K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

13 tháng 8

vậy thì chịu thui:)

13 tháng 8

Dĩ nhiên rồi bro! Đây là bài văn kể chuyện – nhập vai nhân vật trong truyện Tấm Cám, và tớ sẽ nhập vai Cám – người thường bị xem là phản diện, nhưng lần này sẽ kể từ góc nhìn của Cám, để câu chuyện có chiều sâu hơn nhé.


💬 Tôi là Cám – người mang tiếng ác

Tôi là Cám. Từ nhỏ, tôi đã sống trong cảnh thiếu thốn tình cảm, dù có mẹ bên cạnh, nhưng mẹ tôi luôn lo tính toán, đấu đá với đời. Tôi không hiểu sao mẹ lúc nào cũng ghen tức với Tấm – đứa con riêng của cha dượng, và bắt tôi phải hơn nó mọi mặt.

Tôi biết mình không hiền như Tấm. Tấm ngoan, dịu dàng, cái gì cũng giỏi, ai cũng thương. Còn tôi – vụng về, ham chơi, lại bị mẹ bao bọc thái quá nên chẳng ai yêu quý. Nhưng... tôi có lỗi không, hay chỉ vì tôi là con của người mẹ ấy?

Hôm đó, mẹ sai tôi cùng Tấm đi bắt tép. Tôi biết mình không thể bắt giỏi như Tấm, nên khi mẹ xúi lấy giỏ tép của chị, tôi đã làm theo. Lúc ấy tôi không nghĩ nhiều, chỉ mong được mẹ khen. Chỉ sau này tôi mới hiểu, mình đã cướp đi công sức của người khác. Đó là lần đầu tôi thấy ánh mắt buồn của Tấm – mà sau này, tôi không bao giờ quên được.

Rồi bao chuyện xảy ra: chị Tấm được vua chọn làm hoàng hậu, tôi thấy lòng mình dậy sóng. Không phải vì ghen, mà là vì tôi thấy chị đã đi xa quá rồi – cao sang quá, khiến tôi như cái bóng mờ nhạt. Mẹ tôi thì không chịu thua, bà lập kế giết Tấm, bắt tôi thế chỗ vào cung.

Tôi đã sống trong cung một thời gian, khoác áo gấm lụa, ăn sơn hào hải vị… nhưng đêm đêm, tôi không ngủ được. Những chim vàng anh, cây xoan đào, khung cửi… như có hồn, như lời thì thầm trách móc. Tôi thấy sợ… không phải sợ Tấm, mà sợ chính mình – con người đã im lặng để mặc sai trái.

Và rồi, Tấm trở về – rực rỡ, đàng hoàng. Chị không còn là cô gái yếu đuối ngày xưa nữa. Tôi đứng đó, trong lòng đầy hối hận và lo sợ. Tôi biết, cái giá của việc cướp đi hạnh phúc của người khác, sớm muộn gì cũng phải trả.


📌 Kết bài:

Giờ đây, nếu được làm lại, tôi muốn sống khác. Không ganh đua, không mưu mô, không nghe lời mẹ mà hại người. Nhưng quá khứ là thứ không thể xoá, tôi chỉ mong – ai đó hiểu rằng, đôi khi người ta trở nên xấu không phải vì họ muốn vậy, mà vì họ chưa từng được dạy điều tốt.


Nếu bro cần nhập vai Tấm, dì ghẻ, hay nhà vua, mình cũng có thể viết luôn nhé.

VM
7 tháng 9

Dàn ý: ( đây là dàn ý của mình bạn tham khảo nhé )

I. Mở bài:

- Giới thiệu thời gian, cảnh quan xung quanh.

- Nêu cảm xúc của mọi người lúc đó.

II. Thân bài:

1. Cảnh trước buổi khai giảng:

VD: Sân trường được quét dọn sạch sẽ, trang trí rực rỡ với cờ hoa, băng rôn.

Học sinh mặc đồng phục, đeo khăn quàng đỏ, tập trung đông đủ.

Tiếng nói cười rộn ràng, không khí náo nức.

