Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a, Mặc dù giặc / hung tàn nhưng chúng / không thể ngăn cản các cháu học tập , vui chơi ,đoàn kết , tiến bộ.
CN VN CN VN
b, Bọn ăn cắp ấy không chỉ ăn cắp tay lái mà chúng / còn lấy luôn cả bàn đạp phanh.
CN VN CN VN
c, Tấm / chăm chỉ , hiền lành , còn Cám thì lười biếng ,độc ác.
CN VN CN VN
d, Vì nhà / nghèo quá nên bạn ấy / phải nghỉ học.
CN VN CN VN
Có 2 vế câu
vế 1 : Bọn bất lương ấy không chỉ ăn cắp tay lái
ve2 :mà chúng còn lấy luôn cả bàn đạp phanh
chủ ngữ ở vế 1 là : Bọn bất lương ấy
vị ngữ ở vế 1: ăn cắp tay lái
chủ ngữ vế 2: chúng
vị ngữ vế 2: lấy luôn cả bàn đạp phanh
bọn bất lương ấy la chu ngu ve1
ko chi....ma la quan he tu
anh cáp lái la vi ngu ve 1
chúng là chủ ngữ
chúng còn lấy luôn cả bàn đạp phanh la vi ngu ve 2
a) Vì sao nhân vật “tôi” trong câu chuyện lại nhường chỗ xếp hàng cho mẹ con người phụ nữ đứng sau?
- Vì trông thấy hai đứa trẻ thì khóc lóc không chịu đứng yên trong hàng còn bà mẹ thì trông cũng mệt mỏi và nhếch nhác như hai đứa trẻ.
b) Sau khi nhường chỗ vì sao nhân vật “tôi” lại cảm thấy hối hận?
- Bởi vì đến lượt nhân vật tôi có thể mua tem gửi thư thì bưu điện lại đóng cửa.
c) Việc gì xảy ra khiến nhân vật “tôi” lại rời khỏi bưu điện với “niềm vui trong lòng”?
- Vì nhờ câu chuyện của người phụ nữ mà anh biết được rằng bằng hành động đơn giản nhường chỗ của mình, anh đã giúp được người phụ nữ và hai đứa trẻ qua được một đêm giá rét.
d) Câu chuyện muốn nói với em điều gì? Khoanh tròn vào ý em chọn.
A. Cần phải biết quan tâm, chia sẻ, giúp đỡ người khác
B. Muốn được người khác quan tâm, cần phải biết giúp đỡ người khác
C. Giúp đỡ người khác sẽ được trả ơn
Đáp án A. Cần phải biết quan tâm, chia sẻ và giúp đỡ người khác.
trạng ngữ mùa đông năm 1637 , chủ ngữ là thám hoa giang văn minh , vị ngữ là được vua lê thần tông cử đi sứ trung quốc
chủ ngữ bọn bất lương ấy vị ngữ là không chỉ ăn cắp tay lái mà chúng còn lấy luôn cả bàn đạp phanh
chủ ngữ là người đặt hộp thư vị ngữ là lần nào cx tạo cho anh sự bất ngờ
trạng ngữ là chưa đầy nửa giờ sau chủ ngữ là anh vị ngữ là đã hòa lần vào giòng người giữa phố phường nào nhiệt
chúc bạn học tốt
\(\text{1.mùa đông năm1637, / thám hoa giang văn minh / được vua lê thần tông cử đi sứ trung quốc}\)
trạng ngữ / chủ ngữ / vị ngữ
\(\text{2. bọn bất lương ấy / không chỉ ăn cắp tay lái mà chúng còn lấy luôn cả bàn đạp phanh}\)
chủ ngữ / vị ngữ
\(\text{3.người đặt hộp thư / lần nào cũng tạo cho anh sự bất ngờ}\)
chủ ngữ / vị ngữ
\(\text{4.chưa đầy nửa giờ sau, / anh / đã hòa lẫn vào dòng người giữa phố phường náo nhiệt}\)
trạng ngữ / chủ ngữ / vị ngữ
sai thì thui nhé !!! zZz...zZz
SỰ SẺ CHIA BÌNH DỊ
Tôi đứng xếp hàng ở bưu điện để mua tem gửi thư. Ngay sau tôi là một người phụ nữ với hai đứa con còn rất nhỏ. Hai đứa nhỏ khóc lóc, không chịu đứng yên trong hàng. Bà mẹ trông cũng mệt mỏi và nhếch nhác như mấy đứa trẻ. Thấy thế, tôi liền nhường chỗ của tôi cho bà. Bà cảm ơn tôi rồi vội vã bước lên.
