Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Ngòai tình thầy trò và tình cảm gia đình thì tình bn cũng là tình cảm quan trọgn với con ng,nhờ có tình bn mà ta thấy bớt cô đơn, có ng để tâm sự khi có tâm trạng và những điều khó nói ra.Tình bn là tình cảm thân thiết giữa 2 hay nhiều ng với nhau, họ thường tìm đến nhau để san sẻ cùng nhau, họ quan tâm, chăm sóc và luôn nghĩ cho nhau, luôn chân thành và nhiệt tình với bn. 1 tình bn chân thành là tình bn k vụ lợi,k tìm cách hại bn mình cũng như k vì cái trước mắt mà gây hại cho bn mình.Còn tình bn lừa dối thì ngược lại, chỉ nghĩ cho bản thân mà k quan tâm đến bn bè, những ng đó k đáng để nói là bn.Nghĩa của từ bn có nhiều mặt và tình cảm của mỗi ng chỉ phản ánh đc 1 mặt nghĩa mà thôi, tuy vậy đó vẫn đc xem là tình bn nếu nó thực sự trong sáng.Có đôi lúc ta cảm thấy thế giới này thật phũ phàng và đen tối nhưng lúc ấy lại có bn bên ta, cùng nắm tay ta vượt qua mọi gian khó và sóng gió của cuộc đời, có lúc ta như bị bỏ rơi k ai thèm quan tâm nhưng thực chất ng bn vẫn luôn hướng theo ta và nghĩ cho ta.Bản thân mỗi ng k cô đơn chỉ là họ k thể nói tình cảm của mình ra,và họ thấy quanh mình thật trống vắng, nhưng nếu bên họ có bn bè thì bn bè sẽ làm họ vui, mang những mùa xuân đến và xua tan mùa đông băng giá, tình bn như nụ hôn nồng thắm vậy, thật ấm áp và kì diệu.
Thế này đc chứ
Trên đời này ai chả có bạn, nhưng để có một người bạn tốt và hiểu mình thì thật là khó. Có tình bạn chỉ thoáng qua như hương thơm của mùa hạ, nhưng cũng có tình bạn lâu bền gắn bó với nhau suốt đời. Tình bạn đẹp khi những người bạn hiểu nhau. Người bạn tốt là người mà bạn không ngại ngùng khi biểu lộ cảm xúc trước mặt ta. Là người dù ở xa, vẫn luôn gởi đến một lá thư, một bưu thiếp để mừng sinh nhật ta, hay chỉ đơn giản để cho ta biết ta đang hiện diện trong lòng họ. Tình bạn mang nhiều vẻ đẹp, đặc biệt là về tinh thần. Tình bạn cho ta một sức mạnh thần kì. Khó có thể dùng lời để diễn tả cái sự thần kì đó, nhưng nói chung, tình bạn đã giúp đỡ ta rất nhiều rất nhiều...Tình bạn cũng giống như một mầm non, nếu ta biêt nâng niu, mầm non - tình bạn sẽ vươn lên một tầng cao mới. Và ngược lại, mầm non đó sẽ luôn tàn úa, sẽ không bao giờ đẹp được.
Tình bạn tốt đẹp là mơ ước của nhiều người. nếu ta đang có một tình bạn, xin hãy giữ lấy nó và đừng để tuột mất tình bạn cao quý, tiêng liêng đó!

Luận điểm :
- Cần tạo ra thói quen tốt trong đời sống xã hội
- Luận cứ :
+ Có thói quen tốt và thói quen xấu
+ Có người biết phân biệt tốt xấu, như vì đã thành thói quen rất khó bỏ, khó sửa
+ Tạo được thói quan tốt là rất khó, nhưng nhiễm thói quen xấu thì dễ
- Lập luận :
+ Luôn dậy sớm …là thói quen tốt
+ Hút thuốc lá…..là thói quen xấu
+ Một thói quen xấu ta thường gặp hàng ngày ….
+ Có nên xem lại mình ngay từ mỗi người.