2. Khi buổi khai giảng bắt đầu:

VD: Tiếng trống trường vang lên dõng dạc, báo hiệu khai mạc.

Quốc kỳ tung bay, học sinh đứng nghiêm trang hát Quốc ca.

Thầy hiệu trưởng đọc diễn văn khai giảng, giọng nói ấm áp, thân tình.

Tiếng trống khai trường ngân vang, gợi mở một năm học mới đầy hi vọng.

3. Các hoạt động múa, hát và các hoạt động khác trong buổi lễ:

VD: Văn nghệ chào mừng: những tiết mục múa hát vui nhộn, rực rỡ sắc màu.

Thầy cô và học sinh gương mặt rạng rỡ, ánh mắt tràn đầy niềm vui.

Tiếng vỗ tay, tiếng reo hò tạo nên bầu không khí tưng bừng.

III. Kết bài:

- Nêu cảm nghĩ của em về buổi khai giảng.

- Bày tỏ mong muốn của em về năm học mới.

Ủng hộ mình bằng 1 tick ạ .

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
12 tháng 9

Quê em ở Thái Bình – mảnh đất hiền hòa với những cánh đồng lúa bát ngát. Vào mùa lúa chín, cả cánh đồng vàng óng như một tấm thảm trải dài bất tận.Trên những con sông nhỏ, từng chiếc thuyền chở đầy lúa thóc lững lờ trôi, tạo nên khung cảnh bình yên và thơ mộng. Buổi chiều, khi hoàng hôn buông xuống, ánh nắng đỏ rực nhuộm vàng cả dòng sông và đồng quê, đẹp như một bức tranh. Thái Bình quê em giản dị mà thân thương, để lại trong lòng ai đến cũng nhiều lưu luyến

12 tháng 9
Phú Yên nổi tiếng với cảnh biển xanh ngắt và những bãi cát trắng mịn như Gành Đá Đĩa hay Bãi Xép, xen kẽ là vẻ đẹp núi non hùng vĩ như Tháp Nhạn soi bóng dòng sông. Khi bình minh lên, vòm trời xanh biếc chiếu rọi xuống những cánh đồng lúa xanh mướt, còn khi hoàng hôn buông xuống, mặt trời đỏ rực trải dài trên biển, tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp và đầy sức sống.   Miêu tả chi tiết:
  • Dải bờ biển:  Phú Yên sở hữu bờ biển dài với những bãi cát trắng trải dài, nước biển trong xanh. Nổi bật nhất là Gành Đá Đĩa, một kiệt tác của thiên nhiên với những khối đá hình lục giác xếp chồng lên nhau như tổ ong khổng lồ, cùng với Bãi Xép, một bãi biển hoang sơ với vẻ đẹp yên bình, nên thơ.
  • Núi và sông:  Xen kẽ với biển, Phú Yên còn có những dãy núi cao hùng vĩ. Tháp Nhạn là một biểu tượng lịch sử, văn hóa và cũng là một điểm nhấn về cảnh quan, với kiến trúc cổ kính đứng sừng sững bên cạnh dòng sông Ba hiền hòa, tạo nên vẻ đẹp hài hòa giữa con người và tự nhiên.
  • Cánh đồng:  Những cánh đồng lúa trải dài khắp nơi mang một vẻ đẹp đặc trưng của vùng quê Việt Nam. Khi bình minh ló dạng, những tia nắng vàng chiếu rọi xuống cánh đồng lúa xanh mướt, làm cho cảnh vật càng thêm rực rỡ.
  • Màu sắc và không khí:  Vẻ đẹp Phú Yên được tô điểm bởi sự hài hòa của màu sắc. Màu xanh của biển, của lúa, màu vàng của nắng, và màu đỏ của hoàng hôn trên biển tạo nên một bức tranh thiên nhiên đa dạng, sống động và đầy sức hấp dẫn. 

tk

Hok tốt

21 tháng 10 2021

Em sinh ra và lớn lên tại Hà Nội, ở Hà Nội không có quá nhiều sông như các miền phía Nam. Con sông nổi bật nhất của Hà Nội chính là sông Hồng, con sông hàng năm bồi đắp một lượng phù sa lớn cho đất canh tác tại Hà Nội.

