K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

17 tháng 12 2022

Trong truyện “Chiếc lá cuối cùng” của O. Hen –ri, nhân vật Xiu đã để lại cho người đọc nhiều ấn tượng sâu sắc.Trong tác phẩm, Xiu là một trong hai nhân vật chính, góp phần thể hiện chủ đề tác phẩm: tình yêu thương giữa những con người nghèo khổ.Là một họa sỹ trẻ, cô cũng có những ước mơ đẹp, muốn vẽ được những tác phẩm để đời. Nhưng hoàn cảnh sống khó khăn đã buộc cô phải làm nghề chép lại những bức tranh nổi tiếng để kiếm sống qua ngày.Mặc dù Giôn-xi chỉ là bạn cùng phòng trọ, nhưng Xiu đã yêu thương cô ấy như em gái của mình. Khi Giôn-xi ốm nặng, cô đã chăm sóc Giôn-xi chu đáo. Để có tiền mời thầy thuốc, cô đã phải thức đêm nhiều hơn để chép tranh, đến nỗi khuôn mặt hốc hác hẳn đi. Khi Giôn-xi rơi vào tình trạng tuyệt vọng, chỉ nghĩ đến cái chết, Xiu rất lo lắng, sợ hãi. Cô đã dùng những lời lẽ dịu dàng để an ủi, động viên bạn. Thấy những lời nói của mình không thay đổi được suy nghĩ của Giôn-xi, cô đã nghĩ ra cách nói chuyện với cụ Bơ-men để may ra cụ sẽ giúp được Giôn-xi. Chính sự kiên nhẫn, sự chăm sóc và tình bạn chân thành của Xiu đã góp phần giúp Giôn-xi chiến thắng được bệnh tật, chiến thắng được sự yếu đuối, tuyệt vọng. Nhân vật Xiu giúp chúng ta hiểu được giá trị của tình bạn, hiểu được sức mạnh của tình yêu thương sẽ giúp con người vượt qua được những thời khắc đen tối nhất trong cuộc đời.Về nghệ thuật, tác giả đã sử dụng nghệ thuật miêu tả kết hợp với biểu cảm để người đọc hiểu được tâm trạng lo lắng của Xiu dành cho bạn. Những lời nói, cử chỉ của Xiu được miêu tả kỹ càng, khiến ta cảm động về 1 tình bạn chân thành.Có thể nói, nhân vật Xiu đã cho chúng ta một bài học về tình yêu thương con người, về tình bạn cao đẹp giữa những con người nghèo khổ.

17 tháng 12 2022

1.     M đon:

      Trong truyện “Chiếc lá cuối cùng” của O. Hen –ri, nhân vật Xiu đã để lại cho người đọc nhiều ấn tượng sâu sắc.

2.  Thân đoạn:

+ Vai trò của nhân vật trong tác phẩm:

Trong tác phẩm, Xiu là một trong hai nhân vật chính, góp phần thể hiện chủ đề tác phẩm: tình yêu thương giữa những con người nghèo khổ.

+ Hoàn cảnh của nhân vật:

Là một họa sỹ trẻ, cô cũng có những ước mơ đẹp, muốn vẽ được những tác phẩm để đời. Nhưng hoàn cảnh sống khó khăn đã buộc cô phải làm nghề chép lại những bức tranh nổi tiếng để kiếm sống qua ngày.

+ Những phẩm chất, đặc điểm tiêu biểu của nhân vật.

Mặc dù Giôn-xi chỉ là bạn cùng phòng trọ, nhưng Xiu đã yêu thương cô ấy như em gái của mình. Khi Giôn-xi ốm nặng, cô đã chăm sóc Giôn-xi chu đáo. Để có tiền mời thầy thuốc, cô đã phải thức đêm nhiều hơn để chép tranh, đến nỗi khuôn mặt hốc hác hẳn đi. Khi Giôn-xi rơi vào tình trạng tuyệt vọng, chỉ nghĩ đến cái chết, Xiu rất lo lắng, sợ hãi. Cô đã dùng những lời lẽ dịu dàng để an ủi, động viên bạn. Thấy những lời nói của mình không thay đổi được suy nghĩ của Giôn-xi, cô đã nghĩ ra cách nói chuyện với cụ Bơ-men để may ra cụ sẽ giúp được Giôn-xi. Chính sự kiên nhẫn, sự chăm sóc và tình bạn chân thành của Xiu đã góp phần giúp Giôn-xi chiến thắng được bệnh tật, chiến thắng được sự yếu đuối, tuyệt vọng.

