn là chỗ dựa an toàn, là “bến bờ bình yên” cho con. Từng cử chỉ, hành động của mẹ – như gói ghém đồ ăn, che chở con, chèo chống thuyền – đều toát lên sự tảo tần, chịu thương chịu khó. Mẹ không chỉ lo cho sự sống của gia đình mà còn lặng thầm hy sinh, quên cả bản thân để giữ an toàn cho con. Hình ảnh ấy khiến người đọc cảm nhận sâu sắc tấm lòng bao la của mẹ – một tình yêu vô điều kiện, bền bỉ, không gì lay chuyển được.
Về nội dung, đoạn văn khắc họa thành công tình mẫu tử thiêng liêng, ca ngợi phẩm chất chịu đựng, đảm đang và đức hy sinh cao cả của người mẹ Việt Nam. Giữa thiên tai khắc nghiệt, mẹ vẫn hiện lên như một biểu tượng của sự kiên cường và tình yêu thương vô bờ.
Về nghệ thuật, tác giả đã vận dụng nhiều hình ảnh gợi tả, gợi cảm; sử dụng ngôn ngữ mộc mạc, gần gũi, giàu chất thơ; xen kẽ hồi ức và miêu tả hiện thực, giúp hình tượng người mẹ vừa chân thực vừa xúc động. Cách dùng các chi tiết giản dị nhưng giàu sức gợi khiến người đọc như đang sống lại khung cảnh lũ lụt năm ấy, cảm nhận rõ hơi ấm bàn tay mẹ giữa cái lạnh lẽo của nước lũ.
Từ hình ảnh người mẹ trong văn bản, em hiểu rằng tình mẹ là nguồn sức mạnh vĩnh cửu, nâng đỡ ta qua mọi gian nan. Mỗi chúng ta cần biết trân trọng, yêu thương và đền đáp công ơn mẹ khi còn có thể, bởi đó là tình cảm thiêng liêng nhất đời người.
Trong văn bản Nhớ năm lụt của Huy Cận, hình ảnh người mẹ hiện lên vừa gần gũi, thân thương, vừa đầy xúc động, khiến người đọc không khỏi nghẹn ngào. Giữa khung cảnh thiên tai khắc nghiệt, người mẹ không chỉ là chỗ dựa tinh thần mà còn là biểu tượng của tình yêu thương, sự hy sinh và lòng kiên cường.
Nổi bật trong đoạn trích là hình ảnh người mẹ chèo thuyền vượt lũ về thăm con. Dù nước lụt mênh mông, hiểm nguy rình rập, mẹ vẫn không quản ngại gian khó, chỉ mong được gặp con. Hành động ấy không đơn thuần là một chuyến đi, mà là biểu hiện sâu sắc của tình mẫu tử – thứ tình cảm thiêng liêng, bất chấp mọi trở ngại. Qua đó, Huy Cận đã khắc họa người mẹ như một ngọn đèn soi sáng giữa đêm tối, như một mái chèo vững chãi đưa con qua giông bão cuộc đời.
Về nghệ thuật, tác giả sử dụng ngôn ngữ giản dị, chân thực nhưng đầy chất thơ. Những hình ảnh như “mẹ chèo thuyền qua nước lũ”, “mẹ về thăm con” không chỉ gợi hình mà còn gợi cảm, khiến người đọc dễ dàng hình dung và cảm nhận được sự xúc động trong từng câu chữ. Giọng văn trầm lắng, giàu cảm xúc, kết hợp với hồi ức tuổi thơ đã tạo nên một không gian đầy hoài niệm và yêu thương.
Từ hình ảnh người mẹ trong văn bản, em cảm nhận được sự vĩ đại của tình mẫu tử – một tình cảm không thể đo đếm, không thể thay thế. Người mẹ không chỉ là người sinh thành mà còn là người luôn hiện diện trong ký ức, trong trái tim mỗi người con, nhất là khi họ phải đối mặt với khó khăn, thử thách. Văn bản khiến em thêm yêu quý mẹ mình, trân trọng những hy sinh thầm lặng mà mẹ đã dành cho em suốt cuộc đời.
Bài làm
Cha mẹ là người có công sinh thành và nuôi dưỡng chúng ta nên người, vì thế dù có đi bất cứ nơi đâu thì chúng ta cũng luôn hướng về cha mẹ. Thanh Thảo đã khéo nói hộ chúng ta nỗi nhớ ấy thông qua bài thơ Gặp lá cơm nếp. Khi xa nhà, bỗng dưng gặp lá nếp mà nỗi nhớ mẹ, nhớ quê hương cứ thế ùa về. Nhớ về mẹ là nhớ món xôi của mẹ “bát xôi mùa gặt/ mùi xôi sao lạ lùng”. Mùi xôi của mẹ hay chính là vị quê hương quen thuộc luôn thường trực trong con “thơm suốt đường con”. Tình yêu mẹ, yêu quê hương đất nước không chỉ được thể hiện qua món xôi, qua mùi vị quê hương, tình yêu thương đó đã dâng trào bộc trực ra lời nói “ôi mùi vị quê hương/ con làm sao quên được/ mẹ già và đất nước/ chia đều nỗi nhớ thương”. Mẹ được đặt ngang với đất nước, được người con chia đều nỗi nhớ thương, qua đó chúng ta thấy được tình cảm sâu nặng của người con dành cho người mẹ già yêu quý của mình.
*Xin lỗi, có thể mình không để ý có bao nhiêu câu. Mong bạn tick cho mình ạh
Trong văn bản “Gặp lá cơm nếp”, hình ảnh người mẹ hiện lên vô cùng giản dị mà đầy xúc động. Dù cuộc sống còn nhiều khó khăn, vất vả, mẹ vẫn luôn nghĩ đến con, luôn cố gắng mang đến cho con những gì tốt đẹp nhất, dù chỉ là gói xôi hay chiếc bánh. Tình mẹ trong truyện được thể hiện qua hành động lặng lẽ, tấm lòng hy sinh âm thầm mà sâu sắc. Qua đó, em cảm nhận được tình mẫu tử thiêng liêng, chân thành và cảm động. Người mẹ trong văn bản khiến em liên tưởng đến mẹ của mình – cũng yêu thương, lo lắng cho em từng điều nhỏ nhặt. Văn bản giúp em thêm yêu quý, trân trọng mẹ và hiểu rằng: không có tình cảm nào cao cả hơn tình mẹ dành cho con.