Đặc điểm của luận điểm trong văn bản nghị luận:
Là nội dung cơ bản của cả bài văn, giúp ta nắm được tư tưởng, quan điểm của tác giả. Các nội dung khác của bài văn xoay quanh, tập trung thể hiện những luận điểm này.


Qua văn bản Đức tính giản dị của Bác Hồ hãy chứng minh cho sự giản dị của Bác Chủ tịch Hồ Chí Minh là một vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc.Bác không chỉ đáng yêu mà còn rất đáng kính b ởi Bác là người mang đến tự do cho dân tộc.Ở con người Bác ta còn học t ập đ ược nhi ều đi ều đ ặc bi ệt là l ối sống giản dị. Bác mãi là tấm gương để chúng ta học tập noi theo. Bác Hồ là người giản dị như thế nào chắc mỗi chúng ta đều biết. Trước hết Bác giản dị trong đ ời s ống sinh hoạt. Không chỉ trong những năm tháng khó khăn mà ngay khi đã là m ột v ***** ch ủ t ịch n ước trong b ữa ăn của Bác cũng rất giản dị: chỉ có vài ba món đơn gián, khi ăn Bác không để rơi vãi, ăn xong cái bát bao gi ờ cũng sạch sẽ. Trong cách mặc của Bác cũng rất giản dị, phù h ợp v ới hoàn c ảnh, v ới con ng ười Bác. Bộ quần áo ka-ki, bộ quần áo nâu, đôi dép cao su, chiếc đ ồng h ồ Liên Xô.....là những Đồ vật giản ***** gắn li ền với cuộc đời Bác. Dù là một vị chủ tịch nước nhưng Bác không hề gi ống như những v ***** vua th ời phong kiến, không có long bào, không có lầu son gác tía,... mà n ơi ở c ủa Bác là ngôi nhà sàn vài ba phòng đ ơn giản, có vườn cây, ao cá để Bác được lao động sau những gi ờ làm vi ệc căng th ẳng. Trong việc làm Bác cũng thể hiện sự giẳn dị của mình. Việc gì làm đ ược thì Bác không c ần ai giúp đ ỡ nên số người giúp việc cũng ít, chỉ đếm trên đầu ngón tay. Bác làm vi ệc r ất c ần cù, c ả đ ời Bác không ngày nào nghỉ ngơi, từ nhũng công việc hàng ngày đến việc cách mạng vì dân vì nước. Không những vậy trong quân hệ với mọi người Bác cũng r ất gi ản d ị. Từ vi ệc đi thăm nhà t ập th ể công nhân, viết thư cho một đồng chí hay nói chuyện với các cháu miền Nam ho ặc đi thăm và t ặng quà cho các cụ già mỗi khi Tết đến. Trong lần về quê, khi mọi người kéo đ ến rất đông Bác đã cùng m ọi ng ười ng ồi trước cửa nhà nói chuyện. Dù là một vị chủ tịch nước nhưng ta không hề thấy Bác cao sang xa v ời mà luôn gần gũi thân thiết. Trong lời nói và bài viết , Bác cũng thể hiện sự giản dị của mình bởi Bác muốn mọi người d ễ hi ểu, d ễ nh ớ, dễ làm theo nên Bác đã nói rất giản dị về những điều lớn lao, chân chính như:"Không có gì quý h ơn đ ộc lập tự do" hay để kêu gọi tinh thần đoàn kết Bác đã nói' Đoàn kết đoàn kết đại đoàn kết Thành công thành công đại thành công" Và rất nhiều những lời nói, bài văn, bài thơ rất giản dị của Bác mà chúng ta có thể biết.