+ Giá trị của nhân vật trong TP:

Nhân vật Xiu giúp chúng ta hiểu được giá trị của tình bạn, hiểu được sức mạnh của tình yêu thương sẽ giúp con người vượt qua được những thời khắc đen tối nhất trong cuộc đời.

+ Nghệ thuật xây dựng nhân vật

Về nghệ thuật, tác giả đã sử dụng nghệ thuật miêu tả kết hợp với biểu cảm để người đọc hiểu được tâm trạng lo lắng của Xiu dành cho bạn. Những lời nói, cử chỉ của Xiu được miêu tả kỹ càng, khiến ta cảm động về 1 tình bạn chân thành.

3.  Kết: tình cảm của mình đối với nhân vật

Có thể nói, nhân vật Xiu đã cho chúng ta một bài học về tình yêu thương con người, về tình bạn cao đẹp giữa những con người nghèo khổ.

15 tháng 12 2021

Cụ Bơ - Men:

O Hen-ri là một nhà văn Mĩ chuyên viết truyện ngắn. Những tác phẩm của ông thường nhẹ nhàng nhưng toát lên tinh thần nhân đạo cao cả, tình yêu thương người nghèo khổ, rất cảm động. “Chiếc lá cuối cùng” là truyện ngắn góp phần làm cho tên tuổi của O Hen- ri trở nên bất hủ. Trong câu chuyện ấy, ta thấy thấm đượm tình cảm cao đẹp giữa những người họa sĩ nghèo khổ, và đặc biệt để lại nhiều dư cảm sâu sắc nhất là nhân vật cụ Bơ-men. Hình ảnh Giôn-xi đang nhìn ra cửa sổ nhìn chiếc lá được cụ Bơ Men vẽ Cụ sống cùng Xiu và Giôn-xi trong một căn hộ thuê ở gần công viên Oa- sinh- tơn. Bốn chục năm nay cụ mơ ước vẽ một kiệt tác nhưng chưa thực hiện được, cụ thường ngồi làm mẫu vẽ cho các họa sĩ khác để kiếm tiền. Cuộc sống tuy nghèo nhưng cụ luôn giữ phẩm chất trong sạch, hoàn cảnh không thể làm cụ yếu mềm tinh thần. Chả thế mà cụ “ hay chế nhạo cay độc sự mềm yếu của bất kì ai”. Cụ Bơ-men luôn sống giàu tình thương, quan tâm tới mọi người. Cụ muốn những người xung quanh mình phải mạnh mẽ và cứng rắn. Chúng ta cảm động khi biết cụ tự coi mình có nhiệm vụ bảo vệ Xiu và Giôn-xi ở phòng vẽ tầng trên. Mùa đông năm ấy, Giôn-xi bị bệnh sưng phổi, cô tuyệt vọng, đếm từng chiếc lá còn lại trên cây thường xuân bám vào bức tường gạch đối diện cửa sổ, chờ khi nào chiếc lá cuối cùng rụng thì cô cũng lìa đời. Biết được ý nghĩ kì quặc ấy , mắt cụ Bơ- men đỏ ngầu , “ nước mắt chảy ròng ròng”. Đó là những giọt nước mắt xót xa, đầy thương cảm. Cụ “hét lên”, “quát to” rồi sau đó là lời dịu dàng, xót xa: “Chà tội nghiệp cô bé Giôn-xi”. Thật cảm động khi nghe những lời mà cụ nói với Xiu khi theo cô lên phòng vẽ mà Giôn- xi đang nằm: “ Trời đây không phải là chỗ cho một con người tốt như cô Giôn- xi nằm. Một ngày kia, tôi sẽ vẽ một tác phâm kiẹt xuất và tất cả chúng ta sẽ đi khỏi nơi này.” Vẫn là ước mơ đó nhưng nó đã gắn liền với lòng yêu thương sâu sắc. Cụ muốn sáng tạo để đem lại cuộc sống tốt đẹp cho mọi người. Cụ Bơ-men con người có đức hi sinh cao