Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
hình ảnh là :
tóc mẹ trắng dần, lưng mẹ còng dần xuống
suy nghĩ:
giúp em cảm nhận được tình yêu thương, hi sinh của mẹ dành cho con. Chấp nhận làm việc vất vả để nuôi con lớn
Tìm các tính từ trong khổ thở sau:
Thời gian chạy qua tóc mẹ
Một màu trắng đến nôn nao
Lưng mẹ cứ còng dần xuống
Cho con ngày một thêm cao.
a) Em có suy nghĩ gì về hình ảnh người mẹ trong khổ thơ trên?
- Người mẹ rất vất vả để nuôi con, cho con mọi điều tốt nhất. Dạy dỗ con lên người, giúp con thành đạt và khôn lớn hơn. Luôn che chở, yêu thương con mong cho con có đc cuộc sống hoàn thiện như bao nguời mẹ khác.
Con từng bị đeo bám bởi tâm lý hổ thẹn, mặc cảm vì mẹ là một người nông dân nghèo khó, quanh năm chân lấm tay bùn trong khi mẹ của các bạn con người thì là giáo viên, người là kế toán, văn thư, thậm chí có người còn là giám đốc một cơ quan danh tiếng.Mỗi lần nghe bạn bè tự hào, hãnh diện khoe về mẹ mình con chỉ im lặng nuốt những tủi hờn vào trong. Con thầm trách mẹ sao không là một công chức nhà nước để con được mở mày mở mặt với đám bạn đồng trang lứa. Điều làm con xấu hổ nhất chính là bàn tay sần sùi, thô ráp, móng lúc nào cũng thâm đen vì quanh năm dầm bùn đất, lại có một ngón bị liệt của mẹ. Còn nhớ, có lần mẹ đến trường đón con, vừa thấy bóng con bước ra, mẹ tươi cười tiến lại, trìu mến khoác tay lên vai liền bị con cau mặt gạt ra rồi lảng mau đi chỗ khác vì sợ chúng bạn chê cười…Hiểu rõ tâm tư của con, mẹ không trách mắng mà tỏ ra đồng cảm. Rất nhiều lần mẹ nhẹ nhàng tâm sự với con rằng ngày bé mẹ cũng rất tự ti khi bạn bè chê bai, cười nhạo đôi bàn tay xấu xí bằng biệt danh “búp chuối”. Nhưng sau những trải nghiệm, thăng trầm mẹ đã vững vàng lên, thậm chí mẹ còn tự hào vì tay mẹ không đẹp nhưng chưa từng làm điều xấu, gieo cái ác mà cần mẫn lao động chân chính kiếm tiền nuôi 4 đứa con học giỏi, nên người.
a. Chạy ở ấy có lẽ ám chỉ thời gian trôi qua rất nhanh, mỗi giây mỗi phút trôi qua thì mẹ lại già thêm một chút
b)
Đối với mỗi người con như chúng ta, đấng sinh thành luôn là những người tuyệt vời nhất đã xuất hiện trong cuộc đời của mình. Hình ảnh mái tóc màu trắng đã cho ta thấy rõ một điều rằng: mẹ đã không còn trẻ, chiếc lưng còng dần vì tần tào nuôi con khôn lớn. Những lời ru đã chứa đựng điều thiêng liêng bởi lẽ đó không đơn thuần chỉ là cuộc đời con, đó còn là cuộc đời mẹ, những điều mẹ còn nuối tiếc, chỉ có thể gửi gắm lại cho con sau này. Mẹ đã vất vả, lam lũ nhưng cuối cùng, điều đó là để dành cho con, chắp cánh cho con một cuộc đời thật đẹp.