Dưới ngòi bút sâu sắc, chọn lọc và tinh tế của nhà văn Phạm Văn Đồng, đức tính giản dị của Bác Hồ như hiện lên đôi mắt tôi. Ông làm tôi nhớ lại một người cha, một vị lãnh tụ dân tộc, một người con có lòng yêu nước nồng nàn, có nhiều đức tính tốt, trong đó có giản dị và tiết kiệm. Cách giản dị của Người đẹp cả trong cách sống, mối quan hệ xã hội đến lời nói, văn thơ trữ tình. Bác sống giản dị, nhưng giản dị theo kiểu sôi nổi, phong phú, sống trọn đời vì dân, vì nước. Là một vị chủ tịch nước vĩ đại, Bác không tham vọng hào quang, phú quý, mà làm tròn trọng trách của mình, quan tâm hết mình đến nhân dân,..... Giống người bạn đồng hành, một người đồng chí chiến đấu của Bác, Phạm Văn Đồng có những lời nhận xét về đức tính giản dị của Bác vô cùng sâu sắc, đúng đắn, chính xác, bày tỏ long biết ơn của mình, nhân dân đối với Bác. Đức tính giản dị của Bác được đời đời noi gương, nó phù hợp với mọi thời đại, mọi hoàn cảnh. Đến nét viết cuối cùng của nhà văn, tôi học được ở Bác đức tính giản dị, tính tiết kiệm, lòng yêu nước, yêu thương mọi người. Bác mãi là tấm gương sáng cho tất cả mọi người trên thế giwosi noi theo.
:) bài này mk tự làm nhé bạn, ko hay nên có j cậu tự sửa nghe

Với mỗi người trong số tất cả chúng ta, hẳn ai cũng có cho mình một quê hương. Nhìn nhận về quê hương của mỗi con người hẳn cũng có nhiều điểm khác nhau, nhưng tôi tin tất cả mọi người đều có một niềm tự hào về quê hương mình và với tôi cũng vậy.
Quê hương Hà Tĩnh của tôi nghèo lắm và cũng xa xôi, cách trở những chốn đô thị hào nhoáng và phồn hoa tại các thành phố lớn. Không chỉ nghèo, Hà Tĩnh còn là nơi gánh chịu hậu quả nặng nề nhất của những cơn bão lớn, những đợt gió lào nóng cháy da, cháy thịt… Nhưng không vì vậy mà người dân mất hết đi niềm tin trong cuộc sống mà trái lại càng khiến tình yêu quê hương trong họ ngày càng da diết và cháy bỏng hơn bao giờ hết. Dù không có sự ưu ái từ thiên nhiên nhưng người dân Hà Tĩnh vẫn vượt qua những gian nan cách trở, chịu thương, chịu khó và điều đó khiến họ trở nên mạnh mẽ hơn.
Tình yêu quê hương đất nước của con người Hà Tĩnh được gây dựng từ một lịch sử hào hùng, đầy bi tráng. Từ những cuộc khởi nghĩa nổi tiếng như Khởi nghĩa Hương Khê hay đỉnh cao của phong trào cách mạng 1930 - 1931 Xô Viết Nghệ Tĩnh và rất nhiều cuộc đấu tranh nổi dậy khác nữa. Nổi bật lên là những tấm gương như Lý Tự Trọng, Phan Đình Phùng, Hà Huy Tập… Qua những cuộc đấu tranh, những tấm gương anh hùng như vậy có thể thấy được tinh thần đoàn kết son sắt, sự dũng cảm, hy sinh khi Tổ quốc cần, sự yêu thương đùm bọc nhau trong hoạn nạn… Đến nay truyền thống đó vẫn được nối tiếp bằng những con người luôn chịu khó học tập, lao động tăng gia sản xuất làm giàu cho quê hương đất nước.
Hà Tĩnh là một mảnh đất nghèo nhưng đầy thơ mộng, ai có dịp qua Hà Tĩnh sẽ được nghé qua những bãi biển trải dài cát trắng, những đồi núi xanh bên những con sông xanh, những di tích lịch sử gắn bó qua một quãng thời gian dài dựng nước và giữ nước như: Ngã ba Đồng Lộc... Bên cạnh đó những vùng quê mang vẻ đẹp đắm say với những con người chất phác, thân thiện và gần gũi khiến ai qua cũng thấy trở nên thoải mái trong lòng.