Thượng lưu sông hồng bắt nguồn từ phía Trung Quốc xa xôi, trải qua bao nhiêu năm hình thành và phát triển đất nước, sông Hồng như là chứng nhân lịch sử, người bạn đồng hành của người dân nơi đây. Do con sông này có màu nước đỏ nặng của phù sa nên mới được đặt cho cái tên là sông Hồng. Lòng sông Hồng rộng và sâu lắm, ngày ngày không biết có bao nhiêu thuyền di chuyển trên sông để mua bán nên con sông lúc nào cũng nhộn nhịp.

Sông Hồng nhìn từ xa có những đường uốn lượn mềm mại như tấm lụa quý giá, nó ôm ấp những cánh đồng, lũy tre làng. Từng con sóng gợn lăn tăn lăn tăn tạo nên khung cảnh thơ mộng riêng của đất Hà Nội.

Sông Hồng nổi bật nhất khi chiều xuống, ánh mặt trời hoàng hôn phản chiếu xuống phía bên kia mặt sông, tĩnh lặng và nhẹ nhàng đến lạ thượng. Dọc bờ sông là những hàng cây trồng chống cho sạt lở, ở phía giữa sông có những chồi đất nhô lên được người dân dùng làm đất canh tác, trồng cây ngắn hạn như chuối, mía,... hoặc cũng có thể là những cây dùng để phục vụ cho gia súc gia cầm trong nhà.

Sông Hồng giống như con người vậy, có lúc trầm lặng phản chiếu hình ảnh làng quê nơi đây, có lúc gồng mình lên với những trận nước lũ cuồn cuộn. Con người nơi đây dường như cũng giống như vậy, có lúc trầm lặng, nhẹ nhàng đến lạ thường, cũng có lúc thì cáu gắt, đôi lúc xấu tính như những dòng nước lũ về suốt ngày đêm.

Nhưng cũng bởi vậy mà người ta đi đâu rồi cũng đều nhớ đến một Hà Nội với con sông Hồng được tạo hóa ban cho như vậy, vẫn nhớ về những con người nơi đây hiền hòa nhưng có đôi lúc vì chịu áp lực mà trở nên xấu tính, cần sự bao dung tha thứ.

Sông Hồng không còn chỉ đơn giản là đại diện hình ảnh cho người dân Hà Nội mà còn là biểu tượng của toàn thể nông dân Việt Nam. Dù có đi đâu đi chẳng nữa, hình ảnh dòng sông vẫn luôn hiện hữu trong tâm trí của em.

21 tháng 10 2021

trên mạng à:V

bài làm nek chúc bạn hok tốt nha :))) Mở bài gián tiếp: Mỗi mảnh đất, mỗi vùng miền trên đất nước đều mang trong mình những nét đẹp riêng biệt, gắn liền với lịch sử, văn hóa và con người nơi đó. Những cảnh vật ấy không chỉ đẹp về hình thức mà còn chứa đựng trong đó những câu chuyện, những ký ức gắn bó với bao thế hệ. Nếu ai đã từng có dịp đến với quê hương tôi, chắc chắn sẽ không thể quên được vẻ đẹp thanh bình, yên ả của những cảnh vật nơi đây. Mỗi góc phố, mỗi con đường đều ẩn chứa những hình ảnh thân quen, giản dị nhưng lại làm say đắm lòng người. Kết bài mở rộng: Vẻ đẹp của quê hương không chỉ dừng lại ở những cảnh vật hay phong cảnh thiên nhiên, mà còn nằm ở tình yêu thương, sự gắn bó của những con người nơi đây. Những cánh đồng lúa bát ngát, dòng sông hiền hòa hay những ngọn đồi xanh ngát đều là những hình ảnh bình dị, nhưng lại chứa đựng sức sống mãnh liệt của một vùng đất đầy tiềm năng. Đó chính là niềm tự hào, là nguồn cảm hứng bất tận để mỗi người con nơi đây luôn cố gắng gìn giữ và phát triển quê hương ngày một tươi đẹp hơn.