Nhưng đến lượt tôi thì bưu điện đóng cửa. Khi đó tôi cảm thấy thực sự rất bực mình và hối hận vì đã nhường chỗ cho người khác. Chợt người phụ nữ quay sang tôi nói: "Tôi cảm thấy rất ái ngại! Chỉ vì nhường chỗ cho tôi mà cô lại gặp khó khăn như vậy. Cô biết không, nếu hôm nay tôi không gửi phiếu thanh toán tiền gas, thì công ti điện và gas sẽ cắt hết nguồn sưởi ấm của gia đình tôi."
Tôi sững người, không ngờ rằng chỉ đơn giản bằng một hành động nhường chỗ của mình, tôi đã giúp người phụ nữ ấy và hai đứa trẻ qua được một đêm giá rét. Tôi rời khỏi bưu điện với niềm vui trong lòng. Tôi không còn có cảm giác khó chịu khi nghĩ đến việc lại phải lái xe đến bưu điện, tìm chỗ đậu xe và đứng xếp hàng nữa mà thay vào đó là cảm giác thanh thản, phấn chấn.
Kể từ ngày hôm đó, tôi cảm nhận được sự quan tâm của mình đến mọi người có giá trị như thế nào. Tôi bắt đầu biết quên mình đi và biết chia sẻ với người khác vì tôi nhận ra đôi khi chỉ một cử chỉ nhỏ, bình dị của mình cũng có thể làm ấm lòng, làm thay đổi hoặc tạo nên sự khác biệt và ý nghĩa cho cuộc sống của một người khác.
Câu 1: Vì sao nhân vật "tôi" trong câu chuyện lại nhường chỗ xếp hàng cho mẹ con người phụ nữ đứng sau?
A. Vì thấy mình chưa vội lắm.
B. Vì nhười phụ nữ trình bày lí do của mình và xin được nhường chỗ.
C. Vì thấy hoàn cảnh mẹ con người phụ nữ thật đáng thương.
D. Vì hai đứa nhỏ khóc lóc không chiu đứng yên trong hàng.
Câu 2: Sau khi nhường chỗ, vì sao nhân vât "tôi" lại thấy bực mình và hối hận?
A. Vì thấy mẹ con họ không cảm ơn.
B. Vì thấy mãi không đến lượt mình.
C.Vì bưu điện chỉ làm việc đến mẹ con người phụ nữ thì đóng cửa
D.Vì mình không mua được tem gửi thư.
Mình chỉ trả lời vài câu thôi, thông cảm!
Câu 2: Vì người cuối cùng không có tóc.
Câu 3: Vì Bobby ném bóng vào tường.
Câu 4: Con gái thứ năm tên là Mary.
Câu 5: Tàu điện không có khói.
Câu 7: Tuổi của mình.
Câu 16: Con đường
Câu 22: Con người ( Mình giải thích ra cho dễ hiểu nhé )
Sáng là lúc mới sinh ra tập bò thì đi bằng 4 chân.Chiều đi bằng 2 chân có nghĩa là mình đã lớn đi bằng đôi chân của mình.Đêm đi bằng 3 chân có nghĩa là khi đó mình đã già phải chống gậy nên đi tất cả bằng 3 chân. Mình làm nhằng chỗ này thôi!
Câu 30: Tôi là lửa
Câu 44: Tôi là lửa.
Có vài câu mình làm sai mong bạn thông cảm nhé. k cho mình nha.
I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
cái này là mình chỉ muốn viết để phát huy khả năng sáng tác thôi . Mong ONLINE . MATH đừng trừ điểm em
- Cặp quan hệ từ: không chỉ … mà … (quan hệ tăng tiến).
+ Vế 1: chủ ngữ là bọn bất lương ấy, vị ngữ là ăn cắp tay lái.
+ Vế 2: chủ ngữ là chúng, vị ngữ là lấy luôn cả bàn đạp phanh.