Hà Tĩnh luôn tạo cho mình một hình ảnh đẹp trong mắt mọi người, trong những câu hát thì tha thiết và đắm say:
“ Chứ đi mô rồi cũng nhớ về Hà Tĩnh, nhớ dòng sông La, nhớ biển rộng mà quê ta, những cánh đồng muối trắng…”
“ Nay anh trở về bên dòng sông la, con đò vẫn nguyên, dòng sông còn đó, câu hò quê mình mộc mạc mà thương….”
Đó là những vẻ đẹp rất chân quê và rất đời thường và cũng rất Hà Tĩnh, đó là dòng sông La chảy vào hồn người như tắm mát cho cuộc đời bao nhiêu thế hệ, ngọn núi Hồng bên sông vươn tận bầu trời, những điệu hò ví dặm ngân lên như muốn gọi những người xa xứ trở về với Hà Tĩnh…và nhẹ lòng mình ôm chặt vào đất quê hương để thấy được chữ yêu hai tiếng nhẹ nhàng Hà Tĩnh.
Hà Tĩnh trong trái tim những người con đi xa là những nỗi nhớ da diết. Đến những vùng đất xa xôi, những thành phố lớn để học tập, làm việc và lập nghiệp, biết bao trái tim đã thổn thức hướng về Hà Tĩnh. Nhớ về Hà Tĩnh là nhớ về nơi chôn rau, cắt rốn, nhớ những lần thả diều bên bờ đê, tắm mát dưới sông quê, những lần bị mẹ đánh đòn vì những trò nghịch dại… vì hai chữ Hà Tĩnh đã ăn sâu trong tầm hồn mỗi con người từ hình ảnh giản dị như vậy nên làm sao có thể nguôi được nỗi nhớ. Nhắc đến quê hương tôi cảm thấy tâm đắc với những dòng thơ mà nhà thơ Hoàng Trung Quân đã viết:
Quê hương là gì hả mẹ
Mà cô giáo dặn phải yêu
Quê hương là gì hả mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều.
Có thể có nhiều người sẽ đưa ra được một định nghĩa về quê hương, nhưng chắc chắn sẽ không bao giờ đúng và đủ. Quê hương thực sự mang nghĩa rộng với bao ký ức, bao dòng cảm xúc thực sự lắng đọng mà mỗi người sẽ diễn giải theo nhiều cách khác nhau. Với Hà Tĩnh cũng vậy, nỗi nhớ đong đầy với nhiều cảm xúc không thể diễn tả hết qua những dòng bút. Khi đi xa biết nhớ đến Hà Tĩnh, thì đó là những con người yêu quê hương da diết, bỏ qua những thực tại lao động, học tập vất vả để hướng về những giá trị địch thực không có gì có thể mua được.
Xã hội ngày càng phát triển hẳn không ít người sẽ quên đi những giá trị nhân văn đích thực. Không có tình yêu quê hương đất nước, cuộc sống mỗi con người trở nên thực dụng, đi theo những lợi ích mang tính thời đại, một vòng xoáy của tiền bạc và danh vọng. Hướng về quê hương đất nước nói chung và Hà Tĩnh nói riêng, cho tôi dòng ký ức thuở xưa và đó là chốn yên bình nhất trong mỗi con người.

Bài văn này chỉ là một đoạn trích nên không có đầy đủ các phần trong bố cục thông thường của bài nghị luận hoàn chỉnh, cụ thể là "
- Mở bài : Sự nhất quán giữa cuộc đời cách mạng và cuộc sống thanh bạch, giản dị của Bác.