cả. Nhà văn đã tập trung miêu tả khoảnh khắc căng thẳng của cụ và Xiu: “ Họ sợ sệt ngó ra ngoài cử sổ, nhìn cây thường xuân. Rồi họ nhìn nhau một lát, chẳng nói năng gì.” Dường như trong phút giây im lặng ấy, họ đã đoán được điều gì sẽ xảy đến. Là một nhân vật chính nhưng cụ chỉ xuất hiện ở phần đầu và giữa truyện, những hành đông tiếp theo của cụ chỉ được hiện lên qua lời kể của Xiu. Sau khi ngôi làm mẫu cho Xiu vẽ, hình ảnh cụ Bơ-men bỗng biến mất. Người đọc dần lãng quên sự hiện diện của cụ mà thay vào đó chú ý tới diễn biến căng thẳng xoay quanh Xiu, Giôn- xi và chiếc lá cuối cùng. Không ai đoán biết được cụ đã làm gì trong khoảng thời gian ấy . Phải đến cuối truyện, Giôn-xi và người đọc mới hiểu rõ hành động cao cả của cụ. Chắc chắn khi đứng dưới mưa tuyết để vẽ chiếc lá lên bờ tường gạch, con người già nua ấy giá buốt lắm, hơn ai hết cụ biết rõ tính mạng mình đang gặp nguy hiểm. Nhưng lòng thương yêu Giôn-xi, ý muốn dùng cây bút và bảng màu để đem lại niềm tin, nghị lực sống cho cô dã giúp cụ vươt lên tất cả. Chiếc lá mà cụ vẽ sống động và rất thật: “ở gần cuống lá còn giữ màu xanh sẫm, nhưng với rìa lá hình răng cưa đã nhuốm màu vàng úa”, khiến cho hai cô họa sĩ của chúng ta cũng không hề nghi nghờ. Và chiếc lá ấy đã gieo vào lòng cô gái trẻ tội nghiệp hơi ấm của niềm tin, nghị lưc, kéo cô từ vực thẳm của bệnh tật vươn lên sống tiếp. Có thể nói chiếc lá là cả tấm lòng của cụ Bơ-men, là minh chứng cho sư hi sinh đến quên mình để đem lại sự sống cho người khác. Cụ đã làm được một điều mà bốn mươi năm qua hằng ao ước: vẽ một kiệt tác. Và có lẽ khi một con người nằm xuống cũng là lúc một tâm hồn dược đánh thức, sẽ tiếp tục cống hiến cho đời những sáng tác nghệ thuật. Câu chuyện kết thúc bằng lời kể của Xiu về cái đêm mà cụ Bơ-men vẽ chiếc lá mà không để cho Giôn- xi có phản ứng gì thêm n hư để lại dư âm trong lòng người đọc. Nhà văn O Hen-ri đã rất khéo léo khi xây dựng nghệ thuật đảo ngược tình huống hai lần. Lần đảo ngược thứ nhất, Giôn-xi như đang tiến dần đến cái chết bỗng khỏe lại, yêu đời và chiến thắng bệnh tật. Lần đảo ngược thứ hai liền tiếp sau đó, cụ Bơ-men từ môt người khỏe mạnh đến cuối truyện mắc bệnh và qua đời. Một con người đi từ sự sống đến cái chết, một con người người từ cái chết tìm lại sự sống. Tất cả đã được nhà văn kể lại thật tự nhiên và cảm động. Truyện ngắn làm cho chúng ta không khỏi rung cảm trước tình yêu thương cao cả giữa những người nghèo khổ. Câu chuyện còn giàu tính nhân văn , ẩn chứa bức thông điệp trong cuộc sống: dù gặp phải hoàn cảnh khó khăn nhất cũng đừng bao giờ bi quan, tuyệt vọng, hãy mạnh mẽ tin tưởng vào ngày mai tươi sáng, ta sẽ vượt qua tất cả.