20 tháng 1

bài làm nek chúc bạn hok tốt nha :))) Mở bài gián tiếp: Mỗi mảnh đất, mỗi vùng miền trên đất nước đều mang trong mình những nét đẹp riêng biệt, gắn liền với lịch sử, văn hóa và con người nơi đó. Những cảnh vật ấy không chỉ đẹp về hình thức mà còn chứa đựng trong đó những câu chuyện, những ký ức gắn bó với bao thế hệ. Nếu ai đã từng có dịp đến với quê hương tôi, chắc chắn sẽ không thể quên được vẻ đẹp thanh bình, yên ả của những cảnh vật nơi đây. Mỗi góc phố, mỗi con đường đều ẩn chứa những hình ảnh thân quen, giản dị nhưng lại làm say đắm lòng người. Kết bài mở rộng: Vẻ đẹp của quê hương không chỉ dừng lại ở những cảnh vật hay phong cảnh thiên nhiên, mà còn nằm ở tình yêu thương, sự gắn bó của những con người nơi đây. Những cánh đồng lúa bát ngát, dòng sông hiền hòa hay những ngọn đồi xanh ngát đều là những hình ảnh bình dị, nhưng lại chứa đựng sức sống mãnh liệt của một vùng đất đầy tiềm năng. Đó chính là niềm tự hào, là nguồn cảm hứng bất tận để mỗi người con nơi đây luôn cố gắng gìn giữ và phát triển quê hương ngày một tươi đẹp hơn.

5 tháng 11 2021

Tham khảo ạ:

 

Bao năm rồi ta xa, mãi nhớ
Về con sông ngày nhỏ ở quê
Ước ao một sớm quay về
Đưa ta trở lại sông quê ngày nào…

Những lời thơ da diết ấy của nhà thơ Hoàng Minh Tuấn đã gợi lên trong em những hình ảnh, những kỉ niệm ấm áp bên dòng sông quê hương.

Ngày bé, em sống cùng ông bà ở quê. Nơi đó có những khung cảnh thiên nhiên tuyệt vời. Đặc biệt, là dòng sông chảy qua chính giữa làng. Không ai biết dòng sông đó tên là gì cả, chỉ biết từ khi làng mới thành lập thì nó đã ở đó rồi. Con sông ấy bắt nguồn từ dòng sông Hồng rồi sau một đường uốn lượn lại nhập vào với sông mẹ.

Dòng sông dài, nhưng khá hẹp, bề rộng của nó chỉ khoảng 5m. Và cũng không sâu, chỗ sâu nhất là ở giữa lòng sông cũng chỉ ngang ngực của người lớn. Còn hai bên gần bờ thì chỉ đến đầu gối mà thôi. Dưới lòng sông là một lớp bùn mềm mại. Nhiều chỗ trũng xuống chứ không hề bằng phẳng. Dòng nước lúc nào cũng có màu hơi đục nhưng không phải vì nước bẩn mà là nó đang mang nặng những phù sa. Hai bên bờ sông, là con đường làng nhỏ hẹp. Cách một quãng lại trồng một cây bàng lớn, tỏa bóng rợp xuống sân. Những khoảng ấy là nơi vô cùng mát mẻ, tạo nên cứ điểm vui chơi lý tưởng cho bọn trẻ trong xóm. Tại đó, em đã cùng bạn bè trải qua những ngày tháng tuổi thơ vô tư lự. Cùng nhau trò chuyện, tâm sự, cùng tắm mát, ngủ say những trưa hè.

Giờ đây, em đã xa dòng sông quê hương ấy được gần 5 năm rồi. Vì theo bố mẹ lên thành phố. Nhưng những hình ảnh tuyệt vời của dòng sông ấy sẽ không bao giờ phai mờ trong tâm trí em.

5 tháng 11 2021

Tham khảo!