bạn phải viết là : (hãy nêu cảm nhận của bạn ở đoạn thơ trên ) chứ bạn
cảm nhận của mình là người mẹ đã hi sinh tất cả chỉ vì đứa con bé bỏng của mình hãy biết ơn và kinh trng người mẹ của bạn . ( đối với người khác mẹ bạn chỉ là 1 người bình thường không ai biết mẹ đã hi sinh vì chúng ta như thế nào .......... mik lười ghi quá :V nên mx chấm chấm chấm )
đó là cảm nhận của mik về bài thơ trên còn bạn thế nào thì tùy bạn
thấy đúng thì tick cho mik nha
Hok Tốt
( •̀ ω •́ )✧Tham khảo:
Chẳng nơi đâu có thể bằng quê hương . Vì nó ấm áp và luôn chào đón ta khi ta quay trở về . Nó đẹp và thơ mộng chẳng nơi nào bằng . Buổi sáng mùa hè như bao trùm cả xóm, ông mặt trời đỏ chói như lòng đỏ trứng gà đang dần nhô lên khỏi mặt đất . Tiếng gà trống cùng với tiếng có sửa của những chú chó như báo hiệu buổi sáng đã tớ trên cánh đồng quê em .Vào mùa hạ, tiếng đặc trưng nhất mà mỗi đứa trẻ đều nghe đó chính là tiếng ve kêu.Vào buổi sáng, ông mặt trời vừa ló dậy mà các bác nông dân đang rủ nhau ra đồng gặt lúa . Ai ai cũng mĩm cười như đón chào một ngày làm việt vui vẽ . Nhưng hạt lúa chính mọng đang ngày càng một lớn, mùi thơm của lúa như mùi sữa bay khắp làng xóm. Cánh đồng như tấm thảm vàng trải khắp cánh đồng.Những hạt nắng như rắc đều trên cánh đồng lớn .Những hạt gạo như được gói trong những chiếc bao có màu vàng óng . Sắp được tách ra khỏi vỏ . Và giờ ông mặt trời đã nhô cao lên . Những lũ trẻ cùng nhau vui đùa trên cánh đồng vàng chói . Chúng ca hát làm vang khắp xóm .Vào mùa hạ, tiếng đặc trưng nhất mà mỗi đứa trẻ đều nghe đó chính là tiếng ve kêu. Màu vàng của lúa không gắt gỏng mà rất diệu dàng êm ả .Những hạt gạo như được gói trong những chiếc bao có màu vàng óng . Sắp được tách ra khỏi vỏ.Các bác nông dân còng lưng gặt lúa .Ôi! Nhưng gọt mồ hôi lăng dài trên đôi má đỏ ửng của các bác nông dân . Nhưng ai cũng vui vì vụ lúa hôm nay rất tốt . Đó chính là những hình ảnh về quê hương đất nước tôi đang sống . Em cảm thấy yêu quê hương đất nước của chúng ta vì những anh hùng đã ngả xuống vì đất nước tươi đẹp . Trở nên đáng sông hơn .
Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều
Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay.
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương có ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người.
CâuCâu 1:1:Đoạn văn trên dử dụng phương thức biểu đạt chính nào ??
⇒⇒Phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ là: Biểu cảm
Câu2:` Tìm phép điệp ngữ có trong đoạn thơ và cho biết tác dụng của phép điệp ngữ ấy.
⇒⇒điệp ngữ: quê hương.
Phép điệp ngữ có tác dụng làm cho khung cảnh ở quê thêm gần gũi và sinh động hơn nhấn mạnh để làm nội nổi bật ý, gây cảm xúc mạnh về quê hương.
CâuCâu 3:3:Theo em tác giả của bài thơ này muốn nhắn gửi chúng ta điều gì thông qua bài thơ trên.
⇒⇒Nói lên lời khuyên chân thành của tác giả gửi gắm tới người đọc . Cho chúng ta thấy được giá trị , tầm quan trọng của quê hương - ảnh hưởng đến việc hình thành mỗi con người . Dù đi nơi nào , hay đến nơi đâu thì mỗi người chúng ta vẫn luôn khao khát , nhớ mong về quê hương . Nó không hề xa hoa mà vô cùng giản dị , nó cho con người một sự bình yên thư thái đến tận cùng trái tim
Những dòng thơ trên mang đến cho em một cảm giác lạnh lẽo và cô đơn. Em cảm nhận được sự vắng bóng của mẹ trong cuộc sống, khi ruộng vườn trống trải và cánh màn khép lại. Những hình ảnh về cuộc sống đơn sơ của người nông dân, với cuộc sống bận rộn từ sớm đến trưa, cùng với những kí ức về nắng mưa từ những ngày xưa, tất cả đã lặn trong đời mẹ và không tan biến đi. Điều này khiến em cảm thấy sự đau đớn và nhớ nhung về mẹ, và cũng như động viên em phải trân trọng những người thân yêu trong cuộc sống.