Mùa hè ở Nha Trang
Bài làm:
Mùa hè năm ngoái, em cùng gia đình đi nghỉ mát tại Nha Trang.Vừa đến nơi, nhận khách sạn xong em cùng chị Nghi rủ nhau chạy ra biển. Biển trải dài mênh mông đẹp tuyệt. Nước biển xanh trong từng con sóng cuồn cuộn xô vào bờ tung bọt trắng xóa.Ngoài khơi, những chiếc tàu đánh cá đang di động trên mặt biển trông nó chỉ nhỏ như món đồ chơi của em. Em ngắm nhìn từng đoàn tàu, đàn hải âu bay lượn, cát trắng,từng cơn sóng xô vào bờ mà thích mắt. Sau đó,Hai chị em tha hồ lặn ngụp trong dòng nước mát.Ba mẹ em ngồi nghỉ trên bãi cát. Ba mẹ em ngồi nghỉ trên bãi cát dưới hành dừa vi vu gió thổi nhìn chúng em chơi đùa. Tắm biển xong, cả gia đình em trở về khách sạn.Những ngày nghỉ hè ở Nha Trang thật tuyệt. Em mong được đến Nha Trang lần nữa vào mùa hè sắp tới.
Từ in đậm+ Nghiêng là điệp ngữ
Cả đoạn trên đã có liệt kê nhá (1 loạt việc làm nha)
Kỳ nghỉ hè vừa qua, em cùng gia đình đi tham quan vịnh Hạ Long. Đã lâu lắm rồi em mới có một kì nghỉ hè thoải mái như thế này.
Để chuẩn bị cho chuyến đi em đã sắp xếp quần áo, đồ ăn uống... từ ngày hôm trước. Ô tô khởi hành từ lúc 5 giờ 30 sáng, gia đinh em đã có mặt tại điểm tập trung từ lúc năm giờ. Cứ tưởng mình đến sớm hơn cả không ngở đã có nhiều gia đình khác đến trước, bố em cầm trên tay chiếc túi du lịch to, mẹ thì cầm túi đồ ăn uống, còn em và bé Mi khoác trên vai chiếc ba lô nhỏ xíu đựng một số thứ lặt vặt. Dọc đường bộ từ Hà Nội đến Quảng Ninh, trước mắt em là cả một bức tranh sơn thuỷ hùng vĩ đầy cảm xúc. Ô tô luồn lách qua những chiễ cầu và núi đá nhỏ, sau hơn một tiếng thì đoàn du lịch bắt đầu xuống se để đi tàu thuỷ tham quan các hang động. Từ những vòm đá cao nhất rủ xuống những dải thạch nhũ cột băng pha trộn đủ mọi màu sắc của cầu vồng, em nghe nói hang đẹp nhất là hàng Đầu gỗ. Đây là cung điện với nhiều gian phòng ngoắt ngoéo, chỉ một giọt nước nhẹ rơi xuống từ những dải nhũ đá cũng đủ phá vỡ sự im lặng.
Thế là cả buổi sáng, em cùng gia đình chỉ tham quan hang động, mọi người bắt đầu chụp nhanh cảnh đẹp ở đây rồi vội vàng lên xe đến nhà nghỉ. Cả đoàn xuống xe lấy hành lý của mình chờ bác trưởng đoàn liên hệ phòng nghỉ, có những bé chỉ khoảng tầm lớp hai, lớp ba chạy lon ton ở vườn hoa. Riêng bé Mi thì nghịch nhất tí thì lại đuổi bạn làm cho mẹ nhắc nhở liên tục nhưng nó chẳng nghe, cứ thích nô đùa chạy nhảy với các bạn. Chà! Sao bác trưởng đoàn liên hệ gì mà lâu thế, cả đoàn đang định vào gặp thì từ xa, mấy anh hướng dẫn viên đã cầm chìa khoa phát cho từng người.
Buổi chiều cả nhà em ra vườn hoa chụp ảnh làm kỷ niệm rồi lên núi ngay gần nhà nghỉ “Thăng Long” ngắm cảnh, mẹ bảo cả nhà chụp mấy pô nhân lúc trời đẹp, riêng em và bé Mi được chụp riêng hai kiểu, lúc chụp nó bảo:
- Nè, Em hơi bị ăn ảnh đấy nhé!