Dọc theo hai bên bờ sông là hai hàng cây xanh tươi đang rì rào trong gió. Nước sông đang lững lờ' đưa dòng về biển cả. Thỉnh thoảng, những chiếc lá trôi theo dòng nước như những con thuyền bé nhỏ đang dập dềnh trên sóng nước mênh mông. Xa xa, sau khúc quanh co của dòng sông, những con thuyền đang kéo lưới, tiếng gõ cộc cộc vào mạn thuyền, tiếng cá quẫy tung tăng, tiếng nói cười ríu rít,... Tất cả đã làm cho dòng sông quê em trở nên nhộn nhịp đến lạ thường. Dòng sông quê em đã gắn bó với bao người dân ở đây rất thân thương. Sông gắn bó với tuổi thơ của em. Em yêu sông nhiều lắm.

21 tháng 10 2021

Ngôi trường đã gắn bó với em trong năm năm học vừa qua là ngôi trường mang tên trường Tiểu học Phổ Văn. Hôm nay em đến trường sớm hơn mọi khu để làm công việc trực nhật, nên có dịp quan sát vẻ đẹp của trường trước buổi học.

Khi em đến trường, hai cánh cửa to lớn được sơn màu xanh đã bị phai màu hé mở từ bao giờ. Lớp học, bàn ghế, những người bạn thân quen của tuổi học trò như âm thầm và lặng lẽ chờ đợi chúng em.

Bầu trời hôm nay thật đẹp, tiết trời se se lạnh. Đứng trên tầng cao quan sát em thấy ngôi trường khang trang, sạch sẽ. Trường có ba dãy gồm có hai dãy lớp học và một dãy là văn phòng giáo viên. Các dãy lớp học nằm san sát nhau, mỗi lớp có bốn cửa sổ và một cửa ra vào. Nhìn vào trong lớp học, bàn ghế sạch sẽ, ngay ngắn. Đặc biệt mỗi lớp học đều có ảnh Bác Hồ, 5 điều Bác Hồ dạy thiếu niên nhi đồng và nội qui lớp học để cho chúng em không được quên những nội qui của nhà trường. Khu văn phòng nằm ở giữa, đối diện là vười sinh thái với những cây hoa tạo nên một vẻ đẹp thanh bình. Nơi đây là chỗ các thầy cô giáo làm việc và họp. Bên cạnh đó là phòng Ban Giám hiệu và đi vài bước nữa là thư viện của trường, ở đó có rất nhiều sách cho chúng em đọc và tìm hiểu về những điều bổ ích, lí thú. Nơi giúp em vui chơi giải trí sau những giờ học căng thẳng là sân trường. Sân trường được làm bằng xi măng rất đẹp. Chính giữa là cột cờ chừng 10m với lá cờ đỏ sao vàng tung bay trước gió.

 

Rồi các bạn đến trường ngày một đông, phút yên tĩnh của buổi sớm bỗng mất dần đi. Quang cảnh trường trở nên nhộn nhịp, đông vui bởi những tiếng nói cười của tuổi học trò chúng em. Trên cành cây, những chú chim hót líu lo vang. Bỗng Tùng! Tùng! Tùng! Ba hồi trống vang lên, không gian như rung mình lay động. Các bạn vội vàng xếp hang vào lớp. Một buổi học mới bắt đầu. Lúc này sân trường trở nên vắng lặng, đâu đó chỉ còn tiếng gió thổi, tiếng chim lích chích trong tán lá phượng.

Em rất thích ngôi trường của em, nơi đã để lại cho em nhiều kỉ niệm của những năm tháng học trò, tình cảm đối với thầy cô, bạn bè. Mai đây dù có đi đâu xa em vẫn nhớ mãi ngôi trường Tiểu học Phổ Văn thân thương này.

21 tháng 10 2021

cảm ơn bạn nha 

xung quanh em có chính bạn ra câu hỏi, có máy tính có mèo+)


12 tháng 9

Buổi sáng nơi tôi đang đứng thật yên bình. Ánh nắng nhẹ nhàng len qua từng kẽ lá, rọi xuống mặt đất những vệt sáng vàng óng. Trước mắt là cánh đồng lúa đang thì con gái, xanh mướt như một tấm thảm khổng lồ trải dài đến tận chân trời. Những bông lúa đung đưa theo làn gió nhẹ, như đang thì thầm trò chuyện với nhau. Xa xa, dãy núi hiện lên mờ ảo trong làn sương sớm, tạo nên một bức tranh thủy mặc đầy chất thơ.

