Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu 1: Nội dung của câu văn sau là gì?
Cháu ở đây có nhiệm vụ đo gió, đo nắng, tính mây, đo chấn động mặt đất, dự vào việc báo trước thời tiết hằng ngày, phục vụ sản xuất, phục vụ chiến đấu.
A.Giới thiệu hoàn cảnh sống của anh thanh niên.
B. Giới thiệu công việc của anh thanh niên.
C. Giới thiệu cách sống của anh thanh niên.
D. Giới thiệu đặc điểm khí hậu, thời tiết của Sa Pa.
Câu 2: Chi tiết nào sau đây không nằm trong tác phẩm Lặng lẽ Sa Pa?
A.Một vườn hoa trên đỉnh Yên Sơn.
B. Một người con gái hay tỉa lông mày của mình.
C.Cô gái bỏ quên chiếc khăn mùi soa.
D.Anh thanh niên đưa cho người lái xe một gói tam thất.
Câu3:Các câu tục ngữ sau liên quan đến phương châm hội thoại nào trong giao tiếp?
1,Nói có sách, mách có chứng.
2,Ông nói gà, bà nói vịt.
3,Trống đánh xuôi, kèn thổi ngược.
4,Râu ông nọ cắm cằm bà kia.
A. Phương châm về lượng.
B. Phương châm về chất.
C. Phương châm quan hệ.
D. Phương châm cách thức.
Câu4:Câu văn “Con bé thấy lạ quá, nó chớp mắt nhìn tôi như muốn hỏi đó là ai, mặt nó bỗng tái đi, rồi vụt chạy và kêu thét lên: “Má!Má!” nói lên thái độ gì ở bé Thu trước sự vồ vập của người cha?
A.Ngờ vực, sợ hãi.
B.Vui mừng, phấn khởi.
C.Lạnh lùng, thờ ơ.
D.Ân hận, tiếc nuối.
Câu5:Trong văn bản tự sự, khi muốn làm cho chi tiết, hành động, cảnh vật, con người và sự việc trở nên sinh động, người ta cần sử dụng kết hợp yếu tố nào?
A.Miêu tả. B. Biểu cảm. C.Thuyết minh. D.Nghị luận.
Câu 6:Lời rào đón là những từ ngữ được dùng khi nào?
A.Khi người nói cảm thấy mình có thể vi phạm phương châm cách thức và quan hệ.
B.Khi người nói cảm thấy mình có thể vi phạm một số phương châm hội thoại.
C. Khi người nói cảm thấy mình có thể vi phạm phương châm lịch sự.
D.Khi người nói cảm thấy mình có thể vi phạm phương châm về chất và lượng.
Câu 7:Trong trường hợp trích dẫn gián tiếp ý kiến của người khác:
A.Chúng ta có thể nêu hoặc cũng có thể không nêu thông tin về xuất xứ của ý kiến đó.
B.Chúng ta không cần thiết nêu thông tin về xuất xứ của ý kiến đó.
C.Chúng ta vẫn phải nêu thông tin về xuất xứ của ý kiến đó.
D.Chúng ta bỏ qua thông tin về xuất xứ của ý kiến đó.
Câu8:Đọc mẩu chuyện sau và cho biết phương châm hội thoại nào đã không được tuân thủ?
Em đang học Địa lí, hỏi anh:
-Anh ơi! Ngọn núi nào cao nhất thế giới anh nhỉ?
Anh đang dán mắt vào điện thoại, trả lời:
-Ngọn núi nào không nhìn thấy ngọn là ngọn núi cao nhất.
A.Phương châm về chất.
B.Phương châm về lượng.
C.Phương châm quan hệ.
D.Phương châm cách thức
Câu 9:Ý nào sau đây không đúng khi nói về cảm hứng âm vang từ Lặng lẽ Sa Pa?
A.Sa Pa không hề lặng lẽ bởi âm vang tình người.
B.Đây là nơi những con người âm thầm cống hiến mà không đòi hưởng thụ.
C.Nơi nghỉ mát và đầy cảm hứng nghệ thuật.
D.Nơi mà từ đây, nảy nở một tình yêu.
Câu 10:Điền từ còn thiếu vào dấu … để hoàn thành câu văn sau: “… lúc đó mới thật dễ sợ: nó như bị chặt ra từng khúc, mà gió thì giống những nhát chổi lớn muốn quét đi tất cả, ném vứt lung tung.”
A.cái im lặng
B.gió và tuyết
C.lúc một giờ sáng
D.mưa đá
Em đồng tình với ý kiến như vậy. Cách giới thiệu đó giúp cho người đọc dễ hình dung ra công việc của anh thanh niên, đồng thời ý chỉ đây là công việc gian khó, ít người làm và anh là người hiếm hoi làm công việc này. Công việc cộng với thời tiết khắc nghiệt nên chỉ có một mình anh sống trên đỉnh núi và cô độc một mình.
Truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa” của nhà văn Nguyễn Thành Long có nhân vật chính là anh thanh niên. Trong truyện ngắn này, nhân vật anh thanh niên không có tên, chỉ được giới thiệu rằng anh tuy mới 27 tuổi nhưng lại chịu sống một mình trên đỉnh Yên Sơn Cao 2600 mét so với mực nước biển, quanh năm chỉ có mây mù và cây cỏ để làm công tác khí tượng kiêm vật lý địa cầu. Mỗi ngày anh phải ghi chép số liệu, tính toán và báo về dưới xuôi 4 lần : 1 giờ, 4 giờ, 11 giờ, 19 giờ, gọi là các giờ ốp, và theo anh đánh giá thì gian khổ nhất là ốp lúc 1 giờ vào những đêm có mưa tuyết. Đây là một công việc vất vả, buồn chán và đặc biệt là rất cô đơn, nhưng dù có vất vả, gian khổ thế nào thì vẫn kiên trì ở đây hơn 4 năm rồi và chưa từng bỏ một giờ ốp nào. Điều này chứng tỏ anh là một người rất yêu công việc và có tinh thần trách nhiệm cao. Ngoài phẩm chất này anh còn có nhiều phẩm chất khác: khiêm tốn, giản dị, ham học hỏi, đọc sách, giàu tình cảm, chu đáo, cởi mở,… Hơn thế nữa, ta còn thấy ở anh những suy nghĩ đúng đắn và sâu sắc về công việc đối với con người và anh còn xác đinh rõ sự đóng góp của cá nhân đối với tập thể, xã hội như: ”Vả, khi ta làm việc, ta với công việc là một đôi, sao gọi là một mình được? Huống chi công việc của cháu còn gắn liền với việc của bao anh em, đồng chí dưới kia. Công việc của cháu gian khổ thế đấy, chứ cất nó đi, cháu buồn đến chết mất.” hay anh cảm thấy thật hạnh phúc khi biết một lần nhờ anh phát hiện kịp thời một đám mây khô mà không quân ta bắn rơi được nhiều máy bay Mĩ trên cầu Hàm Rồng . Không chỉ vậy mà anh còn có nếp sống đẹp, đáng cho chúng ta noi theo, đó là anh biết sắp xếp, tổ chức cuộc sống của anh trên trạm khí tượng thật ngăn nắp, khoa học ,chủ động: đọc sách, trồng hoa, nuôi gà, tự học,… Ở người thanh niên ấy còn có những hành động sống đẹp. Đó là sự cởi mở, chân thành, luôn quan tâm tới người khác: anh gửi gói tam thất cho vợ bác lái xe, tặng hoa cho cô kĩ sư trẻ, mời bác lái xe và ông họa sĩ già uống trà, tặng cho người đi xa một giỏ trứng gà tươi. Phải chăng trong truyện ngắn này, tác giả không đặt cho nhân vật anh thanh niên một cái tên cụ thể bởi anh chính là hình ảnh đẹp, tiêu biểu cho thế hệ trẻ Việt Nam với nhiều phẩm chất tốt đẹp, sống có lý tưởng, biết lm chủ bản thân, làm chủ hoàn cảnh, hy sinh tuổi trẻ, cống hiến cho đất nước.
-----Tham khảo-----
Truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa” của nhà văn Nguyễn Thành Long có nhân vật chính là anh thanh niên. Trong truyện ngắn này, nhân vật anh thanh niên không có tên, chỉ được giới thiệu rằng anh tuy mới 27 tuổi nhưng lại chịu sống một mình trên đỉnh Yên Sơn Cao 2600 mét so với mực nước biển, quanh năm chỉ có mây mù và cây cỏ để làm công tác khí tượng kiêm vật lý địa cầu. Mỗi ngày anh phải ghi chép số liệu, tính toán và báo về dưới xuôi 4 lần : 1 giờ, 4 giờ, 11 giờ, 19 giờ, gọi là các giờ ốp, và theo anh đánh giá thì gian khổ nhất là ốp lúc 1 giờ vào những đêm có mưa tuyết. Đây là một công việc vất vả, buồn chán và đặc biệt là rất cô đơn, nhưng dù có vất vả, gian khổ thế nào thì vẫn kiên trì ở đây hơn 4 năm rồi và chưa từng bỏ một giờ ốp nào. Điều này chứng tỏ anh là một người rất yêu công việc và có tinh thần trách nhiệm cao. Ngoài phẩm chất này anh còn có nhiều phẩm chất khác: khiêm tốn, giản dị, ham học hỏi, đọc sách, giàu tình cảm, chu đáo, cởi mở,… Hơn thế nữa, ta còn thấy ở anh những suy nghĩ đúng đắn và sâu sắc về công việc đối với con người và anh còn xác đinh rõ sự đóng góp của cá nhân đối với tập thể, xã hội như: ”Vả, khi ta làm việc, ta với công việc là một đôi, sao gọi là một mình được? Huống chi công việc của cháu còn gắn liền với việc của bao anh em, đồng chí dưới kia. Công việc của cháu gian khổ thế đấy, chứ cất nó đi, cháu buồn đến chết mất.” hay anh cảm thấy thật hạnh phúc khi biết một lần nhờ anh phát hiện kịp thời một đám mây khô mà không quân ta bắn rơi được nhiều máy bay Mĩ trên cầu Hàm Rồng . Không chỉ vậy mà anh còn có nếp sống đẹp, đáng cho chúng ta noi theo, đó là anh biết sắp xếp, tổ chức cuộc sống của anh trên trạm khí tượng thật ngăn nắp, khoa học ,chủ động: đọc sách, trồng hoa, nuôi gà, tự học,… Ở người thanh niên ấy còn có những hành động sống đẹp. Đó là sự cởi mở, chân thành, luôn quan tâm tới người khác: anh gửi gói tam thất cho vợ bác lái xe, tặng hoa cho cô kĩ sư trẻ, mời bác lái xe và ông họa sĩ già uống trà, tặng cho người đi xa một giỏ trứng gà tươi. Phải chăng trong truyện ngắn này, tác giả không đặt cho nhân vật anh thanh niên một cái tên cụ thể bởi anh chính là hình ảnh đẹp, tiêu biểu cho thế hệ trẻ Việt Nam với nhiều phẩm chất tốt đẹp, sống có lý tưởng, biết lm chủ bản thân, làm chủ hoàn cảnh, hy sinh tuổi trẻ, cống hiến cho đất nước.
^^