Cô bé bán diêm:

Truyện Cô bé bán diêm của An-đec-xen đã gợi cho em một nỗi cảm thương đến xót xa trước cảnh ngộ nghèo khổ, khôn cùng và cái chết vô cùng thương tâm của cô bé. Cô bé đã cạn kiệt về vật chất và bị tổn thương nặng nề về tinh thần. Trong cuộc đời này còn có gì đau đớn hơn khi là môt cô bé bị bỏ rơi, cô đơn, lẻ loi giữa trời. 

Truyện Cô bé bán diêm của An-đec-xen đã gợi cho em một nỗi cảm thương đến xót xa trước cảnh ngộ nghèo khổ và cái chết của cô

 

Trước cảnh ngộ nghèo khổ, cơ cực của cô bé, lòng tôi như đau thắt lại. Có lẽ nào ta lại không cảm thấy xót xa khi nghĩ về hình ảnh cô bé một mình bơ vơ, giữa một không gian mênh mông trong đêm tối, rét cắt da, cắt thịt. Trong khi mọi người được sum vầy vui vẻ trong các căn nhà âm áp, bên lò sưởi kia, thì em bé phải một mình bán những bao diêm, em chẳng được ai quan tâm để ý. Cảnh ngộ đó của cô bé càng làm đau đớn tim ta hơn, vì nó lại xảy ra trong đêm giao thừa, khi tất cả niềm vui và sự đầy đủ ùa vào những căn nhà ấm cúng.

15 tháng 12 2021

O Hen - ri là nhà văn Mĩ chuyên viết truyện ngắn, truyện của ông nhẹ nhàng, toát lên tinh thần nhân đạo cao cả và tiêu biểu nhất chính là tác phẩm"Chiếc lá cuối cùng".Nhân vật  Xiu trong truyện là một người chị nhân hậu , rất yêu thương em của mình (cô lo lắng , sợ sệt khi chiếc lá cuối cùng không may rơi xuống thì Giôn-xi cũng không còn hy vọng sống nữa, luôn luôn quan tâm cho bệnh tình của em gái mình, rất vui vẻ khi cuối cùng em gái cũng được cứu sống ),là 1 cô gái tốt nghèo vật chất nhưng giàu tình cảm không chỉ với Gion-xi mà với tất cả mọi người xung quanh nữa.Còn nhân vật không thể thiếu trong truyện : Cụ Bơ-men(1 hoạ sĩ không danh có tuổi) qutam 2 cj em xiu và giôn xi như 1 người cha vậy , cụ tức giận với những suy nghĩ quẩn của gion-xi, ngay trong đêm bão ấy ,cụ vẽ ra 1 kiệt tác xuất chúng của mình cứu lấy mạng sống con người, đánh đối sinh mạng của mình vì gion-xi vì bức tranh nhân đạo vĩ đại này.Những nhân vật này đã làm cho ta phải rung cảm trước tình yêu thương cao cả giữa những con người ngèo khổ . 

Nhà văn Đan Mạch nổi tiếng với những loại truyện kể cho trẻ em nghe là An-đéc-xen.Nhân vật cô bé bán diêm bất hạnh nghèo khổ như thế nhưng cũng vẫn giữ được tâm hồn trong sáng, là 1 cô bé rất mực yêu thương bà mình . Đau lòng nhất cho người đọc là cô bé đã không còn trên đời này nữa vào đêm cuối cùng của ngày Giáng sinh(ngày mà ai ai cũng vui vẻ hạnh phúc bên gia đình).Nhưng đối với cô bé , sự ra đi chính là sự giải thoát hạnh phúc nồng nàn vui vẻ nhất cho bản thân mình. 