Em trả lời:
- Xì! Chưa chắc.
Nghe vậy chú chụp ảnh bảo:
- Thôi hai cháu đừng cãi nhau nữa, chú thấy đứa nào cũng ăn ảnh cả.
Thế là hai đứa tranh nhau, cuối cùng mặt đứa nào cũng ngố trong ảnh. Chụp xong, cả nàh ra chợ mua ca, tôm gọi là đực sản nghỉ hè. Chà! Chợ Hạ Long sầm uất hơn cả Hà Nội. Ngay từ đầu chợ hàng loạt quầy bán dưa hấu, cá tôm, thịt... được xếp bày hàng chào khách. Nhưng gian tôm, cá là gian đông nhất vì ở đây phần lớn khách du lịch muốn mua quà nhân dịp đi nghỉ mát. Em và mẹ quan sát hàng quần áo trẻ em cạnh quầy bánh kẹo thì khá đông người mua nhất là những bác phụ huynh mua cho con mình mặc. Có hai em chạy lăng nhăng nên bị mẹ mắng, thấy vậy em liền bảo mẹ phải trông bé Mi cẩn thận kẻo lại bị lạc. Buổi tối, những chiếc đèn thắp sáng mọi nơi, em cùng mẹ và bé Mi ra ăn chè ở quán, cạnh khách sạn nơi mà gia đình em đang ở. Còn bố thì đọc báo, xem tivi ở phong nghỉ.Thời gian trôi qua, cả đoàn bắt đầu lên đường về Hà Nội.
Sức hấp dẫn của vịnh Hạ Long đã khiến cho nới đây quanh năm luôn là điểm hội tụ của khách du lịch trong và ngoài nước. Mọi người đều đến đây tham quan, nghỉ ngơi, tắm biển... Ai cũng thấy khoan khoái, hài lòng trước vẻ đẹp kì quan của thế giới.

Suy nghĩ về câu chuyện bó đũa
Như chúng ta đã biết từ bao đời nay, đoàn kết đã là phẩm chất đạo đức đáng quý của người Việt Nam ta. Đoàn kết được lồng ghép vào các câu ca dao, tục ngữ, những câu chuyện xa xưa và câu chuyện bó đũa đã thể hiện được điều này rất rõ nét. Vậy đoàn kết là gì? Và tại sao người cha trong chuyện bó đũa lại muốn các con của mình phải đoàn kết với nhau?
Đoàn kết là những cá nhân riêng lẻ cùng nhau hợp sức lại, đặt lợi ích của tập thể lên trên lợi ích của cá nhân, từ đó tạo nên sức mạnh vững chắc cho tập thể cũng như cá nhân chúng ta. Đoàn kết có ở khắp mọi nơi. Trong gia đình anh em thương yêu, chia sẻ khó khăn với nhau. Ở trường, các em học sinh cùng giúp nhau tiến bộ, hợp sức lại để lớp đi lên, các em học khá thì giúp các em yếu kém học tốt hơn, thành lập đôi bạn cùng tiến. Nhà trường thường xuyên tổ chức các buổi quyên góp tiền cho quỹ khuyến học, mua tăm nhân đạo, góp quỹ “Tập vở nhỏ cho tình bạn lớn”…. Ngoài ra, còn tổ chức các cuộc thi như Hội khỏe phù đổng, giai điệu tuổi hồng… để học sinh có thể phát huy tinh thần đồng đội của mình một cách mạnh mẽ nhất.