Tiếng chim hót líu lo trên cành cây, tiếng gió xào xạc qua tán lá, tất cả hòa quyện thành một bản giao hưởng của thiên nhiên. Dưới chân tôi, con đường đất nhỏ uốn lượn quanh co, dẫn lối qua những hàng cây rợp bóng mát. Không khí trong lành, mát dịu khiến lòng người như được gột rửa khỏi mọi muộn phiền.

THAM KHẢO

16 tháng 12 2022

Tham khảo nhé:

   "Ba tháng biết lẫy, bảy tháng biết bò, chín tháng lò dò biết đi”. Bà em nói đúng, bé Linh Nhi - cháu gọi em bằng cô ruột - vừa chín tháng tuổi đã lẫm chẫm tập đi và bi bô tập nói. Hằng ngày, bé mang lại cho cả nhà em những niềm vui ngộ nghĩnh.

Linh Nhi trông mới thật là xinh xẻo. Bé có thân hình nhỏ nhắn, bụ bẫm, dễ thương. Khuôn mặt bé tròn trịa, nước da hồng hào, bụ sữa. Tay chân tròn hằn rõ từng ngấn. Tóc tơ đen nhánh phủ kín trên đầu. Đôi mắt đen láy mở to như đôi hạt nhãn ít khi thấy chớp. Đôi má trắng hồng phúng phính. Mỗi khi bé cười, để lộ rõ đôi lúm đồng tiền và hàm răng mới nhú răng ba chiếc răng sữa trông ngộ nghĩnh lắm.

Nửa tháng này, Linh Nhi lộn xộn tập đi. Đôi chân bé chập chững từng bước ngắn, dáng người lắc lư, đầu chúi về trước của bé mới ngộ nghĩnh làm sao. Tuy bị té xuống hoài nhưng không lần nào bé khóc. Bây giờ, trước mặt mọi người, có ai bảo: “Bé làm ông cụ đi” là bé đứng lên, lưng cúi lom khom tay giả vờ chống gậy, bước nghiêng bước ngửa làm cả nhà cười rộ. Miệng luôn cười tươi.

Linh Nhi cũng đang bi bô tập nói. Bé mới nói sõi được vài tiếng: bà, ba, má, măm. Còn các tiếng khác giọng bé nói ngọng nghịu đến buồn cười. Mỗi lần thấy ai trong nhà sửa soạn đi đâu là bé lên tiếng: “Ti, ti” đòi đi theo. Có điều gì không vừa ý là bé lăn ra nằm vạ. Anh chị của em thường tập con mình chào hỏi ông, bà, cô chú và bất cứ người lớn nào đến nhà chơi. Lần nào, bé cũng ngoan ngoãn khoanh tay cúi đầu: “Dạ! Dạ!”. Những lúc đó, được khen bé thích thú lắm.

Nhưng thích thú nhất đối với Linh Nhi là được ẵm đi chơi. Khi ấy, đôi mắt bé sáng long lanh, bé nhảy lên sung sướng. Linh Nhi là niềm vui của cả nhà em. Từ khi có bé, cả nhà em vui nhộn hẳn lên. Trong nhà em, ai cũng cưng chiều bé cũng mong bé ăn no, ngủ ngon, chóng lớn.

16 tháng 12 2022

      Năm ngoái mợ em có xinh một bé gái kháu khình tên là Linh.Nay bé Linh cũng đã được 2 tuổi.Bé Linh có dáng người mũm mĩm với làn ra trắng hồng.Mắt bé to đen nhánh như viên ngọc bích trông rất đẹp.Hai má phính hồng ai nhìn cũng muốn nựng.Bé còn nhỏ nên tóc chưa có nhiều chỉ lất phất vài sợi.Bé Linh bây giờ đang tập bò, em bò trong nhà trông rất dễ thương.Bé còn nhỏ nhưng rất ngoan ít khi quấy khóc.Em rất yêu quý bé linh nhà mợ.

2 tháng 11 2021

Ngôi trường em rất đẹp

đọc tiếp ...