Cả 2 câu truyện ngắn trên tuy khác vẻ nội dung nhưng cùng toát lên tinh thần nhân đạo cao cả hơn hết người nghèo khổ.Tác giả thay họ nói lên những nổi bất hạnh bi thương của tầng lớp không ai quan tâm trong xã hội.Từ đây chúng ta có thể những cái nhìn tốt về những người không được may mắn trong cuộc sống, hiểu cho họ , giúp đỡ họ trong khả năng của mình.

 

not mạng

a) Bạn tham khảo :

1. Mở đoạn:

Giới thiệu vấn đề cần nghị luận

2. Thân đoạn

a. Giải thích
+ Học tủ là gì?
+ Học vẹt là gì?

b. Thực trạng
Tình trạng học tủ xuất hiện tại các trường học
c. Nguyên nhân
+ Do ý thức tự giác học và rèn luyện trong một quá trình dài chưa có
+ Học sinh bị ép học quá nhiều kiến thức, quá nhiều môn học cùng lúc, không thể tiêu hóa nổi nên đến kì thi phải lựa chọn cách học tủ, học vẹt để giải quyết vấn đề điểm số
+ Hệ thống giáo dục thiếu thực tế, đặt nặng kiến thức sách vở, học sinh đọc thuộc lòng nhưng không hiểu bản chất vấn đề

d. Hậu quả
+ Học sinh hổng kiến thức
+ Điểm số cao nhưng thực chất học sinh không hiểu bài giảng

e. Giải pháp
+ Thay đổi phương pháp giảng dạy, truyền đạt tới học sinh
+ Tạo điều kiện phát triển thực tế
+ Học sinh cần có ý thức học tập

3. Kết đoạn

Kết luận vấn đề

28 tháng 1 2021

1. Mở bài

Tự học là một trong những thói quen tốt mà ai cũng cần rèn luyện để hoàn thiện bản thân.

2. Thân bài

a. Giải thích

Tự học là việc mỗi người tự giác tìm tòi, học hỏi, tiếp thu, tích lũy những kiến thức bổ ích, có lợi cho cuộc sống cũng như công việc.

b. Phân tích

Tự học giúp chúng ta chủ động trong việc tìm kiếm, tiếp thu được nhiều kiến thức bổ ích và có thể tự rút ra được những bài học cho riêng mình mà không bị phụ thuộc vào bất cứ ai. Từ đó, mỗi chúng ta sẽ trở nên năng động hơn trong chính cuộc sống của mình.

Tự học giúp ta ghi nhớ kiến thức lâu hơn, mỗi người sẽ có cách tổng hợp, chọn lọc kiến thức khác nhau, biến kiến thức nền chung thành bài học riêng cho mỗi người và khi gặp trường hợp thực tiễn lại có những cách xử lí khác nhau.

Tự học ngoài việc giúp chúng ta có thêm kiến thức còn giúp chúng ta rèn luyện tính kiên trì vì đó là một quá trình dài đòi hỏi con người phải thật cô gắng thì mới cho kết quả tốt như mong muốn.

c. Dẫn chứng

Mạc Đĩnh Chi vốn là đứa trẻ nhà nghèo nhưng tinh thần ham học hỏi và khả năng tự học nên mặc dù phải bắt đom đóm làm đèn nhưng cuối cùng ông đã thi đỗ Trạng nguyên và làm quan dưới thời nhà Trần.

Trong thực tế, một tấm gương tự học không thể không nhắc đến đó là Bác Hồ. Từ một người lao động bình thường nhưng với tinh thần ham học hỏi của mình, Bác không chỉ thông thạo nhiều thứ tiếng mà còn tìm ra con đường cách mạng giúp nước nhà dành được độc lập.

d. Phản biện

Bên cạnh những tấm gương, những con người có tinh thần tự học đáng khen ngợi thì vẫn còn những người lười biếng, không chịu tìm tòi, học hỏi để mở mang tầm hiểu biết. Những người này đáng bị phê phán.

3. Kết bài

Tự học là một đức tính tốt mà mỗi chúng ta cần phải rèn luyện để nâng cao kiến thức cũng như giúp ích cho xã hội.