Trong tập thể nhà trường, khi tất cả cùng hợp sức lại với nhau để làm một điều gì đó thì sẽ tạo nên môt sức mạnh vô hình vô cùng mạnh mẽ. Nó giúp chúng ta vượt qua tất cả gian nan, khó khăn mà nếu chỉ có một mình thì bản thân ta sẽ không dễ dàng vượt qua được. Sống đoàn kết chúng ta còn tạo được một mối quan hệ xã hội tốt đẹp, thân mật với mọi người. Không những thế ta còn được mọi người xung quanh yêu mến, kính trọng, góp phần làm cho cuộc sống có ý nghĩa và tốt đẹp hơn. Nhưng nếu không đoàn kết, chỉ nghĩ đến bản thân thì ta sẽ rất đơn độc, riêng lẻ, dễ bị quật ngã. Điều đó được thể hiện qua chuyện “Bó đũa”, một cây đũa đơn lẻ thì rất dễ bẻ gẫy nhưng một bó đũa thì dù có sức mạnh ghê gớm cỡ nào cũng khó bẻ gẫy được chúng. Như vậy, đoàn kết đóng một vai trò vô cùng quan trọng ở bất cứ lúc nào và ở đâu.
Đoàn kết quan trọng là thế nhưng có một số ít người vẫn không hề biết đoàn kết là gì? Có nhiều người do sống ích kỉ chỉ nghĩ cho bản thân mà không nghĩ đến tập thể nên thường ganh tị, đặt điều để nói xấu người khác, thành lập nhiều nhóm rồi chia bè phái, gây mất tinh thần đoàn kết. Những hành vi đó thật đáng bị lên án, phê phán. Những việc đó đều xuất phát từ sự ích kỉ của bản thân nhưng làm ảnh hưởng đến cả một tập thể. Qua đó ta thấy đoàn kết còn là thước đo phẩm chất đạo đức của mỗi người và giữ vai trò quan trọng trong việc hình thành, rèn luyện và hoàn thiện nhân cách của mỗi cá nhân.
Qua câu chuyện bó đũa và những điều nói trên cho ta biết một thông điệp quan trọng là hãy đoàn kết với nhau bởi vì chỉ có đoàn kết mới tạo nên sức mạnh. Hiểu được điều đó mỗi cá nhân chúng ta hãy đoàn kết, bạn bè phải quan tâm, giúp đỡ nhau cùng tiến bộ, anh em trong nhà thì luôn thương yêu nhau, san sẻ những khó khăn cho nhau. Ngoài ra, hãy tham gia tích cực các họat đông giúp đồng bào vượt qua thiên tai, giúp những người nghèo vơi bớt khó khăn, quan tâm , chia sẽ với những người neo đơn hay khuyết tật…
Tóm lại, đoàn kết có vai trò rất quan trọng trong cuộc sống, quan trọng đối với cá nhân lẫn tập thể. Là thành viên của trường THPT Bắc Bình, là người Việt Nam - là con Rồng cháu Tiên - chúng ta hãy cùng nhau đoàn kết, cùng nhau xây dựng đất nước ngày một văn minh, giàu mạnh hơn.
Giản dị là một đặc điểm trong lối sống của người Việt Nam. Bác hồ cũng thích sống giản dị vì Bác mang tâm hồn Việt Nam. Bác hiểu phong cách và tập quán của người Việt Nam và Bác muốn hòa mình vào tập quán ấy. Đời sống đó được thề hiện ở nhiều mạt trong đời sống, trong bữa cơm, trong cách ăn mặc... Đời sống của Bác rất giản dị, bữa cơm chỉ có vài ba món rất đơn giản. Lúc Bác ăn không để rơi vãi một hột cơm nào, ăn xong cái bát bao giờ cũng sạch và thức ăn thì được sếp rất tươm tất. Trong cách ăn mặc cũng vậy. Bác mặc một bộ đồ kaki sẫm màu, đầu đội mũ, chân đi dép cao su. Lời nói của Bác dễ hiểu, ngắn gọn nhưng luôn ấm áp. Tuy vậy, tuy bận bịu như thế mà ngôi nhà sàn của Bác lúc nào cũng sạch sẽ. Ngoài ra Bác còn nuôi cá, làm vườn...Qua đó, chúng ta thấy Bác sống rất giản dị. Chính vỉ sự giản dị đó mà Bác luôn được mọi người yêu quý.
mk cũng đang tìm này nè he3