 

Câu 1 :

Trong cuộc sống, chúng ta phải có tinh thần tự học vì việc học tập có tầm quan trọng rất lớn đối với mỗi con người. Nếu không coi trọng việc học thì chúng ta không thể đáp ứng được nhu cầu trí thức cao trong giai đoạn đổi mới của đất nước hiện nay. Một trong những phương pháp học tập hiệu quả là người học phải có tinh thần tự học. “Tinh thần” là thái độ, ý nghĩ định hướng cho hành động của con người. “Tự học” là chủ động học tập, thực hành, tự thu thập kiến thức từ người khác hoặc từ sách vở. Vậy, “tinh thần tự học” là ý thức tự chủ, tự giác trong việc tiếp thu kiến thức, luyện tập kỹ năng. Những biểu hiện cụ thể của tinh thần tự học là chăm chú nghe thầy cô giảng bài, ghi chép đầy đủ trọng tâm bài học, tự giác làm bài tập và chủ động tìm kiếm thêm các tài liệu hay bài tập có liên quan để mở rộng kiến thức. Phương pháp tự học chắc chắn sẽ mang lại nền tảng kiến thức vững chắc và những kết quả học tập tốt, hoàn toàn trái ngược hẳn với lối học thụ động, chỉ trông chờ vào người khác. Tóm lại, mỗi học sinh nên tự rèn luyện cho mình tinh thần tự học để việc học tập luôn có được hiệu quả tốt nhất.

26 tháng 8 2021

Như các bạn đã biết, học không chỉ giúp chúng ta có thêm kiến thức dạy cho chúng ta những hiểu biết mà còn dạy cho chúng ta đạo đức làm người. Nhưng học không phải là dễ , không phải một qua một chút là hiểu được ngay mà bản thân chúng ta phải tìm tòi, khám phá những điều ấy. Vậy bạn có bao giờ nghĩ tự học là gì? Học là quá trình con người tiếp thu những kiến thức, kĩ năng do người khác truyền lại và tự học là việc con người phát huy những kiến thức,kĩ năng đã được truyền lại bằng chính sức lực,khả năng của riêng mình. Thực tế ngày nay cho thấy các cách học của các bạn chưa mang lại hiệu quả cao. Học sinh ngày nay đã quá phụ thuộc vào các bài giảng của thầy cô trên lớp, thầy cô dạy như thế nào thì lại hiểu và học như thế ấy dẫn đến quá trình thụ động, thiếu suy nghĩ và sáng tạo trong lúc học để đào sâu kho tàng kiến thức còn ẩn sâu các bài giảng của thầy cô. 45 phút trên lớp chưa chắc đã hết bài mà nếu hết bài thì kiến thức chưa sâu. Vậy tại sao chúng ta không đọc thêm sách tham khảo, đọc và tìm hiểu thực tế áp dụng vào kiến thức bài học? Học là cả một quả trình tu dưỡng nhưng tu dưỡng ấy khi chúng ta biết nhận thức tự giác với bản thân không phụ thuộc quá nhiều vào người khác. Học cho bản thân chúng ta, kết quả chưa chắc đã nói hết lên tất cả về kiến thức, kết quả cao chưa chắc đã học tốt hay điểm thấp chưa chắc đã học kém. Dễ hiểu thôi, vì chúng ta chưa biết tự giác áp dụng kiến thức vào với nhau. Chính những thực tế được nêu trên lại càng khẳng định việc tự học cho bản thân là rất quan trọng. Nó chính là một chiếc chìa khóa đưa ta đến kho tàng tri thức, là điều kiện giúp ta thành công trong học tập. Nếu chúng ta biết tự học cho bản thân thì chúng ta chắc chắn sẽ thành công và nâng cao được tri thức của chính mình. Tự học giúp con người có được ý thức tốt nhất trong quá trình học: chủ động suy nghĩ, tìm tòi, khám phá, nghiên cứu và nắm được bản chất vấn đề từ đó tự học giúp ta tiếp thu được kiến thức. Từ đó, mà ta hiểu được " Tự học là chìa khóa của thành công " vì nó là do ta tiếp nhận kiến thức trực tiếp không phải do một tay ai giúp đỡ.

Hok tốt~